Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhân nói dối

Phiên bản Dịch · 1516 chữ

Lần này tôi để ý thấy áo sơ mi trắng của người đàn ông kia đỏ lên, giống như bị máu nhuộm qua.

Tôi mơ hồ cảm thấy có gì đó không đúng, đây chắc chắn không phải là người đàn ông do Hồ Băng Băng nuôi, bởi vì hành vi của anh ta quá kỳ lạ.

“Đừng chạy!”

Ta hét lớn một tiếng, lần này ta quyết định đuổi theo.

“Đường Hạo, ngươi làm gì vậy? Làm sao vậy?” Hồ Băng Băng gọi tôi một câu, cũng không thể gọi tôi lại, tôi vẫn là lấy tốc độ cực nhanh xông lên lầu hai, bởi vì tôi muốn bắt lấy người đàn ông kia.

Nhưng sau khi tôi lên tầng hai của biệt thự, người đàn ông kia đã không thấy bóng dáng đâu nữa, tôi lục soát khắp cả căn phòng cũng không tìm thấy anh ta.

Không thể nào, giấu ở đâu? Lầu hai này ta đều lật khắp rồi, vì sao không gặp người?

“Đường Hạo, ngươi làm sao vậy?” Hồ Băng Băng hình như có chút tức giận, dù sao ta cũng là một vị khách, lại lật tung cả tầng hai của nàng lên, may mà nàng muốn cầu xin quỷ văn của ta, có tính khí cũng không dám phát tác.

“Không đúng, ta vừa rồi rõ ràng nhìn thấy một nam nhân ở lầu hai, làm sao không thấy, đến cùng trốn đi đâu rồi?” Tôi kỳ quái gãi đầu.

Hồ Băng Băng không kiên nhẫn nói: “Ta nói lại lần cuối cùng, biệt thự này không có nam nhân khác, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi?”

Hết cách, nếu tôi bắt được người đàn ông đó, còn có thể giằng co với Hồ Băng Băng một chút, nhưng bây giờ không tìm được người, tôi chỉ có thể đuối lý, tùy tiện nở nụ cười, hóa giải bầu không khí xấu hổ, sau đó liền cùng Hồ Băng Băng rời khỏi biệt thự.

Người đàn ông kỳ quái xuất hiện trong biệt thự vẫn khiến tôi rất tò mò, nhưng bây giờ chỉ có thể không nghĩ đến chuyện này nữa, chuyên tâm xăm cho Hồ Băng.

Hoa văn Hồng Liên Dạ Xoa rất lớn, là một đóa hoa sen to lớn, phía trên có một mặt quỷ răng dài, chỉ có thể xăm ở trên lưng.

Hồ Băng Băng không có giá đỡ, lúc xăm hình ngay cả vải che cũng không cần, cứ như vậy để tôi thỏa thích xăm, vóc người của cô ta cũng không tệ, xuyên qua bên cạnh lưng vẫn có thể nhìn thấy một số thứ tốt.

Hồ Băng Băng là nữ minh tinh tuyến một, không biết là nữ thần của bao nhiêu người, ta hẳn là xem như may mắn.

Xăm khoảng năm tiếng đồng hồ mới hoàn thành, Hồng Liên Dạ Xoa đẹp hơn Quỷ Khất Dạ Xoa, đặc biệt là đóa hoa sen màu đỏ kia, tựa như thật bày ra trên lưng hồ băng.

Sau khi hoàn thành, Hồ Băng Băng thiên ân vạn tạ với tôi, sau đó trả tiền rời đi, Ải Tử Hưng thì ngủ trên ghế sô pha, giống như heo.

Tôi lắc lắc đầu một cách bất đắc dĩ, sau đó mở điện thoại ra, đưa cho hắn mười cái mạng to, đây cũng là một sự quan tâm của tôi đối với công nhân.

Đúng lúc này, Tô Tình trở về, cô ấy vào liền hỏi tôi, vừa rồi người rời đi là ai?

Ta nói là Hồ Băng Băng, nữ minh tinh tuyến một, ngươi chưa từng xem nàng diễn kịch sao? Nàng làm sao vậy?

Tô Tình che mũi, làm ra bộ dáng buồn nôn, nói miệng Hồ Băng Băng có một mùi thối, rất ghê tởm.

Ta nói không biết chứ? Hồ Băng Băng là một ngôi sao lớn như vậy, sẽ thối mồm sao? Sao trước đó ta không ngửi thấy?

Tô Tình nói làm sao cô biết, cô chẳng những ngửi thấy, hơn nữa còn cảm giác mùi thối này rất đặc biệt, không giống như miệng thối bình thường.

Tôi vội bảo Tô Tình dừng lại, thảo luận người khác miệng thối cũng quá nhàm chán, hơn nữa có chút buồn nôn, tôi cũng không muốn tiếp tục đề tài này.

“Đúng rồi, ngươi nói mời đại sư huynh thì sao? Có mời đến không? Sẽ không phải là tiểu tử Trương Thanh kia chứ?” Ta vội vàng hỏi, chuyện này rất quan trọng, nếu như có thêm một Thiên Sư hỗ trợ, hoặc là phần thắng của chúng ta liền nhiều một chút, Quỷ Bà kia quá ác độc, quá hèn hạ, coi như không có chuyện của Từ Mộng, ta cũng muốn đấu đến cùng với nàng.

