Thiết Hổ Sư
“Vì đây là nhiệm vụ khá đơn giản, nếu chúng ta tách nhau ra để thực hiện thì sẽ có hiệu quả cao hơn. Ý của huynh thế nào?”
Diệp Phàm hỏi, hắn cũng đã đề nghị tương tự với hai người kia và rất nhanh nhận được sự đồng ý. Dù sao thì với thân phận đệ tử của Huyền Thiên Đạo Cung thì rất ít thế lực dám ngắm vào bọn hắn, và dù có ngắm vào đi chăng nữa thì cũng chẳng thể tin tưởng những người chỉ mới gặp nhau lần đầu được.
“Thật ra ta chỉ là lần đầu rời Đạo Cung để làm nhiệm vụ, một đế quốc rộng lớn như vậy thì cũng khó để kiểm soát hoàn toàn. Nếu Diệp sư đệ không phiền thì có thể chỉ dẫn sư huynh chút ít chứ?”
“Đương nhiên sẽ không bạc đãi sư đệ.”
Lâm Thiên bồi thêm một câu, hắn cũng chỉ muốn theo xem có Khí vận chi nữ nào để kích hoạt hay không mà thôi. Chỉ cần thêm một người nữa sẽ xong hai nhiệm vụ đầu.
Sau đó thì chưa tính tới được.
“Lâm lão.”
“Hừm…”
Giọng nói già nua phát ra trong đầu Diệp Phàm, Lâm lão dùng thần thức dò xét Lâm Thiên một đợt và không phát hiện bất cứ điều gì khả nghi cả, hoàn toàn là một kẻ bình thường.
Nhưng càng kín kẽ càng khiến người khác nghi ngờ, lão chậm rãi nói với Diệp Phàm.
“Có thể, nói không chừng hắn ta là người của lão tổ Huyền Thiên Đạo Cung cài vào gần tiểu phàm tử ngươi để quan sát. Tu vi Luyện Khí kỳ ba tầng của hắn nhiều khả năng là giả, và thủ đoạn của Hoá Thần kỳ đại năng thì với thực lực hiện tại ta không thể nhìn thấu.”
“Đệ tử hiểu.”
Diệp Phàm mỉm cười và đáp trả Lâm Thiên.
“Vậy làm phiền Lâm huynh.”
“Đa tạ Diệp sư đệ.”
Cả hai lặng im nhìn ngắm bầu trời trong xanh trên phi thuyền di chuyển, hành trình đến Gia Hiệp quốc còn khoản hai canh giờ nữa sẽ hoàn thành. Hiện tại cũng chẳng có gì để làm nên Diệp Phàm cáo lui và trở về phòng tranh thủ tu luyện thêm chút ít.
Lâm Thiên nhắm hai mắt và tận hưởng từng cơn gió thổi qua cơ thể, đã lâu rồi mới có cảm giác thoải mái thư giãn đến vậy.
“Hệ thống.”
[Ký chủ: Lâm Thiên]
[Tu vi: Hoá thần kỳ - đỉnh phong]
[Chủng tộc: Nhân tộc]
[Nhiệm vụ: Ban tặng khí vận(1/?)]
•[Khí vận chi tử: Diệp Phàm - Tiến độ thuần phục: 0/100%]
•[Khí vận chi nữ: Ngọc Dao - Tiến độ thuần phục: 1/100%]
[Nhiệm vụ: Điều giáo khí vận chi nữ(0/?)]
[Nhiệm vụ: Tăng tiến độ thuần phục Khí vận]
[Phân thân thứ nhất: Tình trạng Tốt]
[Phân thân thứ hai: Tình trạng Tốt]
“Ủa, vậy mình sử dụng phân thân nào thì đó sẽ thành bản thể chính luôn à?”
Lâm Thiên cau mày, phát hiện này là khá mới.
“Có cách nào để ta có thể hoàn toàn làm chủ sức mạnh của mình không? Kiểu, để làm nhiệm vụ cho dễ hơn ấy?”
Hắn nói thầm trong lòng mình, nếu không nhầm thì cho đến hiện tại thì Lâm Thiên chẳng biết bất kỳ một công pháp hay chiêu thức nào để tấn công cả. Mặc dù phân thân thì lại có khá nhiều, nhưng một khi hắn chuyển “tài khoản” thì cơ bản cũng chẳng còn biết gì nữa cả.
Cơ thể này có sức mạnh rất lớn, công pháp và các thân pháp đều đầy đủ để xưng bá một phương nhưng Lâm Thiên với não bộ của người bình thường và ký ức cũng chẳng khác biệt gì sẽ không biết cách sử dụng chúng, và hiện tại hắn cũng không đủ khả năng học những thứ đó lại từ đầu.
[Có thể: Kích hoạt chức năng “Lối tắt pháp kỹ?”]
“Kích hoạt!”
Hắn gật đầu đồng ý, nghe có vẻ như là một dạng cài đặt phím tắt khi chơi game để có thể sử dụng các kỹ năng một cách dễ dàng hơn. Thứ này hoàn toàn cần thiết.
Một cảm giác mạnh đánh sâu vào đại não Lâm Thiên, hắn nhìn thấy một loạt các chiêu thức cực kỳ đa dạng và có gần như đầy đủ các chủng loại từ phòng thủ cho đến tấn công.
Lựa chọn một lúc lâu với mười pháp kỹ được Lối tắt vào mười ngón tay của mình, Lâm Thiên có chút an tâm trong lòng và mỉm cười.
