Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mặt Nạ Rơi Xuống

Tiểu thuyết gốc · 615 chữ

“Là ai cho ông cái gan này?”

Giọng nói của Tuấn Minh vang lên như âm hồn đoạt mệnh, khiến sắc mặt Trần Đỗ Quân lập tức thay đổi, tái mét.

Đối mặt với sự chất vấn của Tuấn Minh, Trần Đỗ Quân không dám quay đầu, vội vã bước đi.

Thấy vậy, Tuấn Minh càng thêm khẳng định suy đoán của mình: “Anh em, lên, bắt hắn!”

Sau đó, anh lấy ra thẻ ngành, giơ cao: “Cảnh sát đang làm nhiệm vụ, tất cả tránh ra!”

Trần Thanh và những người bạn không rõ vì sao hôn lễ lại biến thành hiện trường điều tra, nhưng Trần Đỗ Quân rõ ràng có vấn đề.

Ba người hào hứng lao lên như hổ đói: “Mẹ nó, cả ngày nay bị đè nén, cuối cùng cũng có dịp để bung sức rồi!”

Bốp! Bốp bốp!

Trần Đỗ Quân đã gần 60 tuổi, làm sao là đối thủ của đám thanh niên đầy sức mạnh này? Chỉ vài chiêu, ông ta đã bị đè bẹp xuống sàn.

“Các người làm gì thế!”

“Cảnh sát thì ghê gớm lắm sao? Cảnh sát là có thể tùy tiện đánh người sao?”

“Thả tôi ra! Tôi là doanh nhân đàng hoàng! Tôi sẽ kiện các người! Tôi sẽ khiếu nại!”

Trần Đỗ Quân với gương mặt đầy vết bầm nhìn đám vệ sĩ của mình, gào lên giận dữ: “Các người là lũ ngu à? Còn đứng ngây ra đó làm gì? Mau xử chúng nó cho tao!”

Đám vệ sĩ nghe lệnh, lập tức xông lên. Một trận hỗn chiến nổ ra ngay giữa lễ cưới. Những cú đấm, cú đá liên tiếp vang lên, không khí căng thẳng đến nghẹt thở.

Bốp! Bốp!

Tuấn Minh và Trần Thanh phối hợp ăn ý, từng cú đấm mạnh mẽ hạ gục từng tên vệ sĩ. Nhưng đám vệ sĩ cũng không phải dạng vừa, chúng phản công dữ dội, khiến cả hai phải vất vả chống đỡ.

Một tên vệ sĩ lao vào Tuấn Minh với cú đấm mạnh mẽ. Tuấn Minh nhanh như sóc né được.

Tên vệ sĩ thứ hai lao lên đã một phát mạnh mẽ. Tuấn Minh nhanh như sóc né được.

Tên vệ sĩ thứ ba lao lên, sút một phát mạnh mẽ. Tuấn Minh nhanh như sóc nhưng không né được.

"Ựa" “Dừng lại ngay!” Tuấn Minh ôm bụng hét lên, giơ cao thẻ ngành. “Cảnh sát đang làm nhiệm vụ, tất cả dừng lại!”

Đám vệ sĩ chững lại, nhìn nhau lưỡng lự. Trần Đỗ Quân hoảng sợ, mặt tái mét, nhưng vẫn cố gắng giữ vẻ bình tĩnh: “Sếp bọn mày là ai? Tao là anh em kết nghĩa với anh Sơn, chủ tịch quận. Chúng mày bắt tao thì không yên đâu, thả tao ra, bắt nhầm người rồi!”

Nhưng ánh mắt hoảng sợ của Trần Đỗ Quân đã tố cáo tất cả. Hắn biết rằng mình không thể thoát khỏi tình cảnh này.

Tuấn Minh bước lên, ngồi đè lên người Trần Đỗ Quân, rồi đưa tay nắm lấy vành tai trái của ông ta, mạnh mẽ giật xuống.

Phía sau lộ ra một nốt ruồi máu rõ ràng: “Ông đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng lại không xóa nốt ruồi máu này sao?”

Tuấn Minh rút chiếc còng tay mang theo bên mình, nhanh chóng khóa chặt tay Trần Đỗ Quân ra sau lưng, ánh mắt sắc lạnh: “Đừng giả bộ nữa! Chuyện xảy ra 38 năm trước, giờ ông hết đường chối rồi! Trần Đỗ Quân, chúng tôi nghi ngờ ông là thủ phạm vụ giết người, bây giờ theo chúng tôi về điều tra ngay lập tức.”

Bạn đang đọc Nhật Ký Hình Sự sáng tác bởi Mountain_Range
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mountain_Range
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.