Tô Tình nói dĩ nhiên không phải Trương Thanh rồi, hắn chỉ xếp lão Tam, còn có một nhị sư tỷ cùng đại sư huynh, bất quá đại sư huynh nói, ngày 15 hắn sẽ đến, bình thường hắn đều ở thâm sơn tu hành, rất ít đi ra, lần này có thể đáp ứng đã không tệ.

Mười Lăm sao? Đây chính là thời gian lấy sương sớm, nếu như thành công, liền có thể đánh rớt thi thai, đến lúc đó Quỷ Bà nhất định sẽ đi ra ngăn cản, mấu chốt là Từ Mộng hiện tại...

Tôi kể cho Tô Tình nghe chuyện xảy ra tối hôm qua, nha đầu này tức giận đến mức sắp trợn mắt, mắng thẳng bà quỷ kia đê tiện âm hiểm, sau đó hỏi thăm tổ tông mười tám đời của bà quỷ một lượt, Tô Tình mắng người thật sự tàn nhẫn, tôi chỉ có thể che lỗ tai.

Vừa lúc đó, cửa tiến đến một người, là một nữ nhân mặc váy viền hoa.

Chỉ nhìn dáng người và cách ăn mặc, ta còn tưởng rằng là một mỹ nữ, kết quả vừa ngẩng đầu, kém chút hù chết ta, còn tưởng rằng giữa ban ngày ban mặt gặp quỷ.

“Ngoạ tào!” Sau khi Tô Tình trông thấy, cũng phản ứng giống như tôi.

Nữ nhân này có một khuôn mặt cực kỳ xấu, ngũ quan của nàng giống như không ai phục ai, nhìn thật sự không được tự nhiên và xấu xí, mấu chốt là mũi và khóe miệng đều lệch, cái này có chút xấu đến quá mức, đây không phải là lúc sinh ra mặt mũi trước tiên đó chứ?

Sau khi nữ nhân đi vào, liền hỏi ta có phải Đường Hạo làm quỷ văn hay không?

Tôi nói phải, sau đó hỏi cô ấy vì sao làm quỷ văn?

Nữ nhân này trước tiên tự giới thiệu một phen, nàng gọi Thôi Mỹ Khê, là được bằng hữu giới thiệu mà đến, bằng hữu nói Quỷ Văn thần kỳ, cố ý không tưởng tượng được công hiệu, vì vậy nàng liền ôm tâm thái thử một lần.

Mục đích nàng làm quỷ văn rất đơn giản, sau đó nàng chỉ chỉ gương mặt này của mình.

Nhan sắc là do mẹ cho, bản thân rất khó quyết định, mà Thôi Mỹ Khê thật giống như đầu thai sai chỗ, trời sinh chính là một nữ nhân xấu, từ nhỏ đã xấu đến lớn, có đôi khi ngay cả cha mẹ nàng cũng ghét bỏ nàng.

Đây chính là thời đại xem mặt, bởi vì dung mạo xấu xí, Thôi Mỹ Khê đi đến đâu cũng bị người ta phỉ nhổ, thậm chí sẽ chọc tới rất nhiều phiền phức không cần thiết.

Về sau cuối cùng cũng chịu đựng được đến khi trưởng thành, tích trữ đủ nhiều tiền, vì thế nàng ta lấy hết dũng khí đi phẫu thuật thẩm mỹ, nhưng xui xẻo là phẫu thuật thẩm mỹ còn thất bại!

Lúc này Thôi Mỹ Khê chỉ chỉ miệng và mũi của mình, nói đây là di chứng sau phẫu thuật thẩm mỹ, tuy rằng bệnh viện thẩm mỹ bồi thường một số tiền lớn của Thôi Mỹ Khê, nhưng phẫu thuật thẩm mỹ thất bại không thể nghi ngờ là đã làm cho Thôi Mỹ Khê lạnh mặt.

Vốn đã rất xấu, bây giờ càng xấu hơn, ngay cả công ty làm việc mấy năm cũng bị khai trừ, bởi vì rất nhiều nhân viên khiếu nại, nhìn thấy gương mặt Thôi Mỹ Khê liền muốn nôn, căn bản không cách nào an tâm làm việc.

Thôi Mỹ Khê không trách bọn họ, ngay cả bản thân mình soi gương cũng muốn nôn, bạn trai của cô ta tình nguyện xem phim mình giải quyết cũng không muốn đụng vào cô ta, sở dĩ ở cùng cô ta là bởi vì bạn trai hết ăn lại nằm, cần nhờ Thôi Mỹ Khê nuôi.

Thôi Mỹ Khê không cầu khuynh quốc khuynh thành, xinh đẹp động lòng người, chỉ cầu mình có thể bình thường một chút, bởi vì lớn lên xấu, sống cũng quá thống khổ! Thậm chí nàng ta còn không muốn sống.

Bạn đang đọc Phong Thuỷ Hình Xăm của Giang Nam Đạo Trưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lynki96
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.