Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Hư Cổ Long

5210 chữ

Dương Thiên vung kiếm, Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm giống như dài ra vô tận, một kiếm quét ngang, không để sót bất kỳ thứ gì trên đường đi của nó. Tất cả Long Tộc có mặt ở đây không có một ai thoát khỏi tầm sát thương cực rộng của một kiếm này. Tiếp xúc với Hoành Không đầu tiên là vài tên Long Tộc Hợp Thể Kỳ. Bọn hắn một chút phản ứng cũng không kịp làm ra, trực tiếp tan biến thành hư vô.

Nháy mắt đánh chết mấy chục người, thế kiếm có hơi chậm lại. Những kẻ còn lại đã kịp phản ứng, nhanh chóng hóa thành long hình với đủ loại hình dạng khác nhau, dùng thần thông mạnh nhất của mình để ngăn cản. Thân là người mạnh nhất ở đây, Long Uyên hóa thành một con Băng Long cao hơn vạn trường, cặp sừng bằng băng chia ra nhiều nhánh, nhìn qua vô cùng đẹp mắt. Long Uyên mở miệng, một luồng hơi lạnh phóng ra. Nhiệt độ lạnh đến mức khiến không gian giống như đóng băng, tốc độ của tất cả những kẻ có mặt ở đây đều chậm lại. Tốc độ của Hoành Không cũng bị ảnh hưởng, thế nhưng nó vẫn quá nhanh để đám Long Tộc kia có thể tránh né, tiếp tục có thêm gần mười tên bị chém thành hư vô.

Hai mắt Long Uyên tràn đầy tơ máu, hắn điên cuồng lao thẳng về phía trước. Quanh người băng long xuất hiện thêm vô số những phiến Long Lân bằng băng sáng rực. Cặp sừng trên đầu Long Uyên dần ngắn lại, thay vào đó là một đám hàn khí màu lam bao phủ toàn bộ thân rồng khổng lồ của hắn.

Một tiếng nổ cực lớn phát ra, hai màu đen và lam quấn lấy nhau trên bầu trời. Linh lực va chạm khiến không gian sụp đổ từng mảng lớn. Sóng chấn động mang theo hàn khí cùng hắc khí tỏa ra, đem những tên Long Tộc còn sống sót đánh đến hộc máu. Một vài kẻ tu vị không đủ trực tiếp bị chấn thành từng mảnh vụn.

Dương Thiên không quan tâm đến kết quả. Hắn thu hồi Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, hướng về phía đỉnh Tàn Long Sơn phóng đi. Dương Thiên cảm nhận được Long Vân đang đến gần, hơn nữa còn mang theo rất nhiều người, trong đó có không ít Độ Kiếp kỳ. Cho dù Dương Thiên không sợ, nhưng để bị đám Long Tộc này vây công cũng sẽ không mấy dễ chịu.

Dương Thiên cùng Long Tích Nguyệt biến mất một lúc, Long Vân cùng những tên Long Tộc còn lại mới truy đuổi đến nơi. Nhìn hai loại linh lực đen và lam đang cuộn thành một đoàn trên cao, vẻ mặt hắn trầm xuống. Long Vân trực tiếp biến thành một con Hắc Long, so với băng long của Long Uyên thì nhỏ hơn không ít, nhưng khí thế lại âm trầm và đáng sợ hơn một bậc. Cả người Hắc Long lóe lên liền lao thẳng vào bên trong đám linh lực hỗn loạn kia. Vài giây sau, Hắc Long một lần nữa từ bên trong phóng ra, bên trên long trảo lúc này lão một bóng người già nua khắp người đầy máu tươi, hơi thở yếu ớt. Một vết kiếm lớn chém thẳng từ bả vai xuống bụng hắn, có thể nhìn thấy phần nào nội tạng pha lẫn với máu tươi trào ra ngoài, nhìn qua khá ghê rợn.

Vội lấy ra vài viên đan dược phối hợp với linh lực hòa tan dược lực thật nhanh để chữa thương cho Long Uyên, vẻ mặt Long Vân lúc này đã trở nên rất khó coi. Kẻ gây ra chuyện này thật sự là Dương Thiên? Từ khi nào hắn lại trở nên mạnh mẽ đến như vậy?

