Chương 1: Vòng Xoáy Bắt Đầu
Giữa một thành phố xa hoa nằm dọc bờ biển phía đông Trung Quốc, những tòa nhà chọc trời như những ngọn tháp khổng lồ mọc lên kiêu hãnh, tỏa sáng rực rỡ vào ban đêm như những ngôi sao lấp lánh trên bầu trời. Thành phố này là hiện thân của sự thịnh vượng, là nơi tụ hội của giới thượng lưu, những kẻ sở hữu khối tài sản kếch xù và quyền lực không giới hạn. Những con đường nhộn nhịp vào ban ngày, đầy rẫy xe cộ và người qua lại, nhưng về đêm, ánh đèn điện từ các tòa cao ốc lại rọi sáng một thứ bóng tối khác, một bóng tối không ai thấy được, nhưng lại cảm nhận sâu sắc.
Diệp Như Yên, một cô gái bình thường, làm việc tại một công ty nhỏ chuyên về thiết kế nội thất, vốn không hề quan tâm đến những điều xảy ra trong giới thượng lưu hào nhoáng. Cô sống trong một căn hộ nhỏ nằm trên tầng 9 của một tòa chung cư cũ kĩ. Cuộc sống của cô trôi qua bình lặng, không quá nhiều biến động, và cũng không có gì đặc biệt.
Như Yên không phải là người thích sự ồn ào hay xa hoa. Cô hài lòng với công việc hiện tại của mình, những ngày đi làm từ 8 giờ sáng đến 5 giờ chiều, rồi về nhà thưởng thức những bữa ăn đơn giản mà cô tự tay chuẩn bị. Mỗi buổi tối, cô thích ngồi bên cửa sổ căn hộ nhỏ, nhìn xuống thành phố lung linh ánh đèn. Thế nhưng, không giống những người khác mơ mộng về cuộc sống giàu sang, cô chỉ thích cảm giác yên bình của mình, nơi không ai làm phiền và không có quá nhiều trách nhiệm đè nặng.
Một ngày như mọi ngày, Diệp Như Yên ngồi trong quán cà phê yêu thích gần công ty, một tay cầm cốc latte còn tay kia lướt nhẹ trên màn hình điện thoại. Bức tranh hoàn hảo của một thành phố phồn hoa hiện ra trên mạng xã hội, với những bài viết đầy phấn khích về các sự kiện xa hoa diễn ra xung quanh cô. Nhưng trong đám hình ảnh lấp lánh đó, đôi khi xuất hiện những lời đồn đoán về một nhân vật bí ẩn - Ám Vương. Người ta nói rằng, thành phố này, dù giàu sang và thịnh vượng, vẫn nằm dưới sự kiểm soát của một kẻ mà không ai dám gọi tên trực tiếp.
"Ám Vương… Chỉ là mấy lời đồn đại thôi mà," Như Yên nghĩ thầm và cười nhạt, đặt cốc latte xuống bàn.
Nhưng dù cô có phớt lờ, dường như bầu không khí xung quanh thành phố đã bắt đầu thay đổi. Những câu chuyện rùng rợn về Ám Vương, về những kẻ biến mất bí ẩn, về các cuộc thanh trừng đẫm máu trong bóng tối, dần dần len lỏi vào cuộc sống của cô.
Cùng lúc đó, tại một nơi khác trong thành phố, cách xa những con đường tấp nập người qua lại, trong một tòa nhà cao tầng nơi mọi quyết định lớn nhỏ của thành phố được đưa ra, Mặc Cảnh Quân đứng trước khung cửa sổ lớn, đôi mắt trầm tĩnh quan sát dòng chảy cuộc sống phía dưới. Ánh sáng đèn đường rọi lên gương mặt anh, tạo thành những vệt sáng mờ nhạt trên đường nét sắc lạnh.
