Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 980 chữ

"Không phải là nói nhảm sao? Ta đâu phải đá mà không cảm giác!" Trương A Vĩ trừng mắt, lộ rõ vẻ hoài nghi đối phương bị điên.

Trần Mục cũng không nói thêm, chỉ nhìn chằm chằm vào tay mình như suy nghĩ điều gì.

"Ngươi… rốt cuộc bị làm sao?"

Trương A Vĩ ý thức được Trần Mục có chút không ổn, vừa định mở miệng hỏi thì bất chợt từ phía bên kia truyền đến một tiếng thét chói tai.

"Aaaa!"

"Xảy ra chuyện rồi!"

Sắc mặt Trương A Vĩ lập tức biến đổi, hắn không kịp suy nghĩ, liền nhấc xích sắt lao xuống thang lầu.

Trần Mục nghe tiếng hét, cả người như bị đông cứng, ánh mắt co rút lại, một luồng lạnh lẽo từ lòng bàn chân lan khắp cơ thể.

Hắn lẩm bẩm: "Chẳng lẽ là..."

Đột nhiên bừng tỉnh, hắn vội vàng đuổi theo Trương A Vĩ.

"Cứu ta!"

Tiếng kêu cứu vang lên từ đầu cầu. Một người phụ nữ tóc tai bù xù, dáng vẻ lảo đảo chạy về phía Trương A Vĩ.

Toàn thân nàng ta nhuốm máu, trên đôi chân trần vẫn còn vết bùn đất.

Dáng vẻ tiều tụy, không nhìn rõ khuôn mặt nàng, nhưng qua những lọn tóc lòa xòa, đôi mắt lạnh lẽo, âm u thỉnh thoảng hiện ra khiến người ta rợn người.

"Chuyện gì xảy ra vậy?"

Trương A Vĩ không nhận ra nguy hiểm, vừa bước tới gần, vừa lớn tiếng hỏi.

Người phụ nữ run rẩy, hai tay hơi buông thõng, giọng nói mang theo sợ hãi: "Cứu ta!"

"A Vĩ, cẩn thận!"

Tiếng gào của Trần Mục vang lên, mọi chuyện diễn ra quá nhanh.

Ngay khoảnh khắc người phụ nữ rút ra song nhận, Trần Mục lập tức lao tới, đẩy mạnh Trương A Vĩ sang một bên!

"Bang!"

Lưỡi đao sắc bén sượt qua, nhưng bị xích sắt trong tay Trần Mục cản lại, tạo ra một tia lửa nhỏ trong đêm tối.

Người phụ nữ sững người, hiển nhiên không ngờ tới Trần Mục lại phản ứng nhanh đến vậy. Thế nhưng sau một khắc, nàng dứt khoát xoay cổ tay, lưỡi đao sắc bén hướng thẳng vào cổ họng Trần Mục.

"Xuất thủ!"

Trần Mục vừa hét lớn gọi Trương A Vĩ, vừa dùng xích sắt xoay chuyển khéo léo ngăn chặn đường đi của lưỡi đao đoạt mệnh.

Trong Đại Viêm vương triều, xích sắt hay còn gọi là "Bút Giá Xoa" thường được dùng bởi nha dịch. Loại vũ khí này không sắc bén nhưng thiết kế đặc biệt giúp khống chế kẻ phạm tội bằng cách đánh vào huyệt vị, gây đau đớn dữ dội.

Tiếng kim loại va chạm phát ra chói tai trong đêm tối, mùi máu tanh lan tràn, khiến Trần Mục không khỏi cau mày.

Mặc dù tránh được đòn chí mạng, nhưng lưỡi đao vẫn lướt qua vai hắn, để lại một vết cắt sâu, máu chảy ướt đẫm.

"Chết tiệt!"

Lúc này, Trương A Vĩ cũng kịp phản ứng, hắn nhanh chóng nhặt xích sắt trên mặt đất, nhắm thẳng vào người phụ nữ mà đâm tới.

"Keng!"

Xích sắt còn chưa kịp chạm vào đã bị người phụ nữ hất văng bằng một đòn mạnh.

Lực phản chấn khiến tay Trương A Vĩ tê dại, cả hổ khẩu lẫn lòng bàn tay đều rướm máu.

Mà lúc này, Trần Mục nắm lấy cơ hội, bất ngờ vung tay áo một cách dứt khoát.

Thạch hôi phấn trong tay hắn tức thì tung bay ra, tựa như một lớp sương mù mỏng bao trùm lấy người phụ nữ.

Bị Trần Mục đánh lén không nói đạo lý, nữ nhân cuống cuồng đưa tay lên che mặt, lùi lại mấy bước. Dù vậy, một ít bột phấn vẫn lọt vào mắt nàng, khiến đôi con ngươi ẩn chứa sát khí ấy nhíu chặt lại.

"Nữ nhân chết tiệt!"

Trương A Vĩ liền phối hợp nhịp nhàng, nhanh như chớp lao tới ôm chặt lấy hai chân nữ nhân, cố định nàng xuống đất.

Người phụ nữ vùng vẫy, muốn vung đao tấn công, nhưng phát hiện hai tay đã bị xích sắt buộc chặt từ khi nào. Không còn cách nào khác, nàng đành ngã ngửa người xuống, phần gáy đập mạnh vào mặt cầu, phát ra âm thanh cực kỳ nặng nề.

Khi mọi người còn tưởng rằng nữ nhân đã bị chế ngự, thì bất ngờ nàng ngửa đầu gào lên một tiếng thê lương, như thể dồn hết sức lực cuối cùng.

Rắc!

Sợi xích sắt vốn trói chặt bị nàng kéo căng đến đứt đoạn!

Trương A Vĩ không kịp phản ứng, lập tức bị lực phản chấn hất văng ra xa.

Chưa để nữ nhân kịp đứng dậy, Trần Mục đã lao lên, đầu gối hung hăng thúc mạnh vào bụng nàng.

Đừng nghĩ rằng cú đánh này chỉ làm đau sơ sơ, vùng bụng là nơi dễ bị tổn thương nhất, không thua gì một vụ nổ hạt nhân trong cơ thể.

Người phụ nữ cắn răng chịu đựng, cố nén tiếng kêu đau. Nhưng Trần Mục vẫn thấy đôi mắt nàng như muốn nổ tung ra, đủ biết cú va chạm khiến nàng đau đớn tột cùng.

Đúng lúc này, một đội bộ khoái hớt hải chạy tới.

"Phù phù!"

Người phụ nữ bất ngờ bộc phát sức mạnh, tung một cú đá mạnh đến nỗi hất văng Trần Mục ra sau, rồi không chút do dự nhảy xuống dòng nước sông đen ngòm.

"Hỏa long!"

Trần Mục nghiến răng quát lớn, gân xanh trên trán hiện rõ.

Một bộ khoái hiểu ý, lập tức tháo từ vai xuống một ống trúc lớn, thứ được chế tạo đặc biệt bởi Thiên Công viện, và đưa nó cho Trần Mục.

Bạn đang đọc Nương Tử Nhà Ta, Không Phải Yêu (Bản Dịch Có Tâm) của Cực Phẩm Đậu Nha
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tnbexe
Phiên bản Dịch
Thời gian

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.