Dương Thiên lúc này đang cõng Long Tích Nguyệt trên lưng, phi như bay xuống chân núi Tàn Long Sơn. Vẫn giả vờ linh lực bị phong bế, Dương Thiên lấy cái cớ tiết kiệm thời gian để yêu cầu cõng Long Tích Nguyệt. Long Tích Nguyệt tuy có điểm ngại ngùng nhưng thấy yêu cầu của hắn cũng hợp lý nên liền chấp nhận.

Cho dù không sử dụng linh lực, Dương Thiên chỉ đơn thuần dựa vào lực lượng thân thể, tốc độ đã đạt đến một trình độ cực cao. Không đến nửa giờ, hắn đã xuống đến chân núi Tàn Long Sơn. Long Tích Nguyệt còn chưa kịp kêu Dương Thiên thả mình xuống thì đã cảm thấy cả người nhẹ đi. Dương Thiên vẫn cõng lấy nàng, dùng tốc độ nhanh nhất phi hành về phía Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc.

Trái với suy nghĩ của hai người, lúc này trung tâm Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc là một mảnh hỗn loạn. Quanh nơi này bị bao phủ bởi một vầng sáng hư ảo, nội bất xuất, ngoại bất nhập. Dương Thiên đứng từ xa nhìn vào có thể thấy được rất nhiều thành viên Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc ra sức tấn công thế nhưng không thể khiến rào chắn rung chuyển dù là mảy may.

Long Tích Nguyệt không hiểu chuyện gì đang diễn ra, lo lắng hỏi:

- Bên trong đang xảy ra chuyện gì. Khi ta rời đi, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc vốn không có rào chắn này a.

Dương Thiên khẽ nói:

]

- Nếu ta đoán không sai. Thứ này là do một tên rất lợi hại dựng lên, mục đích là không để cho bất kỳ ai rời khỏi đây.

Long Tích Nguyệt lắc đầu:

- Không thể nào. Cho dù Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc đã cử hơn 5 phần lực lượng tấn công Tàn Long Sơn Mạch thì vẫn còn rất nhiều tu sĩ cấp cao ở lại tọa trấn. Cho dù là đại quân tộc khác kéo đến thì vẫn có khả năng chống đỡ được. Hơn nữa, quân lực mà bốn tộc còn lại cử đi chắc chắn sẽ không ít hơn bọn ta. Điểm này cha ta đã từng khẳng định, không thể nào sai được.

Dương Thiên cười nhạt:

- Nếu như ta nói, kẻ tấn công Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc này đến từ Tàn Long Sơn Mạch thì sao?

Long Tích Nguyệt ngẩn ra, sau đó lập tức phủ nhận:

- Vô lý. Bọn hắn đang vây khốn đại quân ngũ tộc, sao có thể phân tâm đến đây tấn công Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc. Cho dù đã bị vây khốn, đại quân ngũ tộc vẫn là cái gai trong mắt bọn hắn. Một ngày chưa tiêu diệt được toàn bộ, bọn hắn sẽ không có tâm trí đi quản những chuyện bên ngoài.

Dương Thiên vỗ tay tán thưởng:

- Tốt, phân tích rất chính xác.

- Không phải ngươi vừa nói…

Dương Thiên phất tay:

- Ngươi còn chưa hiểu hết ý câu nói của. Ta nói tên kia đến từ Tàn Long Sơn Mạch, không nói hắn là người của Tàn Long Sơn Mạch. Ngươi có nhớ đến một kẻ rất lợi hại, từ đầu đến cuối chưa từng xuất hiện trong trận chiến này hay không?

Long Tích Nguyệt bị Dương Thiên hỏi khó, cố gắng nghĩ mãi mà không ra được. Nàng rối lên trách hắn:

- Long Vũ Hạo, bây giờ là lúc nào ngươi còn chơi trò úp úp mở mở, mau nói cho ta biết, rốt cuộc là kẻ nào lại có thể làm được chuyện này?

Dương Thiên biết Long Tích Nguyệt đang rất gấp nên cũng không tiếp tục trêu chọc nàng:

- Ngươi có từng nghĩ vì sao trận pháp vốn dùng để vây khốn đám ngoại lai kia bất ngờ xoay chuyển, đem ngũ tộc nhốt ở bên trong Hỏa Long Quật? Nếu bọn hắn làm được chuyện này thì đã sớm thoát ra, sao có thể chịu bị vây khốn ở đó hàng chục vạn năm. Vì vậy, kẻ mà ta nói đến là nhân tố mấu chốt đã gây lên trận chiến này, cũng là kẻ duy nhất có thể thực hiện những chuyện không tưởng đó.

