Chờ Đợi Trong Tương Lai
Chương 1155: Chờ Đợi Trong Tương Lai
Con thuyền bay tiếp tục di chuyển về phía đông nam. Những thành viên của tổ đội ở lại trên phần đuôi thuyền, bầu bạn với Cassie. Họ dùng thời gian để nhàn nhã trò chuyện này nọ, rồi yên lặng ngắm nhìn bầu trời đêm xinh đẹp.
An toàn ẩn mình trong Nghiền Ép, họ tạm thời an toàn khỏi mọi mối đe dọa. Cảm giác đó là kì lạ...thứ duy nhất kì lạ hơn là việc mà Effie có vẻ như đã mất khẩu vị, bằng cách nào đó. Đây quả là thứ bất thường mà Sunny chưa từng chứng kiến trước kia. Cậu muốn trêu chọc nữ thợ săn, nhưng rồi đổi ý vào khoảnh khắc cuối cùng.
Đêm yên lặng khiến cậu có tâm trạng suy tư. Thứ mà Sunny nghĩ về là...khó như thế nào để giữ một cuộc nói chuyện với những người bạn của mình, những ngày nay. Hay thật sự là bất cứ ai.
Cậu chưa từng là người giỏi trò chuyện - thật ra thì, từ lúc lớn lên, Sunny đã luôn thấy khó đến tra tấn để hòa hợp với mọi người. Nhưng mà sau khi Thức Tỉnh, đâu đó dọc đường, cậu có vẻ đã phát triển khả năng đó. Nhưng mà bây giờ, việc đó một lần nữa lại trở nên khó khăn.
Sunny đã cho rằng vấn đề đó sẽ như ma thuật mà biến mất sau khi cậu lựa chọn tin tưởng những người mà mình quan tâm. Nhưng mà có vẻ như cậu đã sai.
'Kì lạ nhỉ...'
Nhưng mà rồi nói lại, có kì lạ lắm không? Sự thật thì, vấn đề không phải ở khả năng giữ một cuộc đối thoại, mà là cả cuộc đời cậu.
Đa số thứ cậu suy nghĩ và làm đều quá mẫn cảm để thảo luận, không phải vì cậu không tin tưởng bạn mình, mà là vì cậu không muốn kéo họ vào đống lộn xộn đó.
Hơn thế nữa, Sunny đã chỉ làm hai việc kể từ khi đến Nam Cực - chiến đấu với Sinh Vật Ác Mộng và cố hoàn thành nghĩa vụ trong vai trò thành viên của Quân Đội Sơ Tán. Cậu không thật sự có bất cứ sở thích hai thứ hào hứng gì để chia sẻ...
Bạn cậu cơ bản cũng vậy.
'Cuộc đời chỉ có vậy thôi sao?'
Đổ máu và chiến tranh?
Trong lúc cậu nhìn bầu trời đêm với biểu hiện đăm chiêu, Kai nhìn cậu và nói:
"Cậu phiền muộn gì sao?"
Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên mặt Sunny.
"Ồ...không gì cả. Tôi, ờ...tôi chỉ là suy nghĩ về cuộc đời chúng ta đã trở nên lộn xộn như thế nào. Những ngày nay, có vẻ như không có gì để nói ngoại trừ những thứ chúng ta giết, cách chúng ta giết nó, và làm sao để giết nó tốt hơn. Nên tôi tự hỏi, trưởng thành là vậy? Công việc, công việc, và càng nhiều công việc. Tôi đã từng nghĩ rằng trở thành một Bậc Thầy sẽ khiến mình tự do hơn, nhưng mà nói thật lòng thì, tôi đã vui vẻ hơn nhiều khi là người Thức Tỉnh."
Kai thở dài.
"Đúng là có vẻ như thế ha?"
Effie, người mà đang ôm lấy tay vịn gỗ của thuyền như thể chống chọi với say sóng, nhìn họ với gương mặt khổ sở.
"...Chả biết mấy người nói gì. Ngày nào tôi cũng cực kì vui vẻ cả!"
Sunny nhìn cô ta với vẻ mặt nghi ngờ.
"Ừ...có lẽ lần sau cô nên kiểm tra hạn sử dụng của đống đồ ăn vặt cô lén mang đến thế giới Mộng Ảo đi. Đống khoai tây tổng hợp đó chắc là đã để lại từ Thời Đại Tăm Tối, nhìn bộ dạng của cô kìa."
Cô ta nghiến răng, rồi làm ra cử chỉ thô lỗ về phía cậu. Sunny nhếch mép cười.
Vào lúc đó, Cassie đột nhiên nói:
"Mình hiểu Sunny nói gì. Nhưng mà...có gì sai với việc tập trung vào "công việc" đâu chứ? Mình cũng thường rất bận rộn, và có ít thời gian cho những thứ khác ngoài nghĩa vụ. Nhưng mà, đâu phải việc xấu. Thật ra thì, mình thấy như vậy là rất thỏa mãn."
Sunny khịt mũi.
"Thì chắc đúng là không có gì sai, miễn sao người ta chọn đúng nghề. Nhưng mà làm một kẻ tiêu diệt Sinh Vật Ác Mộng không thật sự phù hợp với tôi...và tôi thật sự còn không chọn lấy nó. Chỉ là đã xảy ra như vậy."
