Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chiến trường Lệ Trì (2)

Tiểu thuyết gốc · 2909 chữ

Giao tranh tại Lệ Trì diễn ra tới nay đã là ngày thứ tư, việc Dao Găm thành công trà trộn được vào trận địa hai bên để điều tra tình báo là không khó, thông tin cơ bản về tình hình binh lực của quận Xuân Hà cũng đã lộ lọt ít nhiều rồi.

Bọn họ có binh lực khoảng 2500 người, được chia thành 4 tiểu đoàn chiến đấu, chức năng và tình hình khác biệt, ngoài ra còn có một tiểu đoàn công binh - hậu cần, nâng tổng quân số lên mốc 3200 người.

Chỉ riêng số lượng này đã đủ để áp đảo toàn bộ nhân loại già trẻ lớn bé gái trai lành tật tại trấn Hi Vọng rồi.

Tiểu đoàn 2 có nhân số ít nhất, chỉ với khoảng 500 người, nhưng thực lực của tiểu đoàn này xứng danh đứng thứ nhì Xuân Hà.

Đoàn trưởng của bọn họ là Cao Chính, con trai của Cao Thành Nhân, phó bí thư tỉnh Diễn Giang.

Đây đích thị là một mãnh nhân, tay trái cầm khiên, tay phải cầm thương, ở trên chiến trường tả xung hữu đột, ra vào thi đàn như chốn không người, gặp yếu trảm yếu, gặp mạnh giết mạnh, thật sự khác hoàn toàn so với người em trai Cao Trác của hắn ta.

Tiểu đoàn 3 được dẫn đầu bởi một "Ca Sĩ", là Ca Sĩ theo cả nghĩa bình phàm lẫn phi phàm. Đoàn trưởng Lý Khả Tuyết là giọng ca chính của nhóm nhạc Black Rose, nàng ta cũng là con gái út của Lý Giang, Lý uỷ viên.

Lý Hạ Vân và Lý Khả Tuyết là anh em cùng cha khác mẹ.

Trên chiến trường, con gái út của Lý Giang là người có khả năng mạnh mẽ trong việc hỗ trợ toàn quân đối chọi lại áp lực mà Thể Thao Túng liên tục gây ra, chính các kỹ năng giải khống chế và buff quần thể của nàng ta khiến cho binh đoàn Xuân Hà có thể bám trụ tại trận địa với thời gian vô cùng dài, gia tăng rất nhiều khả năng chiến thắng.

Tiểu đoàn 3 của Lý Khả Tuyết còn có quân số ít hơn cả quân số của tiểu đoàn 2, tổng số chỉ hơn 300 người, nhưng tiểu đoàn này vô cùng quan trọng đối với đội ngũ, bởi vì bọn họ quy tụ rất nhiều phục hồi giả.

Tiểu đoàn 4 có quân số khoảng 700 người, đứng đầu bởi đoàn trưởng Đông Phương Uyển Thanh.

Thực lực tiểu đoàn này vô cùng khó đoán định.

Nói bọn họ mạnh mẽ thì không đúng, bởi vì tiểu đoàn này tương đối "ô hợp", rất ít sự chính quy hoá. Đội viên tiểu đoàn 4 hầu hết đều là phi phàm giả "hoang dã", rất bài xích sự quản lý của chính phủ. Bọn họ sở dĩ chịu vào biên chế như hiện tại là do muốn đi theo Đông Phương Uyển Thanh mà thôi.

Sở dĩ nói như vậy là do Đông Phương Uyển Thanh từng là thủ lĩnh một căn cứ người sống sót tại huyện Nghi Châu, chính phủ giải phóng hoàn toàn huyện này, chiêu an họ Đông Phương, để nàng ta thành lập một tiểu đoàn chiến đấu.

