Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cố Linh Nhi cùng Cố Linh Ngọc (1)

Tiểu thuyết gốc · 1266 chữ

Thiếu nữ cả về dáng người lẫn gương mặt đều không chê vào đâu được, ngay cả khí chất cũng cao quý như thế, chắc chắn gia đình của nàng không giàu cũng quý.

Chỉ có loại đại gia tộc mới có thể sản xuất ra loại khí chất này, đây là loại khí chất mà dù bạn có đi khắp cả kỹ viện cũng không tìm ra được một nữ nhân nào có khí chất như vậy.

Thiếu nữ này ta không quen biết, ngay cả mặt cũng là lần đầu tiên ta thấy, ta đoán nàng mới vào làm hoặc ở các tầng khác, nhưng ta ẩn ẩn cảm thấy nàng có quan hệ với cao tầng công ty, không phải con thì cũng là cháu của vị nào đó trong cao tầng.

Vì sao ta có suy đoán này? Chuyện này không quan hệ với trí lực, nó là một loại dự cảm, một loại trực giác tựa như giác quan thứ 6.

Thiếu nữ lúc này cũng phát hiện ta nhìn nàng chằm chằm, nàng hơi xoay người lại lặng lẽ nhìn ta, trong thang máy có 7 người, tuy đông nhưng ta vẫn cảm nhận được ánh nhìn của nàng.

Cái nhìn bình thản, lạnh nhạt, tựa như không cảm xúc vậy.

Ánh nhìn như vô hồn nhưng không, ta cảm giác được ẩn sâu trong đôi mắt đen nhánh đó là sự kiêu ngạo, lạnh lùng thực sự, người ta thường nói đôi mắt là cửa sổ tâm hồn không thể che giấu, đúng vậy, đây phản ánh đúng con người của nàng, tựa như tiên nữ nhìn phàm nhân.

Ta hơi chuyển ánh mắt sang hướng khác, khí chất nàng toát ra quá mạnh mẽ khiến ta không dám nhìn thẳng, một thằng từ nhỏ đã sống tự lập, tự lo cho mọi thứ như ta, trải qua sóng gió của xã hội mà vẫn không nhịn được phải né tránh ánh mắt ấy.

Không có cách nào khác, muốn hình thành khí chất mạnh mẽ phải bắt nguồn từ sự tự tin, mà ta có gì để tự tin? Đến nhà trọ còn phải thiếu nợ hàng tháng thì có cái gì mà tự tin cơ chứ?

Đây là bản chất của xã hội, chênh lệch giàu nghèo, tuy ta và thiếu nữ cách nhau chỉ vài bước nhưng khoảng cách với tay vào nàng là vực sâu vạn mét không thể vượt qua.

Có lẽ tương lai ta sẽ giàu, có lẽ tương lai ta không sợ loại khí thế này, nhưng hiện tại ta chỉ là thằng nghèo rách, dù tạm thời lương cao không lo nhưng muốn mua được nhà, mua được xe thì còn xa xa lắm.

Thiếu nữ ánh mắt dừng lại trên người ta vài giây rồi chuyển đi, ta thầm thở dài trong lòng, trong lòng lại chán nản thêm một chút.

Đến tầng 3, ta chậm rãi rời đi, thiếu nữ vẫn không di chuyển, đúng như ta dự đoán nàng lên tầng cao hơn, ta tiếp tục tiến vào phòng xử lý hồ sơ rồi ngồi vào bàn làm việc.

Một hồi lâu sau, ta nhớ ra gì đó, đúng rồi, thiếu nữ vừa nãy có cầm theo một tệp hồ sơ, vừa hay ta nhìn ra được chữ Cố.

Cố?

Trong đầu ta ý nghĩ nhanh chóng chuyển động, chẳng lẽ là Cố Linh Ngọc?

Đúng, khả năng rất cao là nàng, họ Cố, ta không hề quen biết chứng tỏ khả năng cao là nàng mới vào làm, hôm qua ta lại nhìn thấy hồ sơ đơn giản của nàng….

Mọi chuyện đã rõ ràng, nàng đúng là Cố Linh Ngọc, chỉ là không biết nàng có phải là con của mẹ ta hay con của ai trong Cố gia.

