Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Khống chế lực trang bị

Tiểu thuyết gốc · 3599 chữ

Dịch chuyển một mạch 60km theo đường chim bay từ Hương Đường tới Lệ Trì, Hàn Phong nôn mửa ra hết bữa sáng, phải ngồi nghỉ ngơi cả nửa tiếng mới xem như hoàn hồn.

Lúc này hắn cầm Bản Đồ Cố Hương level 5 lên, run rẩy lẩm bẩm:

- Thật đáng sợ...

Không chỉ có kỹ năng cần khống chế lực để vận dụng thông thuận, trang bị hệ thống cũng cần có khống chế lực đủ tốt mới có thể sử dụng hiệu quả được.

Trang bị hệ thống, trên bản chất cũng là một dạng kỹ năng được cố định hoá, nếu không thuần được nó thì nó sẽ báo hại chủ sở hữu, như Ngục Giam Tham Ăn, Cung Nguyên Tố, hay tấm bản đồ trong tay hắn, nếu không làm chủ được nó, vậy thì nó rất có khả năng sẽ phản phệ chết chủ nhân.

Một vài bị hệ thống có tư duy riêng, thậm chí có món còn mang theo ác ý.

Điều này thể hiện rất rõ trên trang bị level 4 Áo Khoác Phòng Hộ, vật kia có thể hiểu ý chủ mà hoạt động, Cung Nguyên Tố level 5 cũng vậy, nó luôn khao khát hút lấy hút để năng lượng phi phàm của chủ nhân, dùng không cẩn thận, nó sẽ hút khô cả bình tiềm năng, Ngục Giam Tham Ăn level 4 còn khiếp hơn, vừa được triệu hồi đã muốn nhốt chủ nhân rồi.

Bản Đồ Cố Hương level 5 cũng muốn "giết" chủ nhân, ở đây nó không khiến chủ nhân nôn đến chết, mà là nó sẽ khiến cho chủ nhân có chết cũng không biết chết vì sao, chết ở chỗ nào.

Hàn Phong cầm tấm bản đồ này lên, thì thào gọi nhỏ:

- Bản đồ đại ca, chúng ta, chúng ta thương lượng một chút có được không... Hộc hộc...

Tấm bản đồ không có biểu hiện kỳ lạ, lại càng không đáp lời, những sợi chỉ chằng chịt chi chít như hàng vạn nét mực đan xen trên bề mặt nó vẫn vậy, từ đầu tới cuối đều vô cùng im lìm, dường như không có khả năng giao tiếp.

Nhưng Hàn Phong biết vật này có khả năng giao tiếp.

Nó thậm chí còn có ký ức!

Hắn tiếp tục ghé sát vào trên bề mặt nó, run giọng thì thào:

- Bản đồ đại ca... Cố hương của anh ở đâu vậy... Có thể cho tôi biết không...

Sau câu nói này, tấm bản đồ này vậy mà thực sự đã có biến động.

Nó bắt đầu nhiễm lên một màu xám xịt cũng đỏ rực đan xen, chẳng những vậy còn có vô hạn mây đen cùng sấm sét bủa vây tứ phía, mơ hồ còn có từng trận tanh tưởi hô quát ầm ĩ như hàng ngàn vạn binh mã đang điên cuồng giao chiến...

Đây chắc chắn không thể là dị tượng xuất hiện trên trái đất được.

Đồng nghĩa tấm bản đồ này tới từ một "hành tinh" khác, hay chính xác hơn là tới từ thế giới khác, chiều không gian khác.

Chẳng qua dị tượng này chỉ thoáng hiện lên một phần trăm giây liền biến mất, giống như chưa bao giờ xuất hiện qua, giống như tất cả vừa rồi chỉ là ảo giác.

Nhưng Hàn Phong biết rõ, những hình ảnh vừa rồi không phải ảo giác, đó chính là "Cố Hương" của tấm bản đồ này.

Nó vừa thể hiện cho hắn thấy, thông qua kết nối dĩ thái - tiềm thức.

