Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 15: Bốn cửa ải - bốn chức nghiệp

Tiểu thuyết gốc · 1852 chữ

Quảng trường trong Không gian, Nguyệt Nguyệt hoá thành tinh linh, hai đôi cánh nhẹ tựa cánh ve chậm rãi phiêu du đập, cánh tay nhỏ cầm lấy một gậy vung lên, một trăm người trong trạng thái đóng băng tỉnh giấc. Ai nấy mặt đầy hoảng hốt, Nguyệt Nguyệt nhẹ giọng:

“Các ngươi chắc hẳn đều đã xem CG, và nhiều người còn nghĩ đó là trò đùa, nhưng ta lần nữa khẳng định những thứ trong đó là thật, và nó chuẩn bị đổ bộ thực tế. Các vị thần tiên đoán được, nên phối hợp cùng nhau tạo ra game [Chinh Chiến] để nhân loại mô phỏng làm quen, chuẩn bị tinh thần cho trường hợp xấu nhất.

Trước khi Open Beta, sẽ có một kỳ Closed Beta kéo dài 7 ngày, thật may mắn qua bốc thăm Đại Việt dành được, và các ngươi chính là nhóm đầu tiên được chọn.

Các ngươi có câu hỏi nào không?”

Khi toàn bộ đang tiêu hoá thông tin, thì Lan sớm tỉnh táo, nhẹ giọng:

“Thưa ngài, chúng tôi tiến vào đây, thế thì thực tại?”

Nguyệt Nguyệt cười:

“Tất nhiên là biến mất?”

Câu trả lời ra, phía dưới nhộn nhạo:

“Mai công việc của tôi có ký kết, tôi biết mất sao đây?”

“Huhu, con gái mới sinh tôi còn chưa gặp mặt họ.”

“Chó má, thả lại ta, ta chưa muốn chết?”

Đợi toàn bộ phát tiết xong, Nguyệt Nguyệt tiếp:

“Khi các ngươi tiến hành, thời gian bên ngoài tạm ngưng, cuộc sống các ngươi không bị ảnh hưởng. Hãy tận hưởng đi.”

Dứt lời, Nguyệt Nguyệt cũng biến mất, 100 người bị màn sáng bao phủ, xung quanh chiếu lại đoạn CG, nhưng khác với việc chủ nhìn thấy bản 3D, nơi này toàn bộ hoá thần thành một phần tử, tham gia từng cuộc chiến, cộng thêm tiếng hát da diết, máu nóng của bọn người sôi sục, nhiều người giống Lưu H.Phát chửi bậy:

“ Mẹ kiếp. Đám chó má ngoài hành tinh. Ta sẽ giết hết, trả lại trái đất màu xanh.”

Sau đó mây mù tản, một cung điện lơ lửng giữa trời xuất hiện, Toàn bộ từ trên cao từ từ hạ xuống. Nhưng khác với vẻ hào nhoáng bên ngoài, khi chạm đất xung quanh vắng lặng, chỉ có một NPC ngồi giữa thềm đá, vẻ mặt u sầu. Trước mặt là bốn cánh cửa toả ra ánh sáng lung linh, nửa thực nửa mở.

Khi toàn bộ tiến gần lại, thấy tên NPC là ‘Không thể thông qua’, ai nấy đều bật cười:

“ Cái danh tự này…đây là chưa đánh đã khuyên lui..”

“ Thật thú vị, muốn ác tâm chúng ta.”

“ Không chết thì lo gì, haha ta sẽ cho họ thấy sức mạnh đệ tứ thiên tai.”

NPC ‘Không thể thông qua’ thấy đám người, mở miệng:

“Lại là người đến thí luyện người ư? Haha. Đúng là một kẻ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ, chưa biết thứ kinh khủng sắp phải đối mặt.”

Toàn bộ nắm chặt tay:

“ Đau khổ và chết có gì đáng sợ hơn là mất đi quê hương? Đã đến, xin mời lão cho tôi thử.”

NPC ‘Không thể thông qua’ gật đầu:

“Các ngươi có phong thái của ta năm xưa. Phần này gánh nặng, ta có thể giao lại, an tâm ly khai, làm một người bình thường. Chúc các ngươi may mắn.”

Dứt lời, gương mặt trút được buồn phiền, hơi chút giãn ra, ý vị thâm trường, tiếp:

“Trong thí luyện ảo cảnh, các ngươi có thể trải nghiệm vô hạn tử vong, hy vọng ngươi sẽ không rơi vào tuyệt vọng.”