Tuy xuất thân ô hợp nhưng nói tiểu đoàn 4 yếu thì chắc chắn không yếu. Bọn họ tuy ít trang bị vũ trang hoá, nhưng phong cách chiến đấu vô cùng cuồng dã, phối hợp nhóm nhỏ cực kỳ tốt, lại vô cùng liều mạng, hệt như những con dã thú trong đấu trường sinh tử vậy.

Tiểu đoàn này sẵn sàng lao đầu vào biển thây ma nhiệt tình chém giết, chỉ cần Đông Phương Uyển Thanh ra lệnh mà thôi, thật sự là không khác nào một cái ổ thổ phỉ giữa lòng Xuân Hà.

Tiểu đoàn 5, tiểu đoàn công binh - hậu cần, có quân số 700 người, thành phần khá ít phi phàm giả, nhưng binh lính thường nhân cũng tương đối thiện chiến.

Bọn họ chủ yếu nhận nhiệm vụ xây dựng công sự, dọn dẹp chiến trường, thanh lý thây ma hoang dã cấp thấp, cùng với cung cấp hậu cần chu toàn nhất có thể.

Ngoài ra, tiểu đoàn này nắm giữ nhiều vũ khí trang thiết bị hoả lực cao nhất trong số 5 tiểu đoàn chiến đấu.

Điều này cũng dễ hiểu thôi, tiểu đoàn 5 công binh được đứng đầu bởi đoàn trưởng Hứa Triện, một vị đại tá quân đội vô cùng nghiêm khắc.

Thành phần đội viên tiểu đoàn 5 có rất nhiều người là quân nhân, bọn họ tất nhiên sẽ ưu tiên ở lại đội ngũ được quản lý bởi một quân nhân chính quy. Chính vì vậy, tám phần trang bị bọc thép và cả ba chiếc trực thăng vũ trang của quận Xuân Hà đều do tiểu đoàn 5 quản lý.

Ngay cả các trang thiết bị bọc thép đang hoạt động tại trận địa của các tiểu đoàn khác cũng phần lớn là do đội viên tiểu đoàn 5 tiến hành thao tác.

Hứa Triện thuộc Hứa gia, là anh họ của bí thư tỉnh Diễn Giang Hứa Cường, xét theo vai vế, Hứa Dương phải gọi người này bằng bác.

Ngoài ra, binh lực Tam Giang có thể coi như có sự đóng góp sức lực của tiểu đội Long Nha, đứng đầu bởi Trầm Thành, quân số chỉ 100 người nhưng tất cả đều là phi phàm giả vô cùng tinh nhuệ.

Vị trí của Tô Nguyệt trong binh đoàn Xuân Hà tương tự như La Thiên Dật tại huyện Tam Giang, nàng ta chẳng giữ chức vụ gì cả, thuộc vào dạng sai đâu đánh đấy.

Khác biệt chỉ là nàng ta không bị ngáo đá mà thôi.

Tiểu đoàn 1 của căn cứ người sống sót quận Xuân Hà là tiểu đoàn có thực lực mạnh nhất.

Với Lục Kiếm Hoành là người đứng đầu, bên dưới là 900 phi phàm giả mạnh mẽ tiền hô hậu ủng, cùng với số lượng tài nguyên khổng lồ được hỗ trợ bởi Bằng Thành, đây chính là tiểu đoàn có quyền lên tiếng lớn nhất trên chiến trường, cũng là mũi tiến công mạnh nhất của nhân loại tỉnh Diễn Giang.

Lục Kiếm Hoành là tiến hoá giả hàng thật giá thật, thực lực cá nhân của hắn ta càng là mạnh tới vô khả hạn lượng.

Họ Lục là một nam nhân chừng 30 tuổi, cao khoảng 1,85m, thân thể gầy gò, khuôn mặt lạnh lùng, khí sắc có phần tái nhợt, đặc biệt là đôi mắt màu đỏ máu kia luôn luôn toả ra sát khí mạnh mẽ, nhìn qua vô cùng đáng sợ.

