Nói năng đâu ra đấy
Đúng vậy, vừa rồi hệ thống lại ban bố nhiệm vụ.
Hệ thống hiển thị: "Là một Trù Thần dự bị, sao có thể để người khác nghi ngờ vị giác của cậu có vấn đề, đi đi, chàng trai, cho bọn họ mở mang tầm mắt về thực lực của Trù Thần dự bị."
Nhiệm vụ ngẫu nhiên: vạch trần bộ mặt thật của Bào Ngư.
Phần thưởng nhiệm vụ: Trứng gà luộc nước trà.
Thật ra thì cho dù hệ thống không ban bố nhiệm vụ này, Viên Châu cũng sẽ phản kích, bị người ta đem ra làm bậc thang như vậy, cũng phải biết bậc thang cũng có tính khí, huống chi chuyện này vốn cũng không liên quan đến mình.
Thực khách trong nhà hàng lúc này ồn ào náo động.
"Cậu bạn này nói là thật sao?" Một người đàn ông trung niên đứng lên, với giọng điệu nghiêm túc hỏi.
"Không phải như vậy, vị tiên sinh này, ngài nói như vậy nhà hàng chúng tôi có thể kiện ngài, kiện ngài cố ý bôi nhọ, ngài hiểu không?" Lưu Na hít sâu một hơi, nghiêm khắc nói.
Chuyện này cũng không phải là một quản lý đại sảnh như Lưu Na có thể khống chế được, cô vừa phản bác vừa bảo nhân viên phục vụ bên cạnh đang ngây người đi thông báo cho quản lý Cẩu tới.
"Tôi đương nhiên có thể chịu trách nhiệm với lời nói của mình, chỉ hy vọng giám đốc Lưu cũng có thể chịu trách nhiệm cho nhà hàng của các người mới tốt." Viên Châu liếc Lưu Na một cái.
"Tin rằng các vị đều là mộ danh mà đến, tôi cũng vậy, không khéo tại hạ có chút hiểu biết về thức ăn." Viên Châu đứng ở phía trước Lưu Na bắt đầu kể lại.
"Chỗ đó là món ăn do tôi gọi, đương nhiên tiền đã trả rồi, hai món bào ngư đều đã ăn thử qua, đầu bếp xử lý cũng không tệ lắm." Viên Châu chỉ chỉ bàn ăn gần cửa sổ.
Mọi người trong nhà hàng đều quay đầu nhìn lại theo bản năng, thức ăn trên bàn giống như chưa từng động đến, lần này có chút tin tưởng lời Viên Châu nói, một bữa ăn ở đây không hề rẻ, mà thức ăn trên bàn lại giống như chưa từng động qua.
"Vừa rồi là quên cầm điện thoại, mới trở về cầm điện thoại." Nói xong, anh giơ chiếc điện thoại trên tay lên.
"Sau đó thấy được vị tiên sinh kia tranh cãi với vị quản lý Lưu này, không cẩn thận nói ra sự thật, chuyện là như vậy." Viên Châu nói mấy câu đã rõ ràng nguyên nhân sự việc.
Lần này người đàn ông mặc âu phục đứng ra nói: "Đúng vậy, gia đình chúng tôi vừa mới từ Canada về nước, mà bào ngư mà vị tiểu thư này bưng ra nói là hàng dã sinh ở Canada, hương vị lại không đúng, cho nên tôi liền tranh luận vài câu, ai ngờ bọn họ căn bản không thừa nhận."
"Nhà hàng của các người có chuyện gì vậy, có phải lấy hàng giả lừa gạt chúng tôi hay không?"
"Đúng vậy, mau trả lại tiền."
"Uổng cho tôi vẫn là khách quen của nhà hàng các người, trước kia có phải cũng là hàng giả hay không?"
Thoáng cái, mọi người trong nhà hàng đều cảm thấy mình bị lừa gạt, quần chúng xúc động.
Lúc này nhân viên phục vụ đi mời người dẫn theo quản lý Cẩu đến, quản lý Cẩu tuổi còn rất trẻ, nhìn bộ dạng không quá ba mươi tuổi, trên mặt nở nụ cười trầm ổn, đi lên liền nói: "Mọi người an tâm chớ vội."
Sau khi trấn an mọi người trong nhà hàng, quản lý Cẩu mới mỉm cười hỏi Viên Châu và người đàn ông mặc âu phục.
