Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chân tướng sự việc

Tiểu thuyết gốc · 2508 chữ

Tuyên bố của Hàn Phong lập tức được hưởng ứng lại bởi một đám "quân xanh", kéo theo đó là một nhóm lớn người bị hiệu ứng đám đông kích thích, bọn họ từ trạng thái ngờ vực cao tầng trấn Hi Vọng chuyển qua ngờ vực 4 người tới từ Tam Giang. Luận điểm Tam Giang cố tình vu oan giá hoạ cho đội viên đội chấp pháp ngày càng lớn, thậm chí còn có âm thanh chửi rủa đuổi cút.

Phó Tế Tường bị hai nhân viên đội chấp pháp tiến tới rồi còng tay lại, ông ta thật muốn phản kháng, muốn nói ra lời trong lòng, thế nhưng tâm trí ông ta lại thời thời khắc khắc bị trấn giữ bởi một đôi mắt đỏ quạch tràn đầy gân máu.

Đôi mắt kia nhìn chằm chằm thẳng vào thể linh hồn của ông ta, để ông ta cảm nhận được một sự sợ hãi tới tuyệt vọng, giống như đang bị một vị chúa tể trên cao nhìn xuống con kiến là ông ta đang bò dưới chân vậy.

- Tha... Tha cho tôi... Cứu... Cứu với...

Âm thanh la hét thảm thiết của vị sứ giả này vang vọng sân rộng rồi dần dần rời xa, Hàn Phong thu hồi ánh mắt ác ý lại sau đó trầm giọng hô lên:

- Tất cả giải tán đi!

Hắn không cần một mình một ngựa đứng ra ổn định tình hình hay diễn thuyết đạo lý nữa, bổ nhiệm một đống lớn người làm tay chân, giờ là lúc họ phát huy ra tác dụng.

Liễu Huyên rất nhanh dẫn theo năm sáu người thuộc đội chấp pháp bắt đầu chỉ dẫn cư dân rời xa khu vực này, cũng có vài nhân viên công tác tiến lên chụp lại hiện trường, cùng với đó là bắt đầu xâm nhập vào quần chúng để tìm kiếm manh mối, tìm xem liệu có ai nhìn thấy hay nghe thấy được điều gì khả nghi gì hay không.

Hàn Phong xoay người đi thẳng một mạch vào phòng thẩm vấn. Điền Mạnh đang ngồi sau bàn rộng với tâm trạng vô cùng suy sụp, phía trước anh ta là hai nhân viên công tác đang hỏi đi hỏi lại các câu hỏi về sự việc vừa diễn ra, muốn thử xem có thể từ đó tìm ra manh mối nào hay sự sai lệch nào giữa các lần trả lời hay không.

- Tôi không rõ... Tôi không biết... Lúc đó cơ thể tôi đột nhiên mất khống chế, có một thứ gì đó cưỡng chế tôi ra tay giết người, tôi vẫn nhìn thấy mọi việc, nhưng không thể ngăn cản, cơ bắp có gồng nữa cũng không thể gồng lại, là cánh tay tôi tự hành cầm đao chém người...

- Không... Không có ai ra lệnh cho tôi, tôi không bị thôi thúc. Thần trí của tôi hoàn toàn tỉnh táo, tôi không điên, chỉ là cơ thể không chịu nghe theo mệnh lệnh...

- Huhuhu... Tôi cảm giác như có một người cầm tay tôi rồi ép buộc chém xuống... Tôi bị oan, hãy tin tôi...

Theo lời Điền Mạnh, anh ta bị cưỡng chế làm ra hành động chém người, giống như có một lực vô hình bao khoả lấy thân thể anh ta, không cho anh ta phản kháng lại. Mặc dù lúc đó thần trí hoàn toàn tỉnh táo thế nhưng sự việc diễn ra quá nhanh, chỉ vài giây mà thôi, anh ta không kịp làm ra chống cự nào hữu hiệu.

Hàn Phong đứng nghe một lúc thì phẩy phẩy tay, hai nhân viên công tác lập tức đứng lên rồi bước ra ngoài, trong phòng theo đó chỉ còn lại hắn và Điền Mạnh.