Hàn Phong ngồi trên nóc nhà từ tốn xem lấy tình hình chiến cuộc, lúc này hắn xoá bỏ Siêu Thị Giác tự thân, chuyển qua thao túng Băng Nhãn hỗ trợ thi triển Siêu Thị Giác, sau đó gia tăng tầm quan sát lên thêm mấy phần.

Đây chính là cách để hắn có thể vượt qua thương tổn thực chất hoá khi muốn dùng kỹ năng quá độ trong thời gian dài.

Khung cảnh bên kia lớn dần, sau đó hiện lên rõ ràng trên chiếc màn hình LCD băng giá phía trước.

Lục Kiếm Hoành lơ lửng tại phía trước nhất mũi tiến công của liên quân Xuân Hà, cả người hắn ta được bao bọc trong một vòng phòng hộ đỏ rực, xung quanh người là đàn đàn lũ lũ các giọt nước màu đỏ máu đan xen chuyển động, nhiều tới không sao kể xiết.

Thực chất, chúng chính là máu.

Hàng nghìn giọt máu quần tụ bốn phương tám hướng tựa như cơn lũ quét quét qua, lại tựa như hàng nghìn con rắn đang tuỳ tiện trườn bò lổm ngổm trong không trung, chúng liên tiếp phân ra thành các luồng máu li ti dài dằng dặc bắn về phía thi đàn như trận trận huyết tiễn, tốc độ nhanh tới chóng mặt.

Mỗi một đạo huyết tiễn nhỏ xíu bằng chiếc đũa này bắn trúng thây ma sẽ hút cạn tất cả huyết dịch của thây ma để trưởng thành, sau đó phá vỡ đỉnh đầu quái vật chui ra ngoài, hoá thành một luồng huyết thuỷ lớn bằng cổ tay, dài tới nửa mét, toàn thể mang theo khí tức ăn mòn mãnh liệt, cũng nhuộm lên một thứ màu đen kịt như mực nước.

Hàng trăm rồi tới hàng nghìn đạo huyết tiễn cuồng phun về phía thi đàn, đem mảng lớn thây ma hút thành thây khô, chết tới không thể chết hơn, sau đó lại có hàng nghìn đạo huyết trụ đen kịt phá vỡ đỉnh đầu thây ma chui ra ngoài, đồng loạt quần tụ về thương khung cao xa.

Trên đỉnh trời, một đạo huyết cầu khổng lồ với đường kính tới cả trăm mét đang ùng ục sục sôi, hàng trăm hàng nghìn đạo huyết trụ đồng loạt đổ về phía này, gia trì thêm nữa năng lượng phi phàm huyết dịch, để cho cầu máu phát ra thứ uy áp vô cùng khủng bố.

Lục Kiếm Hoành đứng tại giữa hư không, bàn tay liên tiếp phất ra, hàng trăm huyết tiễn trút xuống thi đàn như mưa máu đỏ rực, quét sạch cả một khu vực chiến trường, sau đó huyết trụ lại từ xác chết thây ma phóng ra ngoài, gia cố thêm cho cầu máu phía trên đỉnh trời kia càng lúc càng lớn hơn nữa.

Huyết cầu đạt tới phạm vi đường kính 150 mét, đoàn trưởng tiểu đoàn 1 Xuân Hà bàn tay khẽ vẫy, cầu máu đen kịt chợt run rẩy dữ dội, sau đó hàng loạt huyết tiễn đỏ máu li ti như đầu đũa được phân tách ra ngoài, lại một lần nữa trút xuống thi đàn phía dưới, đem cả nghìn thây ma tiếp tục hút khô.

Trong khi cầu máu khổng lồ kia tuy đã bị hạ giảm thể tích nhưng lại càng thêm một bước trở nên đen kịt, uy áp càng thêm khủng bố, bề mặt còn hiện lên vô tận bọt khí li ti nhiều không đếm xuể, chúng dần trướng lớn nhanh như thổi, lục bục ngọ nguậy rồi vỡ tung thành hoa máu, giải phóng ra thứ khí tức loạn lưu cực kỳ tà ác.

