Dọn dẹp tàn cuộc
Dị biến này để cho hai người có chút sửng sốt, Hàn Phong đi vòng một vòng quanh khối ngọc, trong lòng thì cân nhắc các loại khả năng.
“Có lẽ năng lượng của nó cần phải kết nối với mặt đất thì mới biểu hiện ra đặc biệt. Giống như ớt biến dị lấy xác chết thây ma làm dinh dưỡng, cục đá ngu này cũng ngửi mùi đất làm thức ăn sao?”
Tạn thời không có lời giải cho việc này, nhưng nếu việc di chuyển bảo vật không gây ra tác hại gì, Hàn Phong cũng không muốn suy nghĩ quá nhiều nữa, việc cần thu hồi vẫn cứ phải thu hồi, chẳng lẽ còn muốn để thứ này lại đây sao.
Tôn chỉ của Hàn Phong chính là thà rằng hỏng bét còn hơn để cho kẻ khác chiếm lợi, di chuyển có hỏng thì hắn cũng sẽ quyết tâm di chuyển. Hơn nữa hắn cũng không rảnh rỗi não tàn mà cử quân trông giữ lại nơi mà cách xa căn cứ cả chục cây số này. Nếu dám cử một hai tiểu đội đóng trú thường xuyên ở đây, có khi qua đêm nay liền sẽ bị sinh vật quỷ dị nào đó mò tới rồi làm thịt cả người cả vật.
Tốt nhất là cứ đem về nhà rồi ném vào ổ chó kia, để cho con chó ngu kia canh giữ giùm. Chó ăn đá, kiếm thêm con gà biến dị nữa cho nó ăn sỏi, vậy là đầy đủ phong thuỷ của một thế lực lớn rồi.
Sau khi để Ngô Soái vác cục ngọc thạch này đặt vào bồn chứa lớn bên trong xe tải đông lạnh, mấy cỗ băng nô được triệu hồi ra, chúng nó cầm lên cuốc xẻng được chuẩn bị sẵn rồi bắt đầu xúc hết tất cả đất cát đã lây dính dịch thuỷ trắng nõn vào thùng xe, ngay cả ba tấc đất bên dưới cũng bị đào lên rồi hốt hết lại.
Một tí dấu vết cũng không được lưu lại, Hàn Phong không muốn cho bất kỳ khí tức hay năng lượng rò rỉ nào được lưu hương ở đây, lỡ có vật quỷ dị nào đó bị thu hút tới, đánh hơi thấy rồi lần mò theo tận căn cứ thì hỏng bét.
Ngô Soái thì lấy ra ba bao vôi bột cùng một bao xà bông thơm rồi rải khắp hang, Hàn Phong lại xách từng can xăng xếp vào chung quanh, còn cẩn thận xếp thêm 10 cân thuốc nổ đen và mấy cái lốp xe ô tô cho thêm phần cháy khét.
Chờ cho thùng xe đóng lại, xe tải đông lạnh được lùi ra, một mồi lửa theo đó được ném vào bên trong. Bom xăng phát nổ kéo theo thuốc nổ đen đồng thời bùng nổ, hang động này đã bị đánh sập, toàn bộ dấu tích đã bị huỷ diệt hoàn toàn.
Năng lượng từ xăng dầu và thuốc nổ rất lớn, hẳn là đã đủ để phá huỷ toàn bộ tần số năng lượng của ngọc thạch nếu có lưu lại.
Công cuộc đánh hạ ngọn đồi thây ma tới tận đây mới xem như chính thức hoàn thành.
2 chiếc BTR-60, 2 khẩu súng DShK 12ly7 và 2 tiểu đội chiến đấu được cử ra canh giữ đám chuột bọ và chim chóc xung quanh, hơn 150 nhân viên hậu cần được điều động tới từ trấn Hi Vọng phụ trách dọn dẹp chiến trường. Tất cả xác chết của thây ma biến dị trên level 10 được thu thập rồi vận chuyển về căn cứ, xác chết của thây ma khác thì bị gom hết lại rồi đốt bỏ ngay tại chỗ.
Trái với chiến trường Thanh Hà khi kết thúc còn dư lại vài nghìn thây ma, nơi này đã không còn bất kỳ thây ma nào, uy hiếp chỉ tới từ động vật nhỏ yếu, hoặc cũng chỉ là đám thây ma tép riu què cụt đang mắc kẹt ở phòng tuyến sáu cạnh, xem như một đống exp miễn phí không mấy nguy hiểm.
Một tiểu đội được phái ra để trinh sát kho xăng dầu lớn nhất huyện Liễu Lâm, trinh sát thử một vòng dị biến quanh khu này, số còn lại toàn bộ được lệnh trở về căn cứ.
Trấn Hi Vọng.