Hai mắt Long Tích Nguyệt mở to, kinh hãi không nói lên lời. Phải mất một lúc sau, nàng mới ổn định được phần nào tâm tình, giọng nói run rẩy:

- Ngươi muốn nói, bọn hắn đã triệu hồi thành công phân hồn của Thái Hư Cổ Long?

Chuyện này chỉ có cao tầng của Tàn Long Sơn Mạch mới biết được. Dương Thiên cũng là nghe được từ chỗ Long Vân. Tuy nhiên, cho dù tên kia không nói, dựa vào những gì đang diễn ra Dương Thiên cũng có thể khẳng định được. Chỉ là hắn không hiểu, Thái Hư Cổ Long sau khi sửa đổi xong trận pháp vẫn một mực không hiện thân, tại sao lại rảnh rỗi chạy đến đây tấn công Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc?

Phái phân hồn từ Tiên Giới xuống đây không phải chuyện đơn giản. Hắn ta sẽ không vì mấy lời thỉnh cầu mà trả cái giá lớn như vậy. Nói cách khác, Thái Hư Cổ Long đang nhắm đến một thứ gì đó tại Long Giới, mà cụ thể là một thứ mà Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc đang nắm giữ. Mặc dù đây chỉ là giả thuyết của Dương Thiên, nhưng hắn thấy câu trả lời này rất hợp lý, có thể giải đáp tất cả mọi khuất mắt.

Hai mắt Dương Thiên hơi sáng lên. Thứ mà Thái Hư Cổ Long cũng thèm khát, nói không chừng sẽ hữu dụng với hắn. Long Tích Nguyệt nhìn vẻ mặt Dương Thiên còn tưởng rằng hắn đã nghĩ ra cách giải quyết, nàng liền hỏi:

- Long Vũ Hạo, có phải ngươi đã tìm ra cách gì hay không?

Dương Thiên cau mày rồi lắc đầu:

- Không thể nói trước được. Ta còn cần phải xâm nhập vào trong kia một chuyến để nắm rõ tình hình mới đưa ra được đối pháp. Ngươi nên…

Dương Thiên còn chưa nói hết câu, một tiếng nổ khổng lồ từ bên trong trung tâm Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc truyền ra. Theo sau đó là những tiếng nổ lớn nhỏ không ngừng vang lên khiến khu vực xung quanh rung chuyển mãnh liệt. Dương Thiên trầm trọng nhìn Long Tích Nguyệt:

- Tên kia dường như đã không thể kiên nhẫn được nữa.

Long Tích Nguyệt muốn cầu xin Dương Thiên giúp đỡ nhưng lời chưa ra đến miệng đã nghẹn lại. Dương Thiên chỉ là tu sĩ Đại Thừa kỳ, cho dù có lợi hại hơn nữa thì có ích gì. Chuyện mà những tiền bối Độ Kiếp kỳ của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc còn không giải quyết được, hắn có tham dự vào cũng chỉ là tự tìm đường chết mà thôi. Long Tích Nguyệt không muốn Dương Thiên chết, nhưng nàng cũng không thể nhìn Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc diệt vong. Chỉ mong những vị tiền bối kia có thể chiến thắng được Thái Hư Cổ Long.

Trận chiến kéo dài không lâu, âm thanh chiến đấu rất nhanh kết thúc. Long Tích Nguyệt muốn lại gần để xem kết quả thì bị Dương Thiên ngăn lại. Hắn nghiêm túc nói:

- Tích Nguyệt, ngươi ở lại đây, ta sẽ vào trong đó quan sát tình hình.

Long Tích Nguyệt vội lắc đầu:

- Không được, việc này quá nguy hiểm. Lỡ như kẻ thắng là tên Thái Hư Cổ Long kia, hắn lại phát hiện ra ngươi…

Dương Thiên mỉm cười, đưa tay vuốt tóc nàng:

- Đừng lo lắng, ta tuy không tự tin có thể chiến thắng Thái Hư Cổ Long, thế nhưng muốn giữ mạng hẳn là không thành vấn đề.

