Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đệ nhất nữ chính xuất hiện

Phiên bản Dịch · 1698 chữ

"Lại là cậu cả nhà Giang à?"

"Lẽ nào nhà họ Tiền chúng ta định nương nhờ nhà họ Giang sao?"

Đám con cháu nhà họ Tiền không nhịn được lại bắt đầu xì xào bàn tán.

Tuy nói nhà họ Tiền và nhà họ Giang chỉ cách nhau một con đường, nhưng con đường này lại tựa như một hố sâu không thể vượt qua.

Ngay cả thế hệ thứ hai của Tiền gia cũng liếc mắt nhìn nhau, trong mắt ánh lên vẻ tham vọng.

Chỉ là bọn họ không để ý rằng lông mày của Tiền lão gia đã hơi cau lại.

Trên mặt ông hiện lên vẻ nghi hoặc, rõ ràng là rất kinh ngạc khi Giang Yến tới.

Rất nhanh, chiếc Ferrari đã dần tiến lại gần, cuối cùng dừng ngay trước mặt mọi người.

Sau đó, cửa xe mở ra, Giang Yến bước xuống đầu tiên.

Tướng mạo xuất chúng, khí chất hơn người, trên mặt mang nụ cười ôn hòa.

Nếu ai không biết tính cách của Giang Yến, lần đầu gặp còn tưởng là một công tử nho nhã, lịch thiệp nào đó.

Cùng lúc Tiền Tư Dao nhìn thấy Giang Yến, đôi lông mày thanh tú của nàng cũng cau lại.

Nàng là cháu gái được Tiền lão gia cưng chiều nhất, từ nhỏ đã được dạy dỗ, hiện tại đã tự mình gây dựng và điều hành một doanh nghiệp lớn.

Đối với Giang Yến, nàng không hề xa lạ, đã từng nghe qua rất nhiều tai tiếng của vị thiếu gia này.

Tiền lão gia thu lại vẻ nghi hoặc, cũng tiến lên đón ----

Dù thế nào, Giang Yến đích thân tới cũng cần phải tiếp đón.

"Không biết ngọn gió nào đưa Giang thiếu tới đây."

Tiền lão gia nở nụ cười khách sáo, xã giao.

Thế nhưng, khi ông vừa bước được vài bước, từ cánh cửa xe phía bên kia, một thanh niên trẻ tuổi, ăn mặc có phần lôi thôi bước ra.

Lập tức, ánh mắt ông đanh lại, trên mặt hiện lên một tia mừng rỡ.

"Diệp Thiên? !"

Mà Diệp Thiên cũng tùy tiện lên tiếng chào: "Tiền lão."

"Diệp Thiên, các cháu đây là. . ." Tiền lão gia nhìn hai người đang đứng song song cạnh nhau, có chút mơ hồ.

Giang Yến cười nói: "Tiền lão, đây là sư huynh của cháu."

"Sư huynh?" Tiền lão gia ngẩn ra, đây là lần đầu tiên ông nghe nói đại thiếu gia nhà họ Giang cũng bái nhập môn hạ của Thanh Thành chân nhân.

Nhìn thấy Tiền lão gia ngây người, Giang Yến cảm thấy đã hiểu rõ, trong nguyên tác, Thanh Thành chân nhân chỉ coi Diệp Thiên là đệ tử.

Còn Giang Yến thì sao? Chỗ nào mát mẻ thì cứ tới đó mà ở, trên danh nghĩa là sư đồ, nhưng đối ngoại lại chưa từng công bố.

Trong mắt người ngoài, Thanh Thành chân nhân chỉ có một đệ tử duy nhất là Diệp Thiên.

Thanh Thành chân nhân cũng chỉ giúp Diệp Thiên tạo dựng thanh thế, còn sống c·hết của Giang Yến thì ông ta mặc kệ.

Rất nhanh, Tiền lão gia đã kịp phản ứng, kích động nói: "Không ngờ Giang thiếu cũng là đệ tử của Thanh Thành chân nhân."

