Cổng Đến Thiên Đường
Chương 455: Cổng Đến Thiên Đường
Hé lộ này cho Sunny rất nhiều thứ để suy ngẫm.
Ác Ma Hi Vọng...hoặc là Khát Vọng. Một daemon mạnh mẽ mà khả năng cao là có liên quan đến linh hồn và tâm trí. Tồn tại như vậy đã làm ra hành động gì mà khiến Thần Mặt Trời tiêu diệt cả lĩnh vực của họ?
Và chuyện gì xảy ra sau đó?
Như thường lệ, không có câu trả lời.
Nhưng Sunny đang chậm rãi biết thêm từng chút một. Hiện tại, những thông tin cậu đã tìm đến được là rời rạc và không liên kết. Nhưng nếu cậu tiếp tục chậm rãi tích lũy kiến thức, thì một ngày nào đó chúng sẽ bắt đầu vào khớp với nhau. Và khi đó...những sự thật phi thường và khủng khiếp gì mà cậu sẽ mở ra?
Đủ để bù lại cho cả một đời nói dối, có lẽ.
...Ngoài những chữ đi kèm với Weaver và Tháp Ngà, Sunny không thể dịch thêm được chữ nào khác cả. Nhưng mà, cậu đã nhớ kĩ từng chi tiết của những kí tự xa lạ mà miêu tả Dãy Núi Rỗng, Bastion, Ravenheart, con thuyền trên Stormsea, và kim tự tháp bí ẩn ở phía đông.
'Mình sẽ phải ghé thăm thầy Julius khi quay lại thế giới thực. Ông ấy chắc chắn phải biết gì đó về những bảng chữ này phải không?'
Suy nghĩ về tấm bản đồ, Sunny tiến vào sảnh kí tự, nhắm chặt mắt, và đi về phía lối cầu thang dẫn lên tầng sáu của Tháp Mun.
Tầng trên cùng.
Khi cậu tiến vào căn phòng của cái vòm đá, cậu thở phào nhẹ nhõm. Áp lực mà những kí tự khủng khiếp kia tỏa ra cuối cùng đã biến mất, cho phép tâm trí cậu thư giãn...nhưng mà cơn đau đầu chúng gây ra thì sẽ còn đó thêm vài phút nữa.
Sunny ngồi xuống, dựa vào tường, và nhìn chăm chú cái vòm đá trong lúc chờ đợi tâm trí hoàn toàn khôi phục.
Tầng cao nhất của tòa tháp chùa vĩ đại này không quá to, khi so sánh với sáu tầng còn lại. Nó chỉ là một cái sảnh to, hình tròn, và gần như hoàn toàn trống rỗng. Thứ duy nhất trong đó là bản thân cái vòm kia.
Nó cao và được làm từ cùng loại vật liệu như phần còn lại của Tháp Mun. Thật ra thì cái vòm đá không có vẻ như được ai đó xây lên...thay vì vậy, nó gần như thể mọc ra từ dưới sàn, không có đường nối nào tách nó khỏi sàn đá. Nó trông như một lối cửa mà người nào đó đã đặt ngay giữa căn phòng, vì lý do gì đó, rồi quên gắn cánh cửa vào.
Đây là hi vọng duy nhất của Sunny để trốn thoát.
Cậu nhìn chăm chú nó một lúc lâu, suy nghĩ về cách kích hoạt nó.
Trong quá khứ, cậu đã cố thử rất nhiều biện pháp, cũng như tìm hiểu vòng kí tự xung quanh nó. Nhưng cậu đã không thể làm gì được.
Nhưng mà cuộc đối thoại gần đây nhất với Mordret đã cho Sunny một ý tưởng.
Mordret đã nói gì? Hoàng Tử Địa Ngục là một kiểu thợ rèn thần thánh. Một thợ xây...nhưng cũng là dạng thực dụng. Rằng ông ta chắc sẽ dùng bất cứ thứ gì tiện tay, lựa chọn biện pháp đơn giản nhất.
Điều đó cũng xác nhận thứ mà Sunny đã biết về daemon kiêu ngạo kia. Dù sao thì Thánh và đồng loại cô đã được tạo ra bởi Hoàng Tử Địa Ngục. NGhĩ lại thì Sunny đã hoàn toàn thất bại trong việc hiểu được thành tựu đó là vĩ đại đến bao nhiêu.
Tạo ra một vật sống từ không gì cả...hay nên nói là cả một chủng tộc. Điều đó đúng là nghe như việc mà chỉ một vị thần mới có khả năng làm được, đúng không?
Nhưng mà Hoàng Tử Địa Ngục không phải một vị thần. Ông ta là một daemon, một dạng thần kém hơn. Liệu việc sáng tạo ra Thánh và đồng loại của cô là cách ông ta cho những thần thánh chân chính kia biết ông không kém họ chút nào cả? Hay là ông ta được dẫn dắt bởi một tham vọng khác?
'Không biết thần thánh đã phản ứng như thế nào...'
Thầy Julius đã miêu tả những daemon là những tồn tại mà truyền nỗi sợ hãi vì không rõ nguồn gốc và những sức mạnh kì lạ. Chuyện gì đã xảy ra sau khi một trong số họ đạt được thành tựu mà đáng lẽ chỉ là phạm trù của thần thánh? Mô tả của Thánh, lúc còn là Tiếng Vang, nói rằng cô và đồng loại được thiết kế để mang đến hòa bình, nhưng thay vì đó lại sinh vào một cuộc chiến tranh không hồi kết...
'Hờ.'
Nhưng sao cũng được, đó không quan trọng. Điểm cần chú ý là việc Thánh được tạo ra từ đá. Sunny đã luôn cho rằng đó là một phần quan trọng trong thiết kế của cô, một khía cạnh căn bản mà người sáng tạo ra cô đã có cho những bức tượng sống. Có lẽ để khiến họ mạnh khỏe hơn, hoặc là khó hủy diệt hơn.
Nhưng sau khi chứng kiến đám búp bê sứ và nói chuyện với Mordret, Sunny không còn quá chắc với ý nghĩ đó. Những con búp bê vỡ cho thấy vật liệu để tạo ra những sáng chế là không quá quan trọng với Hoàng Tử Địa Ngục.
'Tiện tay...đơn giản nhất...'
Liệu Thánh được làm từ đá...chỉ đơn giản vì có rất nhiều đá ở Dãy Núi Rỗng, nơi mà Thánh đã làm thí nghiệm của ông ta? Thật sự thì ở đó có gì khác ngoài đá đâu.
'Đó, ờ...không thể đúng, phải không?'
Nhưng như thế nào đó, Sunny lại cảm thấy đó quả là sự thật.
Cậu liếc về phía Thánh và chớp mắt vài lần.
'...Đồ khốn lười biếng!'
Sunny rùng mình, nửa trông đợi bị trời đánh vì dám suy nghĩ vậy về một daemon hùng mạnh. Khi không có gì xảy ra, cậu lắc đầu và quay trở lại suy nghĩ của mình.
Có rất nhiều đá ở Dãy Núi Rỗng, nhưng mà không có gì cả ở Tháp Mun. Nhưng còn trong quá khứ? Đã có gì nhiều ở đây lúc mà Hoàng Tử Địa Ngục sống ở Bầu Trời Bên Dưới? Ông ta đã dùng gì để làm năng lượng cho những cỗ máy ma thuật của mình?
Cái tháp này dù sao thì cũng đã được xây để thu hoạch lửa thần thánh.
Cảm thấy cơn đau đầu rút lui, Sunny đứng dậy và đi về phía vòm cung. Rồi, cậu triệu hồi Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, kích hoạt [Gương Hắc Ám], đổ tinh túy vào nó, và nhìn lưỡi kiếm bạc được truyền vào ánh sáng trắng chói lòa.
Rồi, cậu chần chừ một giây, và nhẹ nhàng đè mũi giáo ảm đạm lên bề mặt đá đen lạnh lẽo.
...Ngay lập tức, như thể một cổng đập được tháo ra trong linh hồn cậu. Tinh túy bóng tối tràn vào Cảnh Tượng Tàn Nhẫn, và thông qua nó, ngọn lửa thần thánh đổ vào vòm đá.
Sunny khập khiểng.
Chỉ trong vài giây, tất cả tinh túy của cậu hết sạch.
Nhưng mà...cánh cổng vẫn không mở ra.
Nhưng có gì đó trong sảnh đã thay đổi.
Vòng tròn kí tự xung quanh vòm đá bắt đầu tỏa ra sáng sáng lấp lánh yếu ớt. Ánh sáng đó mờ nhạt và khó thấy, nhưng không phải nghi ngờ là có ở đó.
Sunny nhìn chăm chú những kí tự một lúc lâu, rồi một nụ cười rộng xuất hiện trên mặt cậu.
"...Trúng!"
Đăng bởi | tortoise |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 2 |
Lượt đọc | 143 |