Long Tích Nguyệt không tin:

- Cha ta từng nói, đạt đến Đại Thừa kỳ có thể lĩnh ngộ một thứ gọi là lĩnh vực. Một khi bị nhốt trong thứ này, trừ phi dùng sức mạnh cực lớn phá hủy nó hoặc đem kẻ tạo ra giết chết, bằng không đừng mong thoát ra được. Thái Hư Cổ Long chính là Độ Kiếp kỳ, nếu hắn dùng Lĩnh Vực vây khốn ngươi…

Dương Thiên thản nhiên:

- Cha của ngươi chỉ mới nói một phần, thực tế lĩnh vực phức tạp hơn rất nhiều. Ây, chuyện này khi nào có thời gian ta sẽ giảng giải cụ thể cho ngươi biết. Hiện tại ngươi chỉ cần tin tưởng vào ta, vậy là đủ rồi.

Dương Thiên nói xong liền xoay người, còn chưa kịp đi thì sau lưng đã vang lên âm thanh của Long Tích Nguyệt:

- Ta ở đây đợi ngươi, cho dù bao lâu ta cũng sẽ đợi. Vì vậy ngươi nhất định phải trở về.

Dương Thiên dừng chân, mất vài giây sau hắn mới quay đầu lại, nở nụ cười:

- Vì câu nói này của ngươi, cho dù thế nào ta cũng sẽ sống sót trở về.

Để lại câu nói, thân ảnh Dương Thiên liền biến mất trong tầm mắt của Long Tích Nguyệt. Dương Thiên không hề e ngại Thái Hư Cổ Long, tu vị hiện tại cho hắn sự tự tin này. Bất quá, giả vờ một chút để lấy lòng Long Tích Nguyệt cũng không thiệt hại gì. Nhìn dáng vẻ của nàng có lẽ đã rất cảm động. Nói không chừng khi Dương Thiên trở về nàng sẽ ôm chầm lấy hắn. Dương Thiên tự sướng một lát thì đã đến trước vầng sáng do Thái Hư Cổ Long tạo ra.

Hắn đặt tay lên vòng sáng, cảm nhận một chút lực lượng đang lưu chuyển bên trong. Tất nhiên, đây chỉ là phân hồn của Thái Hư Cổ Long, tu vị Độ Kiếp kỳ không cho phép hắn thi triển loại linh lực làm nên danh tiếng của nó, Thái Hư Lực. Bất quá, loại linh lực đang được sử dụng cũng có phần tương tự Thái Hư Lực, có thể xem là phiên bản hạ cấp. Thái Hư Lực là cao cấp linh lực, còn thứ này thuộc về đỉnh cấp bên trong các loại sơ cấp linh lực. Dương Thiên không biết tên gọi chính xác, chỉ đặt tạm cho nó một cái tên là Ngụy Thái Hư Lực, ý tứ là chỉ hàng giả.

Tuy yếu hơn rất nhiều, nhưng Ngụy Thái Hư Lực vẫn sở hữu những đặc tính đáng sợ của Thái Hư Lực, đó là sự hư hóa. Hư hóa, giống như một tảng đá, dưới sự bào mòn của thời gian mà dần tan rã, biến đổi. Thái Hư Lực có thể đẩy nhanh quá trình này vô số lần. Nó thuộc về một nhanh lai giữa Hủy Diệt Lực và Thời Gian Chi Lực, cực kỳ đáng sợ. Thái Hư Cổ Long dựa vào Thái Hư Lực vững vàng chiếm cứ một vị trí trên Thần Thú Bảng, cho dù những loại xếp phía trên cũng phải e ngại nó vài phần. Tất nhiên, trong hàng ngàn loại Thần Thú không phải chỉ riêng Thái Hư Cổ Long tu luyện Thái Hư Lực. Loại Thần Thú này có xếp hạng rất cao, là thứ khiến cả cõi Tiên Giới khiếp sợ.

Tạm thời bỏ qua những chuyện này, xác định được chắc chắn kẻ đã tạo lên vầng sáng này là Thái Hư Cổ Long, Dương Thiên bắt đầu cẩn thận ra tay. Hắn không muốn bứt dây động rừng nên chỉ cần tạo một khe hở nhỏ đủ để xuyên qua là được.

Để mở ra một khe hở nhỏ mà không khiến Thái Hư Cổ Long phát hiện, Thôn Phệ Lực chính là thứ hiệu quả nhất. Dùng Thôn Phệ Lực tạo ra một quả cầu màu đen nhỏ xíu, Dương Thiên đẩy nó về phía vầng sáng. Thôn Phệ Lực nhanh chóng cắn nuốt vầng sáng, mở ra một cái khe hở. Dương Thiên lập tức thông qua khe hở phóng vào bên trong. Lượng Thôn Phệ Lực Dương Thiên sử dụng khá ít nên rất nhanh liền tiêu hao không còn, vầng sáng trở lại nguyên vẹn như cũ.

Thuận lợi tiến vào bên trong, Dương Thiên thận trọng tiến về hướng trung tâm. Nơi hắn đi qua, xác của tu sĩ Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc bày la liệt khắp. Ngoại trừ vài người tu vị thấp kém không đáng chú ý còn sống sót trong sợ hãi, đa phần tu sĩ cấp cao đều đã bỏ mạng. Càng tiến lên phía trước, Dương Thiên càng cảm nhận được nhiệt độ tăng vọt. Tất cả kiến trúc quanh đó đều bị nhiệt độ khủng bố này làm này cho vặn vẹo, kể cả những loại tinh thiết cứng rắn nhất cũng bị tan chảy.

Dương Thiên tạo ra một vòng sáng bao quanh người, ngăn cách cơ thể với nhiệt độ kia rồi ngẩn đầu nhìn ra phía đằng xa. Thiên không biến thành một màu đỏ, bị nhiệt độ này làm vặn vẹo, xuất hiện từng vết nứt phân bố rải rác ở nhiều nơi. Nguyên nhân của nhiệt độ khủng bố này là một quả cầu lửa khổng lồ bốc cháy dữ dội. Nó nằm ở ngay vị trí cung điện của Long Chiến Thiên, bao phủ cả một phạm vi rộng lớn. Nếu cẩn thận nghe kỹ, có thể phát hiện những âm thanh chiến đấu từ bên trong phát ra.

Đứng ngay bên cạnh quả cầu lửa khổng lồ kia, Dương Thiên do dự một lát rồi quyết định không đi vào bên trong. Hắn cảm nhận được, thứ này là có ẩn chứa lực lượng pháp tắc khá mạnh. Cho nên rất có thể là một dạng lĩnh vực nào đó. Còn chưa biết được bên trong đó đang xảy ra chuyện gì, Dương Thiên sẽ không có hành động hấp tấp xông vào.

Thứ khiến hắn ngạc nhiên là, không ngờ Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc còn ẩn chứa một cường giả mạnh đến mức này. Chỉ dựa vào suy đoán của Dương Thiên, kẻ đã tạo ra lĩnh vực này tu vị ít nhất cũng đã đạt đến Độ Kiếp Lục Chuyển, so với Long Chiến Thiên còn mạnh hơn một tiểu cảnh giới.

Mức độ khôi phục hiện tại của Dương Thiên là Độ Kiếp Tứ Chuyển. Dựa vào hai mảnh vỡ của Hỗn Độn Diệt Thế Kiếm, phối hợp với những thủ đoạn thần thông khác, tất nhiên không phải e ngại Độ Kiếp Lục Chuyển. Thứ khiến Dương Thiên dè chứng chính là Thái Hư Cổ Long. Nếu như nó có thể đánh bại vị Độ Kiếp Lục Chuyển của Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc kia, vậy thì nó đã có uy hiếp nhất định đối với Dương Thiên.

Trận chiến diễn ra khá giằng co, Dương Thiên đứng bên ngoài chỉ nhìn thấy những bóng đen liên tục va chạm vào nhau, đủ mọi loại pháp thuật thần thông được thi triển ra. Dương Thiên có hơi tiếc nuối, nếu như có Phá Thiên ở đây, mượn nhờ Vạn Pháp Thông Thiên Nhãn của nó, muốn quan sát trận chiến này cũng không phải việc quá khó khăn. Không thể nhìn thấy cụ thể những gì đang diễn ra, Dương Thiên rất khó phán đoán chính xác được thực lực của những kẻ bên trong.

Một hồi lâu sau, quả cầu lửa bắt đầu rung chuyển dữ dội, từng đợt sóng không khí manh theo nhiệt lượng khủng bố tỏa ra xung quanh, đem những kiến trúc vốn đã vặn vẹo hóa thành hư vô. Dương Thiên có vòng sáng bảo vệ nên không có vấn đề gì, hai mắt hắn gắt gao nhìn thẳng về phía những bóng đen kia. Trận chiến đã đi đến hồi kia, hiện tại chính là lúc phân thắng bại.

Rung chuyển đến một mức độ nào đó, quả cầu lửa rốt cuộc cũng không chịu nổi nữa mà nổ tung. Một cột lửa phóng thẳng lên bầu trời, bị vầng sáng do Thái Hư Cổ Long tạo ra chặn đứng, hóa thành từng đám lửa lớn rơi về những hướng khác nhau. Ở dưới mặt đất, nơi Dương Thiên đang đứng bị vụ nổ phá hủy hoàn toàn. Xung quanh hắn lúc này là một biển lửa không nhìn thấy điểm đầu và điểm cuối.

Đứng trong không gian chỉ thuần một sắc đỏ thuần túy, Dương Thiên vẫn không mảy may bận tâm. Hắn nheo mắt nhìn lên phía trên cao, nơi kết quả trận chiến vừa được quyết định.

Một âm thanh lạnh lùng vang lên:

- Có thể ép ta đến mức này, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc các ngươi cho dù tận diệt cũng có thứ để tự hào.

Nghe được âm thanh này, vẻ mặt Dương Thiên trầm xuống. Kẻ chiến thắng vẫn nằm trong dự tính của hắn, chính là Thái Hư Cổ Long. Cường giả Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc có lợi thế số đông, đây lại là địa bàn của họ, có thể tận dụng cấm chế, trận pháp, Long Văn hay những pháp bảo lợi hắn khác, nhưng đến cuối cùng vẫn thất bại. Đây không chỉ là chênh lệch tu vị, mà còn là ảnh hưởng của nhiều yếu tố khác. Giống như Dương Thiên, Thái Hư Cổ Long đến từ Tiên Giới tất nhiên sẽ sở hữu những thần thông, bí pháp kinh người, vượt cấp khiêu chiến, lấy một địch trăm là chuyện quá bình thường. Điều đáng nói ở đây chính là, trên người Thái Hư Cổ Long vẫn hoàn hảo, không hề có bất kỳ vết thương nào.

Biển lửa dần yếu đi, khung cảnh hiện ra rõ ràng hơn. Một thanh niên mái tóc màu bạc đứng giữa không trung, gương mặt có chút tuấn tú, hai con mắt màu bạc không nhìn thấy tròng mắt bên trong. Tay phải của hắn là một cái long thủ cực lớn đang nắm chặt lấy một con Liệt Thiên Đế Viêm Long.

Con Liệt Thiên Đế Viêm Long này mình đầy máu tươi, mỗi giọt máu của nó giống như những đốm lửa bốc cháy, chảy xuôi trên cơ thể rồi rơi xuống mặt đất. Hai mắt Liệt Thiên Đế Viêm Long nhắm chặt, khí tức suy yếu đến cực điểm, tùy thời đều có thể biến mất. Sau lưng thanh niên là một kẻ rất quen thuộc đối với Dương Thiên, người mà hắn đã từng gặp khi tham gia nghi lễ kén rể của Long Chiến Thiên, kẻ mà Long Vân nói vì đố kỵ nên đã phản bội Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc, thúc thúc của Long Tích Nguyệt, Long Chiến Thần.

Bộ dạng của Long Chiến Thần lúc này có chút khép nép, đầu hơi cuối, tựa như đang sợ hãi sức mạnh của Thái Hư Cổ Long. Chỉ cần là kẻ có trí tuệ, nhìn vào liền biết Long Chiến Thần đã quy phục tên Thái Hư Cổ Long kia. Một kẻ có địa vị cao như Long Chiến Thần, hắn tại nơi này chỉ đứng dưới Long Chiến Thiên lại chấp nhận đi làm thuộc hạ cho Thái Hư Cổ Long. Điều này đối với tộc nhân Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc thực sự rất khó để chấp nhận. Nhưng nếu suy tính cẩn thận, nếu không có Long Chiến Thần hỗ trợ bày kế, đại quân ngũ tộc sao có thể dễ dàng đi đến thất bại để rồi bị vây khốn ở Hỏa Long Quật như vậy. Nếu không có Long Chiến Thần trợ giúp, Thái Hư Cổ Long sao có thể trong thời gian ngắn ngủi chiếm được Liệt Thiên Đế Viêm Tộc, đem toàn bộ cường giả tọa trấn nơi này đánh bại.

