Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vạn Đào cốc chủ

Phiên bản Dịch · 1201 chữ

Đi tới đi lui, xác nhận lời Đông Duẩn thượng nhân nói là thật, trong Lang Sơn, Liên Phổ Tập quả thật hiếm khi có pháp trận bán ra, chỉ có thể chờ đợi kết quả của Đông Duẩn thượng nhân.

Đông Duẩn thượng nhân nhanh chóng trả lời: "Không may lắm, phong chủ nói gần đây không có pháp trận để bán."

Ngô Thăng bất lực, Thần Ẩn Phong chủ là cao thủ Lang Sơn, tu vi Luyện Thần cảnh đỉnh phong, có người nói hắn đã Phá Hư, tình hình thực tế không ai biết. Người này rất ít khi lộ diện, cũng không gặp người lạ, Ngô Thăng không có cách nào đến bái phỏng, chỉ đành thôi.

Pháp trận đúng là khó tìm, tu sĩ có thể luyện chế pháp trận còn ít hơn cả luyện đan sư, cho nên Lang Sơn nhiều tu sĩ như vậy, nhiều bang phái như vậy, nhưng chỉ có hơn mười thế lực sở hữu pháp trận, có thể nói, sở hữu pháp trận là biểu tượng của thực lực.

Không biết những tu sĩ và bang phái có pháp trận kia có muốn bán hay không?

Nghĩ vậy, Ngô Thăng xuống núi, định đi dò la tin tức.

Nơi đầu tiên hắn đến là Yên Ba Đàm, đây cũng là nơi hắn tìm được khi mới tới Lang Sơn, lúc đó tưởng không có ai, nào ngờ lại có chủ, chủ nhân tên Yên Ba tẩu, là một luyện đan sư, chuyên luyện độc đan. Trong Lang Sơn rất ít luyện đan sư, Yên Ba tẩu sống rất sung túc, vì vậy mua được pháp trận che chắn động phủ.

Ngô Thăng chưa từng tiếp xúc với Yên Ba tẩu, hắn vốn bài xích loại người dính dáng tới độc dược này, nhưng lúc này liên quan tới con đường tu hành của bản thân, không thử tiếp xúc cũng không được.

Đến bên ngoài Yên Ba Đàm, nhìn thấy sương mù bao phủ mặt đầm, Ngô Thăng do dự dừng bước. Hắn không hiểu rõ tính tình của Yên Ba tẩu, nhưng trong Lang Sơn, ngoài hắn ra, chẳng có ai tốt đẹp gì. Một tòa pháp trận có giá hàng chục, hàng trăm lượng vàng, một khi hắn muốn mua, chính là lộ ra tiền tài, người như Thần Ẩn Phong chủ có lẽ không vì vậy mà nảy lòng tham, nhưng Yên Ba tẩu thì khó nói.

Dù sao cũng phải tới trước cửa rồi tính, đợi Yên Ba tẩu ra ngoài rồi ứng biến. Đứng trước đầm một lát, gọi vài tiếng, Yên Ba tẩu không xuất hiện, chắc là ra ngoài rồi.

Ngô Thăng đi đi lại lại bên bờ Yên Ba Đàm, chờ đợi, hắn nhìn sương mù bốc lên từ đầm nước, theo bản năng bắt đầu quan sát...

Được rồi, không phải Ngô Thăng cố ý, mà là do thói quen.

Nhưng hiệu quả quan sát không tốt lắm, hắn không hiểu rõ trận pháp này, cũng không biết mắt trận ở đâu. Nhưng Ngô Thăng đã có kinh nghiệm ở dịch quán Bành Thành, hắn bắt đầu tự mình tìm kiếm mắt trận, với người khác mà nói, nếu không biết rõ tình hình thì rất khó, nhưng với Ngô Thăng lại tương đối dễ dàng hơn:

Quan sát sương mù, không được, không thấy linh lực, bỏ qua...

Quan sát vách đá, không được, bỏ qua...

Quan sát cây tùng nghênh khách giống như vuốt rồng kia, bỏ qua...

Quan sát tảng đá trông tự nhiên kia, bỏ qua...

