Tinh Thần Lực
Ba gã bệnh nhân thấy đại vu rời đi thì thái độ lập tức quay ngoắt 180 độ.
Một người trong đó nhổ thẳng nước bọt về phía Thư Triển: “Phì phì phì! Thế mà lại là Thiên Tàn! Chỗ chúng ta có Thiên Tàn từ lúc nào vậy? Bát hoàng tử điện hạ và đại vu điên cả rồi à?
Ê, cái thứ bẩn thỉu bị thần linh chán ghét vứt bỏ kia, đừng có tới đây! Mày dám đụng vào tao là tao giết mày liền!
Đừng thấy ông đây nằm trên giường mà khinh thường, tao vẫn có thể dùng một tay bẻ cổ mày như chơi đấy!”
Gã bệnh nhân có thương tích nặng nhất trong ba người tuyệt vọng nói: “Chắc chắn bát điện hạ và đại vu đã vứt bỏ chúng ta rồi.”
“Không đâu, vừa rồi bát điện hạ còn ghé thăm chúng ta, bảo chúng ta yên tâm dưỡng thương nữa mà.” Một gã bệnh nhân khác vội hốt hoảng nói.
“Vậy anh nói xem tại sao họ lại phái một tên Thiên Tàn đến chăm sóc chúng ta? Chẳng lẽ họ không biết bản thân Thiên Tàn còn đang gánh chịu lời nguyền rủa à?”
“Mày cút ra ngoài cho tao!” Gã đại hán đầu tiên mở miệng mắng Thư Triển bày ra tư thế như muốn tìm đồ đập anh.
Thư Triển lạnh lùng quét mắt nhìn gã một lát rồi lại cúi đầu tiếp tục nhìn bát thuốc trước mặt, chỉ xem bọn họ như không khí.
Thương tích trên người ba gã đại hán đều không nhẹ, ngồi dậy cũng là cả một vấn đề, muốn tìm đồ đập anh à... vậy cũng phải tự nhấc cái thây của mình dậy được cái đã.
Thư Triển nhìn chằm chằm vào thuốc bát hồi lâu. Ba gã bệnh nhân hùng hùng hổ hổ thấy anh như vậy, tưởng rằng anh sợ đến ngây người, thế là lại càng thêm phách lối, thậm chí còn uy hiếp Thư Triển đi trộm thuốc tinh lực cho bọn họ, nếu không sẽ đánh chết anh, đuổi anh đi, vân vân và mây mây.
Thư Triển lấy ngón tay quệt một ít thuốc dán trong bát, đưa tới bên môi, thè lưỡi ra liếm thử.
“Ê! Mày làm gì đấy? Đói tới điên rồi chắc? Thứ như mày mà cũng dám ăn vụng thuốc quý hả! Tên Thiên Tàn đáng chết!” Phòng Lợi cực kỳ ghét Thiên Tàn, gã luôn cho rằng không khí ở những nơi có mặt họ đều bị ô nhiễm. Gã nghĩ kiểu gì cũng không hiểu tại sao bát hoàng tử điện hạ cao quý lại tìm một tên Thiên Tàn đến chăm sóc những dũng sĩ vĩ đại, hết lòng dũng cảm, tình nguyện hi sinh quên mình như bọn họ.
Dù gã đã chết tâm với việc thức tỉnh nhưng vẫn không chịu nổi cảnh để một tên Thiên Tàn bị thần chán ghét vứt bỏ đứng bên cạnh, chứ đừng nói chi còn phải cho hắn đụng chạm vào mình.
Thư Triển không thèm để ý tới mấy lời chửi bới dữ dội của gã đại hán. Anh nhắm mắt lại, trong đầu tự động xuất hiện một biểu đồ phân tích thành phần thuốc.
Anh lại mở mắt ra, nhìn sương mù có màu đang lơ lửng phía trên thuốc dán trong bát thuốc, mơ hồ cảm thấy hình như mình đã khám phá ra được điều gì đó.
Để xác minh suy đoán của mình, Thư Triển nhìn về phía gã thương binh có thương tích nặng nhất kia.
Anh nhìn thuốc dán trên vết thương của thương binh, sau khi tập trung tinh lực, anh phát hiện bản thân có thể tách phần bóng chồng phía trên ra, chỉ nhìn mỗi sương mù có màu của thành phần thuốc dán nằm trên cùng.
Mà ngay khi vừa tách biệt được chúng, anh đã tìm ra nguyên nhân khiến sương mù xảy ra hiện tượng bóng chồng.
Lúc nãy Xá Ngu đại vu dùng cây kim loại cạo phần thuốc dán cũ trên người gã thương binh này, để lộ vết thương. Trước khi Thư Triển nhìn thấy máu thịt, anh đã thấy sương mù có màu bao trùm trên đó.
Điều chế thuốc là một ngành rất thần kỳ, từ hóa học vật lý đến cơ điện tử; từ lý thuyết Trung y đến lý thuyết Tây y, từ ứng dụng y tế đến dùng trong công nghiệp; từ thực vật đến khoáng vật; từ lượng tử đến gen... Nó bao hàm lượng kiến thức rất rộng, khiến bạn cảm thấy dẫu có học đến già cũng chỉ tìm hiểu được chút ít da lông.
Trong đó, kiến thức lý luận phối chế dược liệu Trung y có liên quan đến học thuyết âm dương ngũ hành bị cộng đồng y học thế giới cho là hệ thống lý luận cực kỳ phản khoa học và không đáng tin. Nhưng không thể phủ nhận Hoa Hạ đã truyền thừa nó suốt 5000 năm, lưu lại một số phương thuốc bào chế theo toa dựa trên thuyết âm dương ngũ hành có tác dụng kỳ diệu.
Rất nhiều nhà điều chế thuốc bỏ ra biết bao tâm huyết nghiên cứu nguyên lý của những phương thuốc kia, phân tích thành phần dược vật trong phương thuốc. Nhưng kết quả luôn không giải quyết được gì, thậm chí kết quả phân tích của bọn họ còn nói cho bọn họ biết rằng: những phương thuốc bào chế này nếu không phải vô hiệu thì chính là có độc tính, vậy mà hết lần này tới lần khác lại có hiệu quả đối với một số vết thương và bệnh tình nhất định.
Thế là vài người có quyền có thế trong lĩnh vực y học và điều chế thuốc, trong số ít trường hợp không công khai cũng công nhận: có lẽ trong số vật chất trên thế giới này còn có một hệ năng lượng mà bọn họ không thể quan sát bằng mắt thường, kể cả dưới kính hiển vi. Đồng thời loại hệ năng lượng này còn có thể tác dụng lên cơ thể người, cũng giống như tầm quan trọng của tinh thần lực đối với con người.
Phải... tinh thần lực không nhìn thấy, không sờ được... nhưng rất nhiều chuyên gia trong giới khoa học đều đã công nhận sự tồn tại của nó.
Truyện Mở Cửa [Xuyên Dị Giới] tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.
Đăng bởi | TienKeuSungXoeng |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 3 |