Bắc Cung Ánh Huệ
Chương 59 : Bắc Cung Ánh Huệ
Hắn sau khi rời đi lại một lúc thì cũng tìm lấy một cái hang động, sau khi xác nhận ở bên trong đã an toàn hắn cũng bắt đầu nới lỏng cảnh giác, bắt đầu kiểm kê chiến lợi phẩm của mình, bỏ qua các đồ dùng cá nhân như y phục các thứ hắn lúc năm chiếc nhẫn trữ vật này có tổng cộng một trăm hai mươi bảy Nguyên Kim, mười một viên đan dược gồm có mười viên đan dược Tinh Cấp Sơ Phẩm và một viên Tinh Cấp Trung Phẩm, ngoài ra còn có các cuốn vũ kỹ khác không đáng nhắc tới, hiển nhiên với truyền thừa của Thiên Tử Biến thì các thủ đoạn chiến đấu hiện tại đều đã vượt xa đống vũ kỹ này. Sau khi để hết đống đồ kia sang một bên hắn lập tức lấy ra chiếc hộp gầm màu vàng kim kia. Từ lời Hệ Thống trước đó hắn cũng biết được đồ vật ở bên trong cực kỳ bất phàm, nghe thấy Hệ Thống ca ngợi nó như vậy hắn cũng vô cùng chờ mong, sau khi mở nó ra thì đập vào mắt hắn chỉ là một cái hạt giống của một loại cây nào đó, nhìn qua chẳng có gì đặc sắc. Thậm chí người ngoài nhìn vào thì nó chẳng khác gì một cục đá không hơn không kém, hắn lúc này cũng nhíu mày một cái, vô truyền tâm thức vào điều tra một phen.
Ngay sau đó hắn cũng chỉ biết lắc đầu, ngay sau đó Lý Thanh Thanh cũng từ Thiên Cung xuất hiện ra bên ngoài, sau một hồi ngắm nghía nàng cũng lắc đầu bó tay:
- Quả thật là nó chẳng hề có một tí gì đặc biệt,
Hắn lúc này không khỏi tò mò mà ra lệnh cho Hệ Thống :
- Hạt giống này rút cuộc có công dụng gì ?
- Tinh! Thông tin có giá 150 tỷ điểm danh vọng!
Hắn nghe thấy Hệ Thống báo giá như vậy thì càng khẳng định rằng hạt giống này không phải là vật tầm thường. Hệ Thống chưa bao giờ đưa ra mức giá cao như vậy cho một thông tin nếu đó chỉ là thứ vô giá trị. Hắn suy nghĩ một lúc, sau đó liền nói :
- Vậy tên của nó là gì ?
- Tinh ! Thông tin trị giá 10 triệu điểm Danh Vọng!
- Tinh! Hạt giống này là Hỗn Nguyên Thánh Mộc, đứng thứ tám trên Thần Thụ Bảng.
- Hắn nghe thấy vậy thì cũng đã hiểu được sự quý giá của nó là như thế nào. Chỉ tiếc là điểm danh vọng hiện tại còn quá ít không đủ để điều tra công dụng của nó.
Hắn sau đó cũng tiếp tục sắp xếp lại mọi thứ rồi tiếp tục lên đường trở về, với số Nguyên Kim hiện tại thì hắn đã đủ vốn để bắt đầu kinh doanh được rồi, hắn mặc dù rất muốn tiếp tục đi sâu hơn nữa để tìm kiếm thêm cơ duyên nhưng, hiện tại hắn nhận thấy rằng việc tiếp tục mạo hiểm trong Vạn Nguyên Sơn Mạch có thể sẽ dẫn đến nhiều rủi ro không cần thiết.
