Phương pháp
Chương 64 : Phương pháp
Chớp mắt đã hai tháng trôi qua, từ khi tức của hai người lúc này đều đã là Nguyên Sĩ Lục Trọng, cả hai người đều thở phào ra một cái, hắn cũng thầm cảm thán một cái, viên đan dược kia chỉ chiếm một phần nhỏ lực lượng của Không Hồng Thiên Vương lúc đang trọng thương mà hắn còn không luyện hóa hết được, vậy thử hỏi sức mạnh lúc toàn thịnh của y đáng sợ đến mức nào ? Dẹp bỏ tạp niệm qua một bên, hắn lúc này liền nhanh chóng điều tức ổn định lại tu vi, việc đột lúc tận năm tiểu cảnh giới nhất thời khiến hắn chưa kịp thích ứng. Sau một hồi điều tức cả hắn và Lý Thanh Thanh đều cùng lúc mở mắt nhìn nhau, nhìn thấy thân hình trần truồng, gợi cảm trước mặt hắn không khỏi nuốt một ngụm nước miếng. Lý Thanh Thanh nhìn thấy hắn như vậy thì kiều mị lên tiếng :
- Có muốn không ?
Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì gật đầu như gà mổ thóc :
- Muốn!
- Thế còn không tới đây !
Nghe thấy nàng nói vạy hắn rút cuộc không nhịn được nữa, Dị Hỏa bùng nổ bao trọn lấy thân thể rồi nhanh chóng đốt cháy y phục. Hắn như một con sói đói lao đến vồ lấy Thanh Thanh, cứ thế một phen mưa gió cứ chậm rãi qua đi...
Sáng hôm sau, Lý Thanh Thanh lại như một con mèo nhỏ nằm cuộn tròn bên trong lồng ngực của hắn, hắn nhanh chóng lấy chăm đắp lấy cho nàng, nhanh chóng mặc lại y phục rồi hôn nhẹ lên trán nàng một cái, lại một lần nữa đưa nàng trở lại Thiên Cung, bản thân hắn cũng liền mở cửa phòng ra ngoài. Ánh sáng buổi sớm dịu nhẹ xuyên qua tán lá, chiếu rọi lên gương mặt của hắn, nhất thời làm cho hắn trở nên thoải mái.
Hiện giờ cũng không còn việc gì làm hắn cũng liền tiến tới Luyện Võ Đường của Lập Nguyên Môn, nơi mà các đệ tử thường đến để rèn luyện và trao đổi kinh nghiệm.
Vừa đến nơi, hắn đã thấy một nhóm người tụ tập, dường như đang quan sát một cuộc đấu võ. Hắn không định tham gia, nhưng ánh mắt bất chợt dừng lại khi nhìn thấy Tiểu Huệ và Bạch Lã cũng đang có mặt. Cả hai người đều đang chăm chú theo dõi, dường như khá hứng thú với màn đối chiến phía trước.
Tiểu Huệ nhận ra hắn từ xa, lập tức mỉm cười và vẫy tay:
- Công tử, ngài đến đúng lúc quá! Chúng ta đang có một trận so tài giữa các đệ tử, ngài có muốn xem thử không?
Hắn bước tới gần, gật đầu:
- Được thôi, ta cũng muốn xem các đệ tử tông môn tiến bộ như thế nào.
Bạch Lã khẽ nhướng mày, rồi hỏi:
- Sau trận chiến lần trước, công tử chắc đã luyện hóa phần nào sức mạnh của truyền thừa rồi chứ?
Hắn cười nhẹ, đáp:
- Đúng vậy, nhưng sức mạnh đó quá lớn, ta cần thêm thời gian để hoàn toàn làm chủ.
Cả Tiểu Huệ và Bạch Lã đều gật gù, ánh mắt không giấu được sự ngưỡng mộ. Hắn là người duy nhất trong số họ được chọn làm người thừa kế của Khôi Hồng Thiên Vương, và điều đó chỉ khẳng định thêm khả năng vượt trội của hắn.
