Bữa Tối Sẵn Sàng
Chương 1158: Bữa Tối Sẵn Sàng
"Hôi quá."
Effie một lần nữa trông như muốn ói, lần này là từ đống khói mà đang tỏa ra từ bên trong Đảo Thuyền Đắm, nơi mà cái xác bị thiêu đốt của Rễ Hấp Thụ Máu vẫn còn đang cháy âm ĩ sau khi bị giết...bởi cô ta.
Sunny khịt mũi.
"Nhìn ai phàn nàn kìa."
Cậu đang chơi đùa với một mảnh hồn Vượt Giới Hạn, nhưng mà nữ thợ săn mới là người có phần thưởng thật sự - có một ngọn giáo kì lạ trong tay cô ta. Thân giáo làm từ gỗ xám, nhưng mà đầu giáo thì lấp lánh với màu đỏ sẫm, như thể được đúc từ máu vậy.
Effie làm một gương mặt.
"Ừ thì, ừm. Nó là một cây giáo tốt. Sinh vật này đã hấp thụ máu của Solvane đúng không? Nên nó như là một món đồ vật kế thừa từ chiến binh vĩ đại nhất của giáo phái. Nhưng mà Sunny...câu hỏi mà tôi hỏi cậu ngay từ đầu chuyến đi là gì ấy nhỉ?"
Cậu cau mày, cố nhớ lại.
"Ờ...liệu sinh vật mà tôi cần giết có ăn được hay không?"
Cô đâm xuyên cậu với ánh mắt buồn bã.
"Chính xác! Và có ăn được không hả? Không! Sao cơ, tôi phải đi gặm thứ gỗ cháy này hay sao?"
Sunny cười.
"Thần thánh. Đừng có lo, chúng tôi sẽ tìm thứ gì đó cho cô ăn."
Cô đơn giản huơ tay.
"Ầy, đừng phiền. Dù sao thì, cái mùi khói này khiến tôi mất khẩu vị rồi."
Họ hiện đang chuẩn bị leo xuống cái xác của Hoàng Tử Mặt Trời. Một sợi dây hoàng kim quen thuộc được cột vào một tảng đá to mà chắc đã từng là một phần của cột cho thuyền đậu, và bốn người họ - Sunny, Effie, Nephis và Cassie - đang đứng gần mép đảo.
Con thuyền bay được neo vào một cột khác, và Kai đã bay xuống để cột đầu còn lại của sợi dây đến sợi xích thiên đường. Bản thân hòn đảo đang trong lúc hạ xuống, nên họ cũng không phải lo lắng về Nghiền Ép trong lúc này.
"Vậy thì tôi đi đây."
Sunny nắm lấy sợi dây và bắt đầu leo xuống.
Không lâu sau đó, họ thấy bản thân đứng trên lòng bàn chân của tên khổng lồ thép. Nó rộng như một cái thềm vậy, và gần như nằm ngang, khiến nó làm một điểm tiếp đất lý tưởng.
Sunny đã từng nhìn thấy một cơn ác mộng nơi cậu là một người lính của Solvane, chiến đấu trong trận chiến đáng sợ với lực lượng của Thành Phố Ngà. Trong giấc mơ đó, cậu - và toàn bộ đồng đội của mình - đã bị tàn nhẫn dẫm chết dưới lòng bàn chân này. Hơi kì lạ khi lại đứng trên nó vào lúc này.
'Cuộc đời đôi khi là kì lạ như vậy.'
Những người khác nhìn cậu với vẻ mặt trông chờ.
"Vậy thì Sunny...cậu có muốn nói tại sao chúng ta ở đây chưa?"
Giọng nói thường bình tĩnh của Kai đầy sự tò mò.
Sunny mỉm cười.
"À, chuyện đó. Ừ...đợi một giây."
Một giây sau đó, một sinh vật gầy gò đột nhiên hiện ra từ cái bóng của cậu. Con quỷ nhỏ kia mở to mắt và nhìn chằm chằm những thành viên tổ đội. Miệng nó há ra, để lộ hai hàng răng sắc bén.
Nephis, Effie, Cassie, và Kai...họ quả thật là một cảnh tượng không thể quên được. Hai người đầu là xinh đẹp ấn tượng, còn hai người sau đơn giản là vượt quá lẽ thường.
...Bản thân Sunny cũng không quá tệ.
Bạn cậu lần lượt chuyển sự chú ý sang Quỷ Háu Ăn.
"Sunny...đó là gì?"
