Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Đề

Phiên bản Dịch · 1647 chữ

Bằng vào tư duy kín đáo và vận khí hơn người của bản thân, trong một thời gian ngắn, hắn đã quản lý môn phái của mình phát triển lớn mạnh, trở thành một đại môn phái trọng yếu trong thế giới trò chơi.

Vốn Tần Xuyên đang có hùng tâm bừng bừng, muốn mưu cầu càng phát triển lớn mạnh hơn nữa. Nào biết được, vào hai ngày trước, trong lúc đang chơi thì hắn lại gặp phải biến cố kỳ lạ. Sau khi ấn nút xác định khóa một bảo vật hợp thành trong trò chơi, không gian bên cạnh hắn bỗng nhiên rung chuyển một hồi rồi tạo thành một vòng xoáy màu đen, hút Tần Xuyên vào trong đó.

Sau khi tỉnh lại, Tần Xuyên phát hiện mình vậy mà đã xuyên qua. Hơn nữa còn chiếm cứ thân thể của một thiếu niên cùng tên với bản thân.

Thông qua trí nhớ tồn tại trong cơ thể này, Tần Xuyên biết được thế giới này có tên là Trung Châu, cũng là một cái thế giới có tu tiên tồn tại. Vũ Hóa Môn ở Phi Vũ Sơn mà hắn đang ở, chính là một môn phái tu chân như vậy.

Chỉ tiếc môn phái này thật sự là quá nhỏ. Tổng cộng có một vị sư phụ, một tên sư huynh cùng với sáu tên sư đệ, thực lực tất cả đều cực kỳ yếu nhược. Căn bản không có cách nào trở thành chỗ dựa cho hắn.

Hơn nữa, ba tháng sau, môn phái còn gặp phải tai hoạ ngập đầu.

Vừa mới xuyên qua đã gặp phải thế cục hung hiểm như vậy, Tần Xuyên nhất định phải vì của chính mà mà làm ra tính toán.

Những người kia ở trong môn phái, tuy trên danh phận đều là sư phụ và sư huynh đệ của hắn. Thế nhưng Tần Xuyên cũng chỉ là người xuyên việt, cùng bất cứ bọn họ đều không có tình cảm gì. Ở lại môn phái theo chân bọn họ cùng một chỗ chờ chết, hiển nhiên là ý định không sáng suốt.

Nhưng nếu muốn rời khỏi môn phái, thiên hạ mênh mông, hắn còn chưa quen cuộc sống ở nơi này. Ở một nơi xa lạ, thực lực lại thấp kém, có thể sống sót được hay không đó cũng là một nan đề.

Sau khi suy nghĩ nửa ngày, Tần Xuyên không khỏi thở dài.

Thật sự là hao tổn tâm trí.

Đúng lúc này, Tần Xuyên đột nhiên nghe được có người đang gọi tên của mình. Ngẩng đầu nhìn lên, nguyên lai là tam sư đệ Trần Hạo có dáng người mập mạp.

Trần Hạo với thân hình đầy mỡ, vội vàng chạy đến trước mặt Tần Xuyên rồi nói: "Nhị sư huynh, chưởng môn sợ là đã không được, ông ấy cho gọi huynh qua đó."

Thật sự không chịu nổi nữa sao.

Tần Xuyên thở dài một tiếng, từ từ đứng lên, sau đó cùng với Trần Hạo chạy tới phòng của Lưu chưởng môn. Tới nơi hắn liền nhìn thấy sư huynh đệ khác, cộng thêm Trần bá, người chịu trách nhiệm quản lý đất đai, tiền bạc, lương thực và các tục vụ khác của môn phái. Vương thẩm, người phụ trách nấu ăn và dọn dẹp. Cùng với gã sai vặt Hằng nhi của chưởng môn và bốn tên tạp dịch khác. Tất cả đều đã tề tựu đông đủ trong phòng của Lưu chưởng môn.

Sau hắn bước vào, những người khác đều chủ động chào hỏi Tần Xuyên, còn đại sư huynh Thạch Bình thì chỉ đứng thẳng bất động. Chỉ là ánh mắt đối phương lúc này liếc qua trên người Tần Xuyên, khóe miệng nhếch lên, phát ra một tiếng hừ lạnh.

Căn cứ vào ký ức của nguyên chủ, Tần Xuyên biết rõ, bởi vì sư phụ tỏ vẻ thiên vị đối với mình, nội tâm của tên đại sư huynh này luôn luôn bất mãn. Dù cho ở loại thời điểm này, đối phương cũng không buông xuống tâm kết.

Mà Lưu chưởng môn đang nằm ở trên giường, hơi thở lúc này đã trở nên mong manh. Sau khi nhìn thấy Tần Xuyên đi vào, lập tức bảo hắn tới trước giường, nằm tay của hắn rồi nói: "Tiểu Xuyên, sư phụ đã không được nữa. Từ hôm nay trở đi, Vũ Hóa Môn chúng ta liền giao cho con rồi. Con nhất định phải đáp ứng sư phụ, dùng hết thảy biện pháp, bằng bất cứ giá nào cũng phải bảo trụ Vũ Hóa Môn. Không thể để cho mấy trăm năm cơ nghiệp của môn phái chôn vùi trong tay sư đồ chúng ta."

