Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hèn hạ

Phiên bản Dịch · 1539 chữ

Khi thấy nội dung đĩa CD, mặt Từ Mộng lập tức tái rồi, mà ta thì xấu hổ dời đi ánh mắt.

Nội dung bên trong đĩa CD này đều là chụp lén, mà thân là nữ chính Từ Mộng Hồn giống như hồn nhiên không biết, nàng cùng khách nhân ở trong phòng làm hết thảy, toàn bộ đều chụp xuống, hơn nữa còn không chỉ một cái.

Nếu như những nội dung này truyền lên trên mạng, vậy Từ Mộng còn làm người như thế nào? Mặc dù nàng làm nghề này, nhưng cũng không chịu nổi bộ dạng này!

Ta nổi giận, một quyền nện lên bàn phím, Quỷ Bà này lại đê tiện đến mức này, thủ đoạn gì cũng dùng, còn là người sao?

Từ Mộng sợ hãi, nàng đặt mông ngồi dưới đất, khóe mắt ngậm lấy nước mắt.

“Rốt cuộc là ai? Rốt cuộc bọn họ là ai? Tại sao phải uy hiếp ta như vậy?” Từ Mộng sụp đổ hô to, ta không thể làm gì khác hơn là đem chuyện của Lâm gia nói cho nàng, hết thảy đều là âm mưu, chỉ là lợi dụng nàng sinh ra thi thai, vì Lâm gia kế thừa hương hỏa.

Từ Mộng nghe xong, càng thêm sợ hãi, nàng nhìn ta hỏi: “Chúng ta đấu lại bọn họ sao? Chẳng bằng chúng ta nhận thua đi, sống thì sống. Dù sao ta cũng có một cái mạng hèn, có thể sống thì cố gắng không chết, sau này có vấn đề gì thì nói sau.”

Từ Mộng bắt đầu khuất phục, nàng cảm thấy thân phận mình hèn mọn, lực lượng đơn bạc, làm sao đấu qua được Lâm lão gia có tiền có thế?

Tôi ôm chặt lấy cô, không nói gì, còn cô bé rúc vào lòng tôi, khóc lóc rồi ngủ thiếp đi.

Ngày thứ hai chờ ta tỉnh lại, Từ Mộng đã không thấy, trên bàn có tờ giấy nhỏ, trên đó viết: Chuyện của ta ngươi đừng quản, thi thai ta dự định sinh ra, dù sao Lâm lão gia sẽ không bạc đãi ta, nói không chừng nửa đời sau ta cũng không cần sầu, cớ sao mà không làm?

Trên tờ giấy này có dấu vết của nước mắt, có thể tưởng tượng được lúc nàng viết nó không cam lòng đến mức nào.

Thi thai sinh có nguy hiểm, vạn nhất chết đi, Lâm lão gia cho nhiều tiền hơn nữa đều là giả, Từ Mộng không phải không biết, nhưng nàng không có cách nào, chỉ có thể khuất phục, nàng viết cái này là vì để cho ta không nhúng tay nữa, sợ liên lụy ta.

Con bà nó, việc này ta quản chắc rồi, không có bắt nạt người như vậy, có tiền thì ghê gớm lắm sao? Còn đùa nghịch loại thủ đoạn hèn hạ này, ta bình sinh khinh thường nhất loại người này.

Bất quá muốn chơi cùng loại người này, phải kê gối đầu suy nghĩ một chút, hiện tại thời gian này ta phải đi tìm Ải Tử Hưng, tối hôm qua một mực tắt máy, ta sợ hắn xảy ra chuyện gì.

Sau khi đến biệt thự của Hồ Băng Băng, tôi bắt đầu bấm chuông cửa, người mở cửa chính là Hồ Băng Băng, cô ấy nhìn thấy tôi đã nói có thể đến rồi, hôm nay nên làm quỷ văn cho cô ấy chứ?

Ta nói Quỷ Văn tạm thời không vội, sau đó hỏi Ải Tử Hưng có ở chỗ nàng không?

Hồ Băng Băng cho tôi một nụ cười ý vị sâu xa, sau đó gật đầu, tiếp đó dẫn tôi lên tầng hai biệt thự.

Sau khi đến một căn phòng, Hồ Băng Băng gõ cửa một cái, nhưng nàng không gọi là Ải Tử Hưng, mà là Chu Lệ.

Chu Lệ là trợ lý của Hồ Băng Băng, hôm qua ở trên xe đã gặp, dáng dấp cũng tạm được, nhưng dáng người đặc biệt tốt.

Ta có chút kỳ quái, không phải tìm Ải Tử Hưng sao? Sao lại gọi là Chu Lệ?

Vài giây sau, Chu Lệ mặc váy ngủ đi ra, tóc nàng ta phủ một bên, dáng người chống váy ngủ rất đầy, nhìn đặc biệt có cảm giác.

“Thế nào rồi? Cho Hưng thúc hầu hạ coi như chu đáo nhỉ?” Hồ Băng Băng cười nói.

Chu Lệ khoanh tay, nhìn thoáng qua tên lùn bên trong, cũng cho Hồ Băng Băng một nụ cười ý vị sâu xa.

“Đoán chừng hôm nay xuống giường sẽ mềm chân thôi!”