- Thủ lĩnh, tôi...

- Tôi biết anh bị oan, hiện tại liền tìm bằng chứng chứng minh cho anh.

Điền Mạnh còn chưa nói hết câu, Hàn Phong đã giơ tay cản lại. Hắn lấy ra một chiếc camera cầm tay rồi bắt đầu thiết lập góc độ, vị trí, căn chỉnh ánh sáng, độ nhiễu, độ bão hoà các loại.

Hắn bắn súng, lái xe hay quay báu vật có thể rất tệ, thế nhưng làm mấy trò mèo này lại rất tốt, rất thuần thục.

Xong xuôi đâu đó hắn mới bấm nút ghi hình rồi chỉ chỉ lên bàn thản nhiên nói:

- Ngửa tay ra.

- Tuân... Tuân lênh...

Điền Mạnh mặc dù không biết thủ lĩnh muốn làm gì, thế nhưng chỉ cần thủ lĩnh có thể minh oan giúp, anh ta chấp nhận đánh đổi tất cả.

Anh ta có một đứa con gái 7 tuổi ở nhà, nếu như bị kết án có tội, vậy thì phải có 2 cái mạng mới đủ để đền bù hậu quả do hành vi bản thân gây ra. Khi đó thì con gái anh ta sẽ lập tức rơi vào cảnh mồ côi không nơi nương tựa, giữa tận thế tàn khốc này chính là án tử hình chân chính.

Hàn Phong thật ra chẳng tin tưởng Điền Mạnh, cũng chẳng tin tưởng lời khai của nhân chứng hay của bất kỳ ai khác, hắn chỉ tin những gì bản thân mắt thấy tai nghe mà thôi, thậm chí mắt thấy tai nghe do chính hắn trải nghiệm cũng không hẳn đáng.

Đây là thế giới phi phàm, cái quái gì cũng có thể xảy ra, năng lực phi phàm có thể đánh lừa tất cả, nhưng lại rất khó đánh lừa thế giới này.

Chỉ có thế giới này mới là nguồn tham chiếu đáng tin cậy một chút.

Không nghe bất kỳ ai, lắng nghe âm thanh của thế giới này, ít nhất hắn sẽ không bị bịp bợm trong tình huống này.

Tâm Trí, Linh Hồn, Tiềm Thức, Năng Lượng, Dĩ Thái. Năm thể phi phàm đã xuất hiện, bây giờ là lúc lợi dụng chúng nó, Thể Tiềm Thức.

Hàn Phong từ trong ngực móc ra một túi zip nhựa lớn chừng lòng bàn tay, bên trong túi zip đựng một tờ giấy màu vàng kim vuông vắn, tờ giấy này càng giống da của một loại thú vật hơn.

Giấy Suy Tưởng level 3.

Tờ giấy này giống như bộ phát tín hiệu truyền hình vậy, nó có thể "đọc" được 3 sự kiện ấn tượng nhất hằn sâu bên trong thể tiềm thức của mục tiêu, trong thời gian 12 giờ đổ lại.

Thể tiềm thức, nơi ghi lại tất cả mọi sự kiện liên quan tới chủ thể, không thể nguỵ tạo như tâm trí, càng không thể che giấu bằng bất kỳ biện pháp nào, ký ức có bị xoá mất thì vẫn còn tiềm thức tồn tại xung quanh ghi lại.

Trừ khi kẻ chủ mưu sau màn có năng lực vặn vẹo hoặc xoá bỏ tiềm thức, bằng không khi đứng trước trang bị này, tất cả sự thật đều bị lột trần.

Hắn lúc này nhìn vào Điền Mạnh rồi chậm chạp nói:

- Kể lại tất cả mọi sự kiện anh đã làm từ sáng tới giờ, kể lại trải nghiệm về sự kiện vừa xảy ra, tại sao anh lại ra tay chém người?

Điền Mạnh nuốt một ngụm nước bọt gật gật đầu, sự trầm ổn của người trước mặt để cho anh ta có cảm giác vô cùng an tâm, anh ta bắt đầu chi tiết kể lại tất cả sự việc từ 6h sáng cho tới hiện tại.