"Hai vị cảm thấy bào ngư mà nhà hàng chúng ta cung cấp không phải hàng dã sinh, có chứng cứ gì không?"
Thời đại này đều chú ý đến chứng cứ, quản lý Cẩu thật sự không tin có người chỉ tùy tiện ăn một chút đã biết có phải là hàng dã sinh hay không, có phải là hàng dã sinh hay không thì khó mà nói được.
Thấy hai người đều không nói lời nào, quản lý Cẩu cũng chỉ lịch sự nói: "Hai vị suy đoán lung tung không có chứng cứ như vậy, chỉ sợ không tốt."
Nói xong, anh ta không nhằm vào hai người nữa, liền chuẩn bị an ủi khách hàng.
Người đàn ông mặc âu phục không nói lời nào, quả thực anh ta chỉ cảm thấy mùi vị không giống nhau, dáng vẻ chắc chắn là lỗi của mình của Lưu Na mới kiên trì, quả thật anh ta không đưa ra được chứng cứ, cũng không nói ra được lý do gì.
Về phần Viên Châu thì mở miệng: "Xin lỗi, tôi có chứng cứ."
Viên Châu bình tĩnh như không, hiện trường yên tĩnh lại, anh mới tiếp tục nói.
"Nếu mọi người đã đến ăn bào ngư, chắc chắn sẽ có hiểu biết nhất định về nó, tôi sẽ không nói nhảm nữa, chỉ nói về sự khác biệt giữa hàng nuôi trồng và hàng dã sinh."
"Tên của bào ngư ban đầu gọi là thuẫn ngư, bởi vì Bảo Thúc Nha thích ăn, mà được xưng là bào ngư, hình dạng bào ngư giống lỗ tai người."
"Vị tiên sinh này, những kiến thức mà ngài nói đều là kiến thức cơ bản về bào ngư, vậy những điều đó có liên quan gì đến vấn đề chúng ta cần thảo luận hôm nay không?" Giám đốc Cẩu với giọng điệu trầm ổn nói.
"Cũng không liên quan, tôi chỉ là muốn thể hiện sự chuyên nghiệp của mình." Viên Châu nói: "Kế tiếp mới là việc các vị muốn biết."
"Nếu như tôi hiểu biết không sai, phương pháp nuôi dưỡng bào ngư có nuôi nhốt bè, nuôi dưỡng nhà xưởng, nuôi dưỡng đường hầm, còn có một loại nuôi dưỡng tương đối gần với chăn nuôi tự nhiên."
Lời này vừa nói ra, sắc mặt trầm tĩnh tự tin của quản lý Cẩu mới thay đổi.
"Mà nhà hàng này của anh dùng chính là loại phương pháp nuôi dưỡng này."
Viên Châu nói ra, không có một chút dừng lại.
"Bào ngư sinh trưởng chậm chạp, vỏ bào ngư một năm có thể đạt 2-3 centimet, năm thứ hai đạt 4-5 centimet, mà bào ngư vỏ dài 10 centimet trở lên ước chừng phải sáu, bảy năm."
"Bào ngư nuôi dưỡng thì chỉ cần hai năm, quản lý Cẩu đúng không?" Viên Châu nói: "Thế nào, như vậy rất chuyên nghiệp đúng không? Ngay cả phương pháp nuôi bào ngư, thời gian đều biết rõ ràng, hiện tại có phải anh đang nghĩ, có khi nào tôi là người chuyên nuôi bào ngư hay không?"
"Vị tiên sinh này, ngài nói rất đúng, những điều ngài nói chỉ là phương pháp nuôi bào ngư, nhưng cũng không phải là chứng cứ, đúng không?" Quản lý Cẩu bình tĩnh chỉ ra Viên Châu không có chứng cứ, cho dù đến bây giờ thái độ cũng rất tốt.
"Ồ, còn chưa nói khẩu cảm hai bên khác biệt đúng không?" Viên Châu tựa như mèo trêu chuột, tiếp tục nói.
"Bào ngư Canada là cái dạng gì tôi không biết, nhưng bào ngư này là bào ngư nếp nhăn trong số các loại bào ngư nội địa, mà loại bào ngư này có một đặc điểm." Viên Châu vừa cầm vỏ bào ngư trên tay thưởng thức vừa nói.
"Tư liệu cụ thể, tôi không thể tự thuật, người có hứng thú có thể tự lên Baidu tra."
LVQ8371
Đăng bởi | QuiQuyetCoc |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 38 |