Đại Hán Trong Núi Sủng Thê (2)
Edit: Cam
Chỉ là Quý Hương Lộ lại gả cho một tú tài trong thôn. Một lần, Cố Hạo cũng vì cứu Quý Hương Lộ đang gặp nguy hiểm mà rơi xuống sườn núi chết đi.
Vị nguyên chủ này xác thực là một bia đỡ đạn, một bia đỡ đạn trong vô vàn các bia đỡ đạn khác.
Mà tướng công của nguyên chủ, Cố Hạo cũng là một nam phụ trong truyện.
Tuy rằng Vân Y không bao giờ ra ngoài, nhưng cô cũng đã xem qua TV, đọc truyện tranh, không đến mức cái gì cũng là không biết.
Dựa theo kí ức nguyên chủ, hiện tại hẳn là ngày thứ hai sau đêm tân hôn, như thế có nghĩa....hoàn cảnh hiện tại chưa tới không thể cứu vãn nổi.
Nhưng mà bây giờ Vân Y cũng không biết nên làm cái gì, cô căn bản là chưa từng có kinh nghiệm.
[Việc cô phải làm chính là gia tăng độ hảo cảm của Cố Hạo. Khi công lược đạt được 100 điểm độ hảo cảm, nhiệm vụ sẽ hoàn thành. Trong lúc làm nhiệm vụ, độ hảo cảm sẽ có tăng có giảm, nếu độ hảo cảm giảm xuống còn -100 điểm, nhiệm vụ sẽ thất bại.
Nếu thất bại quá ba lần, kí chủ sẽ bị mạt sát.]
Thời điểm Vân Y còn đang mê mang, trong đầu cô lại truyền đến thanh âm máy móc lạnh như băng kia.
Cũng nhờ có thanh âm kia, Vân Y rốt cuộc cũng biết hiện tại mình nên làm cái gì rồi.
“Nhưng mà nên làm như thế nào để gia tăng độ hảo cảm của Cố Hạo?” Vân Y mở to đôi mắt, có chút khó hiểu hỏi.
Thanh âm máy móc không có trả lời, Vân Y đợi một lúc cũng không nghe được tiếng máy móc kia vang lên. Cô liền biết, vấn đề này cần phải tự mình tìm hiểu.
Ngay lúc Vân Y còn đang ngẩn người, một cái bóng to lớn bao phủ lấy cô. Cô ngước mắt nhìn lên, Cố Hạo? Đây chẳng phải là mục tiêu nhiệm vụ cô cần công lược sao?
Sắc da màu đồng, môi dày, trên mặt có một vết thương còn mới, đôi mắt trong vắt không có một tia tạp niệm. Lúc Vân Y ngước mắt lên nhìn liền lộ ra hàm răng trắng tinh.
“Nương, nương tử?” Cố Hạo nở nụ cười hiền hậu, hắn đột nhiên nhớ lại sự tình tối hôm qua, có chút mất mát cúi đầu.
Hắn biết nương tử không thích hắn, từ lúc hắn mua nàng về, nàng luôn là một bộ biểu tình oán hận kia.
Tối hôm qua tuy là đêm động phòng hoa chúc nhưng mà...
Vân Y nhìn vết thương trên mặt Cố Hạo, nhờ có kí ức của nguyên chủ cô cũng biết được vết thương này chính là do cô làm ra
Tối hôm qua sau khi bái đường, lúc động phòng bởi vì nguyên chủ liều chết không chịu nên đã dùng móng tay cào lên mặt hắn.
Nhìn dấu móng tay sâu như thế, Vân Y có chút ngượng ngùng, hổ thẹn đứng dậy. Cái này đích xác là do cô làm sai.
“Còn đau không?” Vân Y lên tiếng, thanh âm mềm mại kéo dài. Ngay lúc cô vừa hỏi, Cố Hạo dường như có chút không thể tin được nhìn Vân Y.
Nương tử là đang quan tâm mình sao?
[Đinh! Độ hảo cảm +10, tổng độ hảo cảm hiện tại là 60, ký chủ cố lên!]
Độ hảo cảm 60? Sao lại thấp như thế?
[Bởi vì biểu hiện của cô tối hôm qua, đối tượng công lược tuy rằng không biểu hiện ra bên ngoài nhưng trong lòng vẫn có chút thất vọng] Thanh âm máy móc vang lên, đương nhiên cũng chỉ có mình Vân Y nghe được.
Không phải nói Cố Hạo này đối với Vân Y rất tốt sao? Hiện tại như vậy là thế nào?
Trong cốt truyện, Cố Hạo đối với Vân Y là một lòng thương yêu, chiều chuộng. Cô còn tưởng rằng độ hảo cảm cũng phải từ 80 trở lên chứ.
Thanh âm máy móc kia không lên tiếng nữa,
xem ra hệ thống này rất cao lãnh nha.
Đăng bởi | kimngan_lhb |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 3 |