Trong lúc mọi người đang bàn luận, tiếng hét vang lên từ phía đấu trường thu hút sự chú ý của họ. Một đệ tử vừa thất bại ngã gục xuống đất, trong khi đối thủ đứng trên, đôi mắt đầy kiêu hãnh. Từ lời nói của Bạch Lã nhận ra ngay đó là Lý Đông Hải, một trong những đệ tử nội môn của tông môn, bỗng lúc này hắn liền nhận ra hai người đang mặc trang phục đệ tử của Lập Nguyên Môn cũng liền giật mình một cái, Tiểu Huệ thấy vậy thì cũng cười nói :
- Bọn ta quyết định theo công tử nên cũng đã gia nhập vào Lập Nguyên Môn rồi !
Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì cũng gật đầu :
- Cũng được, với thiên phú của hai người thì gia nhập cũng không thành vấn đề !
Trong lúc hai người đang trò chuyện thì từ trên khán đài lúc này Cẩm Tú đã bước lên trên, nàng nhìn lấy Lý Đông Hải ở phía đối diện rồi lên tiếng :
- Đông Hải sư huynh, thất lễ rồi !
Hắn thấy Cẩm Tú bước lên võ đài thì cũng nhất thời hứng thú, từ khí tức thoát ra từ hai người hắn liền nhận biết được Lý Đông Hải đã là Nguyên Sĩ Thất Trọng, trong khi đó Cẩm Tú tu vi mới chỉ là Nguyên Sĩ Tứ Trọng, chênh lệch tận ba tiểu cảnh giới, nhưng nàng ta lúc này nhìn lấy Lý Đông Hải với ánh mắt tự tin không có một chút sợ hãi nào. Lý Đông Hải lúc này nhìn thấy Cẩm Tú bước lên thì cũng liền cười đáp :
- Được ! Mong muội sẽ thi triển toàn sức !
Nói xong cả hai người không hẹn mà đáp lên lao về phía đối phương bắt đầu tấn công. Tiểu Huệ lúc này nhìn lấy hắn rồi hỏi :
- Theo công tử thì ai sẽ thắng cuộc ?
Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì vuốt cằm suy nghĩ rồi đáp :
- Ta thấy Lý Đông Hải có khả năng chiến thắng cao hơn, tuy rằng Cẩm Tú có thiên phú cao hơn Lý Đông Hải nhiều nhưng khoảng cách tu vi là ba tiểu cảnh giới vẫn rất khó có thể bù đắp !
Tiểu Huệ nghe thấy vậy, ánh mắt cũng hiện lên chút tò mò và nghi hoặc:
- Công tử nói có lý, nhưng Cẩm Tú dường như rất tự tin, chẳng lẽ nàng ấy còn ẩn giấu thứ gì khác?
Hắn mỉm cười, ánh mắt lấp lánh sự thích thú khi nhìn lên võ đài:
- Có thể. Một trận đấu không chỉ dựa vào tu vi, mà còn dựa vào nhiều yếu tố khác. Nếu nàng ta có bí thuật hoặc thủ đoạn đặc biệt nào đó, mọi chuyện có thể thay đổi.
Trên võ đài, Cẩm Tú và Lý Đông Hải đã bắt đầu giao đấu. Lý Đông Hải tận dụng lợi thế tu vi cao hơn, liên tục tung ra những chiêu thức mạnh mẽ áp đảo. Mỗi lần hắn tấn công, không khí xung quanh như rung chuyển, tạo thành những đợt sóng lực vô hình quét qua đấu trường. Cẩm Tú, dù yếu thế hơn về mặt tu vi, lại có sự linh hoạt và khéo léo trong từng động tác. Nàng né tránh một cách nhẹ nhàng, thỉnh thoảng phản công bằng những cú đòn chính xác vào những điểm yếu của Lý Đông Hải.
Tiểu Huệ nhìn trận đấu với ánh mắt chăm chú, giọng nói đầy cảm thán:
- Đúng như công tử nói, Cẩm Tú quả thực rất nhanh nhẹn. Nhưng sức mạnh của Lý Đông Hải vẫn áp đảo.
Hắn khẽ gật đầu, mắt không rời khỏi trận chiến. Nàng nhận ra nếu tiếp tục tình trạng như hiện tại thì bại trận là việc sớm muộn, nàng liền siết chặt bàn tay, Cẩm Tú tung ra một chiêu thức bí mật. Hai tay nàng kết ấn, một luồng sáng xanh nhạt hiện lên bao bọc toàn thân :
- Tế Nguyên Bí Thuật !
Có một vị đệ tử nhìn thấy một màn này thì liền hô lên :
- Tế Nguyên Bí Thuật ? Đó chẳng phải là bí thuật trấn phái của Lục Trưởng Lão sao ? Nàng ta mới chỉ là Nguyên Sĩ mà đã có thể lĩnh ngộ được nó, ngộ tính quả thật kinh khủng !
Lúc này khí tức của nàng bất ngờ tăng lên, khiến mọi người xung quanh phải kinh ngạc. Lý Đông Hải cũng tạm thời dừng lại, đôi mắt lóe lên sự cảnh giác.
- Là bí thuật tăng cường tu vi tạm thời! – Bạch Lã thốt lên từ bên cạnh, giọng nói đầy ngạc nhiên.
Hắn chăm chú quan sát, đôi mắt sắc bén nheo lại:
- Đó là một bí thuật cực kỳ lợi hại. Với nó, Cẩm Tú có thể tạm thời ngang hàng với Lý Đông Hải về mặt tu vi. Nhưng bí thuật này sẽ tiêu hao rất nhiều nguyên khí, nếu không kết thúc nhanh, nàng sẽ gặp nguy hiểm.
Tiểu Huệ lo lắng hỏi:
- Liệu nàng ấy có đủ sức hạ Lý Đông Hải trước khi hết thời gian?
Hắn khẽ lắc đầu, chưa vội trả lời. Trận đấu trên võ đài trở nên kịch liệt hơn bao giờ hết. Cẩm Tú với sức mạnh mới đạt được bắt đầu phản công mạnh mẽ, từng đòn đánh của nàng giờ đây có sức nặng hơn, khiến Lý Đông Hải phải lùi bước. Nhưng hắn vẫn giữ được sự bình tĩnh, chờ đợi cơ hội phản kích.
Chỉ trong vài khoảnh khắc, trận đấu đạt đến cao trào. Cả hai người đều tung ra những chiêu thức mạnh mẽ nhất của mình, không ai nhường ai.
- Sát Nguyên Trận ! Lập Nguyên Ấn !
Hai đòn tấn công điên cuồng ma sát vào nhau tóe ra những tia nguyên khí khổng lồ chấn rung cả võ đường. Tuy nhiên, đúng lúc Cẩm Tú tưởng chừng như đã chiếm ưu thế, sức mạnh từ bí thuật của nàng bắt đầu suy yếu. Nàng hít một hơi sâu, mồ hôi lấm tấm trên trán, cảm nhận được đan điền mình đã cạn sạch nguyên khí.
Lý Đông Hải nhận ra thời cơ đã đến, đôi mắt lóe lên sự sắc bén. Y tung ra một đòn mạnh mẽ, dồn toàn bộ lực lượng, nhắm thẳng vào Cẩm Tú. Trong tích tắc, nàng không kịp né tránh, chỉ có thể dựng lên một lớp kết giới mỏng manh bao quanh.
- Ầm!
Một tiếng nổ lớn vang lên. Cẩm Tú bị hất văng khỏi võ đài, cơ thể lảo đảo, phải dùng tay chống xuống đất mới giữ được thăng bằng. Nàng thở dốc, rõ ràng đã kiệt sức. Nhận ra mình không còn khả năng chiến đấu, trong mắt chợp lóe lên một tia thất vọng rồi nhanh chóng vụt qua, nàng quay người về phía Lý Đông Hải cúi người rồi lên tiếng :
- Đa tạ sư huynh nương tay! Trận này ta thua !
Lý Đông Hải, nghe thấy nàng nói vậy thì chậm rãi cúi đầu:
- Đa tạ muội đã chỉ giáo.
Trận đấu kết thúc, nhưng không ai thất vọng. Hắn nhìn cảnh tượng trước mắt, khẽ mỉm cười:
- Quả đúng như ta dự đoán. Lý Đông Hải có thể chiến thắng, nhưng Cẩm Tú đã thể hiện rất tốt. Với sự phát triển này, nàng ấy sẽ còn tiến xa hơn nữa. Chuyện vượt qua Lý Đông Hải cũng chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.
Không biết từ khi nào Lục Trưởng Lão - Lục Hồ Điệp đã tiến tới nơi đây, mọi người thấy vậy thì liền cuí người xuống hành lễ :
- Tham kiến Lục Trưởng Lão !
Hắn lúc này cũng đánh giá nàng ta một phen, Lục Hồ Điệp mang dánh vẻ của một nữ nhân khoảng ba mươi tuổi, mái tóc đen buông xõa mềm mại, dài đến tận eo, làn da trắng mịn như sứ, đôi mắt sắc sảo và môi đỏ quyến rũ. Nàng mặc một bộ y phục màu xanh nhạt, thêu hoa văn tinh tế, tôn lên vẻ kiều diễm nhưng không kém phần uy nghiêm. Dáng vẻ nàng thanh tao, bước đi nhẹ nhàng như không chạm đất, tạo nên một khí chất thần bí khó lường.
Lục Hồ Điệp lúc này liền ra hiệu cho mọi người miễn lễ, sau đó ánh nàng mắt tập trung vào Cẩm Tú, giọng nói mang theo vẻ ôn nhu nhưng không kém phần quyền uy:
- Cẩm Tú, con đã làm rất tốt. Trận này, dù thua nhưng con đã tiến bộ rất nhiều. Điều quan trọng là giữ vững tâm đạo, thất bại hôm nay sẽ là nền tảng cho thành công ngày mai !
Cẩm Tú cúi đầu, cung kính đáp:
- Đa tạ sư phụ chỉ dạy. Đệ tử sẽ không phụ sự kỳ vọng của người.
Lục Hồ Điệp gật đầu hài lòng, rồi quay sang Lý Đông Hải, ánh mắt sắc bén lướt qua hắn như đang thăm dò điều gì:
- Đông Hải, ngươi cũng không được tự mãn. Trận đấu này tuy ngươi thắng, nhưng Cẩm Tú đã có tiềm năng vượt qua ngươi. Hãy nhớ kỹ, tu luyện là con đường dài, không ai giữ được vị trí mãi mãi nếu không biết tiến lên.
Lý Đông Hải cung kính cúi đầu:
- Đa tạ Lục Trưởng Lão dạy bảo, đệ tử sẽ ghi nhớ.
Hắn đứng từ xa, quan sát thái độ của Lục Hồ Điệp đối với hai người, trong lòng không khỏi cảm thấy nàng là người rất công bằng, không thiên vị bất kỳ ai. Ánh mắt Lục Hồ Điệp lúc này lại bất ngờ chuyển đến chỗ bọn hắn, nàng nhìn Tiểu Huệ một lúc, dường như đánh giá rồi khẽ gật đầu:
- Ngươi là Bắc Cung Ánh Huệ phải không? Ta đã nghe về ngươi, nghe nói ngươi rất có tiềm năng. Ngươi có muốn trở thành một Luyện Trận Sư không ?
Tiểu Huệ cảm thấy áp lực từ ánh mắt của nàng nhưng vẫn giữ vững thái độ bình tĩnh, chắp tay cúi đầu đáp lại:
- Đa tạ Lục Trưởng Lão, đệ tử hiện vẫn đang tìm hiểu sở trường của mình, nếu có nhu cầu ta nhất định sẽ đến bái phỏng người !
