Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lưới Trời Giăng Kín

Tiểu thuyết gốc · 1051 chữ

Trong không khí tĩnh lặng của đêm khuya, ánh đèn đường mờ nhạt rọi lên mặt đường bóng loáng, tạo thành những vệt sáng yếu ớt. Diệp Như Yên ngồi trên giường, đôi mắt đăm chiêu nhìn ra ngoài cửa sổ. Những gì xảy ra đêm qua vẫn ám ảnh cô. Người đàn ông bí ẩn đã cứu cô khỏi bọn tội phạm, nhưng anh ta không nói một lời. Anh đến rồi đi, giống như một cơn gió thoảng qua, để lại sự hoang mang trong lòng cô.

Ai đang theo dõi cô? Tại sao cô lại bị cuốn vào một loạt sự kiện kỳ lạ này? Dù là ai, cô không thể phủ nhận rằng người đó luôn xuất hiện mỗi khi cô gặp nguy hiểm.

Bên kia thành phố, trong một căn phòng sang trọng của khách sạn năm sao, Mặc Cảnh Quân ngồi trầm ngâm bên bàn làm việc, trước mặt là những tài liệu quan trọng về các đối thủ của anh. Trận chiến ngầm giữa các thế lực đang đến hồi gay cấn, và chỉ cần một bước đi sai lầm, cả đế chế của anh có thể sụp đổ.

Chu Tấn Phong bước vào, trên tay là một báo cáo chi tiết.

"Người của chúng ta đã xử lý xong hai tên gây rối. Diệp Như Yên an toàn."

Mặc Cảnh Quân không đáp, ánh mắt anh thoáng sự lo lắng nhưng nhanh chóng trở lại vẻ bình thản. Anh biết cô sẽ an toàn, nhưng điều khiến anh trăn trở chính là việc cô đã vô tình bị cuốn vào cuộc chơi này. Cô không thuộc về thế giới ngầm, nhưng giờ đây, sự hiện diện của cô đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của anh.

Chu Tấn Phong nhìn anh một lát rồi hỏi: "Ngài định xử lý chuyện này thế nào? Nếu cô ấy tiếp tục bị cuốn vào, chúng ta sẽ gặp rắc rối."

Mặc Cảnh Quân trầm ngâm một lúc, rồi nói chậm rãi: "Cô ấy là ngoại lệ. Không để cô ấy dính líu vào sâu hơn nữa."

Chu Tấn Phong hiểu, nhưng anh cũng biết rằng nói thì dễ, làm thì khó. Diệp Như Yên đã trở thành một điểm yếu của Mặc Cảnh Quân—và trong thế giới của họ, có điểm yếu là điều nguy hiểm.

Diệp Như Yên bước xuống phố, cảm thấy trong lòng nhẹ nhõm hơn sau một đêm dài trằn trọc. Cô quyết định rời khỏi nhà sớm, hy vọng tìm kiếm chút bình yên nơi quán cà phê quen thuộc. Nhưng hôm nay, không khí tại đây dường như khác lạ. Có cảm giác như ai đó vẫn dõi theo từng bước chân của cô.

Cô ngồi xuống góc bàn quen thuộc, ánh mắt hướng về dòng người qua lại bên ngoài cửa kính. Một chút gió nhẹ từ cửa sổ thổi vào khiến cô cảm thấy dễ chịu hơn, nhưng nỗi lo lắng vẫn không hoàn toàn biến mất. Cô tự nhủ rằng có lẽ mình đã tưởng tượng quá nhiều. Nhưng sâu thẳm trong lòng, cô biết có điều gì đó không ổn.

Đúng lúc đó, một bóng người quen thuộc xuất hiện trước cửa quán. Người đàn ông mà cô đã nhìn thấy nhiều lần—lần nào cũng xuất hiện khi cô gặp nguy hiểm. Anh bước vào quán, đôi mắt lạnh lùng không biểu lộ chút cảm xúc nào. Khi ánh mắt họ chạm nhau, trái tim Diệp Như Yên đập mạnh.

Anh ta tiến về phía cô, nhưng lần này không giống như những lần trước. Anh ta không bỏ đi ngay, mà tiến thẳng đến bàn của cô.

“Chúng ta cần nói chuyện,” giọng anh ta trầm ấm nhưng cương quyết.

Diệp Như Yên ngạc nhiên, cô không ngờ người đàn ông này lại chủ động tiếp cận mình. Sự sợ hãi và tò mò trộn lẫn trong cô. Cô khẽ gật đầu, đồng ý ngồi xuống.

"Anh là ai?" Câu hỏi đầu tiên bật ra khỏi miệng cô, không kìm lại được.

Người đàn ông nhìn cô một lát, như cân nhắc liệu có nên nói ra sự thật hay không. "Tôi là một người được giao nhiệm vụ bảo vệ cô."

"Bảo vệ tôi? Tại sao?" Như Yên cảm thấy tim mình đập nhanh hơn. Mọi việc càng lúc càng trở nên khó hiểu. Cô không hề biết mình là ai để phải cần đến sự bảo vệ này.

Người đàn ông vẫn điềm tĩnh: "Có những kẻ đang nhắm đến cô, và nhiệm vụ của tôi là ngăn chặn điều đó xảy ra. Tất cả những gì cô cần làm là tiếp tục cuộc sống bình thường của mình và không hỏi quá nhiều."

Diệp Như Yên không hài lòng với câu trả lời đó. "Tôi không phải là kẻ ngốc. Tại sao tôi lại bị theo dõi? Ai đã giao nhiệm vụ này cho anh?"

Người đàn ông nhìn cô chăm chú, đôi mắt anh ta hiện lên chút do dự. Rồi, trước sự ngạc nhiên của Như Yên, anh ta đáp: "Ngài Mặc Cảnh Quân."

Những lời đó khiến cô bất ngờ. Tên của Mặc Cảnh Quân không phải là cái tên mà cô thường nghe trong cuộc sống hàng ngày, nhưng với những ai theo dõi thế giới kinh doanh và tài chính, anh ta là một huyền thoại. Cô từng nghe qua tên anh, nhưng chưa bao giờ nghĩ rằng mình có bất cứ sự liên quan nào đến một người như vậy.

Tại sao Mặc Cảnh Quân lại quan tâm đến cô?

Như Yên không có thời gian để suy nghĩ thêm. Người đàn ông kia đứng dậy, chuẩn bị rời đi.

"Đợi đã," cô gọi theo, "Anh ấy muốn gì từ tôi?"

Người đàn ông quay lại, ánh mắt sắc bén. "Ngài ấy chỉ muốn cô an toàn."

Rồi anh rời khỏi quán cà phê, để lại Diệp Như Yên trong một mớ bòng bong cảm xúc lẫn lộn. Ai là Mặc Cảnh Quân thực sự, và tại sao anh lại muốn bảo vệ cô? Những câu hỏi không có câu trả lời rõ ràng khiến cô càng thêm hoang mang, nhưng đồng thời cũng thôi thúc cô tìm hiểu sự thật.

Bạn đang đọc Nguyệt Hạ Phong Sương sáng tác bởi Vô_Thường
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vô_Thường
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.