Hít sâu một hơi, thầm tự nhủ chuyện này chẳng liên quan gì tới mày Dương Thần à, bất kể là gia tộc hay mẹ ta đều không có quan hệ gì với ta nữa, ngay cả một tấm ảnh chụp mẹ ta cũng không có, gương mặt mẹ đã mơ hồ không rõ trong trí nhớ rồi.

Hôm đó tay của ta run rẩy không ngừng, trong lòng hơi nhói đau, tựa như có thứ quý giá gì sắp trở lại vậy, lý trí nói ta không cần để ý tới nàng nhưng trong lòng ta lại rất muốn nhận người mẹ này, cảm xúc rất phức tạp, vui có buồn có giận dữ cũng có.

Các loại cảm xúc đan xen vào nhau chiếm hết suy nghĩ của ta khiến ta không thể yên tâm làm việc, hôm đó ta đánh sai vài lần, quản lý Ngô Minh nhiều lần yêu cầu ta đánh lại rồi giao thêm một chồng hồ sơ dày, hôm đó ta làm đến 7h mới về.

Đứng trước cửa phòng trọ cũ kỹ, ta thầm thở dài, trong lòng buồn bực, vừa tắm rửa ăn tạm bát mỳ xong là ta ngủ luôn.

Hôm sau như thường lệ ta đi lên cầu thang bộ, hôm qua là ma xui quỷ khiến ta mới đi thang máy chứ ngày thường ta cũng chẳng đi bao giờ.

Trước khi bước lên bậc thang đầu tiên ta tình cờ nhìn thấy thiếu nữ bước vào thang máy, thiếu nữ tình cờ thấy ta, gương mặt nàng vẫn lạnh nhạt như cũ, ánh mắt ta và thiếu nữ chạm nhau một giây rồi cấp tốc rời đi, trong lòng ta hơi chán nản, bước lên thang bộ cũng chậm chạp hơn vài phần.

Thiếu nữ hơi nhíu mày, dường như nàng đang suy tư điều gì.

Lên tầng 12, thiếu nữ mới chậm rãi bước ra, nàng chậm rãi bước đi theo hành lang.

Nếu Dương Thần có ở đây chắc chắn hắn sẽ kinh ngạc đến ngây người, phải biết công ty chia làm 12 tầng, tầng 12 chỉ có tổng giám đốc, giám đốc, phó giám đốc cùng một ít thư ký cấp cao mới có thể lên đây, người thường đừng nghĩ lên.

Có hệ thống AI thì mọi thứ đều dễ dàng, bất cứ gương mặt nào trong công ty đều có ghi chép thành hồ sơ, người thường không có quyền lên thang máy tầng 12 hoặc nếu dám đi thang bộ cửa sắt mỗi tầng cũng sẽ tự động khoá lại, hệ thống AI cảnh báo bằng giọng nói, nếu tiếp tục tiến lên thì đội ngũ bảo vệ 24/24 sẽ chạy tới trong vòng vài phút.

Thiếu nữ có quyền lên đây thì đủ biết thân phận của nàng không đơn giản, rất tiếc là Dương Thần không có ở đây.

Thiếu nữ đứng trước cửa phòng tổng giám đốc, nàng khẽ gõ cửa.

Rất nhanh cửa mở ra, thiếu nữ tiến vào.

Ngồi trên ghế tổng giám đốc là một thiếu phụ khoảng 40 tuổi, nàng mặc một chiếc áo khoác màu trắng, dáng người đầy đặn, cả người nàng toát ra khí chất thành thục cùng quyến rũ mị hoặc đến cực điểm, nếu nói thiếu nữ lạnh lùng, băng giá, người sống chớ gần thì thiếu phụ toát lên khí chất mị hoặc chúng sinh, gợi cảm cùng thành thục, mỗi cái nhăn mày, mỗi động tác nhỏ đều toát lên hương vị thành thục cùng mị hoặc, nàng tựa như trái táo chín mọng, là vưu vật mà không nam nhân nào không mơ ước.

Thiếu phụ đang cầm một tệp hồ sơ, trong hồ sơ ghi chép rõ tên của Dương Thần.

Bạn đang đọc Mẹ Ta Là Tổng Giám Đốc sáng tác bởi daihuynhjuka
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daihuynhjuka
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 669

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.