Nhị Nhi ngẩn người ra: [Mẹ làm món ngon sao?]
Trong ký ức của Nhị Nhi thì mẹ đã rất lâu rất lâu không vào bếp, đến nỗi cô bé đã quên mất hương vị món ăn mẹ nấu là như thế nào.
Cô nói là làm ngay, lập tức bước xuống giường xỏ đôi giày rách rồi đi thẳng ra bếp.
Căn nhà này bên ngoài cũng xập xệ chẳng kém bên trong. Hàng rào đá trước cửa đổ nát nhiều chỗ, cánh cổng gỗ ở lối vào loang lổ, góc trái sân còn có một luống rau nhỏ đã bỏ hoang từ lâu.
Đi ngang qua luống rau, cô khựng lại.
Dù từng trải qua nhiều chuyện tồi tệ, nhưng nguyên chủ cũng từng muốn sống tốt hơn. Sau khi sinh hai đứa trẻ, nguyên chủ đã học theo những người phụ nữ nông thôn khác tự trồng rau, làm đồ thủ công để kiếm thêm thu nhập.
Nhưng chẳng bao lâu sau tin tức về con gái của một quan lớn ở Túc Châu cùng một thư sinh tổ chức hôn lễ đã đến tai nguyên chủ.
Tin tức này đã đánh gục tinh thần vốn vừa mới vực dậy được chút ít của nguyên chủ khiến cô ấy rơi vào tuyệt vọng không lối thoát.
Cô chỉ liếc nhìn luống rau một chút rồi thu ánh mắt lại.
Thật ra, nguyên chủ của cơ thể này đã rất kiên cường rồi. Chỉ tiếc rằng cô ấy chỉ là một cô gái thời cổ đại lớn lên trong khuê phòng, khi gặp phải chuyện như vậy chẳng khác nào một bông hoa trong nhà kính đột nhiên phải đối mặt với bão tố không biết cách tự bảo vệ mình. Vì vậy, việc bị quật ngã và rơi vào bùn lầy là điều khó tránh khỏi.
Nhà bếp của họ cũng giống như trong ký ức của nguyên chủ, rất đơn sơ chỉ có một cái bếp bẩn thỉu. Bên cạnh bếp là vài lọ và hũ gia vị được xếp lộn xộn hầu hết là do dân làng giúp đỡ.
Phần lớn các hũ gia vị này đã cạn sạch chỉ còn lại một ít muối thô và một hũ nhỏ dầu hạt lanh. Điều khiến cô ngạc nhiên là vẫn còn nửa hũ mật đường.
Nhị Nhi lập tức phấn khích nói:
"Mẹ ơi, đây là do thím trưởng thôn cho chúng ta hôm kia đấy! Nhưng anh Cẩu Đản không cho con ăn, anh nói thím trưởng thôn là người xấu..."
Vừa nói, Nhị Nhi vừa lộ vẻ mặt đầy bối rối.
Nhị Nhi không hiểu tại sao anh mình lại nói thím trưởng thôn là người xấu. Rõ ràng thím ấy rất dịu dàng và tốt bụng với họ.
Nhưng lời của anh mình nói chắc chắn là đúng! Dù không hiểu được nhưng Nhị Nhi vẫn hoàn toàn tin tưởng anh trai của mình.
Người mà Nhị Nhi gọi là thím trưởng thôn chính là vợ của trưởng thôn, trong làng mọi người đều gọi bà là "Mẫu Tẩu". Suốt mấy năm qua Mẫu Tẩu đã không ít lần mang đồ đến giúp gia đình họ, toàn là những thứ tốt.
Tuy nhiên, ý đồ của Mẫu Tẩu thì ai cũng nhìn ra được. Con trai út của Mẫu Tẩu là một đứa khờ khạo, mà những người như vậy sau này rất khó lấy vợ. Ngay từ ngày đầu tiên nguyên chủ dọn đến làng, Mẫu Tẩu đã nhắm đến người phụ nữ trẻ đẹp này.
Chuyện nguyên chủ có hai đứa con nhỏ chẳng là vấn đề gì với Mẫu Tẩu. Họ đang sống ở Hạ Châu, một vùng biên giới và thôn Trường Thắng này nằm sát biên giới. Ban đầu, đây là nơi các gia đình quân nhân tụ họp lại thành làng, nên dân làng hầu hết đều là thuộc quân hộ.
Đăng bởi | Lightrain125 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |