CPLPTVNKCKNCAHMGSTHALLVĐSCĐD, BTT(Q5)
Chương 1159: Chuyến Phiêu Lưu Phi Thường Và Những Kì Công Kinh Ngạc Của Anh Hùng Mộng Giả Sunless Trong Hắc Ám Lạnh Lẽo Và Đáng Sợ Của Đêm Dài, Bản Tóm Tắt (Quyển V)
Từng miếng thịt đang được nướng trên một đống lửa, và mùi hương ngon miệng tỏa ra trong không khí. Thi thể của con Quái Vật Đồi Bại kêu lách tách trong lúc cháy. Đâu đó phía xa, những sợi xích cổ xưa đang kêu vang ồn ào.
Hắc ám đã bao phủ thế giới bên ngoài vòng ánh sáng chiếu ra từ ngọn lửa nhảy múa kia.
"...và đó là khi đống chất nổ dưới lòng đất được kích nổ. Bùm! Tôi không biết làm sao mà cả thành phố không trượt thẳng xuống đại dương, nhưng mà đó đúng là một cảnh tượng. Bức tường thành ngã xuống, những tòa nhà tan nát thành bụi, bản thân mặt đất cũng lún xuống. Ồ, nhưng mà đương nhiên tôi không thấy những thứ đó, bởi vì tôi đang ở ngay giữa vụ nổ đó, được bảo vệ bởi chỉ vài lớp bóng tối mà tôi khiến cho hiện thân."
Những thành viên của tổ đội trợn to mắt nhìn Sunny...ừ thì, đương nhiên ngoại trừ Cassie. Nephis đã tập trung hơn vào việc nướng thịt, nhưng mà trong lúc câu chuyện tiếp tục, cô có vẻ càng lúc càng bị phân tâm.
Cậu nhếch mép cười.
"Và con Ăn Xác cũng ở ngay đó với tôi! Tôi không thể để con khốn kia thoát vào bóng tối, nên tôi giữ lấy nó bằng một tay và dùng tay còn lại đấm nó không ngừng. Ở khoảng cách đó, kiếm là không dùng được, nên nó bắt đầu cắn. Và để tôi nói cho biết...răng của nó thật sự, thật sự sắc bén..."
Sunny mỉm cười, để lộ hàm răng của bản thân cậu, rồi đột nhiên làm một gương mặt hung tợn.
"Nhưng mà không sắc bén bằng của tôi. Tôi cũng cắn con khốn đó! Đến lúc đó, quả cầu bóng tối đã bắt đầu vỡ ra, và nhiệt độ bên trong như là lò thiêu vậy. Nó đã sống sót vụ nổ ban đầu, nhưng mà bị làn sóng va chạm ném đi lung tung, rồi lăn xuống một cái hố trước khi vỡ tung.
Biểu hiện của cậu trở nên thả lỏng.
"Ừm, dù sao thì. Tôi tỉnh táo lại nhanh hơn con Ăn Xác một chút, kẻ mà bị đè xuống đất bởi một đống đổ vỡ. Vấn đề là, tôi vẫn không có cách nào phá vỡ bộ giáp của nó cả...may mắn là, tôi vẫn còn một cái rương đầy đám bọ hắc ám kia với mình. Nên, trước khi con quỷ kia có thể tự giải thoát cho bản thân, tôi đổ đống bọ ra, và chúng ăn sống nó. Một kết cục thích hợp đối với một thứ ăn xác, mọi người nghĩ vậy không hả? Và vì đám bọ đó không hẳn là vật sống, nên Ma Pháp đã tính cú giết đó cho tôi. Nên, đó là cách tôi nhận được một cái Bóng mới."
Có vài giây yên lặng. Cuối cùng, Effie lắc đầu.
"Đợi đã, đợi đã...cậu đang nói là con Quỷ Háu Ăn kia đã rình mò theo cậu xuyên cả Trung Nam Cực, lẻn vào một thủ đô công hãm, và chờ đợi nhiều tuần để phục kích cậu vào khoảnh khắc tệ nhất có thể? Từ lúc nào mà đám Sinh Vật Ác Mộng thông minh đến vậy?"
Kai ngạc nhiên nhìn cô ta.
"Ờ...chúng ta sẽ không nhắc đến việc Sunny đã giết một con titan?"
Sunny cười.
"Đúng vậy, đó chính xác là việc đã xảy ra. Những tháng đầu tiên của chiến dịnh thật sự là hoang dại, tôi có thể nói gì đây."
Mọi người ngừng lại một chút vì choáng váng. Trong sự yên lặng đó, Cassie hỏi bằng giọng lo lắng:
"Nhưng mà chuyện gì xảy ra với những binh lính của cậu? Họ ổn chứ? Cậu nói là Quỷ Háu Ăn đã khiến một người trong số họ bị thương nghiêm trọng..."
Nụ cười của Sunny dần phai đi.
Cậu im lặng vài giây, rồi thở dài.
"...Ừm. Họ đã ổn. Luster mất đi hai chân, nhưng mà đã sống sót. Hắn hiện tại đang ở Góc Bắc, khôi phục sau khi nhận chữa trị từ những healer tốt nhất của chính phủ. Kimmy thì đang ở ngay Đông Nam Cực, cô ta đang ở với Chỉ Huy Quân Đội."
Ánh mắt cậu trở nên xa xăm.
"Quentin...Quentin thì vẫn được đánh dấu là mất tích trong nhiệm vụ, chính thức là vậy. Còn về Belle, Dorn và Samara, họ chết vài ngày sau đó. Khi chúng tôi cố chiến đấu với Quái Thú Mùa Đông. Mọi người đều chết vào ngày hôm đó, trừ tôi và Jet."
Trong sự yên lặng theo sau đó, Cassie khẽ thở dài.
"Mình xin lỗi."
Sunny sắc bén liếc nhìn cô. Nghe những lời đó từ miệng cô ta là khó chịu đến kì lạ...cậu biết rất rõ cô ta không phải người nói lời xin lỗi.
'...Liệu mình đã không ý thức chờ đợi một thứ ngu ngốc như vậy trong vài năm qua?'
Cậu lắc đầu, rồi mang lên một nụ cười.
"Ừm...tôi cũng xin lỗi. Nhưng mà Nam Cực là vậy. Nó có biện pháp để khiến người ta nhớ cho dù họ có trở nên mạnh mẽ đến mấy, thì vẫn luôn có thứ gì khác mạnh hơn nữa ngoài kia, chờ đợi ăn sống họ."
Sunny lưỡng lự một chút, nhìn Nephis, và nói bằng giọng vô tư:
"Tôi đã nếm phải rất nhiều thất bại ở đó. Nó là một thứ đắng chát, thất bại, nhưng mà sau khi xong xuôi cả...tôi nghĩ nó là thuốc hơn là độc. Tôi nghĩ cô cũng nên thử nó, lúc nào đó, trước khi quá trễ."
Cậu không biết tại sao cậu lại muốn kiếm chuyện với Neph, nhưng mà sự tự tin của cô ta là thật sự khó chịu để quan sát gần đây. Có lẽ...có lẽ là vì cậu cảm giác muốn bảo vệ cô ta - Ngôi Sao Thay Đổi dù sao cũng đã đặt bản thân vào mối nguy hiểm khủng khiếp với việc tham gia Gia Tộc Valor. Cô đang đối mặt với tử vong và hủy diệt, nhưng lại cư xử như thể mọi thứ đều trong kiểm soát của mình vậy.
Cô sai rồi. Những Đại Gia Tộc, những Đế Giả - đám người đó không phải kẻ mà có thể kiểm soát.
Nghe thấy lời nói đó của cậu, Nephis bình tĩnh lật miếng thịt và nhìn về phía Sunny.
Giọng nói cô bằng phẳng:
"Tôi nghĩ mình biết về thất bại hơn bất kỳ ai ở đây."
Cậu cau mày.
"Cô? Cô có thất bại bao giờ chứ?"
Nephis thở dài và tiếp tục nướng những miếng thịt.
"Tôi đã thất bại trong việc giữ cậu bên cạnh tôi lúc ở Thành Phố Hắc Ám, không phải sao? Tôi cũng đã thất bại trong việc chiếm quyền kiểm soát Lâu Đài Tươi Sáng...tôi đã muốn chiếm lấy vị trí của Gunlaug trong vài ngày sau khi giết hắn. Tôi đã chuẩn bị mọi thứ, nhưng đến cuối cùng, mất nhiều tuần chật vật đẫm máu để đạt được mục tiêu đó. Mỗi ngày trôi qua, mỗi người Ngủ chết trong lúc chiến đấu với những đồng loại...đều là thất bại của tôi. Đó là không dễ để chấp nhận."
Cô lấy miếng thịt thơm lừng ra khỏi lửa và bắt đầu đặt nó lên những cái đĩa.
"Tôi cũng đã thất bại ở Tòa Tháp Đỏ. Tôi thất bại trong việc đạt đến kết quả tốt nhất, và thậm chí còn làm hỏng cố gắng cứu vãn sai lầm của mình. Và tôi cũng đã thất bại vô số lần kể từ lúc đó."
Cô mỉm cười, rồi đưa đĩa cho Sunny.
"Nhưng mà ổn cả. Như cậu đã nói đó, thất bại có lẽ đắng chát, nhưng mà nó là một vị thuốc. Giờ thì, ăn thôi...hi vọng rằng, thịt này sẽ ngon hơn vậy."
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 7 |