Ngoại trừ con Liệt Thiên Đế Viêm Long vị thanh niên nắm trên tay. Quanh đó còn rất nhiều xác của những kẻ khác đang rơi rụng khắp nơi. Khí tức trên cơ thể bọn hắn đều đã đoạn, hoàn toàn chết đi. Do tác dụng của Ngụy Thái Hư Lực, mạng sống, linh lực, thân thể của tất cả bọn hắn đều đã bị bào mòn, Dương Thiên cũng không nhìn ra được cụ thể những kẻ này khi còn sống đạt đến cấp bậc này. Bất quá, có thể ở trong biển lửa mà không bị đốt cháy thành tro bụi, tu vị của bọ hắn khi còn sống cũng phải đạt vào Độ Kiếp kỳ. Số lượng nhìn qua phải lên đến hơn mười tên. Hơn mười tên Độ Kiếp, đây chính là tất cả lực lượng còn sót lại của Liệt Thiên Đế Viêm Tộc. Xem ra tên Thái Hư Cổ Long này rất biết cách trảm thảo trừ căn, không để lại bất kỳ mối hậu họa nào.

Long thủ khẽ nắm lại, con Liệt Thiên Đế Viêm Long trên tay thanh niên phun ra một ngụm máu to. Hai mắt nó gian nan mở ra, bên trong tràn đầy sự phẫn nộ và không cam lòng. Thanh niên cười lạnh:

- Thế nào, khi nãy không phải bộ dạng của ngươi rất oai phong hay sao. Hiện tại so với một con cá chết cũng không mấy khác biệt.

Liệt Thiên Đế Viêm Long ho khụ khụ vài tiếng, âm thanh yếu ớt:

- Nếu như không phải vì tên phản đồ kia, ngươi có mạnh hơn nữa cũng không thể nào chiến thắng được tất cả chúng ta.

Thái Hư Cổ Long tỏ vẻ chẳng bận tâm:

- Sắp chết đến nơi còn nói những lời vô nghĩa. Trong chiến đấu, chỉ có kết quả mới là thứ quan trọng nhất. Mặc kệ ta dùng thủ đoạn gì, chỉ cần ta thắng, sẽ chẳng có ai quan tâm đến chuyện đó nữa.

Long Chiến Thần cũng lên tiếng:

- Lão tổ tông, a, không đúng, ngươi chỉ là một phân hồn còn sót lại của lão tổ tông được chúng ta phụng dưỡng để trở thành con bài chống lại Thiên Long Tộc mà thôi. Hiện tại không cần nữa, đã có Thái Hư đại nhân ở đây, Liệt Thiên Đế Viêm Long Tộc cũng được, Thiên Long Tộc cũng tốt, bất cứ kẻ nào dám chống lại chúng ta đều sẽ bị tiêu diệt.

Lão tổ tông cười gằn:

- Ngươi phản bội lại gia tộc làm ra chuyện thương thiên hại lý này, lẽ nào là vì hắn đã hứa sẽ giúp ngươi phi thăng Tiên Giới hay sao? Ha ha, ngu ngốc, quả thực quá ngu ngốc. Ngươi cho rằng phi thăng Tiên Giới dễ như vậy sao. Nếu bản thể của hắn ở đây, nói không chừng thực sự có cách. Một cái phân hồn hạ phàm chưa được bao lâu, còn chưa hoàn toàn hợp nhất với thân thể mới thì có thể làm được gì. Ta nói cho ngươi biết, do ảnh hưởng của pháp tắc, tên này tối đa chỉ xuất hiện ở trung cấp vị diện được 3 tháng, sau ba tháng, hắn sẽ bị cưỡng chế quay về Tiên Giới hoặc trực tiếp bị pháp tắc loại bỏ. Ngươi nói, trong ba tháng này hắn có thể giúp ngươi phi thăng sao?