Sau đó thân ảnh NPC biến mất, cả đại điện xa hoa vang lên âm thanh:

[ Con người phải biết Lịch sử, cho tường gốc tích Trái Đất, qua đó quý trọng hơn những gì đang có, thêm phần trách nhiệm với tương lai để cố gắng, phấn đấu đối phó hiểm hoạ tương lai. Muốn thực sự tham gia vào [Chinh Chiến], các ngươi cần thông qua 1 trong 4 khảo hạch:

1: [ Thí luyện Sĩ phu: Vì Nhân Dân lập Mệnh]

2: [ Thí luyện Võ Tướng: Nhất Tướng công thành Vạn Cốt Khô.]

3: [ Thí luyện Hiệp Khách: Thay trời hành đạo]

4: [ Thí luyện Đế Vương: Nhất Thống Giang Sơn.]

Thông quan sau có thể có được tương ứng quyền lựa chọn thân phận, tuyển định xong không thể thay đổi. Thân phận sẽ ảnh hưởng tới năng lực chiến đấu trong tương lai, mời thận trọng tuyển lựa! Kiến nghị, thông quan toàn bộ, rồi mới làm ra quyết định.]

Xem xong, không ai tiến lên, ánh mắt đầy thật trọng, lúc này đứng ở góc, vốn là một người không đáng chú ý, Nguyễn C.Thuận lên tiếng:

“Tôi vốn là một game thủ, đọc qua thấy bốn nghề nghiệp khác lại, nhưng ngẫm lại không khác cơ bản thường thức bao nhiêu. Sĩ phu tương đương Cung thủ, tiến hành công kích từ xa. Võ Tướng tương đương Kiếm Sĩ, đánh cận chiến hoặc khiên phòng thủ. Hiệp Khách tương đương Sát thủ, đánh nén hoặc tiềm hành ẩn thân. Đế Vương tương đương Pháp Sư, buff máu hoặc giảm khả năng làm lạnh.”

Nghe phân tích, toàn bộ đồng ý, Lưu H.Phát cười:

“Cảm ơn cậu. Ta thì hiểu đơn giản, Sĩ phu liên quan thử thách thi từ, ta dốt đặc cán mai, lại không quen luồn cúi => Loại. Võ Tướng cần bầy binh bố trận, am hiểu kích thích sĩ khí => Loại. Đế Vương, nhìn oai mà khổ nhất, làm gì cũng không thể làm theo ý mình => Loại. Tính ra Hiệp khách hợp với ta. Chúng ta chơi trước bẩy ngày, cần tận dụng ưu thế, ta đi trước, mọi người chậm rãi, dù sao cũng không chết.”

Dứt lời tiến tới cửa số 3. Những người khác thấy vậy, cũng làm ra lựa chọn của riêng mình.

Bên này, Phát vừa tiến vào, tiểu tinh linh lần nữa xuất hiện, mỉm cười:

“ Chúc mừng ngài đã lựa chọn Thí luyện Hiệp Khách: Thay Trời Hành Đạo. Để giúp ngài trải nghiệm tốt hơn, sẽ có ba thiên phú xuất hiện, ngài có thể lựa chọn 1 trong ba.”

Dứt lời, một màn sáng hiện lên trước mặt:

“1.[Đỏ]: Bình thản ung dung: Tâm tình trấn định, hờ hững đối mặt nguy hiểm.

2.[Lam]: Võ nghệ tinh thông: Các môn đều nắm giữ tinh thông, trình độ vượt qua 80% người trong thiên hạ. 3.[Lục]: Quang minh lẫm liệt: Khi làm việc tốt, sẽ để cho đối thủ sinh ra tâm lý áp bách.”

Phía dưới cùng là một dòng chữ nhỏ nghi chú:

“ Đẳng cấp tăng dần: Đỏ, Lục, Lam, Chàm, Tím. Mỗi một lần chơi, 3 kỹ năng xuất hiện ngẫu nhiên. Không thể thay đổi trong khi chơi.”