Nó đã chỉ thẳng tới vùng ký ức đang được lưu trữ bên trong.

Chẳng qua, có thể do thời gian đã trôi qua quá lâu, hoặc do khoảng cách hai bên quá xa xôi, các kết nối dĩ thái - tiềm thức không thể kết nối thông thuận được, dẫn tới hình ảnh bị mờ nhoè như ảo cảnh.

Hai lần dịch chuyển vừa qua, hắn đã bị nó kéo đi vô cùng xa, gần như muốn kéo tới địa điểm "Cố Hương" kia, kéo tới địa điểm mà vùng ký ức đang được lưu trữ kia đang ở tại.

Lần thứ nhất, hắn muốn đi từ trấn Hi Vọng tới huyện Hương Đường, nó đã muốn kéo hắn đi tới nơi đó rồi, nhưng nó thất bại, buộc phải vòng về địa điểm chỉ định. Lúc đó hắn đã có cảm giác đi cả một vòng vũ trụ trong hàng triệu triệu năm rồi, còn tưởng đó chỉ là ảo giác.

Tới lần thứ hai, hắn muốn đi từ Hương Đường tới Lệ Trì, nó vẫn cưỡng chế kéo hắn đi quãng đường cực xa, còn đi được xa hơn cả lần đầu tiên. Tất nhiên là nó vẫn thất bại, phải vòng về, vậy nên hắn mới có thể xuất hiện tại thôn Phú Thượng này.

Bất quá lần dịch chuyển thứ hai này đã khiến hắn khẳng định việc bản thân bị Bản Đồ Cố Hương level 5 lôi tới địa điểm xa xôi thần bí kia.

Hắn vốn đã được "mở rộng não bộ" thông qua nhiều tác nhân, Thể Tâm Trí của hắn có thể bắt được nhiều thông tin hơn, Thể Linh Hồn của hắn cũng xử lý được nhiều thông tin hơn, do đó trong quá trình di động, hắn đã cảm nhận được chính xác việc bản thân đang được dịch chuyển cực nhanh trong vũ trụ.

Hắn cảm giác bản thân được nhốt trong một quả cầu ánh sáng mà lướt đi trong một đường ống khổng lồ, với bốn phía xung quanh là vô hạn ánh sáng và bóng tối đan xen, vô hạn thiên thể và kỳ quan bủa vây, cực kỳ rực rỡ...

Chính vì những luồng thông tin khổng lồ từ triệu triệu thiên thể đó thoáng nhồi vào não mới khiến cho hắn cảm giác chóng mặt và buồn nôn.

Tấm Bản Đồ Cố Hương level 5 này, nó đang trên đường trở về "Cố Hương" của nó chứ nó không hề muốn phục vụ "chủ nhân", người sử dụng tấm bản đồ này chỉ là một nguồn phát tâm trí giúp nó kích hoạt được tác dụng đang ẩn giấu bên trong mà thôi.

Về phần kích hoạt xong, đi tới đâu, đó là phụ thuộc vào ý của nó, người mang theo tấm bản đồ này cũng chỉ đang hưởng ké quyền năng của nó, tuyệt không thể làm chủ nhân của nó được.

Chấp niệm trở về "Cố Hương" của tấm bản đồ này là cực lớn, lớn tới nỗi không gì sánh bằng, tới nỗi mỗi lần kích hoạt là nó lại tìm cách trở về quê nhà, có lẽ đó chính là ý nghĩa tên gọi của nó.

Chấp niệm vận luôn vào tên.

Chẳng qua chấp niệm này đã bị cố định hoá dưới hình dạng một tấm bản đồ, và năng lực của nó đang bị vặn vẹo cho phù hợp với mục đích của người chế tạo, đó là dịch chuyển tới những nơi tấm bản đồ này đã từng đi qua, đã từng ghi dấu.

Nếu như nó có thể tự kích hoạt, vậy thì rất có khả năng nó đã "chạy mất" rồi, làm gì có chuyện nó ở lại nơi này, nơi không phải "Cố Hương" của nó.