Long Chiến Thiên biến sắc, quay sang nhìn thanh niên:

- Những gì hắn nói đều là thật?

Khí tức trên người thanh niên phóng ra, uy áp Độ Kiếp Lục Chuyển toàn bộ tập trung lên người Long Chiến Thần khiến tên kia hít thở không thông. Thanh niên lạnh lùng nói:

- Ngươi dám nghi ngờ ta?

Toàn thân Long Chiến Thần rung lên vì sợ, hắn hoảng hốt nói :

- Ta không phải có ý đó, mong Thái Hư đại nhân tha tội.

Thanh niên thu hồi uy áp, nhàn nhạt nói :

- Hắn nói không sai, thời gian của ta quả thực chỉ có ba tháng, sau ba tháng sẽ bị cưỡng chế rời đi. Bất quá, trong thời gian này, ta có thể giúp ngươi thống nhất Long Giới, trở thành chúa tể. Sau đó truyền thụ lại cho ngươi một bộ công pháp. Một khi ngươi tu luyện thành công, muốn độ kiếp phi thăng Tiên Giới không phải là vấn đề.

Long Chiến Thần nghe đến đây liền yên tâm trở lại, hắn cũng chỉ cần có như vậy. Nếu như Thái Hư Cổ Long hứa hẹn điều gì đó cao siêu hơn ngược lại sẽ khiến hắn nghi ngờ. Liệt Thiên Đế Viêm Long đang muốn nói thêm gì đó thì Thái Hư Cổ Long đã nắm chặt long thủ. Một tiếng nổ phát ra, Liệt Thiên Đế Viêm Long bị cự lực bóp thành một đống thịt vụn, rơi vào trong biển lửa còn chưa tắt hẳn kia.

Thái Hư Cổ Long không để cho hắn nói. Nếu cứ tiếp tục, không chừng sẽ bại lộ. Hắn đúng là có công pháp để dạy cho Long Chiến Thần, thế nhưng bộ công pháp này chỉ tăng khả năng độ kiếp thành công lên thêm một phần mà thôi. Đừng xem thường một phần này, độ kiếp phi thăng Tiên Giới là một quá trình vô cùng khó khăn, hàng ngàn hàng vạn tu sĩ Độ Kiếp cũng khó kiếm ra một người thành công. Tu Chân Lộ càng về sau càng khó đi, trên con đường đó, thực lực là quan trọng nhất, nhưng vận khí cũng chiếm một phần không nhỏ. Kể cả những thế lực mạnh nhất Tiên Giới, không có một thế lực nào dám khẳng định hậu bối của mình có thể độ kiếp thành công, tiến vào Thánh Thể kỳ chứ đừng nói đến Thái Hư Cổ Long hiện tại chỉ là một phân hồn còn chưa hoàn toàn dung hợp với thân xác mới.

Tất nhiên, sau khi đạt được mục đích hắn sẽ trở về Tiên Giới. Về phần Long Chiến Thần có thể phi thăng hay không còn phải xem tạo hóa của tên kia. Hai bên là mối quan hệ hợp tác lợi dụng lẫn nhau, khi hết giá trị thì mỗi người một hướng. Trong khi Long Chiến Thần vẫn còn giá trị lợi dụng, Thái Hư Cổ Long vẫn phải nhẫn nhịn một chút.

Trấn an Long Chiến Thần, giết chết lão tổ tông Liệt Thiên Đế Viêm Long xong, thanh niên mới nhìn về phía bên dưới :

- Ngươi đứng nhìn lâu như vậy, có phải là nên hiện thân rồi hay không ?

Bị phát hiện, Dương Thiên cũng khống tiếp tục ẩn nấp mà thản nhiên đi đến. Tu vị hiện tại của Thái Hư Cổ Long cao hơn hắn, lại đến từ Tiên Giới, có vài thủ đoạn phát hiện Ẩn Thân Thuật cũng không phải chuyện gì lạ.

Vừa trông thấy Dương Thiên, Long Chiến Thần kinh ngạc hô lên :

- Là ngươi ?

Thanh niên có chút hứng thú quay lại :

- Ngươi nhận biết hắn ?

Bạn đang đọc Phong Lưu Chân Tiên của Saya Yuki
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Cập nhật biso000
Lượt thích 6
Lượt đọc 632

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.