Một cỗ xe phân khối lớn của cảnh sát cơ động chở theo 2 đội viên đội thông tin liên lạc chạy vào trong, hai đội viên này vừa vào trấn liền dùng loa phóng thanh gào to thông báo:
- Hàn thủ lĩnh dẫn dắt toàn quân công phá thi đàn đạt được thắng lợi tuyệt đối…
- Ban thưởng nóng, ban thưởng nóng, tất cả cư dân nhận được 30 điểm cống hiến…
- Hàn thủ lĩnh dẫn dắt toàn quân công phá thi đàn đạt được thắng lợi tuyệt đối…
- Ban thưởng nóng, ban thưởng nóng, tất cả cư dân nhận được 30 điểm cống hiến…
Thông báo như vậy không chỉ diễn ra ở trấn Hi Vọng, nó còn diễn ra ở khu định cư Xuân Lê, khu bến tàu, khu xây dựng tường thành, khu chế xuất xăng dầu, khu chế tạo công sự… Tất cả mọi người đồng thời nhận được thông tin chiến thắng, còn có cả điểm cống hiến được ban thưởng, cái này đã trùng kích vô hạn tới tâm thần mỗi người.
- Thắng, chúng ta thắng rồi, lại tiếp tục thắng rồi.
- Quá tốt rồi, thây ma đã được dọn dẹp.
- Liên tiếp đạt được thắng lợi, khu vực xung quanh trấn Hi Vọng càng lúc càng an toàn rồi.
- Hàn thủ lĩnh muôn năm…
- Thôn Xuân Lê được giải phóng rồi sao…
- Huhu, cha ơi…
- 30 điểm cống hiến, tôi sẽ thuê trảm mã đao đao 1 ngày, tôi muốn trở thành phi phàm giả…
- Đúng, mau đăng ký, thời gian gần đây tiêu chuẩn gia nhập quân đội đã tăng rồi, không có sức lực và độ bền nhất định thì rất khó thông qua…
- Nghe nói có một kho xăng dầu rất lớn ở bên kia, có khi sau này sẽ có nhiều thời gian chiếu sáng và thời gian phát máy quạt hơn…
Âm thanh vui mừng bàn tán xôn xao nhanh chóng lan truyền khắp nơi, tin chiến thắng từ tiến tuyến báo về mang tới lực trùng kích vô cùng lớn cho tất cả mọi người, tất cả mọi tầng lớp. Đặc biệt nhóm Xuân Lê đã chịu nhiều trùng kích càng là không thể tin nổi, thi đàn đông đúc kinh khủng như vậy vậy mà đã bị quét sạch trong 2 ngày, cái này khiến bọn họ cảm giác như báo được đại thù, như ác mộng đời thực bị phá nát.
Tất nhiên 30 điểm cống hiến khao quân còn mang tới trùng kích trực tiếp hơn, đây đã tương đương 2 ngày lao động liên tục rồi. Kể cả những người hờ hững nhất với tin tức này nhưng khi nhận được lợi ích rơi vào đầu cũng sẽ bốc lên vui mừng, 30 cống hiến đủ để thuê một cây gậy bóng chày trong 2 ngày, hoặc một trảm mã đao trong một ngày rồi.
Càng lên cấp cao, phi phàm giả càng thể hiện ra sự phi phàm. Một phi phàm giả level 8 có thể dễ dàng giết chết hàng chục người thường, thực lực thật sự là vô cùng chênh lệch, chẳng có ai là không mơ ước bản thân mạnh mẽ hơn cả.
Ngồi trong văn phòng lâm thời được cung cấp, Hoàng Khải khi nhận được tin tức cũng phải giật mình kinh ngạc, Hàn Phong vậy mà thắng rồi sao, cái này không khỏi quá mức đáng sợ…
Thi đàn 6 vạn lại thành công tiêu diệt trong 2 ngày rưỡi, bọn họ rốt cuộc làm thế nào. Phải biết thi đàn 10 vạn tại Diệu Liên cực kỳ khó đối phó, theo như tin hắn nhận được, cho tới hiện tại bên kia còn đang phải rút lui tới phòng tuyến 3 rồi.
- Chắc chắn là rất nhiều đạn pháo, đạn 12ly7 đã bị bắn ra. Ôi…
Hoàng Khải có nhiệm vụ giải giáp vũ khí tại Liễu Lâm này, áp lực đối với hắn càng lúc càng lớn, ngay buổi sáng đã có tin thúc giục đưa tới 20 viên đạn pháo PG-9V, bằng không sẽ có người tự qua lấy. Vừa rồi hắn tới gặp trưởng phòng vật tư Phương Tường để làm việc, kết quả người kia nói trấn Hi Vọng đã chuẩn bị 5000 lít xăng dầu để hỗ trợ huyện Tam Giang chế tạo bom xăng, cùng với một phong thư do Hàn Phong để lại.