Hắn biết rằng việc kinh doanh cần có sự chuẩn bị kỹ lưỡng, và số vốn hiện tại sẽ là nền tảng quan trọng để hắn bắt đầu xây kinh doanh. Hắn dự định sẽ dùng số Nguyên Kim kia mua dược liệu rồi sau đó đem bán để thu lại lợi nhuận. Trên đường trở về hắn cũng có gặp qua một vài nhóm người khác, nhưng bọn họ cũng chỉ đi ngang qua nhau không có giao tiếp gì với hắn. Hắn lúc này đặt chân trờ về lại đồn trú ở trước lối vào Vạn Nguyên Sơn Mạch thì phát hiện cô nàng cầm trượng lúc trước cũng đã đợi sẵn hắn ở nơi đây. Nhìn thấy vậy hắn cũng không mặn không nhạt định bước qua nàng, nàng nhìn thấy vậy thì liền ngăn hắn lại :
- Chờ đã! Ta có chuyện muốn trao đổi với ngài!
Hắn lúc này nghe thấy vậy thì cũng động tâm, quay lưng lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn lấy nàng ta :
- Cô muốn nói điều gì thì nhanh nói, đừng làm phí thời gian của ta!
- Ta muốn chuộc lại nhẫn trữ vật của mình, ở bên trong có tín vật của người thân ta để lại!
Hắn nghe thấy lời nàng nói thì chỉ nhíu mày, trong lòng không khỏi tự hỏi liệu cô gái này có thật sự muốn chuộc lại tín vật, hay chỉ đơn thuần muốn lấy lại tài sản của mình.
- Chuộc lại nhẫn trữ vật? Cô nghĩ mình có thể trả được bao nhiêu để chuộc nó?
Nữ nhân cầm pháp trượng khẽ cắn môi, nàng biết rằng tình hình lúc này không dễ dàng, nhưng tín vật trong nhẫn trữ vật quả thực rất quan trọng đối với nàng. Nàng nắm chặt hai tay lại, như thể đang cân nhắc rất kỹ lưỡng trước khi trả lời:
- Ta biết rằng số Nguyên Kim và đan dược bên trong nhẫn có giá trị, nhưng tín vật này đối với ta là vô giá. Ta có thể trả ngài một số Nguyên Kim tương ứng, cùng với vài viên đan dược Tinh Cấp Sơ Phẩm, giá cả chúng ta có thể thương lượng, chỉ xin ngài trả lại nó cho ta.
Hắn lặng lẽ suy nghĩ một lúc, nhớ lại những gì đã thấy trong nhẫn trữ vật của nàng. Quả thật, ngoài các đồ vật thông thường, còn có một miếng ngọc bội cũ kỹ, nhìn qua thì không có gì đặc biệt. Nhưng nếu nàng nói vậy, chắc hẳn đó là tín vật quan trọng đối với nàng.
- Ngọc bội kia là của người thân cô? – Hắn hỏi, giọng điệu không rõ là thăm dò hay đơn thuần là tò mò.
Nàng gật đầu, ánh mắt thoáng chút xúc động, liền nhanh chóng đáp lại:
- Đúng vậy, đó là tín vật của phụ mẫu ta để lại. Xin ngài, hãy trả nó lại cho ta.
Hắn suy nghĩ thêm một lúc nữa, cuối cùng gật đầu, quyết định không làm khó nàng.
- Được, ta sẽ trả lại ngọc bội và nhẫn trữ vật của cô. Nhưng cô cần phải đưa cho ta đủ số Nguyên Kim và đan dược mà cô đã hứa.
Nữ nhân cầm pháp trượng mừng rỡ, nhanh chóng lấy ra túi Nguyên Kim và một số viên đan dược từ nhẫn trữ vật của một người khác trong nhóm, đưa hết cho hắn.
- Xin ngài nhận lấy.
Hắn kiểm tra số lượng và chất lượng của Nguyên Kim và đan dược, thấy chúng hợp lý thì gật đầu hài lòng. Sau đó, hắn lấy ra nhẫn trữ vật của nàng, rút lại ngọc bội và đưa cho nàng.
- Thành giao!