Cầu máu này bắn thẳng về sát trung tâm thi đàn, thoáng chốc nổ tung.

Bụp!

Năng lượng phi phàm cô đặc tới tận cùng, còn mang theo uy năng tổ hợp của hàng nghìn thây ma, lúc này phát nổ liền biến thành hàng vạn đạo huyết tiễn đen kịt, trút xuống thi đàn bên dưới như màn máu tận thế.

Tận thế của loài thây ma.

Mưa máu mang theo lực ăn mòn cùng sức xuyên phá vô cùng khủng bố. Bởi vì năng lượng tương đối đồng nguyên, phòng ngự của thây ma cấp trung khó mà cản lại nổi công kích trùng kích này, hơn 2000 thây ma level 7, level 8, level 9 đã bị mưa máu bao trùm, tổng thể chảy ra như nước mủ.

Một phần thây ma lập tức chết ngay tại chỗ, tài nguyên phi phàm rụng rơi đầy đất, một phần ngã khuỵu trong vũng máu, đánh mất khả năng tham gia giao tranh, càng nhiều thây ma bị ăn mòn tới trơ cả xương sọ, bị đục thủng đỉnh đầu, óc đen lộ ra, thân thể khô gầy, phòng ngự suy giảm nghiêm trọng.

Chỉ qua vài lượt pháo kích hỗ trợ nữa, hơn 2000 thây ma cấp trung này đã bị toàn diệt.

- Oeeeeeeee...

- Oeeeeeeee...

Âm thanh thê lương thảm liệt như tiếng trẻ con khóc lóc, lại như tiếng dê đực mùa động dục, trong lúc này toàn bộ đổ dồn về phía trận địa Xuân Hà, muốn đem thứ quái vật đỏ máu đang đứng tại bên kia chấn chết tại chỗ.

Chẳng qua Lục Kiếm Hoành không thèm quan tâm, màn máu xung quanh chỉ khẽ run rẩy một chút, hắn ta tiếp lúc phất tay về phía thi đàn, hàng nghìn huyết tiễn tiếp tục trút xuống, trong khi đó phía hậu tuyến nhân loại cũng có hàng trăm giọt máu li ti từ trên thân thể người sống sót tham gia trợ trận đồng loạt bay tới bên này, bổ sung tiêu hao cho dòng thác lũ cuồn cuộn vây xung quanh đoàn trưởng tiểu đoàn 1.

Dưới mặt đất, hơn 3000 thây ma với đủ mọi loại cấp độ đã chết trận, trên đỉnh trời, một khoả huyết cầu hắc sắc tiếp theo bắt đầu thành hình.

Nếu để cho Lục Kiếm Hoành thoải mái thi triển năng lực, đem 10 lượt quần tụ huyết cầu đánh ra ngoài, vậy thì một phần tư binh lực thi đàn sẽ bị giết chết, mà binh lực bậc trung cũng sẽ bị làm thịt tới một nửa.

Đây mới chính là dùng sức một người đối đầu với một đoàn quân.

Hàn Phong một bên ăn chả tôm, một bên uống trà xoài, bàn chân rung lắc lên xuống, ánh mắt nhìn vào màn hình LCD băng giá, cẩn thận xem xét Lục Kiếm Hoành phô trương thanh thế.

Xem xét hồi lâu, hắn chợt cười ha ha nhận xét:

- Lưu Giang cũng có tam giai Huyết Luyện Thuật, thi triển cũng khá gì và này nọ, nhưng họ Lục này có thể xem như cụ tổ của họ Lưu, chênh lệch tựa như trời và đất.

Nửa tiếng sau, sau khi xem phim hành động đơn thể chán chê, hắn đành phải "chuyển kênh" qua những người khác.

Họ Lục ra tay vô cùng kín kẽ, từ đầu tới cuối đều dùng duy nhất một chiêu huyết tiễn quần thể này, không thể dò xét thêm được sâu cạn của hắn ta nữa.