Lịch trình chi tiết từ sáng tới tối gồm: Điền Mạnh được bổ nhiệm làm đội viên đội chấp pháp, anh ta dành cả buổi sáng để được phổ biến về nội dung bộ luật mới, các kỹ năng nghiệp vụ của một đội viên chấp pháp, cách hành xử, ăn nói, phản ứng với cư dân, được cấp phát công cụ làm việc, máy quay ghi hình... Buổi trưa thì về nhà cho con gái ăn cơm, buổi chiều là lần đầu tiên thực hiện công việc tuần sát quanh căn cứ, đến chiều tối thì đi giải tán biểu tình, sau đó ra tay chém người, rồi bị bắt tới phòng thẩm vấn này. Tất cả hành động đều được liệt kê vô cùng chi tiết.

Máy quay vẫn như cũ ghi hình.

Hàn Phong yêu cầu anh ta kể lại 5 lượt liên tục, đảm bảo không có lệch lạc sai sót nào, sau đó hắn rút Giấy Suy Tưởng level 3 ra đặt phía trước camera, thản nhiên giải thích về tác dụng của thứ này rồi thả vào lòng bàn tay của Điền Mạnh.

Tờ giấy này ngay lập tức phát huy tác dụng trinh sát của nó. Hình ảnh hiện lên đầu tiên là hình ảnh anh ta cầm đao chém vào người thiếu nữ 9 tuổi, động tác vô cùng lạnh lùng dứt khoát

Ngay tại chỗ này, Hàn Phong đã phát hiện ra quỷ dị.

Điền Mạnh quá "đen".

Hay chính xác hơn thì xung quanh người anh ta bị bao phủ bởi một quầng sáng đen, dưới ánh chiều hôn ám nửa sáng nửa tối chập chờn mù mịt, quầng sáng đen này càng thêm khó có thể phát hiện.

Nếu chỉ là hành động diễn ra trong một khoảnh khắc vài giây thì rất ít người để tâm chi tiết này, bởi vì chẳng ai đi quan sát xem ngươi có đen hay không, xung quanh ngươi có gì khác lạ hay không, phần lớn chỉ tập trung vào hành vi ghê tởm nhất là chém người mà thôi.

Ngay cả thiếu nữ 9 tuổi đột ngột lao lên rồi bị chém kia, cả người cũng bị bao phủ bởi một vùng hào quang "đen", trong cổ áo của nàng ta còn có một đôi mắt trắng ởn chỉ thoáng hiện lên rồi biến mất.

Một đôi mắt cực kỳ lạnh lùng, giống hệt như một sát thủ đang rình mò con mồi vậy.

Đứng trước "camera tiềm thức", bất kỳ sự kiện nào có liên quan đến chủ thể mà đã vô tình bị bỏ qua, bị lỡ mất, bị xem nhẹ, tất cả đều được phác thảo lại một cách cực kỳ rõ ràng chi tiết, tuyệt đối không thể né tránh.

Nhìn cảnh tượng này, Điền Mạnh không khỏi giật mình kinh hãi lắp bắp nói không lên lời, trong khi Hàn Phong đứng bên cạnh thì lạnh lùng lên tiếng:

- Giữ nguyên!

Hình ảnh tiếp theo hiện lên là cảnh Điền Mạnh chém nữ nhân viên công tác huyện Tam Giang, cả hai người đều bị quầng sáng đen bao phủ, chẳng qua lần này đôi mắt kia đã hiện lên ngay sau lưng Điền Mạnh, tầng hào quang đen kịt gần như đã bao phủ cánh tay cầm đao của hắn.

Sau khi chém ba nhát chết tươi nữ tử 23 tuổi, quầng hào quang đen kịt kia cấp tốc rút đi như thác lũ, nó từ tay rút qua vai, qua cổ, chui qua ống quần xuống rồi tới cái bóng dưới chân Điền Mạnh. Đôi mắt lạnh lùng kia quay lại quan sát hiện trường lần cuối, xác nhận tất cả đều đã thành công mĩ mãn rồi mới "chảy" vào đám đông hỗn loạn vì sự kiện vừa diễn ra.

