Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiết Hổ Sư

Tiểu thuyết gốc · 1685 chữ

Diệp Phàm nhìn qua thông tin chi tiết mà hắn vừa được nhận từ sứ giả của Gia Hiệp quốc, dựa theo tên gọi Thiết Hổ thì có khả năng rất cao ma thú kia đã gần chạm cảnh giới Trúc Cơ ma thú, nhưng chưa thể coi là chân chính Trúc Cơ được.

Hắn cố tình nói như thế để xem phản ứng của Lâm Thiên, dù sao thì thực lực hiện tại mà Lâm Thiên thể hiện ra chỉ là Luyện Khí ba tầng mà thôi. Nếu hắn vẫn đồng ý tiếp nhận nhiệm vụ săn bắt ma thú mà không cần thêm trợ giúp của Diệp Phàm hay hai vị ngoại môn đệ tử kia thì hoàn toàn bất ổn.

Nhưng dù cho Lâm Thiên có chấp nhận, đó vẫn chưa thể xác nhận rõ ràng mục đích của hắn thật sự là gì. Nếu chỉ là một người điệu thấp không muốn thể hiện tu vi thật sự của bản thân thì sẽ ổn hơn.

Diệp Phàm có tính cảnh giác rất cao, nhất là sau khi hắn đã đắc tội với các trưởng lão Huyền Thiên Đạo Cung. Và dù cho lão tổ đã bỏ qua cho hắn thì trong mắt họ hắn vẫn là một kẻ mang đến xui xẻo cho Đạo Cung.

“Thiết Hổ Sư? Chưa từng nghe qua, nhưng có lẽ ta chưa đủ kinh nghiệm để thực chiến với những loại ma thú hoang dã như vầy.”

Lâm Thiên xoa cằm nói.

“Vậy thì chúng ta trước mắt cứ đến công hội đã, dù sao thì yêu cầu cũng chỉ là hỗ trợ Gia Hiệp hoàng gia mà thôi.”

Diệp Phàm nói, hai chân nhanh chóng đảo bước và hỏi vài người xung quanh đường đến công hội.

[Tìm thấy Khí vận chi nữ: Gia Nguyệt Nhi]

[Tình trạng kết nối: Không]

[Khí vận: Chưa kích hoạt]

Thông báo hiện lên khiến Lâm Thiên có chút dừng chân, nhưng rất nhanh hắn bước tiếp theo Diệp Phàm.

Hiện tại Diệp Phàm đã là Khí vận chi tử, hắn chắc chắn sẽ có cơ hội tiếp cận được Khí vận chi nữ kia, nên cũng chẳng cần vội tìm kiếm làm gì.

Nhưng hắn cũng cần vài khoảng trống để thử tạo ra những kẻ phản diện, nhìn sơ một lượt thì nơi đây chẳng có thứ gì đủ khả năng phụ giúp Lâm Thiên trong việc này cả. Hắn cũng chẳng dự định tạo dựng thế lực mới tại nơi linh khí thưa thớt và tài nguyên cạn đáy như nơi đây.

Nếu tiến được vào những vùng trung tâm của đại lục thì tốt hơn, thậm chí vươn tay kiểm soát cả một gia tộc cũng có thể. Vừa hợp lý hoá được xuất thân lâu đời của gia tộc đó, nhưng điều này khá khó để thực hiện, và đồng thời trái ngược với dự tính ban đầu là thành lập thế lực do chính mình thiết lập để quản lý không lọt ra kẽ hở.

“Nhức đầu quá.”

Lâm Thiên bước nhanh và cảm giác như thể đầu óc mình đang quá tải. Hắn chưa từng phải suy tính nhiều thứ trong cùng lúc đến như thế này, vừa phải cố ghi nhớ thêm thông tin từ hai phân thân và phải lên kế hoạch trốn tránh mũi nhọn từ các thế lực khác và đồng thời tìm cách thực hiện nhiệm vụ “nuôi dưỡng” Khí vận chi tử.

Miệng có chút khát và Lâm Thiên cảm giác bản thân thật sự muốn uống một chai bia sệt vào lúc này, nhưng đó là việc quá xa xỉ và chẳng thể thực hiện được.

Sau hơn nửa canh giờ di chuyển theo Diệp Phàm, Lâm Thiên dừng chân trước cổng một công hội có diện tích khá lớn và các kiến trúc cổ có phần nào đó khiến người ta cảm giác ngột ngạt.

“Công hội là đây sao?”

Hắn nói thầm trong lòng, đây là nơi đã liên kết với Huyền Thiên Đạo Cung và rất nhiều thế lực khác để chuyển giao các nhiệm vụ, uỷ thác và là cái cần câu kiếm cơm của đại đa số tán tu nơi đây.

Lương bổng thường được trả bằng linh thạch hoặc đan dược, tuỳ theo yêu cầu của hai bên là bên đưa ra uỷ thác và bên chấp nhận thực hiện uỷ thác đó.

Các cấp độ uỷ thác cũng phân chia rất rõ ràng, Luyện Khí ba tầng chỉ có thể nhận nhiệm vụ cấp thấp và Luyện Khí năm tầng có thể nhận nhiệm vụ cấp trung.

Nhiệm vụ cấp cao dành cho tu sĩ Luyện Khí bảy tầng trở lên.

“Đông vui nhỉ?”

Diệp Phàm nói trong lòng và bước nhanh đến quầy tiếp khách, hắn đặt tờ uỷ thác xuống và bắt đầu bàn công việc chính với người quản lý.

“Có vẻ như đại đa số tu sĩ tại đây chỉ có tu vi Luyện Khí ba đến năm tầng là tối đa. Diệp Phàm có tu vi có thể nói là Luyện Khí sáu tầng đã coi như kẻ mạnh rồi sao.”

