Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Viên Châu lãng phí

Phiên bản Dịch · 1338 chữ

Nghĩ lại, nước dưa hấu 88 đồng cũng rất đắt, nhưng so với trứng trà thì còn kém xa.

"Được, chờ một lát." Trong lòng Viên Châu thoáng qua chút tiếc nuối, anh vẫn đi chuẩn bị cơm chiên trứng trước.

Còn về phần nước dưa hấu, cách làm có chút khác biệt, cần phải làm ngay tại chỗ.

"Cơm chiên trứng của cậu đây." Viên Châu bưng cơm chiên trứng lên, nhưng không mang nước dưa hấu ra.

Ngũ Châu cũng không vội, anh cứ đứng nhìn Viên Châu ngồi xổm xuống, lấy từ trong ngăn tủ dưới bàn lưu ly ra một quả dưa hấu nặng khoảng năm cân, trông giống như quả dưa hấu được bán ở bên ngoài, có điều khác biệt chắc là trông nó rất tròn, nhìn từ hướng nào cũng rất tròn, đã đạt tới mức độ tròn hoàn hảo.

"Dưa hấu của ông chủ Viên tròn thật đấy." Ngũ Châu nhìn từ mấy góc độ khác nhau xong cảm thán.

Dưa hấu bán ngoài chợ, từ trước đến nay anh chưa từng thấy quả nào tròn như vậy, quả dưa hấu này không hề tầm thường.

"Ừ." Viên Châu nói xong liền đeo một chiếc khẩu trang, lúc này mới rút từ giá dao phía sau ra một con dao bổ dưa hấu, lưỡi dao đã được mài sắc bén, thoáng ngửi qua, không hề có bất kỳ mùi rỉ sắt nào, như vậy mới không làm hỏng hương vị vốn có của dưa hấu.

"Xoẹt!"

Viên Châu bổ quả dưa hấu thành hai nửa bằng nhau.

Ngũ Châu cho rằng Viên Châu sẽ bắt đầu cắt nhỏ từng miếng dưa hấu để ép lấy nước.

Nhưng Viên Châu lại đổi sang một con dao nhọn cỡ nhỏ, một tay cầm dao, một tay nhẹ nhàng xoay quả dưa hấu, đúng rồi, phía dưới quả dưa hấu đều được lót một lớp vải nhung dày dặn, để tránh bị dập nát.

Hiện tại, dù xoay như vậy cũng không hề phát ra một chút âm thanh nào, lưỡi dao nhọn rất nhanh, tay Viên Châu cũng rất vững vàng, chỉ một vòng đã khoét ra được phần ngọt nhất ở giữa quả dưa hấu, không sót lại một hạt dưa hấu màu đen nào, tất cả phần thịt dưa đỏ au đều được giữ lại.

"Soạt soạt!"

Một chiếc muôi lớn nhẹ nhàng múc phần thịt dưa cho vào trong bụng của một chiếc máy ép cỡ nhỏ có hình thù kỳ quái, chiếc máy không lớn, nhưng chỗ đựng thịt dưa lại rất lớn, một miếng thịt dưa như vậy mà mới chỉ chứa được không đến một phần năm.

Miếng dưa còn lại cũng được Viên Châu làm tương tự, toàn bộ đều được cho vào trong máy.

Cho hết dưa vào xong, Viên Châu mới bắt đầu đậy nắp máy lại, lấy một chiếc cốc thủy tinh đặt vào phía dưới bụng máy.

Viên Châu cầm lấy cái trục màu đen trên nắp máy, từ từ ấn xuống, phần dưa hấu bên trong bắt đầu bị ép, nước dưa hấu màu đỏ tươi đẹp mắt từ từ chảy xuống chiếc cốc thủy tinh, không ngừng nghỉ.

Sau khi ấn xuống đến đáy, nước dưa hấu trong cốc cũng vừa đầy.

"Nước ép dưa hấu của cậu đây." Viên Châu bưng ly nước dưa hấu ra, đặt tới trước mặt Ngũ Châu.

"Ông chủ Viên, trước đây tôi cứ nghĩ anh là một người lạnh lùng, nhưng không ngờ anh lại tốt với tôi như vậy." Ngũ Châu xúc động nói khi cầm cốc nước ép dưa hấu trên tay.

"Hửm?" Viên Châu hoàn toàn không hiểu điểm cảm động của Ngũ Châu là gì.

"Anh lại dùng phần giữa để ép nước cho tôi, những phần khác thì cho người khác." Ngũ Châu tiếp tục cảm động một cách khó hiểu.

"À, hiểu lầm rồi, mỗi người gọi tôi đều bổ một quả mới, chỉ dùng từng này thôi." Viên Châu vừa nói vừa chuyển số dưa hấu còn lại vào một ngăn tủ khác bên dưới.