Hình ảnh tiếp theo không có mấy đáng bàn, là hình ảnh của Điền Mạnh bị đồng đội trói lại, khung cảnh hỗn loạn xung quanh, cùng với thiếu phụ 40 tuổi điên cuồng mắng chửi, không còn sự xuất hiện của bóng đen nữa.

Ba hình ảnh kết thúc sau, Hàn Phong lập tức gạt giấy suy tưởng qua một bên, lại nhét nó vào bịch nilon sau đó thản nhiên hỏi:

- Anh có điều gì muốn nói không?

Điền Mạnh thừ người ra ghế rồi lẩm bẩm trong vô định:

- Là ai đã hại tôi... Là ai đã hại tôi chứ... Tôi đã đắc tội ai chứ... Huhuhu, thủ lĩnh, tôi bị oan a, anh cũng nhìn thấy a... Là bóng đen kia đã cứng rắn cưỡng chế tôi, thậm chí nó đã khoá cứng miệng tôi, ngăn tôi la hét.

Người đàn ông hơn 30 tuổi có một đứa con gái 7 tuổi, trải qua hai mươi ngày tận thế khó khăn bủa vây, vừa mới đạt được một chút an toàn nho nhỏ, thế nhưng giờ phút này lại khóc lóc thảm thương tới vậy.

Hàn Phong gật gật đầu rồi bình tĩnh nói:

- Thời gian tiếp theo anh cần phải phối hợp điều tra, hãy chuẩn bị sẵn tâm lý, tinh thần, tôi đảm bảo sẽ tìm cho ra thủ phạm chân chính. Về phần con gái anh, cứ yên tâm đi, tôi sẽ trực tiếp ra lệnh bảo hộ an toàn ở mức cao nhất.

- Thủ... Thủ lĩnh, cảm ơn anh.

Hàn Phong thu lại camera rồi bước ra ngoài cửa, hắn trực tiếp hạ đạt mệnh lệnh với thủ vệ bên cạnh:

- Tăng cường gấp đôi sự bảo vệ đối với Điền Mạnh, lắp đặt 2 camera theo dõi trong ngoài, đặc biệt là phải thắp sáng đèn điện công suất cao 24/24 cho tôi.

- Tuân lệnh.

Ra lệnh cho thủ vệ xong xuôi, hắn tiếp tục bước tới phòng quân y. Nơi này có một phòng mổ chính và ba phòng mổ phụ, hai cái xác đang được đặt tại phòng mổ phụ số 2, cũng được bảo vệ vô cùng nghiêm cẩn.

Hàn Phong thông qua cửa kiểm tra bước vào nhà xác, sau khi hít sâu một hơi, hắn xác nhận căn phòng này chỉ có duy nhất một người còn sống là bản thân mình.

Hắn tiếp tục thiết lập camera, tiếp tục dùng giấy suy tưởng level 3 để thử nghiệm tìm ra nguyên nhân ẩn giấu. Chẳng qua người chết giống như đèn tắt, giống như vật vô tri vô giác, trang bị level 3 này không có phản ứng với cả hai cái xác.

"Là thời gian quá dài, hai thể này đã tiêu tán hết. Hay là do giấy suy tưởng có đẳng cấp quá kém?"

Vấn đề này hắn không rõ, kiến thức phi phàm không đủ lý giải, nhưng hắn cũng không có cách nào khác cả.

Hắn không thể vận dụng giấy suy tưởng để điều tra ngay tại hiện trường được. Rất có khả năng hung thủ vẫn luôn quanh quẩn gần đó quan sát, tuyệt đối không thể đánh rắn động cỏ kẻo sẽ doạ tên kia chạy mất.

Hàn Phong hai mắt nhắm lại, ngàn vạn suy suy nghĩ bắt đầu hiện lên trong lòng hắn, các khả năng dần xuất hiện rồi được loại bỏ, được bổ sung, được hoàn thiện... 10 phút sau, hắn nhẹ nhàng phất tay một cái, cái xác của nữ tử 23 tuổi đã bị thu vào trong Nhẫn Trữ Vật level 4, khoé miệng hắn không khỏi nhếch lên một nụ cười lạnh lùng:

- Thú vị đấy.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 42
Lượt đọc 755

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.