Lâm Thiên thở dài, hắn vừa bắt đầu đã được mở khoá tu vi là Hoá Thần kỳ đỉnh phong thì chẳng thể nào biết được cảm giác tu luyện đi lên từng cảnh giới là như thế nào, mặc dù hắn chỉ có một chút xíu tò mò muốn thử chúng mà thôi.

Nhưng nếu cho lựa chọn lại thì hắn vẫn sẽ chọn tu vi Hoá Thần kỳ như cũ, càng mạnh càng dễ thực hiện dự tính bản thân hơn hẳn.

Ít ra thì hưởng thụ vẫn tốt chán, nhỉ?

Lâm Thiên tự mỉm cười với bản thân, hắn vừa muốn bản thân được nghỉ ngơi, vừa muốn cảm nhận được bản thân mình thư thái. Quá khứ với quá nhiều lần cố gắng làm việc đã khiến Lâm Thiên phần nào đó cảm giác mỏi mệt, hắn giờ đây muốn lấy lại tuổi trẻ mà mình đã dùng để kiếm tiền như điên kia.

Kiếm vài cô vợ ở thế giới này là ý tưởng hàng đầu, hắn đầy đủ sức mạnh và quyền lực để làm thế. Mặc dù với thân phận lão tổ Huyền Thiên Đạo Cung thì việc đó vẫn chẳng ảnh hưởng gì, nhưng hắn không dự định công khai làm như vậy. Thân phận giả vẫn tốt hơn nhiều.

Nói chung là cảm giác tội lỗi với vị lão tổ thật sự kia.

Chấp tay trong lòng thể hiện sự tôn trọng, Lâm Thiên di chuyển hai chân và rất nhanh rời khỏi công hội theo bước Diệp Phàm.

Kế hoạch hiện tại là như thế này:

Diệp Phàm và Lâm Thiên sẽ đi đến khu doanh trại trên mô tả uỷ thác, trước đó thì cả hai cần thu thập các vật dụng cần thiết như vũ khí dự trù hay đan dược, do Lâm Thiên đã lên tiếng sẽ lo chuyện này nên giờ chỉ cần tiến đến giai đoạn tiếp theo là thu thập thông tin về ma thú đó.

Diệp Phàm chưa bao giờ là kẻ coi thường các kẻ thù của mình, hắn cực kỳ cẩn thận và sẽ rút lui rất nhanh nếu cảm giác bản thân sẽ chịu thiệt thòi.

Sự việc va chạm giữa Thanh Thiên Tông cùng Huyền Thiên Đạo Cung có lẽ là lần duy nhất hắn hành động một cách bất cẩn đến vậy, mặc dù khi đó Diệp Phàm đã rất cố gắng che giấu danh tính của mình. Nhưng vẫn dễ dàng bị đối phương nhận ra, và hắn có thể chắc chắn dù cho bản thân có trốn thoát được thì Huyền Thiên Đạo Cung vẫn sẽ lâm vào tình trạng như cũ.

Và sau khi đã có đầy đủ thông tin, kế hoạch tác chiến phù hợp nhất sẽ là trợ giúp tấn công dựa theo sức mạnh của Gia Hiệp quốc. Nếu ma thú kia có phần nào cơ duyên mang theo bên người thì Diệp Phàm có thể ra sức thêm một tí, còn không thì chỉ cần làm đủ là được.

“Chỉ cần tiếp tục hướng về phía bắc thêm khoảng bốn canh giờ nữa là đến.”

Diệp Phàm nói, đôi mắt lướt nhẹ xung quanh và có chút để ý hành động của Lâm Thiên.

“Có vấn đề gì sao?”

Lâm Thiên mỉm cười đáp trả, hắn không để lộ quá nhiều biểu cảm và phần nào là sự lo lắng cụ thể cả. Diệp Phàm chỉ gần như cảm nhận được một sự tự tin rất lớn toả ra từ người bên cạnh mình mà thôi.

“Không có gì cả, Lâm huynh nhớ chú ý xung quanh một chút.”

“Chắc chắn.”

Đương nhiên là cần chú ý thật kỹ xung quanh rồi, vì Lâm Thiên hắn không hề biết chuyện gì sẽ xảy ra một khi Khí vận được ban tặng thành công, cốt truyện của Diệp Phàm hoàn toàn là một ẩn số với hắn.

Bản thân Lâm Thiên cần đảm bảo Diệp Phàm trưởng thành tốt đẹp, nếu cần thì hắn phải ra tay can thiệp giúp đỡ.

"Chuyển sinh xong vẫn phải làm thuê, cuộc sống mình khốn nạn thật."

Ầm!

Âm thanh nổ lớn phát ra phía trước, cả hai người nhanh chóng phản ứng và di chuyển nhanh về hướng đó. Diệp Phàm chậm rãi đặt thêm một pháp trận giúp cho việc tẩu thoát dễ dàng hơn rồi mới di chuyển về nơi xảy ra sự việc kia.

"Quả đúng là một nhóc con cẩn thận."

Lâm Thiên cảm thán và nhẹ nhàng thu liễm khí tức nấp vào bụi, hắn tăng cường thị lực quan sát một lượt và trông thấy một con nhện khổng lồ đang bị đám người vây quanh.

"Thiết Hổ Sư? Đây là con nhện mà, hay con này không phải nó?"

Lâm Thiên nói, hắn nhìn qua Diệp Phàm bên cạnh và một bảng thông báo hiện lên trước mặt.

Bạn đang đọc Phản Phái: Ta Ban Tặng Khí Vận sáng tác bởi AlfinioFlores
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AlfinioFlores
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.