Nephis nhìn cậu một ánh mắt dài, rồi quay đi và nói bằng phẳng:
"Đúng là không ai trong số chúng ta lựa chọn bị Ma Pháp lây nhiễm. Nhưng mà bây giờ chúng ta đều là Thức Tỉnh, nên...tiêu diệt Sinh Vật Ác Mộng là đi cùng với nó. Chúng ta đã nhận rất nhiều đặc quyền cho việc đó. Nên không việc gì phải suy nghĩ về quá khứ với tiếc nuối cả."
Sunny liếc sang cô với biểu hiện ảm đạm. Ừ thì, cũng không phải cô ta nói gì sai...cho dù cậu có chán chường như nào về tình hình hiện tại, nó vẫn tốt hơn vô số lần so với cuộc đời bình thường ở ngoại ô.
Điều gì đã chờ đợi Sunny nếu cậu chưa từng bị Ma Pháp lây nhiễm? Một cuộc đời cay đắng và một nấm mộ sớm, chắc vậy.
...Không, thật ra thì, nấm mộ sẽ là một sự xa xỉ mà cậu không thể nào chi trả được.
Kai yên lặng vài giây nữa rồi khẽ nói:
"Quá khứ không phải thứ khiến mình lo lắng. Tương lai mới là."
Effie giữ im lặng, nhưng mà gương mặt cô trở nên buồn rầu. Sunny nhìn bạn mình với biểu hiện tò mò.
"Ý cậu là sao?"
Kai nhún vai.
"Chiến Dịch Nam Cực có vẻ như là một thế giới của riêng nó vậy, nhưng mà nó sẽ kết thúc trong vài tháng nữa. Chuyện gì xảy ra tiếp theo? Những người tị nạn và việc mất đi Góc Nam sẽ khiến điều kiện sinh sống trên khắp thế giới thức tỉnh trở nên tệ hơn đối với tất cả mọi người. Và cũng sẽ có thêm một lượng người Thức Tỉnh nhiều chưa từng thấy, đó chắc chắn sẽ thay đổi tình hình ở thế giới Mộng Ảo. Những Đại Gia Tộc có vẻ lộn xộn, và hơn thế nữa...không có gì đảm bảo việc như Chuỗi Ác Mộng sẽ không xảy ra lần nữa. Nhưng mà mình không phải nói về tương lai của nhân loại...mà là tương lai cá nhân của chúng ta. Vai trò của chúng ta trong thế giới đó là gì?"
Sunny yên lặng một lúc.
"Không biết."
Kai thở dài, rồi liếc sang Nephis.
"Tiểu Thư Nephis và Cassie khả năng cao là sẽ trở thành Thánh với hậu thuẫn từ Gia Tộc Valor. Nhưng mà con đường đó là bị đóng lại với những người còn lại như chúng ta...trừ khi chúng ta thề trung thành với một gia tộc Truyền Thừa. Hoặc là ở lại với chính phủ. Nhưng mà nếu Nam Cực đã chứng minh được gì, thì đó là chính phủ không đủ mạnh để bảo vệ thế giới thức tỉnh với chỉ sức mạnh của họ. Nên có ý nghĩa gì..."
Sunny quan sát gương mặt hắn vài giây.
Kai, có vẻ như, đang chật vật với ý thức nghĩa vụ chân thành đến ngây thơ của hắn.
Cậu hỏi:
"Vậy thì sao? Cậu đang suy nghĩ đến việc trở thành một Truyền Nhân?"
Cung thủ đẹp trai nhìn cậu với biểu hiện nặng nề.
"Cậu không có?"
Sunny mỉm cười với khóe miệng, rồi quay đi.
"...Không. Tôi thà chết, nếu phải nói thật."
Không cần nói câu cuối kia, bởi vì cậu lúc nào cũng nói thật cả.
Kể cả nếu như Sunny sẽ mãi mãi là một Bậc Thầy, cậu sẽ không tham gia những kẻ như Valor hay Song. Thánh vị là một mục tiêu hấp dẫn, nhưng mà nó không đáng để cậu bán mình làm nô lệ cho một Đế Giả.
Một xiềng xích, cho dù mềm mại đến mấy, đã là quá đủ.
Còn về tương lai...cậu thật sự không hề biết chuyện gì sẽ xảy ra sau khi Chiến Dịch Nam Cực kết thúc. Những Đại Gia Tộc sẽ thật sự khai chiến, nhưng mà đến lúc đó, những trận chiến của họ khả năng cao là sẽ đã di chuyển đến thế giới Mộng Ảo.
Sunny sẽ vui vẻ nếu có thể tránh khỏi mâu thuẫn đó, nhưng mà cậu có một nghi ngờ rất mạnh mẽ là với cậu, việc như vậy gần như là bất khả thi.
"...Suy nghĩ về tương lai cũng không có ý nghĩa gì cả."
Bốn người họ ngạc nhiên nhìn sang Cassie. Cô giữ im lặng trong cả cuộc nói chuyện, nhưng lại đột nhiên lên tiếng vào đúng lúc đó. Đến từ một nhà tiên tri, câu nói đó nghe có vẻ bất lành.
Sunny nhướng mày.
"Ồ, thật ư? Tại sao lại vậy?"
Nhẹ nhàng điều khiển con thuyền bay, Cassie giữ im lặng vài giây. Rồi, một nụ cười buồn bã hiện lên mặt cô.
"Một thế kỷ trước là không có Ma Pháp. Vài thập kỷ trước là không có Thánh. Vài năm trước là không có Chuỗi Ác Mộng. Chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai? Không ai biết cả. Nên, lên kế hoạch là vô dụng. Tất cả những gì chúng ta có thể làm là chuẩn bị để đối mặt thứ không rõ..."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 8 |