Nói xong Chu Lệ liền đi xuống, Hồ Băng Băng cũng đi theo xuống dưới, nói ở dưới lầu chờ chúng tôi.

Bà nội nó, bây giờ cuối cùng ta cũng biết nụ cười ý vị sâu xa này của Hồ Băng Băng là có ý gì, Ải Tử Hưng này quá không đáng tin cậy, bảo hắn đến tra biệt thự cùng Hồ Băng Băng này, thế mà lại đến phong lưu!

Hồ Băng Băng và Chu Lệ đi rồi, tôi vội vào phòng, Ải Tử Hưng nằm trên giường ngáy o o, dưới giường toàn là khăn giấy, thằng cha này có phúc lắm, với vóc dáng của Chu Lệ mà ngủ được với Chu Lệ, coi như hời cho nó.

Trách không được tên này tắt máy, hóa ra là sợ ta phá chuyện tốt của hắn.

Ta ngay cả vội vàng đánh thức Ải Tử, sau đó hỏi hắn xử lý thế nào rồi? Có tra rõ ràng hay không.

Sau khi Ải Tử Hưng tỉnh lại vẻ mặt mệt mỏi, một bộ bị người hút khô, nhưng trong mệt mỏi mang theo thỏa mãn.

“Tra con chim, chân đã mềm nhũn, còn tra thế nào?” Người lùn Hưng sau khi tỉnh lại nói thầm.

“Cái gì?” Tôi lạnh lùng nói.

“Khụ khụ, cái này, tối hôm qua ta đã tra qua, không có vấn đề, người không có vấn đề, phòng ở cũng không có vấn đề.” Người lùn Hưng vội vàng đổi giọng.

“Vậy rốt cuộc là bị ma quỷ quấy phá, hay là oán thai?” Ta tiếp tục hỏi.

Người lùn ấp úng nửa ngày không nói nên lời, cuối cùng hắn chỉ có thể kiên trì nói: “Quỷ, quỷ đi, Hồ Băng Băng nói hẳn là không sai, nàng lừa chúng ta lại không có chỗ tốt.”

Nếu là quỷ, vậy thì xăm cho nàng dương văn xua quỷ trừ tà đi!

Vốn là muốn xăm hình Quỷ Khất Dạ Xoa, nhưng Quỷ Khất Dạ Xoa này quá mạnh, nó thế nhưng là thích ăn quỷ đấy, thai nhi quỷ cũng không tính là xấu, chỉ là quấn quít lấy hồ băng băng, không muốn tính mạng của nàng, lại là tiểu quỷ, vạn nhất chạy không nhanh bị Quỷ Khất bắt được, ngay cả cơ hội đầu thai lần sau cũng không có.

Như vậy đối với nó mà nói quá thảm rồi, còn chưa sinh ra liền bị đánh rơi, hiện tại nếu như bị bắt lại, vậy liền hồn thể đều không có.

Cho nên ta quyết định không xăm quỷ khất dạ xoa, xăm hồng liên dạ xoa.

Hồng Liên vốn là đại biểu cho Phật giáo, có tác dụng trừ tà trừ quỷ, mà Hồng Liên Dạ Xoa này lại có thân phận đặc thù, hắn là quỷ sai, quỷ cũng sợ hắn.

So với Dạ Xoa ăn quỷ, Hồng Liên Dạ Xoa tự nhiên không tàn nhẫn và khủng bố như vậy, nhưng hiệu quả của nó cũng không phải quá kém, dù sao thân phận quỷ sai bày ra đó.

Lúc này Ải Tử Hưng hoàn toàn không có ý kiến, nói ta muốn xăm cái gì thì xăm cái đó đi, nói xong hắn lại nằm đó ngủ khò khò, ta đá hắn một cước, nói còn dính vào nơi này phải không? Dọa đến hắn rời giường cùng ta đi xuống.

Tên lùn Hưng này không biết là thận không tốt hay là chân mềm, cầu thang tiếp theo cũng không được, chân run lẩy bẩy, còn thở hổn hển, chọc cho Hồ Băng Băng và Chu Lệ luôn che miệng cười.

Nhìn thấy Hồ Băng Băng, ta liền bảo nàng đi theo ta một chuyến đến cửa hàng xăm, đã quyết định, xăm cho nàng một cái Hồng Liên Dạ Xoa, trừ quỷ trừ tà, giá cả hai vạn.

Hồ Băng Băng nói tiền không có vấn đề, hiệu quả tốt là được, dù sao hai vạn tệ đối với cô mà nói, không khác gì tiền tiêu vặt.

Trước khi đi, tôi lại nhìn thấy người đàn ông kia, anh ta vẫn mặc áo sơ mi trắng, đứng trên hành lang lầu hai. Anh ta nhìn tôi, ánh mắt có chút kỳ lạ, vẫn giống như lần trước, miệng mở lớn đang nói chuyện, nhưng không có âm thanh.

“Đừng tin nàng!”

Dựa theo khẩu pháp của nam nhân, tôi lại đọc ra lời hắn nói, nhưng khi Hồ Băng Băng cũng giống như tôi nhìn về phía hành lang, nam nhân kia quay đầu chạy.

Bạn đang đọc Phong Thuỷ Hình Xăm của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lynki96
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.