Phần dưa hấu còn lại hệ thống đều sẽ thu hồi.

Viên Châu đã giải thích nhưng Ngũ Châu căn bản không nghe, chỉ cho rằng anh đang mạnh miệng mà thôi, một quả dưa hấu to như vậy mà chỉ dùng phần giữa ép nước, phần còn lại không cần, ai mà tin được.

Tuy nhiên, Ngũ Châu vẫn tinh tế đổi chủ đề: "Ông chủ Viên, tôi muốn uống nước ép dưa hấu lạnh, thêm đá chắc không vấn đề gì chứ?" Ngũ Châu vừa hỏi vừa cầm cốc nước ép dưa hấu.

"Không được." Viên Châu thẳng thừng từ chối, sau đó mới nói: "Nước ép dưa hấu này đã lạnh rồi."

Ngũ Châu nhìn Viên Châu với ánh mắt kiểu "anh đùa tôi đấy à", cốc nước này sờ vào rõ ràng là nhiệt độ thường, bên trong nước ép dưa hấu cũng không hề cho thêm đá, làm sao có thể lạnh được.

Viên Châu căn bản không để ý đến cậu ta, bắt đầu chào hỏi vị khách mới.

Vị khách mới lần này là Vương Mộng, người lần trước đã đến để phát sóng trực tiếp, lần này Vương Mộng mặc áo sơ mi ngắn tay màu đỏ tươi, thân dưới là váy dài in hoa chấm bi màu xanh đậm, trông rất trẻ trung và đáng yêu, màu sắc tươi sáng cũng làm nổi bật làn da trắng như tuyết của Vương Mộng.

"Các bạn khán giả, hôm nay tôi lại đến cửa hàng nhỏ vô danh này rồi đây." Giọng nói của Vương Mộng lanh lợi và đáng yêu, nói xong còn làm nũng.

Manh Manh mau đi xem ông chủ kìa, tôi muốn xem ông chủ lạnh lùng. Dạ Mạt Sinh

Không, không, chúng ta phải xem Manh Manh ăn. Tính Kiến Như Lai

Tôi vẫn tò mò về bảng giá của ông chủ hơn, Manh Manh xem bảng giá đi. Nghiệp Dư Liễu Giải

Đúng rồi, Manh Manh đi xem bảng giá đi. gg Hà Hà Đát

"Nếu mọi người đã yêu cầu, vậy chúng ta hãy xem ông chủ Viên có món gì mới không nhé." Manh Manh vừa nói vừa di chuyển điện thoại về phía bảng giá.

Sau đó màn hình của Manh Manh như nổ tung, các bình luận trực tiếp lấp đầy màn hình.

Tôi nhìn thấy gì thế này, đây là trứng trà sao? Mộng Tưởng Hướng Tiền

Giờ tôi tin rằng mình không ăn nổi trứng trà rồi, đây là trứng vàng à. Mê Đồ Tín Ngưỡng

Xin lỗi, tôi sai rồi, tôi thực sự không ăn nổi trứng trà, tôi quả nhiên là fan nghèo, cái giá này tôi chịu. Phiêu Hương Ngõa Phiến Kê

Tránh ra, tránh ra, thổ hào giá đáo, ồ, chỉ có 888 tệ một quả, ăn được, Manh Manh tiếp tục ủng hộ. Anh Hùng

Nói xong, năm chiếc máy bay lướt qua màn hình.

Ghét người giàu, cửa hàng này đúng là, một quả trứng trà 888 tệ, sao ông chủ không đi ăn cướp, à không, cướp cũng không nhanh như vậy. Hắc Dạ Đích ThiênChương

"Cảm ơn anh hùng thổ hào đã ủng hộ, nhưng trên quả trứng trà này có ghi là giá đặc biệt đấy ạ." Manh Manh đầu tiên cười híp mắt cảm ơn, sau đó mới chỉ ra hai chữ "giá đặc biệt" rất bắt mắt bên cạnh giá trứng trà.

Ồ, giá đặc biệt thì không ăn, người giàu có như tôi chỉ ăn giá gốc. Anh Hùng

Tôi vẫn nên tiếp tục ăn đất thôi, tạm biệt. gg Hà Hà Đát

"Ơ, ông chủ mới thêm nước ép dưa hấu, hôm nay tôi sẽ ăn cơm chiên trứng với nước ép dưa hấu vậy." Manh Manh nghiêng đầu suy nghĩ một giây, vui vẻ nói.

Lúc này Viên Châu vừa vặn đi tới hỏi: "Ăn gì?"

LVQ8371

Bạn đang đọc Mỹ Vị Nhất Quán của Hội Tố Thái Đích Miêu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi QuiQuyetCoc
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.