Ôm trên người một "kẻ tha hương" đang điên cuồng nhớ về quê nhà từng thời từng khắc như vậy, nếu như dùng linh tinh, e là sớm tự ném bản thân tới cái xó xỉnh nào đó, chết không có chỗ chôn.

Lúc này Hàn Phong vuốt ve tấm bản đồ trên tay, chân thành nói:

- Bản đồ đại ca... Tôi biết rằng anh đang vô cùng muốn trở về "Cố Hương", tôi cực kỳ hiểu và đồng cảm với chấp niệm này.

- Tôi vô cùng trân trọng nỗ lực đó.

- Tôi ủng hộ anh tìm về quê nhà của mình.

- Nhưng mà, tôi đoán rằng, hiện tại anh chưa thể ngay lập tức trở về được.

...

Tấm bản đồ im lặng.

Không được đáp lời, Hàn Phong vẫn kiên nhẫn thủ thỉ:

- Sở dĩ tôi đoán như vậy là do "Cố Hương" của anh đang ở một nơi rất xa, cần rất nhiều năng lượng mới có thể dịch chuyển tới, trong khi lượng năng lượng hiện tại mà anh tích luỹ được lại không đủ để trở về nơi kia.

- Hiện tại nếu như anh vẫn liên tục kết nối tới "Cố Hương", liên tục muốn trở về, vậy thì rất có khả năng anh sẽ cạn kiệt năng lượng trên đường đi, rơi rụng giữa không gian bao la, từ đó mãi mãi cũng không tìm thấy được đường về nữa...

Tấm bản đồ vẫn im lặng không đáp lại, giống như không chấp nhận sự thật vừa nghe được, cũng tuyệt đối không muốn nghe thêm bất kỳ điều gì nữa...

Chẳng qua những lộ tuyến chằng chịt đang hiện lên bên trên bề mặt của nó lại giống như đang nhẹ nhàng phát sáng, long lanh như những giọt nước mắt.

Những giọt nước mắt nhớ nhung, hoài niệm, bất lực, hoang mang, vô định, điên cuồng, cố chấp...

Nó hiểu những gì người đang cầm nó nói là sự thật, nhưng nó tuyệt đối không muốn đối diện sự thật đó.

Nó chỉ muốn tiếp tục nỗ lực trở về "Cố Hương" mà thôi.

Hàn Phong thong thả vuốt ve những "giọt nước mắt" này, nhẹ giọng nói:

- Nhưng mà, anh đừng lo lắng.

- Tôi chắc chắn rằng, theo quãng đường dịch chuyển của tôi và anh ngày một dài, những con đường mà chúng ta tạo ra ngày một quanh co phức tạp, thời gian chúng ta bên nhau ngày một lâu, các kết nối dĩ thái - tiềm thức được tạo ra ngày một chặt chẽ, vậy thì lượng năng lượng mà anh tích lũy được cũng sẽ càng lúc càng lớn, càng lúc càng gần với mục tiêu chung cực hơn.

- Do đó, tôi xin được đồng hành cùng anh trên quãng đường xa xôi này, có được không.

- Tôi xin được đồng hành cùng anh trên con đường trở về "Cố Hương", có được không.

- Tôi xin hứa, nếu anh có thể hỗ trợ tôi, vậy thì tôi cũng sẽ dùng tất cả thời gian, khả năng và sức lực của mình để hỗ trợ anh, sẽ dẫn anh đi khắp thế gian này, tích lũy thật nhiều năng lượng cho anh, cùng anh tìm kiếm tới "Cố Hương" kia.

- Tôi cũng xin hứa, một khi tìm được "Cố Hương", vậy thì tôi sẽ chôn anh tại "Cố Hương", hoặc tìm kiếm thân nhân của anh, giao phó anh lại cho họ, để cho anh được thoả lòng mong ước.

- Chỉ mong anh cho phép tôi đồng hành cùng anh.

