Tổ phụ ta mỗi ngày trong túi chỉ có năm văn tiền. Sự thật chứng minh, năm văn đủ xài! Mẫu thân ta luôn nói, năm đó bà mềm lòng, năm văn là đủ!”
Năm văn tiền đủ mua hai cái bánh bao thịt, ra ngoài một ngày, một bữa bánh bao thịt cũng không đói chết được!
Mọi người nghe vậy, đều kinh ngạc nhìn về phía Phương Phương.
Tổ phụ Phương Phương là Hộ bộ thượng thư đúng không?
Đường đường là Hộ bộ Thượng thư, mỗi ngày chỉ có năm văn tiền thôi sao?
Phương Phương thấy mọi người nhìn nàng, liền giải thích: “Tổ mẫu ta nói, trong tay nam nhân có quá nhiều bạc, sẽ không có lòng cầu tiến! Cứ muốn ăn chơi!
Năm văn là đủ rồi! Mỗi ngày chỉ có năm văn, vĩnh viễn không đủ tiêu, nam nhân liền có lòng cầu tiến, biết cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình!”
Mọi người lặng im một hồi!
Thật lâu sau, Ngô Thiên Mỹ giơ ngón tay cái lên: “Cao chiêu!”
Trong lòng Ôn Linh tò mò, nhịn không được nói: “Sao Hộ bộ thượng thư đại nhân lại vui lòng?”
Phương Phương cười cười: “Tổ phụ yêu tổ mẫu ta, kính tổ mẫu ta, người sẽ vui vẻ!”
Ôn Linh nghe vậy không khỏi có chút hâm mộ.
Ôn noãn cười nói: “Không sai, năm văn đủ rồi! Nếu không phải năm văn này, nói không chừng Hộ bộ thượng thư còn không phải Hộ bộ thượng thư! Đại tỷ, về sau mỗi ngày ngươi cho đại tỷ phu năm văn đi!”
Nhìn Hộ bộ thượng thư mỗi ngày cầm năm văn tiền, cũng có thể một bước lên mây, từ một Hàn Lâm viện nho nhỏ, lên làm lục bộ thượng thư.
Đi lên đỉnh cao nhân sinh!
Chứng minh trong túi nam nhân chỉ có năm văn, cũng sống rất tốt!
Những nữ tử khác trong phòng đều dồn dập nhớ kỹ trọng điểm này!
Ôn Thiến hỏi: “Vậy Ninh công tử xem như vượt qua kiểm tra rồi sao?”
Bát công chúa nhìn tám trăm tám mươi tám lượng ngân phiếu: “Coi như hắn qua đi! Chúng ta nhìn xem thành ý của Lâm công tử là cái gì!”
Thế là mọi người lại dồn dập chạy ra sau cửa.
Ôn noãn cười nói: “Đại tỷ phu, ngươi thông qua được cửa này rồi!”,
Bát công chúa nói tiếp: “Lâm tướng quân, thành ý của ngươi đâu! Cũng không thể giống đại tỷ phu nha!”
Ninh Hoài Kiệt nghe vậy nhẹ nhàng thở ra.
Lâm Đình Hiên lập tức giơ một tay lên: “Hôm nay Lâm Đình Hiên ta thề, chỉ cần có thể lấy được thê tử Ôn Hinh, ta đây cả đời một kiếp chỉ có một người thê tử là nàng, chỉ đối tốt với một mình nàng!
Không có tiểu thiếp, không có thông phòng, không có ngoại thất, ngoại trừ nàng sẽ không còn nữ nhân khác!
Cả đời, không rời không bỏ, cẩn thận che chở! Tất cả tài vật của Lâm Đình Hiên ta, bao gồm cả sinh mệnh của ta đều thuộc về cô nương Ôn Hinh! Vì vậy...”
Tiếp theo Lâm Đình Hiên phát lời thề độc, cuối cùng còn nói: “Nói miệng không bằng chứng, nếu là Ôn Hinh không tin, ta có thể lập chữ làm chứng!
Mọi người làm chứng! Nhưng phải nói rõ một chút, ta đây là thề, Ninh đại ca là lập văn thư, cho nên là không giống nhau! Đương nhiên nếu các vị cô nương cảm thấy cần lập văn thư, ta cũng nguyện ý lập văn thư!”
Người trong phòng nghe vậy liền nở nụ cười.
Rõ ràng là cùng một nội dung nha!
Ôn noãn cười nói: “Vậy Lâm đại ca lập tự làm chứng đi!”
Cửa ải này, bọn họ phải đảm bảo!
Bảo đảm một đời một kiếp một đôi người.
Đây là lời hứa trước Ôn noãn với tư cách là muội muội của bọn họ.
Đương nhiên Ôn noãn cũng biết nếu như nam nhân muốn thay lòng đổi dạ, tất cả hứa hẹn đều là đánh rắm! Cho dù cam đoan cũng vô dụng!
Nhưng giờ phút này ngay cả cam đoan cũng không dám làm, không phải càng không đáng gả sao?
Ít nhất giờ khắc này, bọn họ thật lòng, không phải sao?
Giấy bút đã chuẩn bị xong, Lâm Đình Hiên không chút do dự viết xuống lời hứa hẹn và lời thề của hắn, còn có giấy cam đoan.
Những huynh đệ cùng tới đón dâu ngoài cửa kia, có vài người cảm thấy Lâm Đình Hiên và Ninh Hoài Kiệt điên rồi, thế mà lại đưa ra hứa hẹn như vậy!
Nếu sau này vi phạm, chẳng phải sẽ bị người đời chế nhạo sao?
Nam nhân, có mấy người không phải tam thê tứ thiếp? Ngoại trừ những gia đình nghèo khổ.
Lâm Đình Hiên viết xong văn thư, hắn gấp lại, sau đó lấy ra một hồng bao, tính cả tám trăm tám mươi tám lượng ngân phiếu nhét vào.
Sau đó nhét hồng bao vào khe cửa.
Cửa ải này liền qua, không bao lâu sau, người ở bên trong đại khái đã xét duyệt xong, cửa liền mở ra.
Cửa vừa mở ra, hai vị tân lang lần nữa khẩn cấp vọt vào phòng!
Bọn họ vốn cho rằng tân nương hẳn là ở trong phòng, cho nên trong lòng đã hạ quyết tâm, còn có một cánh cửa muốn mở ra!
Còn có một cửa ải không qua!
Nhưng không ngờ lại không có cửa!
Bọn họ vừa tiến vào, liền thấy hai vị tân nương tử ngồi ngay ngắn ở trên chủ vị.
Hạnh phúc tới quá sớm, hai người đều sửng sốt một chút.
Đăng bởi | Emilyuyvu |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 5616 |