Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 2617 chữ

Phòng đơn của quán nét này thực ra chỉ là 1 chỗ ngồi cộng thêm cái cửa kéo, hiệu quả cách âm chỉ có 1 chút chút, nhưng mà Lương Thần cũng không để ý lắm, chỉ cần đừng để cô bị vây quanh là được.

Khởi động máy tính cần mười mấy giây, Lương Thần lại lướt điện thoại, reload lại 1 lần vòng bạn bè.

Sau khi máy tính khởi động xong, đăng nhập steam, trong danh sách bạn bè không thấy Lục Cảnh onl.

Lương Thần gửi tin nhắn cho Lục Cảnh, qua tận mấy phút mới trả lời lại.

Lương Thần mở ngữ âm YY, dễ dàng thành thục tiến vào gian phòng chuyên dùng để ăn gà của Lục Cảnh.

Cô chỉnh xong biến âm, đăng nhập vào game, xong, ngửa ra sô pha lướt weibo tiếp.

2 phút sau, trong tai nghe vang lên tiếng của Lục Cảnh.

Cậu nói: “tôi đến rồi.”

Vẫn là cái giọng can tịnh trong trẻo như trước.

Bên ngoài tai nghe là âm thanh ồn ào náo nhiệt ở trong quán nét (+ cà phê ), mà trong tai nghe là âm thanh trong vắt như nước suối, cái loại cảm giác này giống như vừa biểu diễn xong 1 bài hát uống 1 ngụm nước ấm vậy.

Lương Thần cười rồi ừ 1 tiếng, “tôi thêm cậu vào nha.”

Lương Thần tiếp nhận lời mời nhập đội của Lương Thần, 2 người lập tức tiến vào trò chơi. Nhưng do nay là cuối tuần, nên luôn bị đứng hình lúc phối hợp ở mặt biên.

Lương Thần nói: “hôm nay cuối tuần, máy chủ không phải bị treo rồi chứ?”

“rất có thể là thế.”Lục Cảnh nói, “nếu hôm nay không vào được, vậy để chiều mai đi.”

“chiều mai?”Lương Thần vô thức hỏi, “ chiều mai fan meeting, cậu không đi à?”

“tôi có thể không đi.” Lục Cảnh nói, “chị thì sao?”

Tôi á?

Tôi..mẹ nó có thể không đi mà được sao?!

“chiều mai tôi có việc rồi.”Lương Thần nói, “cuối tuần đều phải tăng ca, thật là thảm.”

Đợi nửa buổi, Lục Cảnh mới ồ 1 tiếng.

Cùng với âm “ồ” ấy, giao diện trò chơi hoán đổi, 2 người lại xuất hiện ở đảo xuất sinh, 60s sau, tiến vào máy bay.

Lương Thần mở bản đồ, đợi máy bay đi vào tầm mắt, Lục Cảnh đột nhiên nói: “chị muốn nhảy ở đâu.”

Lương Thần nghi hoặc ừ 1 tiếng, “ tuyến bay còn chưa xuất hiện nữa mà.”

“không sao.” Lục Cảnh nói, “chị muốn nhảy ở đâu đều được hết.”

Lương Thần: “………..”

Cậu lần trước không phải nói như này á.

“vậy…….” Lương Thần cẩn thận dè dặt nói, “thủy vực được không?”

Cô chỉ sợ Lục Cảnh chê chỗ này vật tư nghèo nàn, sau đó cười nhạo cô.

Không ngờ,Lục Cảnh lại nói: “được a, không vấn đề.”

Lương Thần cao hứng nói: “vậy lúc cậu nhảy gọi tôi nhé.”

Lương Thần thấp giọng đồng ý, lúc mở cửa máy bay nói: “nhảy đi.”

Lúc hạ cánh, Lương Thần 1 chút không có gì bất ngờ lại bay lệch hướng rồi. cô vô cùng áy náy thở dài nói, “cậu đi kiếm đồ trước đi, không cần đến đón tôi, nếu như còn sống thì tôi tự mình chạy qua.”

Lục Cảnh không nói gì, Lương Thần coi như cậu ngầm đồng ý rồi.

Đợi khi vừa tiếp đất, Lương Thần nhìn bản đồ, cô quả nhiên cách Lục Cảnh 10 vạn 8 nghìn dặm, không biết dạt tới cái đỉnh núi gì rồi, đừng nói đến nhà, ngay cả nhà vệ sinh còn chả có.

