Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tài Đại Khí Thô

Tiểu thuyết gốc · 2150 chữ

Tên nhóc kỳ quái ánh nhìn sắc như dao cạo, thách thức hướng về phía Lê Nhật. Miệng nhếch lên nụ cười âm hiểm, nó châm biếm nói:

“Vị tiểu ca này, hai mươi viên Thiên Tinh không ít đâu. Ngươi có thì hãy nói đó, để đến khi vật về tay lại khiến chúng ta một phen cười lăn cười bò.”

Lời nói vừa dứt, đám đông lập tức xôn xao. Dù không ai dám công khai nghi ngờ như tên nhóc, nhưng trong ánh mắt của nhiều người cũng hiện rõ sự tò mò và không ít khinh thị.

Đến được buổi đấu giá này, ít nhiều đều là những kẻ có thế lực chống lưng. Kẻ không phải danh gia vọng tộc cũng là người được các thế lực trọng dụng. Vậy mà, gã thợ săn này lại trông chẳng có gì nổi bật, dám trả một cái giá trên trời, hiển nhiên khiến kẻ khác nghi ngờ.

Phí Trì vẫn giữ dáng vẻ hòa nhã, nhưng trong nụ cười dường như ẩn chứa chút tâm tư, ông ta xen vào bằng chất giọng ồm ồm:

“Cái này ta cam đoan. Kẻ có được tấm thẻ đen quyền lực của chúng ta, tuyệt đối không phải loại huênh hoang. Nhất định vị bằng hữu này có mới dám nói. Đúng chứ?”

Câu nói của Phí Trì như một lưỡi dao hai mặt. Nó vừa mang ý khẳng định, lại như một lời thử thách ngấm ngầm. Đám đông không khỏi đưa mắt nhìn Lê Nhật, ánh nhìn như xuyên thấu, muốn xem hắn sẽ phản ứng thế nào.

Lê Nhật nhếch môi cười nhạt. Với hắn, kiểu người như Phí Trì là loại khó ưa nhất, lời nói lúc nào cũng có hai tầng ý nghĩa, không rõ khen chê, khiến người khác không thể đoán định.

Lê Nhật từ tốn đáp, giọng bình thản như đang nói về một chuyện không đáng bận tâm:

“Để tránh mất thời gian, ta cũng không đôi co. Hai mươi viên Thiên Tinh, ta có.”

Dứt lời, bàn tay hắn khẽ vung lên, hồn lực cuộn trào, tạo thành một lớp màng mỏng manh trong suốt. Bên trong, hai mươi viên Thiên Tinh hiện ra, tỏa sáng như những vì tinh tú giữa đêm tối. Ánh sáng ấy vừa thánh khiết, lại ngập tràn thần lực, chấn động lòng người.

Mỗi viên Thiên Tinh được xem như chìa khóa mở ra cánh cửa thần thánh. Với thần lực tinh thuần và khổng lồ bên trong, Thiên Tinh gần như đủ sức biến một Á Thần trở thành Sơ Thần. Đây không chỉ là một bước đột phá về chiến lực cá nhân, mà còn là sự thay đổi cả cục diện quyền lực trong một thế lực.

Mỗi một Sơ Thần được sinh ra, chính là đại diện cho số tài nguyên to lớn có thể tìm về. Những nhiệm vụ nguy hiểm, những vùng đất chưa khai phá, hay những bí cảnh ẩn chứa kỳ bảo đều đòi hỏi ít nhất phải đạt đến Sơ Thần.

Chính vì vậy, với những thế lực nhỏ và vừa, việc dồn toàn bộ tài nguyên để mang về một viên Thiên Tinh trở thành một chiến lược không thể thay thế. Đưa chiến lực cao nhất của tổ chức lên cảnh giới Sơ Thần, dù phải trả giá bằng sự kiệt quệ của cả tổ chức, vẫn là con đường tất yếu mà họ buộc phải đi. Đó là cách duy nhất để phá vỡ thế bế tắc, nâng cao vị thế và bảo vệ sự tồn tại trước áp lực từ những thế lực lớn.

Dù vậy, việc tìm kiếm và sở hữu Thiên Tinh không phải là điều dễ dàng. Nhiều tổ chức đã phải trả giá đắt, từ việc tiêu hao tài lực, nhân lực, cho đến đánh mất những chiến lực quan trọng trong các cuộc tranh đoạt.

Chính vì vậy, cảnh tượng số lớn Thiên Tinh tập trung một chỗ khiến toàn trường nín lặng. Những ánh mắt ban đầu nghi ngờ giờ đây tràn ngập sự kinh ngạc, xen lẫn ghen tị và thèm khát. Âm thanh bàn tán rộ lên, từ châm chọc đã chuyển thành ngưỡng mộ và ganh ghét.

Thời gian lúc này đã là nửa đêm. Cái lạnh ở U Minh Huyền Tẫn như mang theo sự băng lãnh trăm ngàn năm mà xuyên qua da thịt, thấm tận linh hồn.

Nhìn lại cảnh tượng vừa xảy ra, kẻ mưu mô, người xảo quyệt, mỗi ánh mắt đều giấu sau đó một âm mưu riêng. Thế nhưng, giữa tất cả những sự phức tạp đó, chỉ riêng Lê Nhật giữ vẻ thẳng thắn, không tính toán. Hắn đơn giản chỉ muốn mua thứ mình cần.

Phí Trì khi nhìn thấy hai mươi viên Thiên Tinh sáng rực rỡ trong lớp màng hồn lực, trong lòng như nổi cơn sóng dữ. Dục vọng sâu kín bị ánh sáng ấy khơi lên mãnh liệt, tham lam như ngọn lửa lan tràn, đốt cháy lý trí. Gương mặt vẫn giữ nét cười hòa nhã, nhưng đôi mắt đã phản bội hắn, lóe lên ánh thèm khát khó che giấu.

Hai mươi viên Thiên Tinh!

Đối với một quản lý công hội như hắn, đây là một kỳ tích. Bán thành công món đấu giá này không chỉ là tiền tài, mà còn là một cơ hội đổi đời. Nếu được hội trưởng ghi nhận, hắn có thể bước một bước lên trời, trở thành công thần của Thiết Trụ Công Hội, vị trí mà tất cả thành viên đều khao khát.

Hắn nuốt lấy một ngụm không khí khô khốc, chuẩn bị chốt giao dịch, ánh mắt dò xét qua đám đông như để khẳng định rằng không còn ai đủ tài lực để tranh đấu. Không khí cũng dần trở nên lắng đọng, tất cả chờ đợi khoảnh khắc món đồ vật này thuộc về Lê Nhật.

Nhưng ngay lúc ấy, một giọng nói ngông cuồng, non nớt nhưng chói tai vang lên:

“Nếu ngươi đã đủ tài lực, không phải chỉ là nói suông. Vậy thì ta cũng một phen tranh đấu, xem thử ai mới là người hữu duyên với món đồ vật này. Ta trả, hai mươi hai viên Thiên Tinh!”

Toàn trường như bùng nổ trong giây lát, tiếng xì xầm bàn tán vang lên không dứt. Ánh mắt mọi người lập tức tập trung vào tên nhóc ranh mãnh kia. Hai mươi hai viên Thiên Tinh, cái giá này vượt xa kỳ vọng ban đầu, gần như điên rồ.

Tên nhóc cười nhếch mép, không để ai có cơ hội nghi ngờ, nó từ từ lấy từ túi da bên hông ra một đống Thiên Tinh sáng lấp lánh, tạo thành một ngọn núi nhỏ phiêu phù trước mặt. Ánh sáng của chúng không hoàn mỹ như những viên của Lê Nhật, nhưng vẫn đạt tiêu chuẩn cao. Trong buổi đấu giá, phẩm chất quan trọng, nhưng số lượng lại là yếu tố quyết định.

Phí Trì bật cười lớn, tiếng cười vang vọng, mang theo niềm hân hoan khó che giấu. Lúc này, vẻ điềm tĩnh của gã dường như hoàn toàn bị đánh bại bởi cơn lốc dục vọng.

Cảnh tượng này làm Lê Nhật bất giác nhớ đến bà chủ ở Nhà Đấu Giá Vương Miệng, một người phụ nữ già dặn nhưng không thể kiềm chế lòng tham khi đứng trước món lợi lớn. Hắn thầm nghĩ, kể cả những kẻ lão làng, khi đối diện với tiền tài và quyền lực, vẫn dễ dàng bị lộ nguyên hình.

Lê Nhật vẫn bình thản, ánh mắt nhìn tên nhóc không chút gợn sóng, tựa hồ đã đoán trước được hành động này. Hắn từ tốn nói:

“Ngươi đã gọi ta là tiểu ca, vậy ta sẽ gọi ngươi là tiểu đệ. Ta trả hai mươi ba viên!”

Lê Nhật vừa nói dứt lời, một nụ cười nhàn nhạt thoáng qua trên gương mặt hắn. Ánh mắt tựa như không đặt nặng chuyện trước mắt, nhưng lại ngầm chứa một sự tự tin khó mà diễn tả. Hắn phất tay nhẹ nhàng vào hư không, động tác dường như chẳng cần dùng sức, nhưng ngay lập tức, lớp màng hồn lực mỏng manh bao bọc những viên Thiên Tinh bắt đầu rung động, rồi từ từ mở rộng thêm ra.

Những viên tinh thể mới xuất hiện, từng viên từng viên chen vào, lấp lánh như những ngôi sao vừa được kéo xuống từ bầu trời đêm.

Bầu không khí vốn đã căng thẳng nay càng thêm ngột ngạt. Đám đông nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt, tiếng xì xầm bàn tán hoàn toàn biến mất, chỉ còn sự kinh ngạc tràn ngập.

Một người trong đám đông không nhịn được mà thốt lên:

“Chuyện này... Thiên Tinh từ khi nào lại dễ kiếm đến vậy?! Gia tộc chúng ta phải thiên tân cực khổ mới tìm về được một viên… cả trăm năm qua còn chưa thể tìm ra viên thứ hai…”

“Yên lặng chút đi, chúng ta chỉ đến đây để xem hội thôi.” Gã đi chung nhắc nhỡ.

Không gian lúc này từ xôn xao trực tiếp chìm vào yên tĩnh, như thể áp lực từ màn đấu giá vừa qua đã rút cạn tất cả năng lượng của những người có mặt. Bầu không khí lặng đi, chỉ còn tiếng gió rít rào qua các hốc đá và những tàn tích lạnh lẽo vọng đến, như một bản nhạc nền u ám tô đậm thêm sự căng thẳng.

Tiếng gió mang theo hương vị của sự chết chóc từ U Minh Huyền Tẫn, khiến không ít người cảm thấy rùng mình. Trong màn tĩnh lặng đó, thỉnh thoảng lại xen vào những tiếng gầm rú dữ dội từ dưới vực sâu vọng lên, như tiếng gọi đầy oán hận của những sinh vật bị giam cầm nơi đáy thế giới.

Tên nhóc mặt đanh lại, trang phục cầu kỳ của nó cũng không thể che chắn đi sự ngạc nhiên và tức tối. Nó khẽ cười bảo:

“Tiểu ca đúng là tài đại khí thô! Tiểu đệ cũng bội phục rồi, bất quá, vẫn còn một chút Thiên Tinh. Thôi thì để tránh mất thời gian, ta trả ba mươi viên Thiên Tinh. Nếu tiểu ca đây có nhiều hơn, tiểu đệ xin nhường.”

Tên nhóc này nói được làm được, toàn bộ bên trong túi da bị nó trút ngược ra, hình thành một đống tinh thể trôi nổi cực kỳ lay động lòng người.

Nhiều người đã kinh ngạc đến chết đứng, kể cả Phí Trì cũng không nói nên lời, môi chỉ còn mấp máy như bị ai đó nuốt mất lưỡi.

Tất cả ánh mắt đổ dồn về phía Lê Nhật, một gã thợ săn với ngoại hình không mấy nổi bật, như có thể bắt gặp ở bất kỳ khu lánh nạn nhỏ bé và nghèo khổ nào rải rác khắp sa mạc.

Bộ quần áo giản dị bạc màu, dáng điệu ung dung chẳng chút nổi trội, càng khiến người ta lầm tưởng hắn chỉ là một nhân vật vô danh, không đáng để bận tâm. Nhưng cũng chính cái ngoại hình này lại khiến hành động tiếp theo của hắn trở thành tâm điểm bất ngờ, làm tất cả ngã ngửa.

“Thật may quá!” Lê Nhật thốt lên một cách chậm rãi, giọng điệu nhàn nhạt, như thể hắn chỉ đang nói chuyện phiếm với một người quen cũ. Không có chút phô trương, cũng chẳng mang theo hơi hướm thách thức, lời nói ấy nghe qua cứ như một gã hàng xóm thân thiện đang xã giao. “Ở đây ta vừa vặn có ba mươi mốt viên Thiên Tinh. Tiểu đệ, cảm ơn ngươi đã nhường cho ta. Tiểu ca vô cùng cảm kích.”

Lời nói tưởng như vô thưởng vô phạt ấy vừa dứt, trước mặt Lê Nhật bỗng xuất hiện một núi tinh thể rực rỡ, phát ra ánh sáng huyền ảo, lấp lánh như những ngôi sao bị nhốt trong một lớp hồn lực trong suốt. Số lượng không hơn không kém, vừa vặn đúng ba mươi mốt viên.

Toàn bộ nhận thức của mọi người tức thì chìm vào một sự tĩnh lặng chết chóc. Những kẻ ngạo mạn nhất cũng không thể giấu được vẻ sững sờ, có người thậm chí nuốt nước bọt ừng ực.

Ba mươi mốt viên Thiên Tinh! Một con số không tưởng, đủ để khiến bất kỳ thế lực nào cũng phải đỏ mắt. Hành động tưởng chừng giản dị ấy của Lê Nhật, trong mắt họ, lại giống như một cú vả trời giáng lên lòng tự tôn của tất cả.

Bạn đang đọc Môn Thần sáng tác bởi Toanzz
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Toanzz
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.