Vô Đề
Có địa đầu xà như là Vương viên ngoại này ở đây ra mặt thu xếp, sự tình đều được tiến hành đâu ra đấy. Những người trẻ tuổi có hứng thú gia nhập môn phái tu chân trong trấn, đều tách ra 5 người mỗi tổ, xếp hàng đi đến trước mặt Tần Xuyên, chờ đợi Tần Xuyên kiểm tra tư chất của bản thân.
Đối với tu chân giả mà nói, có hai nhân tố để quyết định thành tựu tu hành. Một cái là ngộ tính, còn một cái khác chính là linh căn.
Đối với cái gọi là ngộ tính này, hư vô mờ mịt, rất khó dùng mắt thường để phân biệt rõ được cao thấp.
Thế nhưng linh căn thì lại bất đồng. Một số môn phái lớn hơn, bình thường đều có pháp môn để phân biệt linh căn.
Đương nhiên, đối với Tần Xuyên mà nói, sự tình này càng thêm đơn giản. Hắn chỉ cần ngưng mắt nhìn đối phương, có thể xem xét thông tin cơ bản của đối phương, có linh căn hay không, chỉ cần liếc qua là biết ngay.
Chỉ tiếc, để cho Tần Xuyên phải thất vọng chính là, những người trẻ tuổi này của Lục Liễu Trấn, tư chất tựa hồ cũng không ra làm sao. Chỉ trong chốc lát, hắn đã tra xét được thông tin cơ bản của năm mươi, sáu mươi người. Linh căn, không ngoài dự tính, đều là không có.
Vốn tưởng rằng, với hơn tám mươi người tham gia khảo hạch này, muốn thu được ba tên đệ tử dẫn về môn phái thì hết sức dễ dàng. Nào biết được, qua một đợt kiểm tra, mắt thấy chỉ còn lại bốn tổ cuối cùng, vậy mà không lại không có một tên nào xuất hiện linh căn.
Chẳng lẽ nhiệm vụ chính tuyến yêu cầu đẳng cấp môn phái tăng lên cấp 2, còn phải kéo dài thêm một thời gian hay sao? Nội tâm Tần Xuyên lúc này thập phần thất vọng.
Một bên thở dài trong lòng, một bên Tần Xuyên tiếp tục tra xét thông tin của ba tổ khác, linh căn vẫn như cũ, đều là không có. Hiện tại chỉ còn lại một tổ cuối cùng, hơn nữa, cái tổ này cũng chỉ có hai người.
Vô luận như thế nào, kế hoạch tuyển nhận ba tên đệ tử, đã không có cách nào hoàn thành. Xem ra chỉ có thể đi tới những thị trấn khác kiểm tra thử.
Một tổ cuối cùng này, chính là 2 người cuối cùng trong số 87 người. Một tên thì có dáng người cao gầy, vẻ mặt ốm yếu. Một tên còn lại thì có làn da ngăm đen, biểu lộ chất phác.
Lúc này Tần Xuyên đã không còn ôm nhiều hy vọng, thế nhưng vẫn nghiêm túc xem xét thông tin của hai người này.
Cái tên có dáng người cao gầy đầu tiên, đồng dạng là không có linh căn, Tần Xuyên cũng không có chút nào ngoài ý muốn. Loại tình huống này, nếu ai có được linh căn, đó mới chính là ngoài ý muốn.
Ánh mắt hắn chuyển sang người cuối cùng, vốn Tần Xuyên cho rằng hành trình tới Lục Liễu Trấn lần này sẽ là toàn quân bị diệt. Nào biết được, chuyện tình ngoài ý muốn vậy mà thật sự xuất hiện.
Danh tính: Khâu Đại Chùy
Môn phái: Không
Chức vị: Không
Linh căn: Có
Tu vi: Không
Hạng mục linh căn, đã không còn là ‘Không’ sao?
Tần Xuyên có chút hoài nghi là mình đã nhìn lầm, hắn vội vàng dụi dụi hai mắt mình rồi nhìn lại một lần nữa. Tới lúc này hắn mới vui mừng xác định, cái người tên Khâu Đại Chùy quả nhiên là có linh căn!
"Khâu Đại Chùy, tới lại gần đây một chút." Khuôn mặt Tần Xuyên nở nụ cười, bảo Khâu Đại Chùy tiến tới.
Bị Tần Xuyên gọi tên, Khâu Đại Chùy nhất thời giật mình. Biểu lộ khẩn trương di chuyển bước chân, đi tới trước bàn của Tần Xuyên.
"Ngươi tên là Khâu Đại Chùy đúng không? Năm nay bao nhiêu tuổi?" Tần Xuyên hỏi.
"Mười…mười tám." Khâu Đại Chùy căng thẳng trả lời.
Kỳ thật Tần Xuyên cũng chỉ mới hai mươi tuổi mà thôi. Chẳng qua là một thân trang phục của hắn không giống với người bình thường. Ngày hôm qua còn biểu hiện ra thủ đoạn lôi đình, Khâu Đại Chùy cũng không dám xem hắn giống như lứa bạn cùng tuổi để đối đãi.
"Gia đình làm nghề gì? Còn có các huynh đệ tỷ muội khác không?" Tần Xuyên tiếp tục hỏi.
Khâu Đại Chùy đáp: "Phụ thân ta là một thợ rèn, bình thường ta đều đi theo ông ấy rèn sắt. Ta còn có hai vị ca ca, bọn họ đều đã kiểm tra đo lường tư cách trước đó."
Tần Xuyên nói ra: "Bổn chưởng môn có bí pháp kiểm tra tư chất, hai người ca ca của người đều không hợp các. Bất quá tư chất ngươi thì lại không sai, ngươi có nguyện ý đi theo bổn chưởng môn lên núi tu luyện không?"
Đăng bởi | se7en2407 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 5 |