Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nước dưa hấu

Phiên bản Dịch · 1323 chữ

Viên Châu nói xong, những người xem náo nhiệt xung quanh thật đúng là có người bắt đầu tìm kiếm thông tin về bào ngư nếp nhăn.

Sau đó truyền đến từng tiếng bàn luận:

Một vị khách cầm điện thoại nói: "Đúng rồi, ngoại hiệu là Phỉ Thúy Bảo, có màu xanh nâu hoặc màu đỏ nâu, nếu dùng tảo đỏ để nuôi, thì sẽ mọc ra vỏ ngoài màu xanh tươi, còn nếu cho ăn rau tía tô thì sẽ mọc ra màu đỏ sậm."

Có người nói nửa câu sau: "Chân của bào ngư dã sinh khá phát triển, chiếm 40% trọng lượng cơ thể, trong đó mỗi 100 gram bào ngư chứa 40 gram protein, 0,9 gram chất béo, 33,7 gram carbohydrate, chênh lệch quá lớn."

"Đã biết cái gì là bào ngư nếp nhăn, vậy thì bây giờ các vị có thể nhìn bào ngư trên bàn mình." Viên Châu buông vỏ bào ngư màu xanh tươi trong tay xuống, chậm rãi nói.

"Rầm rầm"

Trên bàn mỗi người đều truyền đến các loại âm thanh lật đĩa.

"Đúng là như vậy, cậu bạn này nói không sai." Rất nhanh đã có người kiểm tra xong đĩa của mình.

"Thương gia lòng dạ hiểm độc, lại lấy danh nghĩa hàng dã sinh để bán hàng nuôi, nhân công thì cứ nói là nhân công, còn nói là hàng dã sinh." Có người phụ họa.

"Lừa chúng ta lâu như vậy, hẳn là phải đền tiền." Có người lập tức nói đến vấn đề quan trọng nhất.

"Đúng đấy, các người như vậy là lừa gạt người tiêu dùng."

"Vừa nãy tôi đã gọi điện thoại cho 315 rồi, bên kia nói sẽ tiến hành xử lý." Một người đeo kính bình tĩnh đặt điện thoại xuống.

"Uổng cho các người còn là cửa hàng lâu năm, cứ làm ăn như vậy thì sẽ không có ai tới nữa." Người thất vọng rất nhiều.

"Dù sao tôi đã báo cảnh sát, như vậy cũng cấu thành tội lừa đảo rồi." Một người vắt chéo hai chân ung dung nói.

Lần này quản lý Cẩu cũng không chống đỡ được nữa, chủ yếu là những lời Viên Châu nói đều rất có lý, hơn nữa cũng là sự thật, việc liên hệ với trại nuôi dưỡng đều là ông ta tự mình phụ trách, để giống như hàng dã sinh, còn đặc biệt lựa chọn loại bào ngư này, không nghĩ tới thế mà lại bị người nhìn thấu.

Nếu không phải nhân viên phục vụ đã nói với ông ta rằng Viên Châu bị người đàn ông mặc âu phục kia gài bẫy, quản lý Cẩu quả thực hoài nghi đây là âm mưu của đối thủ.

Bây giờ, Quản lý Cẩu không rảnh quản người khác, có mấy người đã gọi điện thoại khiếu nại tới số 315, thậm chí có người báo cảnh sát, nhà ăn bây giờ như một mớ hỗn độn, người đàn ông mặc âu phục cũng gia nhập đội quân chỉ trích.

Lúc này, Viên Châu sợ phiền phức nên đã phủi áo ra về.

Nhiệm vụ đã hoàn thành, cũng không cần phải ở lại đó nữa, còn về phần bồi thường, quá phiền toái, Viên Châu lựa chọn lặng lẽ rời đi.

Điện thoại của Viên Châu rung lên đúng lúc anh vừa bước ra khỏi cửa.

Trên màn hình hiển thị số lạ, suy nghĩ một phút, Viên Châu vẫn quyết định nghe máy.

"Alo!"

"Thằng nhóc, cuối cùng cậu cũng nghe điện thoại rồi, cậu còn định mở cửa hàng nữa không, đã bao nhiêu ngày rồi, cậu muốn bỏ đói tôi đấy à?" Giọng nói quen thuộc từ đầu dây bên kia truyền đến.

"Ồ, Tôn Minh đấy à, có chuyện gì vậy?" Viên Châu nghi hoặc hỏi.

"Có, chuyện, gì, à, cậu còn dám hỏi tôi câu đấy, mau nói khi nào cậu mở cửa hàng?" Tôn Minh ở bên kia tức giận quát lớn.