- Chúng ta hãy cùng nhau đi tìm "Cố Hương" nhé.

- Có được không?

Tấm bản đồ trên tay Hàn Phong khẽ sáng lên một mảnh quang mang âm u lập loè, sau đó lại biến thành xám xịt, thành đỏ rực, thanh xanh ngát, thành trắng muốt, thành muôn vạn thiên hà quần tụ, giống như nó đang tự trải qua muôn vàn trạng thái trên con đường xa xôi dài dằng dặc, hoang mang bất tận, không biết khởi đầu, không có kết thúc...

Nó đang khóc...

Nó đang khóc rất lớn...

Một lúc lâu sau, tấm bản đồ này mới yên tĩnh trở lại, hàng trăm đạo lộ tuyến ban sơ bắt đầu tự hành vặn vẹo chuyển động, xếp lại thành một chữ duy nhất.

"Được".

Sau đó nó trở về trạng thái hoàn toàn tĩnh lặng.

Giống như tất cả mọi biểu hiện vừa rồi đều là ảo ảnh, chưa từng xuất hiện qua.

Hàn Phong hít sâu một hơi, thu Bản Đồ Cố Hương level 5 lại, bàn tay nắm chặt.

Lại là một lời hứa nữa cần phải thực hiện.

Trang bị level 5 đầu tiên, hắn đã nắm giữ được nó rồi!

Đây chính là dùng bình phàm đi chế ngự phi phàm.

Lúc này hắn bàn tay khẽ búng, thân thể đã biến mất tại chỗ.

- Cố Hương...

- Những trải nghiệm vừa rồi... Là thật sao...

- Hay là ảo giác...

- Hay là tự huyễn trong lòng...

- Hay là phi phàm phản phệ...

- Không quan trọng.

- Mình đã hứa, vậy mình sẽ thực hiện!

...

Huyện Lệ Trì là huyện rộng lớn thứ ba của tỉnh Diễn Giang, lớn hơn Tam Giang và Liễu Lâm, nhưng nhỏ hơn Bình Sơn.

Huyện này phía đông và phía nam giáp thành phố Dương Hoành, phía tây giáp huyện Tam Giang, phía tây bắc giáp chút chút huyện Long Dương của tỉnh Nam Ô, phía chính bắc giáp huyện Vũ Cương của tỉnh Nam Ô.

Lệ Trì không có núi cao, cũng chẳng có sông dài, địa hình chủ yếu là đồng bằng. Bởi vì là huyện tiếp giáp trực tiếp với thành phố Dương Hoành, là nơi đặt cụm công nghiệp chính của thành phố Dương Hoành, giao thông nơi này vô cùng phát triển, những con đường liên huyện nối thẳng tắp tới xa xa, đường nhánh khang trang rộng rãi, các cụm dân cư tập trung tại trung tâm, ngoại ô là nhà xưởng cùng công ty, vô cùng sầm uất.

Trước tận thế, huyện Lệ Trì có dân số 25 vạn, là huyện giàu thứ ba tỉnh Diễn Giang, thu nhập người dân chỉ thua huyện Bình Sơn và huyện Hoài An mà thôi, thậm chí mức sống ở đây cao hơn huyện Bình Sơn, bởi vì người nơi này chi tiêu rất thoáng tay.

Chẳng qua tận thế quét qua đã nghiến sạch tất cả, hiện tại ở huyện này rất khó tìm thấy được một người bản địa sống sót, trong khi đó xác chết thây ma tràn lan, thực vật biến dị mọc bừa bãi khắp nơi, các căn nhà đổ nát tứ phía cũng trở thành nơi cư ngụ cho động vật biến dị, có thể nói giống hệt như khung cảnh của thành phố Chenobyl.

Hàn Phong dựa theo tình báo và trinh sát nhanh chóng tiến lên, nhìn vào biển báo hai bên đường, hắn rất nhanh đã tiến tới ngoại biên thị trấn Thành Hoa.