Mặc Cảnh Quân—doanh nhân giàu có, lãnh đạo một trong những tập đoàn kinh tế lớn nhất châu Á. Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau vẻ ngoài hoàn hảo của anh, anh còn là Ám Vương, kẻ thống trị một thế giới ngầm, một đế chế tội phạm trải dài khắp ba châu lục. Từ London đến New York, và giờ đây, Trung Quốc chính là trung tâm quyền lực của anh. Tất cả mọi giao dịch đen tối, các cuộc thanh toán, và mạng lưới sát thủ đều hoạt động theo chỉ thị của anh. Mọi thứ đều nằm trong tầm kiểm soát tuyệt đối của Mặc Cảnh Quân—hoặc ít nhất, đó là những gì anh tin tưởng.
Anh sống trong bóng tối, điều khiển mọi thứ từ xa, không bao giờ để lộ diện. Trong mắt mọi người, anh chỉ là một người đàn ông thành đạt, không tì vết. Nhưng trong thâm tâm, anh biết rằng bản chất thực sự của mình là bóng tối, là quyền lực và máu.
Đôi mắt sâu thẳm của anh nhìn chằm chằm vào dòng xe cộ đang di chuyển bên dưới. Anh có thể thấy tất cả mọi người, nhưng họ không bao giờ có thể thấy anh.
Một trợ lý bước vào, cung kính cúi đầu trước khi nói: “Thưa ngài, báo cáo về những kẻ thù đã được gửi đến. Mọi việc đã được xử lý ổn thỏa, không để lại dấu vết.”
Mặc Cảnh Quân khẽ gật đầu, ra hiệu cho trợ lý rời đi. Anh nhấc ly rượu vang đỏ trên bàn, xoay tròn trong tay trước khi đưa lên môi. Mọi thứ đều trong tầm kiểm soát—trừ một điều, một người mà anh không thể dứt bỏ khỏi tâm trí. Diệp Như Yên, cô gái mà anh đã để mắt tới một thời gian dài.
Anh không rõ lý do tại sao mình lại quan tâm đến cô. Một người như anh, sống trong thế giới đầy rẫy nguy hiểm và toan tính, không nên để bản thân bị phân tâm bởi những điều nhỏ nhặt. Nhưng Như Yên lại là một bí ẩn đối với anh. Cô không giống những người phụ nữ khác mà anh từng gặp. Cô không bị cuốn vào thế giới hào nhoáng, cũng không ham mê quyền lực hay sự giàu sang. Cô sống một cuộc sống đơn giản, không quá tham vọng, nhưng lại có điều gì đó khiến anh không thể rời mắt.
Diệp Như Yên không hề biết rằng mình đã trở thành mục tiêu trong tầm ngắm của một trong những người quyền lực nhất thế giới. Cô tiếp tục cuộc sống bình thường của mình, không hay rằng bóng tối đã bắt đầu bao trùm lấy cô.
Tối hôm đó, sau khi rời quán cà phê, Diệp Như Yên bước về căn hộ nhỏ của mình. Trời đã về đêm, nhưng thành phố vẫn sáng rực bởi hàng ngàn ngọn đèn. Cô rảo bước trên con đường quen thuộc, cảm nhận hơi lạnh của cơn gió mùa thu thổi qua.
Khi cô gần đến căn hộ, có một cảm giác lạ lùng len lỏi trong lòng. Dường như có ai đó đang theo dõi cô từ xa. Như Yên dừng lại, ngoảnh đầu nhìn quanh nhưng chẳng thấy gì ngoài những chiếc xe đang chạy qua lại.
Cô lắc đầu, tự cười mình vì đã nghĩ ngợi quá nhiều.
Nhưng từ trên một tòa nhà cách xa vài dãy phố, đôi mắt sắc lạnh của Mặc Cảnh Quân vẫn dõi theo cô, từ một khoảng cách không ai có thể nhận ra.
Đăng bởi | Vô_Thường |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 2 |