Hôm trước, Tôn Minh hào hứng chạy tới chuẩn bị khao bản thân một bữa ngon, ai ngờ lại thấy thông báo của Viên Châu, cái ngày "ngày yêu bản thân" đó là thứ quỷ quái gì, đây là lần đầu tiên Tôn Minh được biết đến sở thích quái gở của Viên Châu.

Trước kia, Tôn Minh chỉ cảm thấy người bạn này của mình ít nói, nhưng đối xử với bạn bè cũng không tệ, bây giờ mới biết hóa ra anh còn quan tâm đến các ngày lễ như vậy!

"Ngày mai, cậu không thấy thông báo à?" Viên Châu tiếp tục thắc mắc.

"Cho nên hôm nay cậu cũng không mở cửa hàng." Giọng Tôn Minh đã bình thản hơn một chút, nhưng câu nói này của Viên Châu lại khiến anh bực bội trở lại.

"Ừ, sao vậy?" Viên Châu vẫn cố chấp hỏi xem rốt cuộc có chuyện gì mà lại tìm anh.

"Thôi bỏ đi, không có việc gì, lâu rồi không tụ tập, hay chúng ta đi tụ tập đi." Tôn Minh nói ra mục đích của mình.

"Năm ngày trước mới gặp nhau rồi còn gì, đi ăn cái gì?" Viên Châu đầu tiên là nói ra sự thật, sau đó mới hỏi.

"Cậu đã mở cửa hàng rồi thì còn đi nơi khác làm gì, đến tiệm của cậu đi." Tôn Minh nói một cách đương nhiên, đây mới là mục đích chính, mấy ngày không được ăn đồ Viên Châu làm khiến anh ngứa ngáy khó chịu.

"Hôm nay tôi không mở cửa." Viên Châu quả quyết từ chối.

"Đúng rồi, không mở cửa, chỉ có mấy anh em chúng ta thôi." Tôn Minh rất biết suy nghĩ cho Viên Châu.

"Ừ, đi chỗ khác đi, trong tiệm không được." Viên Châu căn bản không theo lẽ thường.

"Anh em tụ tập, cậu tự mình xuống bếp một chút thì có làm sao?" Tôn Minh bắt đầu sử dụng chính sách hữu nghị.

"Không được." Thuyền nhỏ hữu nghị nói lật là lật ngay.

"Mở cửa hàng mệt lắm, không mở thì cậu nghỉ ngơi một chút, ra ngoài ăn đi." Viên Châu giải thích.

"Được thôi, vậy thì đi ăn vịt quay đi, ở tiệm của lão Lý ấy." Viên Châu đã nói vậy thì Tôn Minh cũng thuận theo mà đổi địa điểm.

"Được, 5 giờ tôi tới." Viên Châu nhìn thời gian rồi xác nhận.

"Ừ, cúp máy đây." Nói xong, Tôn Minh cúp máy trước.

"Cạch!"

11 giờ 50 phút đêm, Viên Châu mở cửa sau nhà mình ra, "bụp" một tiếng bật đèn.

"Hả? Xem ra vẫn rất sạch sẽ." Viên Châu thì thầm một câu, căn bếp sạch bong không một hạt bụi, rồi bắt đầu lảo đảo đi lên lầu.

Tửu lượng kém, hôm nay Viên Châu uống hai ly bia, hiện tại trạng thái cả người chính là choáng váng, không biết trời đất là gì, tửu lượng của con người quả nhiên cần phải rèn luyện.

"Phịch" một tiếng, Viên Châu nằm vật xuống giường, cả quần áo cũng không thay, anh còn chẳng buồn đi tắm rửa, lúc mơ mơ màng màng sắp ngủ thì hệ thống gửi thông báo tới.

Hệ thống hiển thị: "Chúc mừng kí chủ đã thuận lợi hoàn thành giai đoạn thứ nhất của nhiệm vụ, có thể nhận phần thưởng."

"Nhận." Viên Châu lẩm bẩm.

Câu nói này đã bao gồm cả phần thưởng trứng trà và nước dưa hấu đã hoàn thành nhiệm vụ, Viên Châu nhận cùng một lúc.

Tuy nhiên, tác dụng mạnh mẽ của cồn lại khiến Viên Châu trực tiếp ngủ thiếp đi.

Dưới lầu, bảng giá lại có thêm hai món mới, đồ ăn vặt và đồ uống đều đã có món đầu tiên, mà giá cả thì thể hiện một cách hoàn mỹ qua một câu nói...

LVQ8371

Bạn đang đọc Mỹ Vị Nhất Quán của Hội Tố Thái Đích Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.