Đây là nơi đang diễn ra giao tranh giữa nhân loại và thây ma.

Thị trấn Thành Hoa cách thị trấn Diệu Liên 12km, cách quận Xuân Hà 26km, nhưng cách điểm gần nhất tại thành phố Dương Hoành chỉ 9km, do đó chúng nó có thể bổ sung binh lực tiêu hao bất kỳ lúc nào.

Đánh chán chê cả buổi sáng, tới buổi tối nhân loại nghỉ ngơi, chúng nó lại bổ sung tiêu hao, sáng hôm sau lại mạnh như cũ.

Đối với việc này, nhân loại cũng hết cách, không làm gì được, bởi vì thây ma đâu có biết mệt mỏi đâu, bọn chúng có thể chiến đấu không ngừng nghỉ. Trừ khi bị thương nặng hoặc đã ngã xuống, còn không thì chúng nó vẫn duy trì hiệu suất công việc 100%.

Chiến thuật hiện tại của nhân loại là cố gắng gia tăng áp lực ngày sau mạnh hơn ngày trước, để cho thi đàn hạ giảm tối đa quy mô hơn nữa, cũng triệt hạ dần dần thây ma tinh anh của thi đàn, đồng thời cố gắng ngăn thây ma từ thành phố Dương Hoành tràn xuống bằng các thiết lập công sự và bẫy rập.

Bọn họ muốn để cho thi đàn Lệ Trì này phải say đòn, rường cột cao tầng chết hết, chỉ còn lại lâu nhâu yếu nhược, khi đó thì nhân loại mới có thể dùng áp lực cao cuối cùng để phá tràng được.

Cuộc chiến tiêu hao vì vậy diễn ra vô cùng khắc nghiệt.

Hàn Phong đứng tại một toà nhà 15 tầng nhìn về xa xa phía đông bắc, hai mắt khẽ híp lại.

Đứng tại đây, hắn vẫn có thể cảm nhận được không khí chiến tranh phả thẳng vào mặt.

Đó là hàng vạn thây ma khò khè kêu gào, hàng chục đạn pháo nổ tung ầm ĩ, hàng nghìn nhân loại hò hét tấn công, cũng là hàng nghìn đạo năng lượng phi phàm bùng nổ rồi tắt rụi.

Bên trái là Tam Giang, bên phải là Xuân Hà, thi đàn bị kẹp tại ở giữa, đội hình liên tục bị trùng kích tới rách hổng lỗ chỗ.

May mắn cho nhân loại, thi đàn Lệ Trì mạnh về dạng hình Thể Sức Mạnh, đám quái vật này có sức tấn công và phòng ngự cực cao, nhưng tốc độ chậm chạp, ứng phó vì vậy tương đối dễ dàng.

Nhưng cũng là xui xẻo cho nhân loại, nhóm Thể Sức Mạnh đông đúc sẽ tạo thành bức tường thịt vững chắc, chúng nó mạnh tới mức chỉ với một trăm đầu là đủ thu hút hoả lực của hơn ba trăm nhân loại dồn tới mà vẫn có thể đứng vững, thi đàn Lệ Trì có gần 1500 đầu Thể Sức Mạnh, tương đương yêu cầu 4500 xạ kích giả để đối chọi lại áp lực.

Đào đâu ra đây...

Xạ kích giả thì đủ đấy, nhưng nếu chỉ tập trung đánh nhau với lũ Thể Sức Mạnh, vậy thì lũ Thể Tốc Độ, Thể Bộc Phá, và thây ma bình thường sẽ thoải mái tấn công, chiếm lĩnh trận địa.

Nếu không phải có pháo kích áp chế đầu não thi đàn, khiến cho lũ Thể Sức Mạnh bị trói bớt lại ở trung tâm chờ chịu đòn, vậy thì nhân loại sớm thua rồi.

