Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 09: Hạt Giống Của Niềm Tin

Tiểu thuyết gốc · 735 chữ

Một buổi chiều cuối đông, Hải nhận được một lá thư từ Minh – cậu bé mà Hải từng giúp đỡ. Minh viết rằng em đã được nhận vào một trường học nội trú dành cho trẻ em mồ côi. Lá thư ngắn gọn, nhưng từng dòng chữ lại chứa đựng niềm vui và sự biết ơn sâu sắc.

"Anh Hải, nhờ anh mà em đã có cơ hội được học tập và mơ ước. Em hứa sẽ cố gắng hết sức để không phụ lòng anh. Em tin rằng, dù cuộc đời có khó khăn, chỉ cần giữ niềm tin, mọi thứ rồi sẽ tốt đẹp."

Hải đọc lá thư, lòng dâng trào cảm xúc. Cậu nhận ra rằng, một hành động nhỏ bé có thể gieo mầm hy vọng trong cuộc đời người khác, và những hạt giống ấy, khi được chăm sóc, sẽ nở hoa.

Hải bắt đầu suy nghĩ nhiều hơn về ý nghĩa của những gì mình đã làm. Cậu nhớ lại những lần được bà cụ Tâm dạy dỗ, những bài học từ ngôi làng nhỏ, và cả những kỷ niệm cùng Linh dưới gốc cây đa. Tất cả những điều đó đã trở thành nguồn gốc cho sự đồng cảm và lòng nhân ái trong cậu.

Một buổi tối, Hải gặp Linh trong một quán cà phê nhỏ.

“Linh này,” Hải nói, đôi mắt ánh lên sự trầm tư, “cậu có nghĩ rằng, chúng ta lớn lên là để làm gì không?”

Linh mỉm cười, khuấy nhẹ tách cà phê. “Tớ nghĩ rằng, lớn lên là để học cách yêu thương. Không chỉ yêu thương bản thân, mà còn yêu thương những người xung quanh. Và đôi khi, chỉ cần một hành động nhỏ thôi, cũng có thể thay đổi cả cuộc đời ai đó.”

Câu nói của Linh khiến Hải nhớ đến một câu chuyện mà bà cụ Tâm từng kể:

"Có một người đàn ông đi qua cánh đồng và thấy một cây non đang bị gió mạnh làm nghiêng ngả. Ông ta cắm một cây gậy nhỏ bên cạnh để chống đỡ. Nhiều năm sau, khi trở lại, ông thấy cây non ấy đã trở thành một cây cổ thụ vững chãi. Ông nhận ra rằng, đôi khi, chỉ cần một sự nâng đỡ nhỏ, cũng đủ để giúp ai đó đứng vững trong cuộc đời."

Hải nhận ra rằng, hành trình trưởng thành không chỉ là tìm kiếm ý nghĩa cho riêng mình, mà còn là tạo ra ý nghĩa cho người khác.

Những ngày sau đó, Hải tham gia vào một nhóm thiện nguyện, giúp đỡ trẻ em có hoàn cảnh khó khăn. Cậu không chỉ đóng góp công sức, mà còn kể lại câu chuyện của Minh, như một minh chứng cho sức mạnh của niềm tin và lòng nhân ái.

Một lần, khi đang đứng trước lớp học, Hải hỏi các em nhỏ:

“Các em có biết, một hạt giống cần gì để lớn lên thành cây không?”

“Cần đất, nước và ánh sáng!” một em trả lời.

“Đúng rồi,” Hải mỉm cười. “Nhưng còn một điều nữa. Đó là niềm tin. Nếu các em tin rằng mình có thể lớn lên, vượt qua mọi khó khăn, các em sẽ trở thành những cây cổ thụ vững chãi trong cuộc đời.”

Khi trở về nhà, Hải ngồi trước bàn làm việc, viết những dòng cuối cùng vào nhật ký:

"Lớn lên không chỉ là sự thay đổi về tuổi tác hay vị trí. Đó là hành trình gieo trồng và chăm sóc những hạt giống của niềm tin, hy vọng và lòng nhân ái. Và khi chúng ta làm được điều đó, chúng ta không chỉ lớn lên, mà còn giúp thế giới xung quanh trưởng thành."

Hải khép quyển nhật ký lại, cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng. Cậu biết rằng, cuộc hành trình của mình vẫn còn dài, nhưng giờ đây, cậu đã tìm thấy ý nghĩa thật sự trong mỗi bước đi.

Những đứa trẻ rồi cũng phải lớn, nhưng điều quan trọng không phải là chúng đi bao xa, mà là chúng gieo trồng được gì trên hành trình ấy. Và Hải, cũng như những người từng đi qua cuộc đời cậu, đã và đang gieo trồng những hạt giống của niềm tin, để một ngày, chúng sẽ nở hoa rực rỡ.

Bạn đang đọc Những Đứa Trẻ Rồi Cũng Phải Lớn sáng tác bởi meopingping
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi meopingping
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.