Thấy Tiểu từ chối khéo như vậy, Lục Hồ Điệp khẽ cười rồi xoay người rời đi, bóng dáng nàng nhẹ nhàng biến mất giữa không trung như một làn khói, để lại trong một lời nói vang vọng giữa không gian :
- Được rồi mọi người tiếp tục công việc của mình đi !
Hắn nhìn bóng lưng nàng xoay lưng thì trong lòng dấy lên những suy nghĩ phức tạp, hắn lúc này cũng tò mò hỏi Tiểu Huệ :
- Sao ngươi không theo Lục Trưởng Lão học hỏi ?
- Ta cảm thấy Lục Trưởng Lão ấy quá u ám, không phù hợp với ta !
Hắn nghe thấy Tiểu Huệ trả lời, liền khẽ gật đầu, cảm nhận rằng nàng đưa ra quyết định như vậy cũng hợp lý, có thể nói là khí chất của hai người đối lập hoàn toàn a. Khí chất u ám của Lục Hồ Điệp, mang lại cảm giác thần bí, hoàn toàn không phù hợp với sự trong sáng và cởi mở của Tiểu Huệ.
Lại sau một hồi dạo quanh Lập Nguyên Môn, hắn lúc này lại cùng trở về lại phòng bắt đầu luyện đan, lần trước mặc dù không mua được một số dược liệu cao cấp tại Thảo Nguyên Thương Hội để luyện chế đan dược Cổ Cấp nhưng với đống nguyên liệu còn lại hắn dư sức có thể luyện chế được khá khá đan dược Tinh Cấp. Hắn lúc này cũng bắt đầu bắt tay luyện chế, Thiên Đỉnh từ bên trong đan điền được hắn gọi ra, một tay điều khiể Dị Hỏa một tay nắm lấy dược liệu bỏ vào, sau nhiều lần tiến hành hắn cũng đã quen thuộc với một số loại đan dược Tinh Cấp Từ Sơ Phẩm đến Thượng Phẩm rồi. Tiểu Huệ cũng không ngồi chơi, mà cũng bắt đầu ngồi xuống bên cạnh hắn, lấy ra một cái đỉnh luyện đan khá là cũ kỹ, do không sở hữu Hỏa Nguyên Căn nên nàng lúc này liền quay sang hắn rồi lên tiếng :
- Công tử cho ta xin một chút Dị Hỏa với !
Hắn nghe thấy Tiểu Huệ nói vậy thì liền phất tay quay định truyền Dị Hỏa qua thì bất ngờ trong đầu hắn liền nảy ra một ý nghĩ, bàn tay hắn cũng liền dừng lại, hắn nở một nụ cười nhìn lấy Tiểu Huệ rồi lên tiếng :
- Ngươi không sở hữu Hỏa Nguyên căn hay Dị Hỏa vậy làm thế nào để có thể luyện chế đan dược ?
Nàng nghe thấy hắn nói vậy thì không khỏi bất ngờ, Hỏa thuộc tính đối với Luyện Khí Sư, Luyện Đan Sư và Luyện Trù Sư (Nấu nướng) là điều bắt buộc, vậy thử hỏi nếu không có chúng thì làm thế nào để có thể bắt đầu ? Tiểu Huệ cố gắng suy nghĩ thật kỹ nhưng sau đó vẫn là lắc đầu nhìn lấy hắn nói :
- Ta không biết được làm thế nào để luyện đan mà không dùng đến Hỏa thuộc tính được !
Hắn nghe thấy nàng nói vậy thì cũng cười nhẹ một cái rồi đáp :
- Thật ra, không nhất thiết phải có Hỏa Nguyên căn hay Dị Hỏa mới có thể luyện đan. Đã bao giờ ngươi nghe về phương pháp luyện đan bằng Nguyên Khí đơn thuần chưa?
// Mấy bn ngoài miền Bắc cố lên nhé ":)))
Đăng bởi | lttthientu |
Thời gian | |
Lượt đọc | 12 |