Chiến trường Lệ Trì (1)
Sau khi tính toán sơ sơ về số lượng Súng Diệt Quỷ level 4 của liên quân chính phủ, Hàn Phong bàn tay khẽ phẩy, vài chiếc ghế sofa và một chiếc bàn dài đã được hắn triệu hồi ra ngoài.
Sau đó hắn thản nhiên nằm ườn ra ghế, chân gác lên bàn, tay cầm cá khô, vừa ăn "bữa sáng" vừa chăm chú xem xét chiến cuộc phía xa xa ngoài 5 cây số.
Kể từ khi xác thây ma được chứa hết vào Mộ Táng Tập Thể level 4, Nhẫn Trữ Vật đã được giải phóng phần không gian chiếm diện tích lớn nhất, hiện tại nó có thể lưu trữ nhiều món đồ tiện lợi hơn rất nhiều, ngoài chứa đồ ăn vặt, nước uống, tài nguyên phi phàm và súng đạn các loại ra thì nó còn chứa được cả sofa, bàn trà, đệm lưng, bồn cầu di động, giấy chùi mồm, gối ôm hình cá sấu, quần lót các loại ăn trộm được, bông ngoáy tai, bấm móng tay, tương ớt hiệu ông ba bị, thuốc tiêu chảy... Có thể nói là một tiệm tạp hoá mini.
Vừa ăn cá khô, vừa nhấm nháp một tí ti rượu nho biến dị, cảm nhận lấy từng trận hư thoát cùng tê dại kéo dài, phê tới không sao tả siết, sau đó lại uống tiếp chút nước lá nho, để cho Thể Năng Lượng vốn bình lặng lại sục sôi trở lại, phải nói là sướng tới nhũn cả người.
Thời điểm xuất ra trên giường cũng chỉ sướng đến thế này là cùng.
Phía sau lưng Hàn Phong, chín băng nô thây nô các loại đã được triệu hồi ra, 2 thây nô đang đọc sách, 2 thây nô đang học nói, 1 băng nô đang đốt lửa tự nướng tay, 1 băng nô đang nghịch đất nước sắt gỗ, 1 thây nô đang tập kết ấn, một băng nô cao 1,78m đang vần vò một cái xác trên bàn ăn...
Băng nô này đang tiến hành giải phẫu cái xác này, nghiên cứu kỹ càng cấu tạo cơ thể người, tập trung chủ yếu vào cấu tạo cơ mặt, cấu tạo mắt, môi, mũi, tai, cấu tạo cổ họng, thanh quản, khí quản cấu tạo lồng ngực, cấu tạo phổi, cơ hoành, cơ liên sườn...
Bên cạnh nó, một thây nô có nhiệm vụ hỗ trợ dụng cụ mổ, kẹp, banh, cắt xẻ, đồng thời còn liên tục lật mở atlats và ghi chép liên quan ra để làm theo hướng dẫn, có thể nói là chuyên nghiệp tới cùng cực.
Dưới nền nhà, hơn hai chục bộ xác chết nằm la liệt, có của nhân loại, có của thây ma bình thường, có của thây ma tiến hoá các dạng hình, kiểu gì cũng có.
Hàn Phong ăn được nửa già khúc cá khô thì đưa tay che miệng muốn nôn mửa, băng nô 1,78m sau lưng hắn cũng dừng lại động tác mổ xẻ giải phẫu, một lúc sau, âm thanh nhai nuốt lại tiếp tục không dứt, mà âm thanh cắt xẻ rạch móc da thịt cũng một lần nữa chậm rãi lan truyền.
Chiến đấu xa xa vẫn kéo dài, còn đang chuẩn bị đạt tới cao trào.
Trận địa Tam Giang, một cây đại thụ cao tới 10 mét với cành lá xum xuê đang rợp toả bóng mát, thân cây cứng cáp hiện lên một khuôn mặt xanh lè, biểu cảm tương đối nghiêm khắc giáo điều, đây chính là đoàn trưởng tiểu đoàn 2 Tào Khang.