Nephis cúi xuống và hơi di chuyển chân mình, né tránh ngón tay của Tiểu Yêu. Thứ khốn kiếp nhỏ bé kia choáng váng đến mức nó thử dùng ngón tay chọt vào cô ta, như thể để đảm bảo cô ta là có thật chứ không phải một hình ảnh thần thánh.
Sunny ho khan.
"Thứ xấu xí này là cái Bóng mới của tôi. Tôi gọi nó là Tiểu Yêu."
Effie đột nhiên cười giòn giã.
"Ôi...ôi, đây là quá hay mà! Vậy là con quỷ lùn của chúng ta bây giờ có một phiên bản mini của bản thân?"
Sunny lườm cô ta.
"Buồn cười nhỉ đồ cây sào, bởi vì Tiểu Yêu thật ra giống phiên bản mini của cô thì có! Nó lúc nào cũng đói, không có phép lịch sự, và ăn như thứ dã man chết đói vậy!"
Hai người họ - Tiểu Yêu và Effie - nhìn cậu với biểu hiện bị xúc phạm.
Cậu đơn giản mỉm cười.
"Nhưng mà, không như Effie, tên nhỏ nhắn này thật ra có được lợi nhuận từ việc ăn nhiều đến phi nhân loại. Nên...coi nào, thùng rác, mau lên coi. Mày thấy tên khổng lồ thép này không? Tao muốn mày ăn hết nó."
Những thành viên tổ đội nhìn Sunny với ánh mắt trợn to.
Còn Tiểu Yêu thì cúi xuống, nhìn bề mặt của lòng bàn chân bằng thép. Lần đầu tiên trong đời, gương mặt xấu xí của nó thật sự tái đi.
Sunny cau mày.
"Còn chờ gì nữa? Bắt đầu ăn đi! Ồ, nhưng mà leo xuống trước đã. Nếu mày bắt đầu ăn từ chân, thì mày sẽ ngã xuống Bầu Trời Bên Dưới. Tao đã từng rơi xuống một lần và đã sống sót, nhưng mà thứ khốn kiếp vô dụng như mày thì nhất định sẽ chết..."
Con quỷ nhỏ rùng mình, rồi nhìn Sunny với ánh mắt căm ghét và ngoan ngoãn bắt đầu leo xuống. Nó ra vẻ miễn cưỡng, nhưng mà đôi mắt nhỏ bé của nó đang lén lút lấp lóe vẻ tham lam đói khát.
Sunny lắc đầu.
'Con khốn này...mình cá là nó sẽ ăn hết tên khổng lồ trong ít hơn ba ngày...'
Nhiêu đó chắc là phải đủ để đẩy Quỷ Háu Ăn đến bước tiếp theo của cơ thể thép sơ sinh của nó, và thậm chí có lẽ vượt qua chút nữa. Sunny cũng đang suy nghĩ về việc cho cái Bóng nuốt vài miếng của sợi xích thiên đường. Cậu cũng nhớ đến có một cánh tay thép khổng lồ ở Đảo Tay Sắt - mặc dù những cư dân của Thánh Địa có lẽ sẽ phát hiện nếu nó đột nhiên mất tích.
Vào lúc đó, cậu nhận ra những thành viên của tổ đội đang nhìn cậu chăm chú với biểu hiện kì là.
"...Chuyện gì?"
Kai chần chừ vài giây, rồi hắng giọng.
"Sunny, cậu không nghĩ rằng sẽ tốt nếu cho bọn mình biết một chút về Tiểu Yêu? Và tại sao cậu muốn nó...ăn...Hoàng Tử Mặt Trời?"
Effie gật đầu.
"Ừ...với lại làm sao cậu lại có cái Bóng như vậy? Từ những gì cậu nói trước kia, tạo ra chúng yêu cầu phải trả một cái giá đắt. Nên tại sao lại chọn sinh vật nhỏ xíu, yếu ớt này?"
Sunny liếc nhìn họ với biểu hiện đờ đờ.
"...Ừm, được rồi, để tôi nói mọi người biết. Hắn ta cần ăn thật nhiều kim loại ma thuật để trở nên mạnh hơn. Nhân tiện, mối họa nhỏ xíu kia là một Ác Quỷ Vượt Giới Hạn. Thật ra thì, nó là Sinh Vật Ác Mộng nguy hiểm thứ hai ở Trung Nam Cực. Còn về cách nó biến thành Bóng của tôi - đương nhiên là tôi đã giết con khốn đó! Cho một đám bọ ăn thịt nhai sống nó. Thật ra là câu chuyện dài. Đi nào...leo trở lại bên trên, làm chút bữa tối, và tôi sẽ kể chi tiết câu chuyện hoành tráng kia cho mọi người..."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 4 |