Càng đáng sợ hơn là, trước khi cô tiếp đất, đã nhìn thấy rõ ràng gần đó có rất nhiều người cũng đang nhảy, cô lúc này mà đi ra, tặng quái tốc là cái chắc rồi.

Thế là, Lương Thần liền nằm ở phía sau cái tảng đá to này, bắt đầu làm công tác tư tưởng cho mình.

Đi ra đi? Chẳng qua chỉ là chết mà thôi, nếu mà may mắn không bị phát hiện, nói không chừng còn có thể đi kiếm đồ.

Thôi bỏ đi, cách nhà ở xa thế này, chạy trên đường chả khác gì 1 cái quái tốc di động, còn không bằng ở đây đợi Lục Cảnh.

Lúc này, phía trên bên phải vang lên tiếng lửa đạn, đánh đến bên này rồi.

Lương Thần run lập bập, càng không dám đi ra nữa rồi.

Lương Thần ở trước máy tính, bàn tay đổ mồ hôi, ngay cả chuột đều cầm không chắc.

Cô 1 bên chửi bản thân thật không có tiền đồ, chơi cái trò chơi thôi mà đã căng thẳng thế này rồi, 1 bên mồ hôi tuôn ra như mưa.

Đột nhiên, phía trước mũi tên màu xanh ở trên đầu nhân vật của Lục Cảnh đang hướng về mình di chuyển thần tốc.

Đồng thời, bên tai còn vang lên tiếng của Lục Cảnh, “chị đừng động, tôi qua tìm chị rồi.”

Phù….

Lương Thần thoắt cái, toàn thân thả lỏng.

ổn rồi ổn rồi, chết không nổi.

đợi đến lúc cậu ngày càng đến gần, Lương Thần mới phát hiện, con xe cậu cưỡi qua là 1 chiếc xe 3 bánh. Loại xe mô tô này chính là xe 2 bánh thông thường gắn thêm 1 chỗ ngồi ở sườn, có thể chở được 3 người.

nói thông tục là “ xe đại bàng.”

Lục Cảnh dừng xe, nhảy xuống, đứng đến bên cạnh Lương Thần, nhanh chóng ném đồ xuống.

Lương Thần sững người, nói: “cậu làm gì thế?”

Lục Cảnh tháo xuống mũ sắt cấp 2 trên đầu, nói: “mũ sắt, đội lên.”

Gỡ xuống áo chống đạn cấp 1, “còn có áo chống đạn, mặc vào.”

Sau đó lại ném xuống 5 dải băng, 2 bao cấp cứu, “ đeo cả thuốc lên, khẩn trương lên xe, chúng ta còn có thể đi kiếm đồ 1 lượt nữa trước khi quét vòng độc đầu tiên.”

“cậu thì sao?” Lương Thần hỏi.

“chết không nổi.” Lục Cảnh nói, “nhanh lên, cứ rề rề như thế thì đợi sung quái tốc đi.”

“hảo!”

Lương Thần lập tức nhặt lên đồ mà Lục Cảnh ném cho cô, sau đó ngồi lên xe, 2 người quay về khu tài nguyên thủy vực.

Ngồi ở ghế sau con xe đại bàng, Lương Thần trong lòng cảm thấy cực kì an toàn, vừa kích động lại cảm động.

Tự nhiên, trong đầu cô hiện ra 1 câu nói: ý trung nhân của tôi là 1 anh hùng cái thế, rồi sẽ có 1 ngày chàng mặc áo giáp sắt đội mũ sắt, cưỡi con xe đại bàng đến đón tôi.

*

Trận 1 kết thúc, trận này cảm giác thể nghiệm trò chơi của Lương Thần vô cùng tốt, ở dưới sự yểm hộ của Lục Cảnh, cô bắn được 3 phát súng, 2 phát trước không có bắn trúng, nhưng kẻ địch đều bị Lương Thần bắn chết rồi, phát cuối cùng, là 1 kì tích, bắn trúng rồi, hơn nữa bản thân còn không bị trúng phát nào.

Lương Thần kích động nhả chuột ra chụp ảnh, phát vòng bạn bè.

[cuối cùng không phải là 0 sát ăn gà rồi!]

Trong giây phút ấy, Lương Thần dường như nhìn thấy mình của tương lai trở thành nữ gamer top 1 trong bảng xếp hạng trò chơi tuyệt địa cầu sinh.

So với được giải kim khúc còn trâu bò hơn!

Lương Thần vui không ngậm được mồm, kìm nén không được khẽ ngâm nga hát.