Xem xong, Phát tất nhiên chọn hai, một trận mơ hồ, khi mở mắt xung quanh tối om, mùi hôi thối bốc lên. Phát theo bản năng căng mắt, dựa theo ánh trăng quan sát, thì biết đây là một căn phòng giam. Cơn đau nhức không đến nỗi phải chết, nhưng tựa như con kiến đốt, dằn vật không nguôi. Âm thanh tinh linh vang lên:

“ Hoàn cảnh lịch sử: Lục Vương Chi Chiến. Tháng 3/1005, Hoàng Đế Lê Đại Hành băng hà. Thái tử Lê Thau mất sớm, dù Nam Phong Vương Lê Long Việt được chọn làm Thái tử mới, nhưng những người khác không phục, tự lập môn hộ, đất nước vô chủ. Nhân vật tên là Lý Hà, một kẻ thuộc thế gia họ Lý, võ nghệ cao cường, quen hành hiệp trượng nghĩa. Khi đi cứu giúp nhiều người, biết chỉ cần giết Lê Long Đĩnh là mọi thứ ổn hơn, nên chuẩn bị trừ tận gốc sâu mọt. Nhưng còn chưa bắt đầu, thì gia đình đã bị kẻ gian hãm hại mưu phản, cha bị binh lính giết tại chỗ, còn bản thân nhốt trong ngục.”

Xem xong một lượt, Phát nhíu mày. Bởi nếu hắn không nhầm, thì thời gian này, Lê Long Đĩnh không biết xem quẻ đâu, đoán rằng họ Lý sắp tiếm ngôi, đang âm thầm tiêu diệt, chính Lý Công Uẩn cũng phải tạm đổi sang họ Lê. Việc gia tộc bị diệt trừ, chắc chắn có liên quan tới tên này. Có lẽ giết Lê Long Đĩnh là nhiệm vụ thông quan.

Xác định được phương hướng, Phát thoải mái hơn. Đúng lúc này, một giọng nói yếu ớt vang lên:

“ Thiếu gia, thiếu gia người đã tỉnh.”

Phát hoàn chỉnh tiếp nhận trí nhớ, nên nhanh chóng nhận ra đây là Lý Tài, người hầu theo mình từ nhỏ, khi gia đình bị bắt, chỉ có mình Tài là người duy nhất chịu ở lại, và theo mình vào ngục. Phát nhìn nước mắt nước Tài, hơi khẽ cau mày:

“ Ta không sao, giữ lấy sức còn tìm cách trốn ra. Chúng ta không thể ở đây được, chúng ta phải báo thù cho gia tộc, thay trời hành đạo.”

Tài gật đầu:

“ Vâng. Nhưng chúng canh gác nghiêm cẩn, một con ruồi cũng khó thoát. Hay là chúng ta đưa nốt số bạc cho chúng để đổi thoát tội. Chết rồi tiền bạc cũng không thể mang đi.”

Phát thở dài:

“ Ngươi khờ thế. Chúng ta thân cô thế cố, mang tiền đưa cũng như nhét vào động không đáy. Bài học của cha ta còn đó.”

Tài cúi đầu. Phát tiếp:

“ Ta đã có cách. Ngươi mang bát nước lại cho ta.”

Tài ngơ ngơ ngác ngác làm theo. Phát cởi bộ áo trên người dính vết máu, quấn thành một cuộn, đổ nước vào, quấn qua hai thanh gỗ, nói:

“ Ta cùng ngươi thay phiên vặn cái này. Chỉ cần bẻ được là chúng ta thoát.”

Dứt lời, bắt đầu làm mẫu. Mặc dù là người học võ, nhưng đói ăn mấy hôm, cộng trên người có thương thế, nên được một tuần trà, Phát để Tài thay. Hai người cứ thay phiên liên tục. Khi tiếng gà gáy vang thì tiếng “ Cạch” vang lên. Tài sung sướng:

“ Thiếu gia..thiếu gia..thành công rồi.” Phát ngồi trên đất thở hổn hển, đáp: “ Một nửa thôi.“

Xong Phát cầm thanh gỗ, kéo bộ xương khô phòng bên qua, nhắm mắt bẻ lấy hai chiếc xương sườn, tiếp:

“ Cầm lấy. Mấy nay mài cho nhọn vào.”

Dứt lời, lắp ráp lại thanh gỗ, khiến cai ngục không phát hiện ra. Hơn mười ngày đi qua, mặc dù bị đánh đập, cả hai vẫn cam chịu, tối lén lút xử lý mủ, tránh nhiễm trùng, cũng như quan sát bố phòng.

Ngày thứ 5, Phát nhẹ giọng:

“ Đêm mai là Tết Trung Thu, cai ngục sẽ được nghỉ bớt, số lượng ít nhất. Ngươi chuẩn bị, mai tiến hành.”

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.