Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thực Thể Hóa Năng Lượng

Phiên bản Dịch · 1074 chữ

Ví dụ rõ rệt nhất là có một số bệnh nhân ung thư, trong tình huống không có bất kỳ loại thuốc điều trị nào, chỉ dựa vào việc “tin rằng mình đã uống thuốc đặc hiệu” là có thể thật sự loại bỏ tế bào ung thư.

Còn có rất nhiều bệnh nhân rõ ràng đã bị bác sĩ kết luận chỉ còn sống được mấy tháng mấy năm nhưng nhờ vào tính cách lạc quan và tinh thần cứng cỏi mà có thể sống được thêm tận vài chục năm, thậm chí là lâu hơn nhiều.

Ngược lại, một số người khỏe mạnh nhưng tâm trạng luôn không thoải mái lại có thể vì “bức bối”, “buồn bực”, “đau lòng” thành bệnh. Rối loạn trầm cảm và lo âu chính là hai chứng bệnh rõ rệt nhất trong phương diện tinh thần và tâm lý.

Vậy nên Thư Triển luôn nghiên cứu lý luận Trung y rất nghiêm túc. Anh xem âm dương ngũ hành như một kiểu hệ thống năng lượng khác để học tập, đồng thời cố gắng tổng kết ra lý luận y học mới để có thể kết hợp với y học hiện đại.

Trong quá trình nghiên cứu và điều chế dược phẩm, từ trước đến nay anh luôn dung hợp song hành giữa việc phân tích, kết hợp các thành phần cùng với lý luận học thuyết âm dương ngũ hành Trung y. Tuy đoạn đường đi hơi bấp bênh nhưng chỉ cần nhìn vào thành tựu ‘Nhà điều chế thuốc cấp quốc bảo’ anh đạt được lúc này liền biết những nỗ lực của anh không hề uổng phí.

Giờ đây, ở tinh cầu xa lạ này, Thư Triển chợt phát hiện có lẽ, đại khái, hẳn là... anh có thể thực thể hóa hệ năng lượng âm dương ngũ hành này.

Không không không, nói sai rồi, phải nói là dường như anh có thể nhìn thấy sơ sơ trạng thái thực thể hóa của hệ năng lượng này mới đúng.

Trạng thái thực thể hóa nói trên chính là những làn sương mù có màu kia!

Có điều đây chỉ là suy đoán của anh, cách tốt nhất để xác minh tính chuẩn xác của suy đoán này là thí nghiệm.

...

Thư Triển tràn ngập mong đợi với thí nghiệm tiếp theo, anh không nhất thiết phải thành công trong một lần duy nhất, chỉ mong có thể nhìn thấy một tia hy vọng là đủ rồi.

Về phần chăm sóc mấy bệnh nhân này ấy hả?

Liên quan cái rắm gì tới anh!

Tưởng anh nghe không hiểu ngôn ngữ ngoài hành tinh chắc?

Thư Triển di chuyển đến bên cạnh người bị thương im lặng nhất.

Anh không xử lý bệnh nhân cẩu thả như Xá Ngu đại vu mà là đi đến trước phòng tắm lấy một chậu nước. Có lẽ liên quan tới việc Xá Ngu đại vu là dã luyện sư nên trong căn nhà đá này có rất nhiều chế phẩm làm bằng kim loại, như: chậu, bát, đĩa, cốc kim loại... đầy đủ các loại hình đồ dùng thường ngày.

Thư Triển rửa sạch cây kim loại. Vì không có cồn, không có lửa, ngay cả miếng vải sạch sẽ một tí cũng không có nốt, hết cách... anh chỉ có thể làm thế này.

“Chết, sợ không?” Thư Triển hỏi một cách đơn giản nhất.

Mới đầu Phạm Cương không nhận ra có người đang nói chuyện với mình, hắn tự biết thương thế của bản thân, đến cả đại vu cũng từ bỏ hắn rồi, hiện giờ hắn chỉ dựa vào sức mạnh ý chí không muốn chết của mình để chống lại tử thần mà thôi.

“Chết, sợ, hay không?” Thư Triển hỏi lại lần nữa.

Rốt cuộc thì Phạm Cương cũng nhận ra có người đang nói chuyện với hắn. Hắn dời mắt, trông thấy một... Thiên Tàn ngồi trước mặt mình.

Vậy mà lại là một Thiên Tàn à?!

Nhưng Thiên Tàn này mang đến cho hắn cảm giác rất khác biệt. Trong vương thành cũng có vài Thiên Tàn được người nuôi dưỡng nhưng những người đó hoặc là suốt ngày không ra khỏi cửa, hoặc là vừa thấy người liền khúm núm rụt rè, người nào người nấy không phải cực kỳ tự ti nhát gan thì chính là sợ hãi tiếp xúc với người khác.

Bà nội hắn cũng từng sinh ra một Thiên Tàn, khi hắn còn nhỏ có gặp qua.

Năm xưa ông bà thương tiếc người đó còn quá nhỏ nên giữ lại trong nhà. Thế nhưng cuối cùng vẫn xem người đó như nỗi sỉ nhục.

Người chú Thiên Tàn của hắn phải làm việc như nô bộc trong nhà, về sau lâm bệnh nặng một trận liền không qua khỏi. Ông bà đều không mua thuốc cho chú, càng đừng nói chi đến việc tìm thầy thuốc trân quý đến chữa trị giúp chú.

Hắn bị người nhà và hoàn cảnh sống ảnh hưởng, cũng cảm thấy Thiên Tàn không tốt. Nhưng trong lòng hắn lại âm thầm ẩn chứa chút thương xót với Thiên Tàn, vậy nên lúc nhìn thấy Thiên Tàn sẽ không có phản ứng lớn như những người khác.

Hơn nữa, hắn đã sắp chết rồi, cần gì phải làm khó một Thiên Tàn nhỏ yếu và đáng thương?

Nhưng dù chết, hắn cũng không muốn tỏ ra yếu đuối trước mặt Thiên Tàn, thế là hắn chật vật phun ra một chữ: “Không.”

Thư Triển gật đầu: “Không sợ chết thì tốt.”

Anh không lập tức cạo đi lớp thuốc dán trên người hắn, một lý do quan trọng nhất trong đó chính là vì anh choáng máu, anh sợ nhìn thấy máu thịt sẽ không cẩn thận xỉu ngang mất, lúc đó thì thí nghiệm gì cũng đừng mơ làm.

Nhưng thuốc dán trên thân người này lại hình thành một làn sương mù năng lượng khác trên bề mặt cơ thể hắn.

Tuy làn sương mù năng lượng này rất nhạt nhưng vì hắn có quá nhiều vết thương, dẫn đến khắp người từ trên xuống dưới đâu đâu cũng thoa thuốc dán, khiến sương mù năng lượng thuộc về thuốc dán bao trùm lên sương mù năng lượng vốn có trên người hắn, cả hai trộn lẫn vào nhau làm anh khó lòng phân biệt.

Bạn đang đọc Mở Cửa [Xuyên Dị Giới] của Dịch Nhân Bắc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TienKeuSungXoeng
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.