Nội tâm Tần Xuyên không khỏi phát khổ. Mặc dù mình đối với Lưu chưởng môn không có cảm tình gì, nhưng trong kí ức của nguyên chủ, toàn bộ đều là sự dịu dàng và yêu thương của Lưu trưởng môn đối với hắn. Chịu sự ảnh hưởng của những ký ức này, thêm vào đó là sử khẩn cầu của Lưu chưởng môn trước khi sắp chết, Tần Xuyên thật sự là không đành lòng cự tuyệt ông ta.

Thế nhưng là, nơi nào có thể lấy ra biện pháp có thể bảo trụ Vũ Hóa Môn?

Lưu chưởng môn có tu vi Luyện Khí kỳ tầng ba, cũng chính là người có chiến lực cao nhất trong môn phái. Thế nhưng ông ta cũng không thể đánh lại tên tán tu Tống Dương kia. Mà bản thân hắn kế thừa cổ thân thể này, thực lực bây giờ chỉ là Luyện Khí kỳ một tầng, càng không phải là đối thủ của Tống Dương.

Hơn ba tháng sau, Tống Dương bình phục vết thương, một lần nữa giết lên núi, như vậy chờ đợi Tần Xuyên, chỉ có một con đường chết.

Lưu chưởng môn cũng không chú ý tới sự do dự của Tần Xuyên. Sau khi dặn dò xong với hắn, lại quay ra nói với những đệ tử khác: "Từ giờ trở đi, ta đem chức chưởng môn chính thức truyền cho Tần Xuyên, các ngươi còn không mau bái kiến tân chưởng môn?"

"Bái kiến chưởng môn!"

Nghe Lưu chưởng môn nói vậy, tất cả mọi người đều quỳ xuống bái lạy. Chỉ có đại sư huynh Thạch Bình là vẫn đứng bất động như cũ, khuôn mặt cực kỳ âm lãnh.

"Tiểu Xuyên, Vũ Hóa Môn liền giao cho con rồi, con nhất định phải...." Lời còn chưa nói hết, Lưu chưởng môn đã tắt thở.

Mắt thấy Lưu chưởng môn chết đi, Tần Xuyên đang định mở miệng, bên tai đột nhiên vang lên một tiếng "Đinh", sau đó là một cái âm thanh kì lạ truyền tới: "Chúc mừng ngươi thành công đạt được quyền khống chế Vũ Hóa Môn, trở thành chưởng môn! Ngươi sẽ đạt đột một gói quà tặng dành cho tân thủ, giúp đỡ ngươi phát triển vào lúc ban đầu. Xin hỏi, có lập tức nhận lấy gói quà tân thủ hay không?"

Ngay sau đó, trước mắt xuất hiện một cái giao diện tin tức trong suốt. Phía bên trái giao diện chính là thông tin cá nhân của Tần Xuyên:

Danh tính: Tần Xuyên

Môn phái: Vũ Hóa Môn

Chức vị: Chưởng môn

Linh căn: có

Tu vi: Luyện Khí kỳ tầng một.

Bên phải giao diện thì liệt kê thông tin của môn phái Vũ Hóa Môn:

Tên môn phái: Vũ Hóa Môn

Đẳng cấp môn phải: Cấp 2

Danh vọng môn phái: 30( bừa bãi vô danh)

Số lượng đệ tử: 8 người

Kiến trúc đặc thù: Không

Pháp bảo trấn sơn: Không

Hộ sơn đại trận: Không

Thế lực liên minh: Không

Thế lực đối địch: Tán tu Tống Dương

Một màn này, Tần Xuyên vô cùng quen thuộc. Đây chính là hệ thống âm thanh nhắc nhở cùng với cửa sổ giao diện sẽ nhìn thấy trước khi tiến vào trò chơi《Tu Chân Chưởng Môn Nhân》.

Thế nhưng chính hắn cũng đã xuyên quam rời khỏi thế giới ban đầu kia, tại sao còn có thể nghe và nhìn thấy những thứ này? Đây rốt cuộc là sự thật hay chỉ là ảo giác?

Tần Xuyên có chút không dám tin, sau đó chuyển dời ánh mắt lên người đến Thạch Bình. Thông tin cơ bản của đối phương lập tức hiện ra trước mắt hắn.

Danh tính: Thạch Bình

Môn phái: Vũ Hóa Môn

Chức vụ: Đệ tử

Linh căn: Có

Tu vi: Luyện Khí kỳ tầng hai

Hắn lại nhìn qua những người khác, tất cả đều đồng dạng như vậy.

Xem ra đây không phải là ảo giác. Hắn giống như là có công năng đặc dị, ở thế giới Trung Châu này, có thể sử dụng những chức năng trò chơi ở thế giới kia.

Chẳng lẽ biến cố kỳ lạ lúc trước, không những dẫn đến việc hắn xuyên qua, mà còn để ý thức của hắn và trò chơi xảy ra sự dung hợp nào đó?

Nội tâm Tần Xuyên đưa ra suy đoán. Bất quá hắn cũng không đoán được là xảy ra nguyên cớ gì.

Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, kỳ thật cũng không trọng yếu. Quan trọng là, nếu như mình thật có thể giống như trong trò chơi, sử dụng các chức năng để phát triển lớn mạnh môn phải, như vậy gặp phải khốn cảnh như bây giờ, liền không còn là vấn đề nan giải gì.

Đã có sự hỗ trợ của chức năng trò chơi, thêm vào năng lực của cá nhân, Tần Xuyên không tin, ngay cả một tên tán tu nho nhỏ mà hắn cũng không thể đối phó được.

Bạn đang đọc Môn Phái Dưỡng Thành Nhật Chí (Bản Dịch) của Huyền Tình
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi se7en2407
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.