Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Hán Trong Núi Sủng Thê (3)

Phiên bản Dịch · 709 chữ

Edit: Cam


“Không, không đau” Cố Hạo có chút ngượng ngùng mà lắc đầu “Nương, nương tử, nàng có khỏe không?”

Vừa nói tới cái này, Vân Y liền nhớ lại tối hôm qua. Một khắc ngay khi Cố Hạo tiến vào, thân thể nguyên chủ liền đau đến tê tâm liệt phế, như vậy mới có thể cào mặt hắn tàn nhẫn như vậy.

Cố Hạo cũng không phải mạnh mẽ cưỡng ép, thấy vậy liền làm rất qua loa, tuy rằng vẫn là có chút khó chịu.

“Vẫn tốt” Khi Cố Hạo đề cập đến vấn đề này, Vân Y liền cảm thấy dưới hạ thân có chút khó chịu. Cảm giác đau nhức kia, cô vẫn là chưa thích ứng được.

Chỉ là so với thời điểm lúc căn bệnh bạch cầu phát tác, đau đớn này quả thực cũng chỉ giống như muỗi đốt, căn bản không đáng nhắc đến.

“Nương tử nàng đói bụng sao? Ta mới vừa làm xong cơm.” Tuy rằng nương tử không thích hắn nhưng rốt cuộc nàng vẫn là nương tử của hắn.

Cố Hạo cũng không để thái độ của nàng ở trong lòng, tuy rằng tối hôm qua ở chung có chút không thoải mái.

Nhưng mà đại phu đã nói với hắn, nếu nữ tử đã đi theo một người nam nhân, tuy rằng lúc bắt đầu nàng xác thực cảm thấy không vui. Trải qua một quãng thời gian, nàng cũng sẽ cam tâm tình nguyện.

Cho nên Cố Hạo liền cảm thấy do nàng là bị bán tới đây, hơn nữa trước đây nàng còn là nha hoàn cho nhà giàu, nàng đương nhiên sẽ không cam lòng. Qua một đoạn thời gian, nàng liền sẽ vui lòng chấp nhận ở bên cạnh hắn.

Tuy rằng nàng lớn lên dung mạo bình thường, nhưng khiến người ta chú ý nhất là đôi mắt kia, một đôi mắt biết nói chuyện.

“Được” Cô hơi hơi mỉm cười, Cố Hạo vậy mà thiếu chút nữa nghĩ mắt mình mù rồi.

[Đinh! Độ hảo cảm +5, tổng độ hảo cảm là 65, ký chủ cố lên!]

Tiếng máy móc vang lên, Vân Y sửng sốt một chút, cô chưa làm gì mà độ hảo cảm đã tăng lên rồi?

Dù không biết là vì cái gì, Vân Y cũng không tính dò hỏi, mặc kệ nó, dù sao có tăng là tốt rồi.

Sau khi cơm nước xong, Cố Hạo vốn là muốn lên núi săn thú, nhưng hắn lại không yên tâm thê tử của mình.

Lỡ như sau khi mình lên núi săn thú, nàng liền chạy trốn thì sao bây giờ?

Đây chính là nương tử mình đã tốn mấy chục lượng mua về, nàng chạy rồi thì mình tìm ai khóc đây?

Cứ như vậy, sau khi dùng cơm, hai người yên lặng nhìn nhau, chơi trò nàng nhìn ta, ta nhìn nàng.

Mà Vân Y nhìn thấy vết thương mới trên mặt Cố Hạo lúc này lại rỉ ra một chút máu.

"Đau không? Có thuốc không?" Vân Y hỏi, trong giọng nói còn mang theo vẻ đau lòng mà cô cũng không phát hiện ra.

"A" Cố Hạo sửng sốt một chút rồi mới phản ứng lại được, nương tử của mình nói vậy là có ý gì?

"Không đau, có, có thuốc" Hắn thường xuyên đi lên núi săn thú, ngẫu nhiên cũng sẽ gặp vài vết thương nhỏ cho nên ở nhà vẫn luôn đặt một số thuốc trị thương.

"Ở đâu?"

"Ta sẽ đi tìm cho nàng." Cố Hạo liền vội vàng xoay người đi, còn không cẩn thận mà đụng trúng cái bàn bên cạnh.

Một âm thanh vang dội vang lên. Vân Y chỉ nghe thấy thôi liền cảm thấy thật là đau nha.

"Nương tử, ở chỗ này." Cố Hạo còn tưởng Vân Y bị thương ở đâu nên cần bôi thuốc.

Là hắn đã quên mất, nương tử mình trước kia vốn dĩ là nha hoàn nhà giàu, luôn được nuông chiều từ bé.

Vân Y nhận thuốc từ tay Cố Hạo, lại đi đến trước mặt hắn, dùng ngón tay dính một chút thuốc, rồi duỗi tay xoa lên mặt Cố Hạo.

Bạn đang đọc Mau Xuyên Công Lược: Nhật Ký Thượng Vị Của Nữ Phụ của Nạp Lan Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi kimngan_lhb
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.