Nguy Hiểm Chợt Đến
Ánh nắng yếu ớt của buổi sáng sớm len lỏi qua từng tấm rèm, chiếu nhẹ vào gương mặt của Diệp Như Yên. Cô trở mình, đôi mắt mở ra với cảm giác mơ hồ về những gì đã xảy ra tối qua. Một đêm dài không yên giấc, suy nghĩ về người đàn ông bí ẩn không ngừng bủa vây lấy cô.
Trong tiềm thức của cô, hình ảnh người đó cứ hiện ra mờ ảo như một câu đố không lời giải. Cô không thể nào hiểu được sự tồn tại của anh. Liệu anh là ai? Tại sao lại quan tâm đến cô, một người hoàn toàn xa lạ trong cuộc sống của anh?
Như Yên tự trấn an mình, bước ra khỏi giường và bắt đầu ngày mới với những công việc thường nhật. Cô cố gắng không nghĩ đến người đàn ông ấy nữa. Tuy nhiên, trái tim lại không chịu buông bỏ. Một phần nào đó trong sâu thẳm, cô biết rằng cuộc sống của mình đã thay đổi từ khoảnh khắc họ gặp nhau.
Ở phía bên kia thành phố, Mặc Cảnh Quân cũng đang đối diện với những suy nghĩ khó lường về Diệp Như Yên. Anh là người luôn kiểm soát mọi thứ, từ hành động đến cảm xúc, nhưng sự xuất hiện của cô gái ấy đã làm mọi quy tắc của anh bị lung lay.
Chu Tấn Phong bước vào phòng, vẻ mặt nghiêm túc như mọi khi. Anh biết rõ Mặc Cảnh Quân đang có điều gì đó suy nghĩ, nhưng anh chưa bao giờ hỏi thẳng. Trong thế giới của họ, sự thắc mắc không cần thiết có thể dẫn đến nguy hiểm.
“Tôi đã chuẩn bị xong tất cả,” Chu Tấn Phong nói. “Mục tiêu sẽ rơi vào bẫy trong vòng ba ngày tới.”
Mặc Cảnh Quân khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt anh lại không thể tập trung vào báo cáo mà Tấn Phong đưa ra. Anh biết điều này là cần thiết cho kế hoạch lớn của mình, nhưng tại sao, giữa những toan tính, Diệp Như Yên lại chiếm trọn suy nghĩ của anh?
“Tôi muốn cô ấy được an toàn,” anh nói lạnh lùng nhưng đầy quyết đoán.
Chu Tấn Phong khẽ cau mày, anh hiểu rõ ai là "cô ấy" mà Mặc Cảnh Quân đang nhắc đến. Tuy nhiên, đây không phải là lần đầu tiên chủ nhân của anh yêu cầu bảo vệ ai đó, và Tấn Phong đã quá quen thuộc với việc xử lý các vấn đề nhạy cảm này.
“Đã rõ, thưa ngài. Tôi sẽ bố trí người theo dõi từ xa.”
Mặc Cảnh Quân gật đầu rồi quay lưng lại, đôi mắt vẫn hướng ra ngoài cửa sổ. Bầu trời hôm nay xanh ngắt, nhưng trong lòng anh, có điều gì đó vẫn chưa rõ ràng. Những sự kiện trong cuộc sống của anh vốn luôn nằm trong kế hoạch, nhưng với Diệp Như Yên, mọi thứ dường như ngoài tầm kiểm soát.
Ngày hôm đó, Diệp Như Yên đến một quán cà phê nhỏ nằm trên con đường vắng vẻ. Đây là nơi cô thường đến mỗi khi cần yên tĩnh để suy nghĩ. Tuy nhiên, lần này, cảm giác cô đơn không còn nữa. Cô cảm thấy như có một cặp mắt dõi theo từng bước đi của mình.
Khi bước vào quán, cô vô tình bắt gặp một ánh mắt từ người đàn ông ngồi ở góc quán. Đó là một người đàn ông trẻ tuổi, mặc bộ vest đen gọn gàng, ánh mắt sắc bén và khó hiểu. Cảm giác lạ lùng khiến Như Yên hơi khựng lại, nhưng rồi cô nhanh chóng rời ánh nhìn và tiến về phía chỗ ngồi quen thuộc của mình.
Cô không biết rằng, người đàn ông ấy chính là thuộc hạ của Mặc Cảnh Quân, được cử đến để bảo vệ cô.
Trong khi đó, thuộc hạ của Chu Tấn Phong đang lên kế hoạch để đẩy những kẻ thù trong bóng tối vào bẫy của họ. Nhưng điều mà không ai ngờ tới, là mọi thứ sắp diễn ra sẽ không chỉ ảnh hưởng đến thế giới ngầm mà còn kéo theo cả Diệp Như Yên vào vòng xoáy nguy hiểm không thể tránh khỏi.
Đêm hôm đó, khi Diệp Như Yên rời quán cà phê, cô vô tình bị lôi vào một cuộc đụng độ bất ngờ. Hai kẻ lạ mặt xuất hiện từ trong bóng tối, tiến gần về phía cô. Trước khi cô kịp hiểu chuyện gì xảy ra, một trong hai tên đã nắm chặt cánh tay cô, kéo cô về phía con hẻm.
Nhưng ngay khi cô chưa kịp hoảng loạn, một bóng đen khác lao vào cuộc, hạ gục hai tên kia chỉ trong tích tắc. Người đó không ai khác chính là người đàn ông ngồi ở góc quán cà phê—thuộc hạ của Mặc Cảnh Quân.
Như Yên cảm thấy trái tim mình đập thình thịch khi cô nhìn thấy sự quyết đoán và lạnh lùng của người đàn ông ấy. Anh ta không nói một lời nào, chỉ cúi đầu kính cẩn trước cô, rồi biến mất vào màn đêm, như thể anh chưa từng tồn tại.
Cô không biết rằng, từ xa, Mặc Cảnh Quân vẫn luôn dõi theo và đảm bảo an toàn cho cô.
Đăng bởi | Vô_Thường |
Thời gian |