Nàng nhận lại nhẫn trữ vật và ngọc bội, cúi đầu cảm tạ.
- Đa tạ ngài, ta sẽ không quên ơn này.
- Không có gì chỉ là giao dịch công bằng giữa hai bên mà thôi.
Trong lúc hắn chuẩn bị xoay người rời đi thì bất ngờ nàng lúc này hít sâu một hơi rồi lên tiếng :
- Liệu ta có thể đi theo ngài được hay không ?
Hắn nghe thấy lời đề nghị của nàng thì hơi bất ngờ, ánh mắt tò mò của hắn nhất thời lướt qua ngoại hình của nàng ta. Nàng ta có dáng người thanh mảnh, cao ráo, mái tóc dài óng mượt màu nâu nhạt buông xõa xuống lưng, tạo nên vẻ dịu dàng và tinh tế. Khuôn mặt nàng có nét thanh tú với đôi mắt trong sáng, ánh lên sự kiên định và ngây thơ. Làn da trắng ngần, cùng với đôi môi hồng nhẹ, làm nổi bật vẻ đẹp tự nhiên, thuần khiết. Trang phục của nàng đơn giản nhưng tinh tế, màu sắc chủ đạo là trắng và xanh dương, tạo cảm giác tươi mát và thanh khiết, tương phản hoàn hảo với pháp trượng mà nàng cầm trong tay. Trên trán nàng có đeo một chiếc băng đô mảnh mai, khắc họa những hoa văn tinh xảo, tôn thêm nét đẹp dịu dàng và thanh tao.
Lúc trước hắn không để ý kỹ nhưng quả thật nàng ta có nét giống với Tiểu Quỳnh đến bảy tám phần, tuy nhiên điểm khác biệt rõ ràng nhất nằm ở khí chất. Tiểu Quỳnh, luôn mạnh mẽ và đầy cảm xúc, dám yêu, dám nói, dám ghen, dám hận. Còn nữ tử trước mặt này lại toát lên vẻ ngây thơ, trong sáng, không chút tạp niệm. Trong giây lát, hắn tự hỏi tại sao nàng lại muốn đi theo mình. Nhưng hắn không thể nhìn thấy bất kỳ dấu hiệu nào của sự dối trá hay ý đồ xấu trong ánh mắt nàng, chỉ có sự chân thành và quyết tâm nhìn lấy hắn:
- Tại sao cô lại muốn đi theo ta?
Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn, ánh mắt kiên định:
- Ta không biết nói dối nên ta xin phép được nói thẳng! Ta muốn theo ngài để học hỏi ngài, thiên phú của ngài quá kinh khủng có thể nói ngài là người duy nhất khiến ta ấn tượng đến như vậy!
Hắn im lặng một lúc, suy nghĩ về lời nàng nói. Sự quyết tâm của nàng khiến hắn có chút do dự. Mặc dù hắn không thích việc có người đi theo mình, nhưng sự kiên định và thái độ của nàng khiến hắn không thể từ chối một cách dứt khoát. Hắn lúc này truyền âm với Lý Thanh Thanh và kể lại mọi chuyện, sau khi được Thanh Thanh đồng ý hắn cũng thở dài nhìn lấy nàng ta lên tiếng :
- Ta không phải là người dễ dàng tin tưởng người khác. Nếu cô muốn theo ta, phải chấp nhận rằng ta không có trách nhiệm bảo vệ cô, và cô phải tự mình lo liệu nếu gặp nguy hiểm.
Nàng gật đầu ngay lập tức:
- Ta hiểu, ta chỉ mong được theo sát ngài và học hỏi, không có yêu cầu gì khác, nếu có gì sai bảo ta nhất định sẽ không chối từ
Hắn khẽ thở dài, rồi gật đầu đồng ý:
- Được rồi, nhưng nhớ kỹ, nếu cô gây ra rắc rối, ta sẽ không do dự bỏ lại cô.