Xung quanh cây đại thụ Tào Khang này có hàng trăm cây con khác với đủ mọi loại hình dạng, có là cây xương rồng liên tục phun ra gai xương, xuyên thủng thây ma từ xa, có là cây chuối cấp tốc ném chuối, thây ma chạm phải sẽ lập tức ngã sấp mặt, đứng lên lại trượt ngã tiếp, có là khóm hoa nhài toả hương thơm ngát, thây ma ngửi phải sẽ ngơ ngẩn tại chỗ, có là dây leo trải đầy mặt đất, thây ma dẫm phải sẽ bị leo kín thân thể, vặn gãy cần cổ, có là vô số bụi nấm bay trong không khí, nếu bám được vào trên thây ma liền nhanh chóng sinh trưởng, hút cạn toàn bộ dinh dưỡng...
Rừng cây này càng lúc càng rậm rạp, mỗi khi giết đủ số lượng thây ma nhất định, cây cối lại có thể đơm hoa kết trái, lại mọc ra thêm cây mới, tiếp nối quá trình sinh trưởng.
Cả một khu rừng đã được tạo ra.
Kể cả là cây cũ có hao hết tiềm năng, héo rũ mất chất, nó vẫn có thể sinh ra quả cây cuối cùng, bắn về phía thi đàn, nổ tung thành xung kích vô cùng mãnh liệt.
Nếu như không có áp lực thây ma tiến hoá, cùng với dòng thây ma không đẩy lên quá nhanh chóng, vậy thì Tào Khang có thể một mình đảm nhiệm một trận địa mà không cần bất kỳ ai hỗ trợ.
Một vạn thây ma hay năm vạn thây ma, đối với ông ta cũng không khác biệt, vấn đề chỉ là thời gian.
Xa xa cách rừng cây 400 mét, một chiếc thuyền buồm cự đại rộng 30 mét dài cả trăm mét đang trôi nổi trên không trung, pháo hạm dài 10 mét rộng 2 mét trên thân tàu chĩa thẳng phía trước, cứ 10 giây một lần, một viên thuỷ đạn lại được bắn ra, chuẩn xác bắn trên một thây ma Thể Sức Mạnh đang trên đà lao tới, bắn cho nó tan thành xác pháo.
Thi thoảng pháo hạm này sẽ sáng lên rực rỡ một màu lam sắc, một viên thuỷ đạn lớn tới 6 mét lại được bắn ra, giáng xuống một cụm phòng ngự của thây ma Thể Phòng Hộ, đem Quang Giáp phá nát, càng ăn mòn toàn bộ quái vật trốn phía dưới thành nước mủ.
Đứng nơi đầu thuyền là Lạc Thanh Thuỷ, bên trên con thuyền là hàng trăm phi phàm giả tiểu đoàn 3, một phần ba trong số bọn họ đang tập trung trong phòng tiếp liệu, những người này hầu hết đều là phi phàm giả thuỷ hệ, bọn họ đang phóng xuất năng lực vào trong buồng đốt, cung cấp năng lượng cho con thuyền hoạt động.
Hai bên mạn thuyền là cơ man nào xạ kích giả, bọn họ đứng trên cao 20 mét so với mặt đất, vô cùng an nhàn mà giáng công kích xuống dưới, hầu thư không gặp phải bất kỳ áp lực sống chết nào cả.
Thân thuyền có một cột buồm khổng lồ dựng thẳng, phía trên cột buồm là một cánh buồm rộng tới mấy chục mét, hiện tại cánh buồm đang căng phồng lên như gặp phải gió lớn, mỗi khi có đòn Hồn Áp giáng xuống, cánh buồm lại càng được thổi phồng hơn nữa, đem toàn bộ công kích cản lại bên ngoài.
Công kích lộ lọt sẽ được các thủ hộ giả xung quanh hỗ trở cản hết.