“ta thuận theo hướng gió, đến bên cạnh nàng; nàng cầm lấy bàn tay ái tình\ thương, đâm trúng vào tim ta…………tặng cho những người anh em hôm nay đã chết dưới súng của tôi nha!”

Lục Cảnh luôn không nói gì đột nhiên lên tiếng, “ chị hát khá hay đấy.”

Lương Thần: “…….”

Thừa lời, chị đây hát live, có thể không hay sao?

Sau khi quay lại game center, máy chủ càng ngày càng nghẽn, Lục Cảnh vs Lương Thần chỉ có thể ngồi không đợi.

Không có hiệu ứng âm thanh, Lương Thần phát hiện bên Lục Cảnh có chút ồn ào, “cậu đang ở đâu á? Sao ồn thế?”

Lục Cảnh nói: “quán nét.”

“quán nét?” Lương Thần kinh ngạc, sau đó, lại hồi hồn, “ờ đúng, cậu cũng đang ở quảng châu nhỉ.”

Nói xong câu này, phía hành lang bên ngoài phòng đơn của Lương Thần vang đến tiếng gọi “ai gọi cơm thịt lợn xào cắt sợi!”

Lương Thần sững người.

Cô nghe thấy rất rõ ràng, trong tai nghe đồng thời cũng truyền đến âm câu nói này.

Trong lòng trống rỗng, lồng ngực co lại, hô hấp ngừng trệ.

2s sau, ở hành lang và trong tai nghe lại đồng thời 1 lần nữa truyền đến: “ai gọi cơm thịt lợn xào xắt sợi đấy?! thịt xào xắt sợi! bàn mấy?!”

“cậu…….”

Lương Thần líu ríu thổ 1 tiếng, cứng lại trong cổ họng.

“ừ” Lục Cảnh nói, “sao thế?”

Thời gian vỏn vẹn chỉ có mấy giây, khi giọng Lục Cảnh lần nữa từ tai nghe truyền tới, Lương Thần cảm thấy giống như cậu đang ở sát bên tai mình mà nói vậy.

Rồi thoắt cái, tay chân cuống cuồng cả lên, ngay cả nhịp thở cũng loạn, nhịp tim nhảy như cào cào, giờ có não có như không mang não.

Lục Cảnh lại nói: “chị nói đi chứ.”

Trong đầu Lương Thần rối như tơ vò, trong lòng binh hoảng tướng loạn, ngón tay mất khống chế dơ ra phía trước, ấn vào phím shutdown.

Ngay sau đó, không còn âm thanh trong tai nghe nữa, thế giới hình như an tĩnh trở lại rồi, chỉ còn lại 1 lượt rồi lại 1 lượt “ thịt xào xắt sợi” vọng lại.

Lương Thần đứng dậy, bám vào cánh cửa, mở ra 1 kẽ hở.

Quả nhiên, có 1 người đàn ông trung niên đang cầm 1 hộp nhựa đi qua đi lại trong sảnh quán nét, hỏi đi hỏi lại “ai gọi cơm thịt xào xắt sợi thế.”

Lương Thần thuận theo hướng di chuyển của ông chú ấy nhanh chóng rà soát người ở trong quán nét.

Gần trăm người ngồi trong sảnh thế này, lấy con trai làm mục tiêu, đại đa số tuổi đều không lớn, nhìn ra học sinh chiếm đa số.

Lương Thần lại kéo cửa ra thêm 1 chút nữa, thò đầu ra ngoài nhìn.

Như những gì có thể thấy, những người này trông đều na ná nhau, rốt cuộc người nào mới là………..

Đột nhiên, 1 cô gái mặc 1 cái áo khoác màu trắng đi qua trước mặt Lương Thần, hơi nghiêng người, nhìn chằm chằm vào mặt Lương Thần, 2 mắt từ từ mở to.

Cô gái kia nhìn vào Lương Thần mà không tin nổi vào mắt mình, đôi tay run run từ từ giơ lên, che lại miệng của mình.

“chị, chị, chị……”

Trước khi cô gái kia còn chưa nói “ chị”, Lương Thần chợt bừng tỉnh trở lại, phản ứng đầu tiên là mình chưa hóa trang, tuyệt đối không thể bị nhận ra, thế là cô với lấy khẩu trang trên bàn, vừa đeo vừa thần tốc đi ra ngoài.

Quảng châu tháng 11 vẫn chưa lạnh, Lương Thần cởi bỏ áo khoác ra rồi mà người vẫn còn đẫm mồ hôi.