Quan sát cá bơi trong đầm, hửm? Có linh lực! Nhưng rất ít, lại lúc có lúc không. Chuyện này không làm khó được Ngô Thăng, hắn lập tức điều chỉnh vị trí và góc độ quan sát, thử vài lần, linh lực hiện ra rõ ràng.

Khi quan sát pháp trận, điều khó khăn nhất là phải gỡ từng lớp, dưới tình huống không làm ảnh hưởng tới hoạt động của pháp trận, từng chút một rút ra rồi chuyển hóa thành linh sa. Về việc này, Ngô Thăng đã có cách giải quyết, đó là phá vỡ lớp vỏ bảo vệ bên ngoài của pháp trận, sau đó quan sát quỹ tích vận động của linh lực tạo thành vân văn, sau khi hình thành thì bóc tách toàn bộ.

Ngô Thăng nhanh chóng tìm được lớp vỏ bảo vệ, là một hình tam giác. So với pháp trận ở Trân Bảo Các trong dịch quán Bành Thành, lớp vỏ bảo vệ của Yên Ba Huyễn Trận quá đơn giản, Ngô Thăng dễ dàng tính ra diện tích của nó, đưa vào Thái Cực Cầu, không chút do dự "ra tay".

Phá vỡ lớp vỏ bảo vệ, bên trong là cả một kho báu. Từng vân văn quen thuộc bị bóc tách, chuyển hóa thành linh sa. Chuyển hóa được ba vân văn, những vân văn còn lại đều là loại Ngô Thăng chưa từng thấy, chúng đan xen chồng chéo lên nhau, vì chưa từng thấy nên không nhận ra.

Đây chính là thứ Ngô Thăng muốn tìm, hắn tập trung quan sát, tỉ mỉ phân tích...

Quan sát một lát, Ngô Thăng bỗng nhiên tỉnh ngộ, chẳng lẽ mình đã phá hỏng pháp trận của người ta rồi? Vậy thì phiền phức to!

Nhìn lại mấy con cá trong đầm, chúng bơi không còn linh hoạt như lúc trước, có vẻ chậm chạp, vây cá hình như cũng rụng mất.

Không thể tiếp tục nữa, Ngô Thăng chậm rãi rời khỏi Yên Ba Đàm. Quay đầu nhìn lại, huyễn trận vẫn còn đó, nhưng sương mù và ảo ảnh dường như nhạt đi đôi chút. Pháp trận này chắc hỏng rồi, Ngô Thăng thấy áy náy.

Nhưng không sao, nếu không chú ý kỹ thì không nhìn ra được.

Tự an ủi mình vài câu, Ngô Thăng bỏ chạy. Về tới Tùng Trúc Nhã Uyển, hắn nhắm mắt trầm tư. Quỹ tích vận động của linh lực ở mấy tầng cuối cùng của Yên Ba Huyễn Trận cứ lởn vởn trong đầu hắn, không tài nào xua đuổi được, nhưng vẫn không thể bóc tách ra vân văn mới.

Tuy nhiên cũng có thu hoạch, ít nhất cũng chuyển hóa được hơn hai ngàn hạt linh sa, cũng có ích.

Lòng hiếu kỳ của con người rất lớn, những vân văn kia không thể bóc tách khiến hắn trằn trọc không ngủ được. Cuối cùng không nhịn được nữa, hắn dậy lúc nửa đêm, lại lén xuống núi.

Mục tiêu lần này là Vạn Đào Cốc, chủ nhân của cốc là một văn sĩ nho nhã, nghe nói từng học tập ở Tắc Hạ học cung, nhưng vì háo sắc, làm hại một tiểu thư nhà quyền quý nước Tề, bị truy nã nên mới đổi tên trốn tới Lang Sơn.

Người này cũng là cao thủ Luyện Thần cảnh, cho nên Ngô Thăng rất cẩn thận khi tới đây. Vào trong cốc, hắn thấy một dãy nhà trúc, bên cạnh có cầu trúc, đình trúc, dưới cầu suối nước róc rách, lấp lánh dưới ánh trăng.

Bạn đang đọc Nhất Phẩm Đan Tiên [Dịch] của Bát Bảo Phạn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi BachDa
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.