Phương hướng hướng về biên giới thành phố Dương Hoành, Mộ Dung Địch đang đứng thẳng trên một cỗ xe bọc thép, xung quanh người là hai khẩu đại liên 12ly7, 5 mấy khẩu súng chống tăng, mười khẩu AK47, bọn chúng đang kỳ dị trôi nổi trong không khí, tự nạp đạn, tự ngắm mục tiêu, tự khai hoả, từng viên đạn pháo liên tiếp giáng xuống lũ Thể Sức Mạnh trên đà lao tới, đem bọn chúng phá tan thành mảnh nhỏ
6 thanh Thanh Phong Đao cũng ở dưới niệm lực khổng lồ của Mộ Dung đoàn trưởng mà hợp lại thành một luân xa hình cánh quạt, bọn chúng tự hành lơ lửng cùng xoay tít như chong chóng, ở tại khu vực 100m xung quanh liên tục bay qua bay lại, đem từng mảng lớn thây ma liên tiếp chặt đứt đầu, tràng cảnh hệt như tu la địa ngục.
Bên cạnh Mộ Dung Địch là 5 vị huynh đệ vào sinh ra tử, một người trong số đó dường như đang trong trạng thái tràn trề năng lượng, từ lòng bàn tay người này liên tục phun ra hoả cầu, bay về xa xa 1 cây số rồi nổ tung, đem cả một khu vực trận địa nhấn chìm trong bão lửa.
Thây ma từ thành phố Dương Hoành lao đầu vào biển lửa này đều không thấy trở ra nữa.
Phía trước trận địa Tam Giang, một vệt đen kịt liên tục xuyên qua xuyên lại, tốc độ nhanh tới hoa mắt, người thường gần như khó có thể nhìn rõ được.
Vệt đen này chính là một thanh đao dài 1,5 mét, toàn thân thuần một sắc màu của màn đêm, lưỡi đao sắc bén tới cùng cực, thân đao cứng rắn như thiên tinh, tổng thể còn liên tục toả ra từng trận đao khí lạnh lẽo, đao bay tới đâu, thây ma chết tới đó.
Hậu tuyến, hàng trăm đạo đao khí đang nối tiếp nhau đổ dồn vào trên thanh diệt tuyệt đao này, gia trì sức mạnh cùng năng lượng cho nó, khiến cho nó hoạt động bền bỉ tới không có nửa điểm dấu hiệu mệt mỏi. Chỉ một thanh đao này đã đủ sức cản lại hàng chục thây ma Thể Tốc Độ, bởi vì đám quái vật với sức phòng ngự yếu ớt này chỉ cần tiếp cận gần là sẽ bị chém cho tan xác, mà công kích của bọn chúng cũng không gây ra được nửa điểm thương tích cho trang bị level 4 có giá gốc lên tới 100.000 minh tệ này.
Phía trên đỉnh trời, La Thiên Dật đang lơ lửng như một chấm xanh nhỏ xíu, cậu ta vừa ngáp ngủ tới mức buồn chán vừa phất tay xuống dưới, mỗi cái phất tay tuỳ ý lại tạo ra vô tận gió bão, năng lượng phi phàm khổng lồ đem cả trăm viên bộc đạn xám xịt đều hất ngược trở lại, càng đem hàng chục thây ma đột phá phòng tuyến đều thổi bay lên trời, sau đó phong khí sắc bén nghiến nát tất cả bọn chúng thành tro bụi.
Hàn Phong nhìn tới thế trận cực kỳ kín kẽ của Tam Giang bày ra phía trước mà không khỏi thở dài:
- Những người này tiến bộ nhiều thật...
- Về phần Bạc Thanh...
- Theo lời Bạc Tuấn thì ông già này có nhân cách đổ đốn không chịu nổi, mà quá trình giao tranh trước đây mới mình, ông ta cũng thể hiện ra bản chất là một người vô cùng âm tàn, sẵn sàng ra ám chiêu độc thủ, không từ mưu mô bẩn thỉu...
- Tuy thâm độc, nhưng ông ta cũng là một người thực sự tài năng, có thể điều tiết quyền lực nội bộ tới không một chút trắc trở hay phân tán, thật sự là quá tốt đi.
- Mình rốt cuộc đã hiểu tại sao ông ta đẩy những người không có kinh nghiệm chính trị như Cổ Nguyên hay Lạc Thanh Thuỷ lên làm đoàn trưởng rồi.
- Ông ta không phải không biết phi phàm, ông ta đang vật dụng bình phàm vào phi phàm tới mức vô cùng thuần thục.