Những người khác thật ra cũng có rất nhiều thú vị.

Chiến trận cánh tả của Xuân Hà, so với Tam Giang có thể không có sự phối hợp nhuần nhuyễn bằng, nhưng bọn họ vượt trội ở cả số lượng và chất lượng, chiến đấu tại trận địa bên này, nhân loại hầu như rất ít gặp phải công kích tới từ thây ma tiến hoá các dạng hình.

Nếu Tam Giang có La Thiên Dật liên tục hất bay đám thây ma tiến hoá ra khỏi tiền tuyến, vậy thì Xuân Hà cũng có Tô Nguyệt đảm nhận nhiệm vụ này, nàng ta thậm chí còn làm tốt hơn, mỗi tiếng đàn tang tang vang lên, một thây ma trên level 25 lại bị dịch chuyển biến mất, khi xuất hiện trở lại đã là tại phía trung tâm thi đàn, rồi cứ thế rơi tự do xuống dưới.

Có thể bọn chúng không bị chấn chết, nhưng bọn chúng sẽ nện cho khiên năng lượng quần tụ run rẩy tới trùng động, thật không khác nào đòn tấn công vật lý liên tục diễn sinh không chút ngơi nghỉ.

Chẳng những vậy, nếu như đám thây ma xấu số này không thể nhanh chóng xuyên qua được lớp Quang Giáp thì chúng nó sẽ bị lửa diệt quỷ đang lan tràn bên trên trực tiếp thiêu đốt, hàng chục rồi tới hàng trăm, hàng nghìn thây ma đau khổ giãy dụa trên chiếc chảo đen đang hừng hực bốc cháy này, bị đốt cho tụt sạch cấp độ, thậm chí là chết ngay tại trận.

Chỉ với hai vị tiến hoá giả là Lục Kiếm Hoành và Tô Nguyệt, binh đoàn Xuân Hà không cần phối hợp quá tốt, tất cả áp lực đều có thể chống cự được.

Quá trưa.

Nhân loại đi từ phía thắng thế dần chuyển về cân bằng, rồi về hướng bại cục...

7,3 vạn thây ma các loại đã bị giết chết, thi đàn khổng lồ đã bị bạt mất một góc lớn, thậm chí một đầu Power-3 level 32 và một đầu Fast-3 level 31 cũng đã bị hạ sát, thế nhưng nhân loại cũng không thể công mạnh hơn nữa.

Thể lực - trí lực của toàn quân đều đã suy giảm nghiêm trọng rồi.

Mặc dù những người đứng đầu vẫn còn tương đối sung sức, nhưng 95% phi phàm giả khác đã không thể chịu được nữa, hiện tại buộc phải nghỉ ngơi lấy lại sức. Nếu như cố chấp đánh tiếp, vậy tỉ lệ tử vong sẽ tăng lên rất nhiều.

Nhân loại dần dần rút lui.

Thây ma cũng không có truy kích, hai đầu Thể Thao Túng đứng yên tại chỗ oe oe luyện binh.

Binh lực dự bị từ phương hướng thành phố Dương Hoành bắt đầu tràn xuống, vậy mà lại gặp phải mưa kim loại tiến hành cản trở, nhân ma hai tộc tiếp tục diễn ra giao tranh phương diện phản hậu cần tại đây...

Hàn Phong phất tay thu hồi màn hình LCD băng giá, cũng thu hồi tất cả đồ vật ngổn ngang xung quanh lại, bàn tay giơ về phía đông bắc khẽ nhấn, thân thể đã biến mất tại chỗ.

Đầu giờ chiều, hắn đã có mặt tại ngoại biên căn cứ người sống sót quận Xuân Hà.

Bạn đang đọc Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ sáng tác bởi HaNhuocTuyet

Truyện Mạt Thế - Sinh Hoá Nguy Cơ tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HaNhuocTuyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 12
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.