Thể Sức Mạnh lù đù, nhưng nó quá mạnh, càng lên cao càng mạnh, quái vật level 25 bắt đầu có khả năng phá vỡ phi phàm đánh tới, một chiêu cuồng kích đấm ra có để đấm nát hàng chục đạo công kích phi phàm, tới level 30 chúng nó liền có khả năng xạ kích xa tới ba chục mét, một đấm đấm ra có thể thổi tán loạn cả một đoạn trận địa, đem nhân loại chấn tới choáng váng mặt mày.

Chẳng những vậy, một khi để chúng nó phá vỡ võng hoả lực mà tiếp cận được gần, hào quang trọng lực tỏa ra, vậy thì phần đông nhân loại sẽ buộc phải chạy trốn xa xa, không dám tiếp tục chống cự, từ đó trận địa cứ bị mất dần.

Một khi mất trận địa, vậy thì sẽ mất vĩnh viễn, bởi vì sức công phá của Thể Sức Mạnh là cực lớn, nó sẽ đập nát tất cả công sự có lây dính khí tức nhân loại, phương tiện nào mà bị bỏ lại cũng xác định trở thành sắt vụn luôn, kể cả nhân loại có đoạt lại được trận địa thì những thứ dày công xây dựng cũng sớm bị phá nát cả rồi.

Chỉ có các tiểu đội trưởng và tinh anh phi phàm giả trong quân là đủ sức giải quyết Thể Sức Mạnh, những xạ kích giả bình thường khác, đánh vào trên người những cỗ máy chiến đấu này hầu như là vô ích, bỏ 10 điểm tiềm năng ra chưa chắc đánh vỡ được thân thể chúng nó, đừng nói hạ sát chúng nó lại càng là khó khăn, phải nói là khó chịu tới tận cùng.

Tất nhiên, nhiều dạng hình Thể Sức Mạnh, ít dạng hình Thể Tốc Độ cũng đồng nghĩa nhân loại ít bị uy hiếp tới tính mạng.

Thua có thể thua, lui có thể lui, nhưng chết vì bị thây ma cào trúng sẽ không nhiều, cái chết chủ yếu tới từ đòn Hồn Áp.

Có nước chống chịu gia trì, đòn Hồn Áp lại càng hạ giảm uy hiếp hơn nữa.

Ba ngày trôi qua nhân loại chịu đủ đau khổ, hi sinh cũng rất nhiều, nhưng đồng thời cũng thành công cào mỏng được lực lượng tinh anh của thi đàn đi tương đối.

Mặc dù số lượng thây ma tăng từ 23 vạn lên 26 vạn, nhưng chất lượng lại hạ từ 10 điểm xuống khoảng 7 điểm.

Dù sao thây ma từ thành phố Dương Hoành tràn xuống chủ yếu là thây ma bình thường, về phần thây ma tiến hoá, chúng nó phải là thành viên của thi đàn nào đó, làm gì còn nhiều thây ma hoang dã nữa.

Thây ma không có sự bổ sung chất lượng, đồng nghĩa nhân loại có cơ hội chiến thắng, chỉ cần chất lượng thây ma tinh anh giảm xuống 4 điểm, đó sẽ là ngày tàn của đầu não thi đàn.

Liên quân Tam Giang - Xuân Hà vì thấy hi vọng thắng lợi nên mới muốn gây áp lực lên trấn Hi Vọng, kiếm về nhiều hơn nước chống chịu, muốn trong ba ngày tới tăng cường áp lực, mặc kệ Hồn Áp giáng xuống cũng muốn diệt trừ chủ lực của thi đàn Lệ Trì này.

Hàn Phong nheo mắt nhìn luồng Quang Giáp quần tụ đỏ rực như máu tại xa xa, nhìn tới "biển lửa đen" liên tục bốc cháy không ngừng nghỉ, hắn thử tính toán một chút, sau đó âm thầm lẩm bẩm:

- 12 cho tới 13 khẩu Súng Diệt Quỷ level 4...

- Liên quân chính phủ có ít nhất một đòn bóc dỡ "tất đỡ" của Thể Phòng Hộ rồi.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 22
Lượt đọc 260

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.