- Ông ta sớm đã nhìn ra thế giới này sẽ dựa vào nắm đấm phi phàm để nói chuyện rồi, 2 cái mầm non họ Cổ và họ Lạc, ban đầu có thể chưa phù hợp để làm đoàn trưởng, nhưng hiện tại đã hoàn toàn phù hợp rồi.
- Hai người này đủ sức làm đoàn trưởng của bất kỳ đội ngũ nào.
- Và cũng chỉ là đoàn trưởng trên chiến trường mà thôi.
- Hai người này, không có tham vọng quyền lực.
- Tam Giang ở dưới sự điều hành của ông ta, hầu như không có bất kỳ mâu thuẫn nội bộ hay cạnh tranh quyền lực nào cả, bọn họ phối hợp với nhau, thật sự không thể chê vào đâu được.
- Chưa bao giờ mình tìm được bất kỳ kẽ hở nào để chia rẽ nội bộ của Tam Giang... Nếu có, đó cũng chỉ là các thỏa thuận cá nhân đơn phương giữa mình với các tiểu đoàn trưởng mà thôi, bọn họ chưa bao giờ nổi lên ý định đứng về phe trấn Hi Vọng.
- Tất cả mọi biến chuyển đều nằm trong lòng bàn bàn tay Bạc Thanh, ông ta đã thành công khiến cho 4 vị đoàn trưởng này gắn kết thành một thể, cùng tiến cùng thối, không thể có bất kỳ chia rẽ.
- Binh đoàn Tam Giang, thật sự là vô cùng tinh nhuệ.
- Người tài năng như họ Bạc, quả thật sẽ không muốn nghe theo sắp xếp của ai cả, đặc biệt là phải chui gầm chạn nhà vợ lại càng không. Việc phải kết hôn chính trị với mẹ của Bạc Tuấn, lại phải chịu sự kìm kẹp của cha vợ, đúng thật là đã khiến cho Bạc Thanh phải chịu kìm nén một hơi.
- Nhưng ông ta không giống như mình, chỉ dám ngậm bồ hòn làm ngọt, ông ta dám phản kháng, và thực sự đã phản kháng, còn là phản kháng ngay từ trước tận thế.
- Kiêu hùng...
- Khuyết điểm duy nhất của Bạc Thanh không phải con trai Bạc Tuấn... Mình có nhằm vào Bạc Tuấn thế nào thì ông ta cũng không sợ...
- Trừ khi giết chết Bạc Thanh, bằng không ông ta sẽ mãi mãi là "kẻ mạnh".
- Khuyết điểm duy nhất của ông ta chỉ là ông ta đã già rồi, không thể cố gắng để trở thành một phi phàm giả mạnh mẽ nữa mà thôi.
- Đáng tiếc cho Bạc Thanh...
- Tâm lớn, lực nhỏ...
- Đáng thương cho Bạc Thanh...
- Ông ta quá đơn độc tại Diễn Giang này... Ông ta không trông chờ được vào ai cả, không có chỗ dựa, không có thực lực tự thân, thậm chí ngay cả con ruột của ông ta cũng muốn chống đối...
- Nếu tận thế này ập tới sớm hơn chục năm, để cho họ Bạc trẻ hơn chục tuổi, vậy thì toàn bộ vùng trung lưu sông Lệ Giang này sẽ là thiên hạ để ông ta múa.
- Đáng tiếc...
- Nhưng chắc chắn ông ta sẽ không bao giờ từ bỏ...
Sau khi nhận xét xong tình hình trận địa Tam Giang, Hàn Phong lại nhìn kỹ qua trận địa Xuân Hà.
Sau đó hắn lại thở dài.
Bọn họ thật sự là quá mạnh...
Đặc biệt là Lục Kiếm Hoành, vị tiến hoá giả mạnh nhất Xuân Hà kia.
Trăm nghe không bằng một thấy, thấy rồi mới biết, trăm nghe kia quả không hề thổi phồng.
Hắn ta đích xác là người mạnh nhất Diễn Giang này.
Đăng bởi | HaNhuocTuyet |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 16 |
Lượt đọc | 183 |