Sau đó nhìn Diệp Thiên cười sang sảng: "Tiểu Thiên, cháu cứ coi Tiền gia như nhà của mình, không cần câu nệ!"

Lời nói có sự phân biệt rõ ràng!

Trên mặt Giang Yến không lộ ra bất kỳ biểu cảm gì, nhưng trong lòng Tiền lão gia lại rất vui mừng.

Ông vốn đã coi trọng Diệp Thiên, người được chân truyền y bát của Thanh Thành chân nhân ắt hẳn là một thanh niên tuấn kiệt hiếm có đương thời.

Giờ đây, phía sau Diệp Thiên không chỉ có Thanh Thành chân nhân, mà còn có cả Tiền gia - con quái vật khổng lồ này chống lưng.

Trong nháy mắt, Tiền lão gia đã suy nghĩ rất nhiều, nụ cười càng thêm ôn hòa.

Nghe được lời nói phân biệt thân sơ của Tiền lão gia, Diệp Thiên đắc ý liếc qua Giang Yến.

Như thể muốn nói, thấy chưa, đây chính là sự khác biệt giữa ta và ngươi?

Dù gia thế của ta không bằng ngươi, nhưng Tiền lão gia vẫn coi trọng ta!

"Tư Dao, đây chính là Diệp Thiên, các con đều là người trẻ tuổi, có thể kết bạn với nhau."

Nói xong, Tiền lão gia nhìn về phía Tiền Tư Dao bên cạnh, dặn dò.

Tư Dao?

Rất nhanh, ánh mắt Diệp Thiên đã rơi vào người Tiền Tư Dao.

Tiền Tư Dao mặc bộ quần áo công sở màu đen, điểm xuyết một chút màu trắng.

Dáng người cao ráo, khuôn mặt lạnh lùng, diễm lệ, toát lên vẻ cao quý không thể mạo phạm.

Khi nhìn rõ khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Tiền Tư Dao, Diệp Thiên ngây ngẩn cả người, bản tính háo sắc trỗi dậy.

Ánh mắt nóng bỏng không hề che giấu.

Thế nhưng, ánh mắt dò xét của Diệp Thiên lại khiến Tiền Tư Dao cau mày.

Nàng vô thức muốn né tránh ánh mắt của Diệp Thiên, người này quá vô lễ!

Ngược lại, Giang Yến đứng ngoài quan sát có ánh mắt trong suốt, không chút tà niệm, cả người lại nho nhã, lễ độ.

Tạo thành một sự tương phản rõ rệt.

Phát giác được mình thất thố, Diệp Thiên vội ho khan vài tiếng, sờ ót cười hề hề nói:

"Chào cô, tôi là Diệp Thiên."

Nói xong, hắn đưa tay phải ra, ánh mắt nhìn về phía Tiền Tư Dao mang theo khát vọng.

Nhưng Tiền Tư Dao lại chẳng hề có ý định bắt tay.

Hai người cứ giằng co tại chỗ như vậy, nụ cười trên mặt Diệp Thiên dần cứng đờ.

"Tư Dao!" Tiền lão gia quát khẽ một tiếng, có chút bất mãn với việc cháu gái không nể mặt mình như vậy.

Phải biết, trong lòng ông đã tính toán kết thông gia với Thanh Thành chân nhân.

Tiền Tư Dao nhìn bộ dạng hèn mọn của Diệp Thiên, chau mày, nhất quyết không chịu bắt tay.

Trong lúc xấu hổ, Diệp Thiên đành phải hạ tay xuống, cười ha hả: "Không sao, chắc là Tư Dao có chút thẹn thùng."

Tiền lão gia vẫn chưa hết giận, lạnh lùng trừng mắt liếc Tiền Tư Dao đang không nể mặt mình.

Thấy Diệp Thiên đã xuống nước, Tiền lão gia chỉ đành thuận nước đẩy thuyền: "Tiểu Thiên, Giang thiếu, mời vào trong."

Nói xong, Tiền lão gia thân mật kéo Diệp Thiên đi vào biệt thự Tiền gia, hoàn toàn quên mất Giang Yến vẫn còn ở bên cạnh.