Cô cúi đầu nhanh chóng đi đến tầng hầm của khách sạn, ánh đèn sáng đến hoa cả mắt, cô tiến thẳng tới thang máy, ấn nút, đứng chờ.

Cô ở tầng 16, mà thang máy vừa từ tầng 1 đi lên. Lương Thần đứng ở cửa thang máy, khẩu trang trong tay bị nắm chặt đến nhàu nát.

Trốn cái gì chứ? Chạy cái gì mà chạy?

Đến nỗi kinh sợ thế này sao?

“ting” 1 tiếng, thang máy đến rồi.

Cửa từ từ mở ra, bên trong trống rỗng. Lương Thần 1 chân bước vào, 1 chân còn lưu lại ngoài thang máy, tư thế này cứ duy trì như thế trong 2 giây.

Không được, người cũng tới rồi, thế nào cũng phải đi xem xem cậu ta rốt cuộc trông như thế nào.

Lương Thần bừng bừng khí thế, quay người cắm đầu hướng cửa lớn khách sạn mà đi.

Khách sạn được trang trí bày biện rất hào hoa tráng lệ, bên cạnh cửa chính lắp 1 bức tường thủy tinh, có thể soi rõ mồn một thân ảnh trong đó.

Lương Thần hơi ngẩng đầu đã nhìn thấy thấy bản thân trong tấm kính rồi.

Thân mặc áo phông trắng cùng quần bò, trong tay dắt cái áo khoác, mặt thì không trang điểm, nhìn rõ chả có tinh thần gì.

Đây là dạng quỷ gì chứ…

Lương Thần thở dài, lại quay đầu trở lại.

Thang máy vẫn chưa đi, cô bấm nút đi vào.

Thang máy bình tĩnh đi lên, mà tim Lương Thần thì lên rồi lại xuống, nhảy không ngừng nghỉ.

Đến tầng 16, thang máy vừa mở, Lương Thần đã nhìn thấy lưu dĩ tinh đứng ở cửa.

Lưu dĩ tinh mở to mắt nói, : “em sao lại đi ra ngoài rồi? chị đang định đi tìm em đây!”

Lưu dĩ tinh kéo lấy cánh tay cô đi về phòng, “ việc thuê hội trường ngày mai xảy ra chút xung đột, fan meeting tạm thời hủy bỏ, mà công ty sáng ngày kia có 1 hội nghị khẩn cấp, chị phải quay về gấp, chị xem lịch trình của em rồi, vừa hay đem vé của em đổi thành tối mai rồi, chúng ta cùng về sớm 1 chút.”

Lương Thần chỉ ừ ừ 2 tiếng, về sự sắp xếp của Lưu Dĩ Tinh, cô trước giờ có có ý kiến gì.

Mở cửa phòng, 2 người đi vào rồi, Lưu Dĩ Tinh lúc này mới chú ý đến bộ dạng của Lương Thần.

Cô kinh ngạc nói: “mà em ra ngoài làm gì thế?”

Lương Thần vừa mới nhảy ra được khỏi sự kinh hoàng của cuộc gặp bất ngờ ở quán net, cả người vẫn còn chút hoảng hốt, cô đặt áo khoác xuống, nói: “ đi dạo chút thôi.”

“không có chuyện gì thì đừng huênh hoang đi ra ngoài.” Lưu Dĩ Tinh nói, “ em nghỉ ngơi 1 chút đi, ngày kia sau khi quay về chuẩn bị chút, lễ kỉ niệm trường nam đại không còn mấy ngày nữa, sau đó còn có hợp tác với khoa học công nghệ bác viễn, đều là chuyện lớn.”

“vâng, em biết rồi.”

Lưu Dĩ Tinh sắp xếp xong, chuẩn bị đi ra.

Lương Thần đột nhiên gọi cô lại, “tinh tỷ, hội gặp mặt fan hủy rồi, thông báo cho khán giả chưa?”

Lưu Dĩ Tinh nói: “đây là fan meeting mà Đinh Gia Vận vì phim mà chuẩn bị, bọn họ ngày mai sẽ thông báo đến fan đã mua vé, đại đa số cũng không phải vì em mà đến, em không cần lo lắng.”

Lương Thần nghĩ nghĩ rồi nói “vâng”.

Sau khi Lưu Dĩ Tinh đi ra, Lương Thần cầm lấy điện thoại, nhìn thấy tận mấy tin nhắn weixin chưa đọc, đều là Lục Cảnh gửi.

Bạn đang đọc Minh Thương Dễ Tránh Thầm Thích Khó Phòng của Kiều Diêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cnn2596
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 139

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.