Nàng mỉm cười nhẹ, cảm thấy may mắn và biết ơn vì có cơ hội này:
- Đa tạ ngài, ta hứa sẽ không gây phiền phức. À đúng rồi không biết quý danh của ngài là gì ?
- Ta tên Văn Lang ! cứ xưng hô là công tử là được !
- Vâng thưa công tử !
- Ừm, tên ngươi là gì ?
- Ta tên Bắc Cung Ánh Huệ. Công tử có thể gọi ta là Tiểu Huệ hay Tiểu Ánh đều được!
Sau khi đợi Tiểu Ánh thu xếp lại một phen cả hai người lại cùng nhau lên đường. Hắn trên đường đi cũng không khỏi tò mò mà tra cứu Hệ Thống, khi thấy giá của thông tin lên tới tận con số 4 tỷ điểm hắn lại đau đầu thêm một phen, đùa nhau chắc? Hắn hiện tại còn có hơn 1 tỷ điểm, đào đâu ra mà tra cứu? Thấy mặt hắn biểu lộ đặc sắc như vậy thì Tiểu Ánh tưởng mình đã làm sai điều gì, khuôn mặt nàng nhất thời sợ hãi, ánh mắt không dấu được sự bối rối nhìn lấy hắn. Hắn thấy vậy thì nhìn lấy nàng nói :
- Ngươi khó chịu ở đâu hả ?
- Không! Ta không sao đâu công tử!
Hắn lúc này rút cuộc không nhịn nổi sự tò mò nhìn lấy nàng hỏi :
- Ngươi có gì nổi bật không ?
Nàng nghe thấy hắn trực tiếp như vậy thì cũng không dấu giếm mà nhanh chóng đáp lại :
- Ta là Nguyên-Hồn Song Tu, sở hữu Tam Hệ Nguyên Căn là Quang, Thủy và Sinh Mệnh!
Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì cũng thầm thở dài, những thứ đó hắn cũng đã sớm thấy nàng biểu hiện từ trước rồi, nhưng hắn biết rằng nàng rút cuộc vẫn có một bí mật nào đó chưa thể hiện ra, hắn lúc này cũng gạt qua tạp niệm một bên, dù sao đi nữa thiên phú của Tiểu Huệ cũng gọi là khủng bố rồi a, thậm chí Cẩm Tú so với nàng cũng vô pháp sánh bằng. Hắn lúc này cũng sực nhớ ra điều gì đó liền quan sang Tiểu Huệ căn dặn :
- Tất cả mọi chuyện ở Vạn Nguyên Sơn Mạch tuyệt đối phải giữ bí mật, hơn nữa nếu có người hỏi đến thân phận của ta với ngươi thì cứ bảo rằng ta với ngươi là bằng hữu thôi !
- Vâng! ta đã ghi nhớ thưa công tử!
Hai người cũng nhanh chóng trở về lại Lập Nguyên Môn, hắn của liền điểu chỉnh mặt nạ trở lại thành dáng vẻ của đàn ông trung niên như lúc trước. Tiểu Huệ thấy một màn này thì cũng bất ngờ, nhưng điều tiếp theo lại làm nàng phải trố mắt lên nhìn, nhìn thấy cái khung cảnh hoang tàn chó không thèm ngó của Lập Nguyên Môn, đôi lông mày nàng không khỏi giật giật mấy cái, nàng lúc này nhìn lên bảng hiệu thật lâu sau một lúc mới đọc được ba chữ Lập Nguyên Môn ở bên trên. Nàng lúc này rút cuộc không nhịn được mà lấy một tay túm lấy cánh tay áo của hắn mà hỏi :
- Công tử không đi đến nhầm nơi đó chứ ?
// Tuần này em về quê thăm nội nên tình hình không viết được nhiều, mong ae thông cảm khi nào mình lên lại HCM rồi mình viết tiếp, cảm ơn ae đã ủng hộ truyện ":)))
Đăng bởi | lttthientu |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 17 |