Phong thư kia có 300 exp tinh thạch, một kỹ năng nhị giai Quang Giáp, đủ cho Hoàng Khải tăng lên cấp 8. Nếu chỉ là 300 exp, hắn sẽ tuyệt đối không nhận, nhưng có thêm cả nhị giai Quang Giáp, cái này sẽ biến hắn thành thủ hộ giả…
Một thủ hộ giả tại huyện Tam Giang có địa vị cực cao, không dễ dàng bị trừng phạt. Thậm chí nếu hắn bị lãnh đạo trực tiếp hiện tại trừng phạt thì cũng có thể cầu cứu một trong bốn đoàn trưởng chiến đấu, bọn họ luôn sẵn sàng ra tay thu nhận.
Nhân loại thế yếu, đánh nhau luôn phải đặt vào thế phòng thủ Hồn Áp, một kỹ năng nhị giai quang giáp sẽ quý báu hơn đại đa số kỹ năng nhị giai công kích khác, chỉ cần có năng lực này thì đứng ở đâu cũng có thể sinh tồn.
Hoàng Khải không thể từ chối cơ hội này được, hắn buộc phải uyển chuyển thông tin ngược lại với bên kia hòng câu giờ, đảm bảo trước 12h trưa, đạn pháo sẽ trở về Tam Giang.
Hàn Phong chọn đồ để đút lót tất nhiên sẽ dựa trên thông tin mà gián điệp cung cấp rồi, hắn sẽ nhét vào mồm Hoàng Khải những thứ mà hắn ta không kháng cự nổi, buộc phải nuốt xuống, càng lún càng sâu.
Lúc này đoàn người từ tiền tuyến rốt cuộc cũng trở về, mười mấy chiếc xe tải hoán cải đỗ trước sân huấn luyện, hơn 300 đội viên tụ tập chỉnh tề, gương mặt ai đấy đều vô cùng hưng phấn cùng thoả mãn. Bọn họ là người sống sót, là người chiến thắng, tương lai sau này sẽ vô cùng tươi sáng.
Hàn Phong như thường lệ đứng lên phát biểu một tràng cổ vũ, cảm ơn cùng động viên, còn có mặc niệm cho người đã ra đi, cam kết với thương binh và người nhà ở lại, đảm bảo quyền lợi với việc tính toán và quy đổi chiến công, cũng không quên thêm vào những thứ như đạo lý hoa mỹ tràn ngập kích động lòng người. Văn phong của hắn có thể nói là truyền cảm hứng tới cùng cực, để cho ai nấy đều tăng thêm cảm giác tự hào và gắn bó với tổ chức, vài người cảm động tới thiếu chút phát khóc.
Tất nhiên là trình độ của Hàn Phong không đủ để nghĩ ra được những phát ngôn uyển chuyển như vậy rồi, cái thứ ngôn từ mà hắn đang dùng đến từ Lam Nhu Thuỷ cái vị tiến sĩ làm việc ở đài truyền hình kia, nàng ta dùng cả đêm soạn cho hắn một bài phát biểu, chỉ cần nghe là đủ sướng tai hệt như nghe lãnh đạo cấp cao phát biểu.
Làm công tác tư tưởng xong, Hàn Phong cùng với tất cả tiểu đội trưởng và Vương Tốn tới từ huyện Tam Giang tập trung tại phòng họp chung.
Chiến xong một trận, rất nhiều thứ phải bàn bạc.
Hoàng Khải tất nhiên cũng được mời tới, thật ra hắn đã sớm ở tại chờ đợi rồi, còn đang nóng ruột tới phát điên đây.
Hắn hứa hẹn với cao tầng bên kia đúng 12h trưa đạn pháo sẽ được vận chuyển đến, nhưng bây giờ đã là 10h30, di chuyển hai bên cần gần 1 tiếng, đã có chút lửa xém lông mày rồi.
Sau khi tất cả mọi người đã ngồi xuống, Hàn Phong mới liếc mắt nhìn Hoàng Khải đang nôn nóng bên cạnh mà tò mò hỏi:
- Hoàng trưởng phòng, Lạc đoàn trưởng của các vị đâu rồi?
Ả dở người kia nghịch nước tại bến thuyền từ trưa qua tới tận nửa đêm, buổi sáng nay đã biến mất không thấy tung tích, cũng không rõ đang làm cái trò gì.
Hoàng Khải nở một nụ cười khách sáo chuyên nghiệp sau đó nhanh chóng đáp lại:
- Hàn thủ lĩnh, đoàn trưởng đã sớm trở về trấn giữ binh lực…
Hắn dừng một chút sau đó tiếp tục nói thẳng:
- Hàn thủ lĩnh, thời gian gấp gáp, mong anh thực hiện cam kết lúc trước.
Hàn Phong cam kết sẽ hỗ trợ 9 viên đạn pháo đặc thù gì gì đó, hiện tại bên kia đòi tới 20 viên, hắn ta còn đang không biết mở lời thế nào.
Hàn Phong mỉm cười gật đầu phất tay nói:
- Tốt, Ngô Soái Ngô phó đại đội sẽ mang theo đạn pháo rời di cùng anh ngay sau đây.
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 34 |
Lượt đọc | 659 |