Nếu không gặp kẻ địch ngang hàng hoặc mạnh hơn thì hắn thậm chí chẳng cần đến chúng, nhưng hiện tại có cảm giác làm chủ bản thân phần nào cũng khiến Lâm Thiên yên lòng đi hẳn.
Giống như kẻ không biết bơi vừa được trang bị áo phao khi bị thả trôi trên biển cùng với một chiếc thuyền nhỏ vậy.
“Đã đến nơi!”
Thanh âm từ người đánh lái phi thuyền vang vọng và Lâm Thiên chậm rãi mở mắt ra, hắn mỉm cười và trong lòng có chút mong chờ. Dù sao thì theo dõi quá trình trưởng thành của Khí vận chi tử cũng khá thú vị.
Đồng thời hắn đang có một suy nghĩ khá táo bạo, cảm giác cứ lặng yên theo dõi và trợ giúp Khí vận chi tử như thế này thật sự quá mất thời gian. Và chưa tính đến chuyện cần nhiều hơn một vị Khí vận chi tử đạt đỉnh mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, nếu thật sự là thế thì Lâm Thiên cần tạo thêm một thế lực phản diện với mục đích kích phát cho Khí vận chi tử nhanh chóng lớn mạnh.
Không có áp lực thì không thể đột phá khỏi vùng an toàn.
Mặc dù Lâm Thiên chưa rõ Khí vận chi tử có kẻ thù tự nhiên hay không, hay phương thế giới này đã có sẵn thế lực phản diện hay chưa. Nhưng có thêm một nhóm phản diện với quyền kiểm soát hoàn toàn nằm ở bản thân mình vẫn có chút dễ dùng hơn.
Thanh Thiên Tông đang được hắn thử nghiệm trở thành tông môn phản diện, nhưng dự trù vẫn nên có thêm một cái nữa.
“Để phân thân thay mình quản lý sẽ tối ưu hơn, dù sao phân thân cũng sẽ nhận nhiệm vụ từ mình và hoàn thành với không vết xước nào cả.”
Phân thân có khả năng hoạt động như một người bình thường khi Lâm Thiên không sử dụng thân xác đó, việc này khiến hắn liên tưởng đến các trí tuệ thông minh nhân tạo vào thời của mình nhưng hiện tại thì cũng chẳng cần quan tâm cho lắm. Chúng trung thành tuyệt đối với hắn là quá đủ rồi.
“Vậy thì, Gia Hiệp quốc sao.”
Đôi mắt sáng lóe lên và toàn bộ phạm vi lãnh thổ Gia Hiệp quốc nhanh chóng bị hắn cảm nhận được tất cả. Một đất nước khá rộng lớn nhưng dân cư cũng không nhiều đến mức đông đúc.
“Vừa kịp lúc nhỉ, Lâm huynh.”
Diệp Phàm chậm rãi bước xuống phi thuyền, ở dưới thì Lâm Thiên đã đứng sẵn và đang ngắm nhìn trạm dừng có phần xa hoa và rộng lớn nơi đây. Phí di chuyển của phi thuyền tiêu tốn 100 hạ phẩm linh thạch và đó có lẽ là cái giá không nhỏ với rất nhiều tu sĩ khác, đặc biệt là với ngoại môn đệ tử như bọn họ. Đó cũng là lý do mà rất ít người chịu nhận các uỷ thác đến từ các đế quốc nhỏ như thế này.
“Đó là yêu cầu hỗ trợ săn bắn ma thú và thu thập dược liệu của Gia Hiệp hoàng gia đúng chứ?”
Lâm Thiên có dáng người không quá cao, đồng phục trắng của ngoại môn đệ tử khá vừa vặn và cơ thể hắn cũng không gầy cho lắm.
So với Diệp Phàm dáng người cao gầy thì trông qua Lâm Thiên có chút da thịt hơn hẳn.
Dù sao phân thân này cũng đạt yêu cầu cơ bản về thể trạng, cảm giác tuổi trẻ phần nào khiến Lâm Thiên thoải mái hơn hẳn thân thể già cỗi kia, mặc dù thật ra cũng chẳng có khác biệt gì cả.
“Đúng vậy, Lâm huynh liệu có hiểu biết về các loại dược liệu chứ?”
Diệp Phàm hỏi khi cả hai đang bước đi trên con đường phố khá đông đúc dân cư qua lại, và do cả hai đều toả ra khí chất tương đối mạnh mẽ nếu so với những phàm nhân nơi đây nên họ có phần dè chừng và không ai dám tiếp cận cả.
“Không hẳn, thật xấu hổ khi thừa nhận rằng bản thân ta khá kém cỏi về mặt này.”
Lâm Thiên cười nói, điệu bộ của hắn hoàn toàn chẳng quan tâm đến.
“Vậy thì chúng ta có thể phân công công việc hợp lý hơn, đệ sẽ phụ trách việc thu thập dược liệu. Lâm huynh tập trung hỗ trợ săn bắt ma thú.”
“Đó là loại ma thú nào?”
“Thiết Hổ Sư, hình như là một loại ma thú có cấp bậc Trúc Cơ. Đây không phải là một nhiệm vụ nói rằng ma thú chỉ ở cảnh giới Luyện Khí kỳ hay sao?”
Đăng bởi | AlfinioFlores |
Thời gian | |
Lượt đọc | 59 |