Cảm nhận được sự coi trọng của Tiền lão gia, trong lòng Diệp Thiên càng thêm vui mừng.

Thế nhưng, Tiền lão gia càng coi trọng Diệp Thiên bao nhiêu, thì những người còn lại của Tiền gia lại xúm xít bên cạnh Giang Yến bấy nhiêu.

Trong mắt họ, Diệp Thiên chỉ là một tên nhà quê không biết từ đâu chui ra.

Làm sao có thể đáng để lôi kéo như đại thiếu gia Giang Yến của Giang gia?

"Giang thiếu, lâu rồi không gặp."

"Giang thiếu, tôi là Tiền Như Dân, may mắn được gặp phong thái của Giang thiếu tại một buổi tiệc rượu!"

". . ."

Một tràng tâng bốc không mất tiền dồn dập tới, Giang Yến như được chúng tinh phủng nguyệt.

Thế nhưng, Giang Yến chỉ thờ ơ ứng phó.

Tâm trí hắn lại hoàn toàn đặt ở Tiền Tư Dao đang đứng cách đó không xa.

Quả nhiên, miêu tả về đệ nhất nữ chính trong nguyên tác không sai.

Da trắng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, khí chất cao quý!

Khiến người ta chỉ cần nhìn một lần là đã không nhịn được dâng lên ý muốn chinh phục.

Ngay cả Giang Yến cũng không ngoại lệ!

Trong nguyên tác, Tiền Tư Dao là người xuất sắc nhất trong lứa con cháu của Tiền gia.

Tuổi còn trẻ, không dựa vào thế lực gia tộc, tự mình gây dựng, sáng lập một công ty mỹ phẩm có tiếng ở Ngu Thành.

Được giới kinh doanh gọi là nữ thần, cũng là đóa hoa đứng đầu trong tứ đại mỹ nhân của Ngu Thành.

Nhìn Tiền lão gia đứng giữa hai người, không ngừng tìm chủ đề cho họ.

Diệp Thiên thì liếm mép, ánh mắt thèm thuồng, còn Tiền Tư Dao thì lại giữ vẻ lạnh lùng, xa cách.

"Hoa nhường nguyệt thẹn sao có thể cắm lên bãi phân trâu."

Giang Yến vừa ứng phó với sự lấy lòng của người nhà họ Tiền, vừa tính toán làm sao để chinh phục được Tiền Tư Dao.

Mặc dù hắn không háo sắc, nhưng có một đại mỹ nhân như Tiền Tư Dao làm bạn cũng là một điều thú vị.

Bên phía Giang Yến, không khí vui vẻ, rộn ràng, còn bên phía Tiền lão gia, bầu không khí lại xấu hổ, ngưng trệ.

Nhìn ông mình đang ra sức "rao bán" mình như món hàng, Tiền Tư Dao càng ngày càng bất mãn.

Nàng thông minh, đã hiểu được tâm tư của ông.

Lại định tác hợp nàng với tên đàn ông hèn mọn trước mắt này sao? !

Tiền Tư Dao thất vọng, loại đàn ông không khống chế nổi dục vọng của bản thân thì sao xứng với viên minh châu của Tiền gia là nàng? !

Ngày thường, không thiếu người theo đuổi nàng, nhưng không một công tử, thiếu gia nào lại có biểu hiện hèn mọn như vậy!

Dù bên ngoài dát vàng nạm ngọc nhưng bên trong thối nát, thì trước mặt nàng cũng phải ra vẻ đứng đắn, giữ mình.

Nhìn lại Diệp Thiên mà xem.

Ánh mắt kia chẳng khác nào sói đói, tràn ngập thèm thuồng.

Thậm chí, ngay cả Giang Yến - kẻ nổi tiếng là ăn chơi, trác táng cũng không sánh bằng!

Bạn đang đọc Nhân Vật Phản Diện Bắt Đầu Cầm Xuống Nhân Vật Chính Tỷ Tỷ Quá Phận Sao (Dịch) của Lemon Dữu Tử Trà
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bach_nguyetquang
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 25

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.