"Anh ơi, mẹ không cử động nữa có phải mẹ chết rồi không? Hu hu, em không muốn đâu, em không muốn mẹ chết, em muốn mẹ mà..."
"Tiếng gì vậy?"
"Ồn ào quá."
Vân Sương khẽ nhíu mày mở mắt ra. Ánh nắng rực rỡ của buổi sớm lập tức làm mắt cô đau nhói.
Theo bản năng cô nghiêng đầu, nhắm mắt lại một chút rồi từ từ mở ra. Cuối cùng cô cũng nhìn rõ mọi thứ trước mặt.
Trong căn nhà tồi tàn tường vách đầy những mảng bong tróc, ngoài một bộ bàn ghế xiêu vẹo ra thì không còn món đồ nào tử tế.
Dựa vào tường là vài cái sọt tre méo mó xếp chồng lên nhau một cách lộn xộn và...
Hai đứa trẻ nhỏ đang ôm chặt lấy nhau bên cạnh những cái sọt tre.
Chúng gầy gò, bẩn thỉu trông như hai con khỉ nhỏ vừa lăn lộn trong bùn. Hai đôi mắt mở to hoảng sợ nhìn cô như thể giữa ban ngày mà trông thấy thây ma.
Không đúng, người nên hoảng sợ là cô mới phải!
Dù mang biệt danh "sắt thép" của đội cảnh sát nhưng cô vẫn không khỏi sững sờ mất một lúc lâu. Cô nhắm mắt mở mắt mấy lần, vẫn nghĩ mình đang bị ảo giác.
Cô nhớ rất rõ ngay trước đó cô đang truy bắt tội phạm. Ai ngờ tên khốn kia chẳng biết từ đâu lôi ra được một khẩu súng. Nhân lúc cô không để ý hắn xoay người bắn viên đạn trúng ngay ngực cô.
Bây giờ, lẽ ra cô phải đang ở trong bệnh viện chứ? Sao lại ở đây!
Cô vô thức muốn ngồi dậy nhưng vừa cử động đã phát hiện cơ thể mình yếu ớt đến mức không thể. Mỗi lần cử động đều vô cùng khó khăn. Trong lòng cô tràn ngập kinh hãi, đầu óc bỗng chốc quay cuồng và cô ngất đi lần nữa.
Lần này, cô mơ một giấc mơ thật dài.
Trong mơ, cô không phải là Vân Sương sống ở hiện đại, mà là một tiểu thư thuộc gia đình quan lại nhỏ thời Đại Tề, cũng tên là Vân Sương. Cha cô là một quan huyện bậc thất phẩm, mẹ xuất thân từ gia đình học thức tính cách nhã nhặn. Cô còn có một người anh trai rộng lượng, chăm chỉ. Xuất thân này có thể nói là vượt trội hơn 70% nữ nhân thời cổ đại.
Tuy nhiên, khi đến tuổi bàn chuyện hôn nhân, cô lại bị lời ngon tiếng ngọt của một thư sinh nghèo mê hoặc khiến cô mất lý trí.
Mặc cho gia đình nói thế nào về việc thư sinh đó là người khoác lác không thật lòng, cô đều bỏ ngoài tai một lòng muốn cùng hắn kết tóc se duyên. Cuối cùng bị hắn xúi giục cô đã trốn nhà theo hắn.
Nhưng hiện thực nhanh chóng giáng một cú đòn nặng nề. Trên đường trốn chạy đến biên giới Đại Tề, tên thư sinh nghèo vô tình cứu được một tiểu thư nhà giàu. Cô gái ấy vừa gặp đã đem lòng yêu hắn và hắn liền muốn bỏ rơi cô để theo đuổi tiểu thư kia.
Nhưng cô không phải là người dễ bị bắt nạt. Cô lập tức nhận ra ý đồ của thư sinh đó vừa giận vừa tức đe dọa rằng nếu hắn dám làm vậy cô sẽ đến trước cửa nhà tiểu thư kia để kể hết chuyện bội bạc của hắn với mọi người.
Ai ngờ đêm đó cô bị chuốc mê. Khi tỉnh dậy vào ngày hôm sau cô thấy mình quần áo xộc xệch ngồi trước cửa một hang động. Tên thư sinh đó đứng trước mặt cô cao ngạo buộc tội rằng cô đã phản bội hắn mất đi sự trong sạch.
Đăng bởi | Lightrain125 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |