Chương 35: Theo nghiệp Quan Trường ( có bổ sung 1 số kiến thức Quan Trường cho người chưa hiểu rõ)
Hiền không lâu cũng trở lại, Trung vội mở miệng:
“Chúng ta uống cũng nhiều, lên hát cho giải rượu.”
Hiền nhìn hai người Hải cùng Quốc khẽ gật đầu, rất nhanh tiếp viên có mặt đưa lên trên tầng. Khi tiếng nhạc vang lên nhè nhẹ, Hiền cầm lấy mic, cười nhẹ:
“Tôi xin bêu xấu, mong ba người không chê.”
Hải cùng Trung hò hét:
“Tốt…tốt…Thật mong chờ.”
“Haha, chưa nghe cũng biết hay rồi.”
Hiền cúi đầu tỏ vẻ ngượng ngùng, dần đung đưa theo tiếng nhạc, giọng hát không thua kém 1 ca sĩ chuyên nghiệp, Quốc vốn đang chợp mặt cũng phải ngẩng đầu, hai tên Hải và Trung điên cuồng vùng vẫy, tay khép trái tim. Quốc nhẹ giọng:
“Tra cho thông tin người này?”
Một thông tin sơ lược nhanh chóng hiện lên:
“Hiền, 25 tuổi, tốt nghiệp Học Viện Báo Chí và Tuyên Truyền. Cha trước từng làm ở phòng Thanh tra huyện, nhưng mất do tai nạn cách đây 10 năm. Mẹ làm nông. Còn một em gái đang học Đại Học Y. Hiện chưa có người yêu.”
Chỉ vài thông tin, Quốc nhanh chóng hiểu tường tận, Hiền đang cố gắng dùng hết thủ đoạn để sống sót, vươn lên và tìm hiểu sự thật. Đúng lúc này một ý tưởng loé lên, Quốc cảm thấy ngoài trò chơi có thử làm một chút việc khác, quan trường là không gian đối đầu đối trí rất tốt, thế là nhìn sang bên, cười:
“Anh Trung, Hiền đang ngồi không, chắc đang đợi anh. Mạnh mẽ lên.”
Nghe thế, Trung vô cùng hài lòng, khẽ vỗ vai cảm tạ, liền xán đến chỗ Hiền, ban đầu Hiền hơi e thẹn xong cũng đồng ý. Cả hai nắm tay nhẹ nhàng uyển chuyển di động, mà đang hát, Hải nhìn thấy nghẹn họng, câu được câu không, một lúc bực dọc quay lại ghế, uống sạch cốc bia. Thấy không gian dần âm trầm, Hiền tỏ vẻ ngây thơ:
“Anh Trung, anh Hoàng cùng anh Quốc không có bạn, để em ra gọi thêm hai người nha.”
Nghe xong, Quốc chút nữa phun ra, bởi ai cũng biết đi hát cần tay vịn là đúng, nhất là mấy anh em đã phê pha, nhưng có mặt con gái, có chút hơi quá đáng. Nhưng còn chưa kịp phản ứng thì Hiền đã đi ra gọi. Ba người quay sang nhìn nhau, ánh mắt đầy kỳ quái.
Chẳng bao lâu, Hiền đã đi vào cùng hai cô gái, do trang điểm đậm cùng ăn mặc cầu kỳ, nhan sắc cũng tạm được, nhất là áo trễ cổ, lộ ra một mảng ngực trắng xóa, khiến có hơi men, mấy ai không rạo rực. Hiền tiếp:
“Anh Trung, Anh Hải, hai anh nhảy với các cô ấy. Em nhảy với anh Quốc một điệu.”
Quốc nhếch mép, biết Hiền bắt đầu mưu kế, nhưng đã muốn vào quan trường, Quốc không thể nhường mãi được, cười:
“Người đẹp đã nói, tôi không để ý thì thất trách a.”
Dứt lời, hơi khom người, xong dắt tay nhỏ. Theo điệu nhạc, cả hai từng bước di chuyển, đôi lúc hơi va chạm, khiến mặt Hiền ửng hồng, mà Hải và Trung ánh mắt toé ra lửa, trong lòng càng thêm bứt rứt. Có lẽ lý trí vẫn thắng, cả hai coi đây là bài mà Hiền thử thách, thế là hai kẻ vốn không thích nhau, lại ngồi cạnh, cầm ly bia cạch vang, giống hai chiến hữu. Còn hai cô gái biết bầu không khí vi diệu cũng cất vang giọng ca “Vầng trăng cô đơn.”
**
Khi cách xa chỗ ngồi, cộng thêm nhạc vào cao trào, Quốc cúi đầu, nhẹ giọng nói:
“Rốt cuộc cô muốn gi?”
Hiền đôi mắt ngập nước, đáng thương đáp:
“Anh Quốc, anh nói gì thế? Tôi không hiểu.”
Quốc sớm ăn chán kiểu này, hừ lạnh:
“Tôi không phải thằng ngu. Đừng cho tôi giống như hai tên kia, Chọc giận tôi, cô không chiếm được chỗ tốt đâu.”
Hiền bình thản:
“Thật không ngờ, nhưng đáng tiếc hai tên ngu kia đã coi anh là kẻ thù.”
Quốc chỉ chỉ mép áo, cười:
“Trà xanh cần phải biết đúng điểm dừng, điều cô nói tôi đã nghi âm lại. Cô cần tôi cho hai tên kia nghe không.”
Hiền hơi biến sắc, bởi cô vốn coi Quốc là tên vô hại, trong lòng thầm chửi: “Vô sỉ”, nhưng miệng vẫn bĩnh tĩnh đáp:
“Dù anh có nghi âm, thì tôi để bí thư chiếm 1 chút tiện nghi là diệt được anh.”
Quốc cười:
“Vậy cô làm đi, nếu cô thực muốn đã khỏi phải làm những chuyện vừa rồi?”
Hiền nhìn chằm chằm:
“Vậy anh với tôi kết làm đồng minh, tiêu diệt những người khác.”
Quốc nhếch mép:
“Cô muốn diệt ai? Chả nhẽ Chánh Văn Phòng?”
Hiền trầm giọng:
“Đúng, có gì mai chúng ta nói sau.”
Cả hai người cũng tách nhau trở về chỗ. Một lúc tất cả chia tay. Tất nhiên Trung dù ngà ngà say vẫn bị Hải lôi ra tính tiền, cả hai thiếu chút động tay chân.
Ngày hôm sau, 7h Quốc tới văn phòng nhìn trống trơn, khẽ mỉm cười:
“Thế này mới đúng chứ.”
Xong tiến về chỗ bản thân. Do quyết định theo nghiệp quan trường, nên hôm qua Nguyệt Nguyệt đã dày công thu thập thông tin, các thế lực ở Huyện dần thành hình. Hiện nay đang có ba thế lực chính. Đầu tiên là cánh địa phương gồm Tỉnh Ủy Viên (TUV) - Bí thư (BT) Trịnh Long, Chánh Văn phòng Huyện Ủy Trịnh Khải, Trưởng ban Tuyên giáo Huyện Ủy Võ Sơn, Phó chủ tịch (PCT) thường trực HĐND huyện Trịnh Hân, Trưởng Ban Dân Vận Huyện Ủy Trần Cửu. Chỉ Huy Trương BCHQS Phạm Hải…Thứ hai là cánh trung dung gồm PBT - Chủ tịch Huyện Nguyễn Loan, Trưởng ban Tổ chức Huyện Ủy - Trương Tùng, Trưởng phòng TC - KH Phạm Lân. Chủ nhiệm UBKT Huyện Ủy Trần Hà. Thứ ba là cánh địa phương khác gồm PBT thường trực - Chủ tịch HĐND Phạm Hào, PCT thường trực UBND Phạm Ngân, Trưởng Công an huyện Lê Sơn….Phe cánh đầu tiên Quốc chắc chắn không tham gia, bởi liên quan tới tiếng xấu của Bí thư là quá nhiều, việc như của Hiền là diễn ra như cơm bữa. Từ khi TBT mở chiến dịch ‘đốt lò’ thì vai trò của Bí thư nâng cao rõ, ở huyện nghèo Phù Tiên, Bí thư không khác ông vua không ngai. Phe thứ hai, Quốc cũng bỏ, bởi những người này không tranh đấu, phần lớn bên trên không người, điểm dừng chỉ vậy, nên hầu hết giữ an ổn. Cuối cùng nhánh thứ ba là khả dĩ, mặc dù so với hai phe cánh kia yếu hơn, bởi số UVBTV ít nhất trong ba phe, nhưng những người này đều muốn phát triển huyện, muốn dùng thành tích để tấn thăng.
Khi Quốc đang phân tích thì Trịnh Khải đi vào:
“Quốc, cậu đi cùng Phó chủ tịch đi công tác.”
Quốc như buồn ngủ gặp chiếu manh, tươi cười:
“Vâng.”
Nhìn thái độ trên, Trịnh Khải hơi khác lạ, nhưng khinh thường. Bên này vừa lên xe, Phạm Ngân nhìn Quốc nói:
“Cậu mới vào làm ở Văn phòng ư?”
Quốc đáp:
“Thưa Chủ tịch, tôi vào được hơn 1 năm, thông qua thi công chức..”
Nghe vậy, Phạm Ngân như nhớ ra gì cười:
“Cậu có phải lần thi được max điểm đó không?”
Quốc gãi đầu:
“Vâng, chuyện đã qua, không ngờ ngài Chủ tịch nhớ vậy.”
Phạm Ngân vẻ mặt chân thành:
“Cậu có tài, cố biểu hiện tốt, năng lực được, tôi sẽ đề bạt, người có tài phải được xếp vào đúng chỗ.”
Lãnh đạo thường không bao giờ hứa hẹn với cấp dưới khi bản thân chưa có lợi, nên lời Phạm Ngân nói bao hàm nhiều thâm ý. Thứ nhất, nói Quốc tài năng có, nhưng không có người nâng đỡ, thì khó mà thi triển. Thứ hai, Văn phòng là thùng sắt của Bí thư huyện cùng phe địa phương, phe Bí thư nhiều lần muốn đưa người đều không được, nếu Quốc đi theo, thì phe Phó bí thư có đột phá khẩu, không cần bị động như bây giờ. Thứ ba, vốn là tính lợi bản thân, nhưng lại khiến Quốc phải mang nợ. Quốc suy nghĩ xong đối sách, đáp:
“Xin chủ tịch an tâm, chỉ cần chủ tịch có việc gì dùng, chủ tịch mở miệng, tôi sẽ làm hết sức, không để chủ tịch thất vọng.”
Thái độ cảm kích cùng lơ đễnh bỏ đi từ ‘Phó’ khiến Phạm Ngân vô cùng hài lòng:
“Tốt. Người trẻ sáng suốt.”
Sau đó trong hành trình cả hai bàn luận, Phạm Ngân càng ngày càng ưng ý với Quốc. Khi đến các công ty kiểm tra, Quốc lẽo đẽo theo sau xách cặp, khi được biếu, Phạm Ngân ra sức từ chối, nhưng đợi người đi, Quốc lại âm thầm nhận, lõi được rút ra để vào trong cặp.
Về tới UBND huyện, Quốc vội xuống mở cửa xe, đưa cặp lại cho Phạm Ngân, nói:
“Sau có tin gì, tôi sẽ báo lại với Chủ tịch.”
Phạm Ngân vỗ vỗ bả vai, đáp:
“Tốt, tôi tin tưởng cậu.”
Nhìn bóng người rời đi, Quốc thở dài khôi phục khí thế như cũ, thầm than theo nghiệp quan trường đúng mệt a.
P/s: Mọi tình tiếp trong truyện là hư cấu nha, tên trùng lặp ngẫu nhiên, không cố ý.
KIẾN THỨC BỔ SUNG
[Một số nét khái quát về mọi người có thể tham khảo khi đọc truyện để hiểu hơn ( - đây là bản tóm tắt, dựa trên hiểu biết cá nhân, nên có nhiều chỗ mang tính chủ quan. Mọi người đọc và góp ý.)
A. Quyền lực lớn nhất nước: 16 Uỷ Viên Bộ Chính Trị:
Danh sách:TBT.
Chủ tịch nước
Thủ Tướng Chính phủ
Chủ tịch Quốc Hội
Thường trực ban Bí Thư
Bộ Trưởng Công An
Trưởng ban Nội Chính Trung Ương
Bộ Trưởng Quốc Phòng
Chánh Án Toà Án Nhân Dân Tối Cao
Phó Thủ tướng thường trực Chính phủ,
Phó Chủ tịch thường trực Quốc hội,
Chủ Nhiệm Tổng Cục Chính Trị
Bí thư Thành ủy Hà Nội,
Bí thư Thành ủy TP. Hồ Chí Minh.
Chủ nhiệm UBKT Trung Ương
Giám Đốc Học Viện Chính Trị Quốc gia
UV BCT thuộc BCHTW. BTHTW gồm 180 ủy viên chính thức và 20 ủy viên dự khuyết.
Thấp hơn là Ban Bí Thư, Ban Thường Vụ Quân Uỷ Trung Ương....Lãnh đạo thường là thành viên Bộ Chính Trị.
Các cuộc họp thường diễn ra dưới hình thức họp kín.
Lớn nhất là TBT > Thủ Tướng > ...Xong tầm quan trọng thay đổi tuỳ tình huống. Hiện đang có: Phe Trung Lập, Phe HY; Phe MN. Phe TNT( gồm phe TH. Phe NA. Phe HT. Phe HT đang chiếm ưu thế.)
B. Cơ quan hành chính nhà nước:
Cấp Trung Ương: Chính phủ, Bộ và Cơ quan ngang bộ (18 bộ và 4 cơ quan ngang bộ.) ( - sau gọi chung là cấp Bộ.)
Cấp Địa Phương:
a. Tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương: các sở, ban, cục. ( sau gọi là chung là cấp Sở)
b. Tại huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh: các phòng, chi cục. ( - sau gọi chung là cấp Phòng)
c. Tại các xã, phường, thị trấn: các đội. ( - sau gọi là cấp Xã)
Riêng Cục thì phải xem tình hình cục thể.
Các cơ quan đại diện của các Bộ tại địa phương bao gồm các cục và chi cục. Chẳng hạn như Tổng cục Thống kê có các đại diện tại các tỉnh là cục thống kê tỉnh, tại các huyện là chi cục thống kê.
C. Phân Cấp Hành Chính
– Thứ nhất: Tỉnh, thành phố trực thuộc trung ương (gọi chung là cấp tỉnh).
– Thứ hai: Huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh, thành phố thuộc thành phố trực thuộc trung ương (sau đây gọi chung là cấp huyện).
– Thứ ba: Xã, phường, thị trấn (gọi chung là cấp xã).
– Thứ tư: Đơn vị hành chính – kinh tế đặc biệt:
Cấp tỉnh > Cấp huyện > Cấp xã > Đơn vị hành chính - kinh tế.
D. Cấp cán bộ Hành Chính: ( dựa theo chức vụ cao nhất để sắp xếp)
Cấp 1: UVBCT
Cấp 2: UV Ban Bí Thư, UV Thường Vụ Quân Uỷ Trung Ương, UV Thường Vụ Quốc Hội. UV Thường vụ Đảng ủy Công an Trung ương. Ban Chỉ đạo Trung ương về Phòng, chống tham nhũng, tiêu cực. Uỷ viên Ban Chỉ đạo Cải cách Tư pháp Trung ương. Chánh Án TAND tối cao, Viện Trưởng VKSND tối cao. Chủ tịch Mặt Trận Tổ Quốc.....
Cấp 3: UV BCHTW. Phó Chánh Án, Phó Viện Trưởng. Phó Thủ Tướng, Phó Chủ Tịch Nước. Phó Chủ nhiệm Mặt Trận Tổ Quốc.....
Cấp 4: Bộ Trưởng hoặc Chủ nhiệm cơ quan ngang Bộ, BT Tỉnh, CT Tỉnh, CT HĐND. Ban Thường Vụ Tỉnh Uỷ.....
Cấp 5: Phó các chức cấp 5. Giám Đốc Sở, Cục Trưởng và Chủ Nhiệm cấp Tỉnh. BT Thành Uỷ. Chánh Án TAND cấp Tỉnh, Viện Trưởng VKS cấp tỉnh.....
Chủ nhiệm UBKT lớn hơn Chánh Án, Viện Trưởng cấp tương đương. Bởi 1 cán bộ mà thoát được UBKT thì VKS và TAND tối cao cũng không động được. ( Bên Đảng thường lớn hơn chút so với bên Chính Quyền.)
Cấp 6: BT Huyện, CT Huyện, CT HĐND, Ban Thường Vụ Huyện Uỷ....
Cấp 7: Phó BT, Phó CT, Trưởng các phòng, ban cấp huyện.Chánh Án TAND cấp Huyện, Viện Trưởng VKS cấp Huyện....
Cấp 8: Phó các phòng cấp Huyện, CT xã, BT xã....
Cấp 9: Phó CT xã, Phó BT xã và các cơ quan liên quan...
E. Một số khái niệm:
Quân ủy Trung ương: Thảo luận và quyết định tất cả các vấn đề về quân sự và quốc phòng của đất nước mà không cần phải tham vấn ý kiến của Bộ Chính trị, Trung ương Đảng, Quốc hội. Trong nghị sự chỉ có thành viên thường trực có quyền biểu quyết.- Thành viên thường trực: Tổng bí thư, Thủ tướng, các thành viên của Thường vụ Bộ Chính trị, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, Bộ trưởng Bộ An ninh, Tổng tham mưu trưởng quân đội nhân dân.
- Thành viên không thường trực: Bộ trưởng Bộ ngoại giao, Bộ trưởng Bộ Công an v..v..v.. thành viên không thường trực do Thường vụ Bộ Chính trị chỉ định.
Quân ủy Trung ương có một văn phòng thường trực riêng giúp cho việc hoạt động thường xuyên, định kỳ, là cơ quan ngang bộ.
Chính phủ: là cơ quan hành chính cao nhất của chính quyền trung ương điều hành đất nước thông qua các bộ và cơ quan trực thuộc, đứng đầu thủ tướng. Nói chung quản hết từ y tế, giáo dục tới an ninh ngoại giao, trừ mỗi quân đội.Cơ quan trực thuộc của Chính phủ là các tổng cục.
Quốc Hội: Đại hội đại biểu nhân toàn quốc, là cơ quan lập pháp duy nhất, thảo luận bàn bạc các dự luật trước khi được thông qua, người đứng đầu là chủ tịch quốc hộiĐại biểu quốc hội có nhiệm kỳ 5 năm do người dân bầu ra, nhưng không phải bầu trực tiếp, người dân chỉ bầu đại biểu cấp thấp nhất ví dụ cấp phường, đại biểu phưởng bầu lên quận, đại biểu quận bầu lên thành phố.. rồi lên tỉnh, toàn quốc.
Ngoài ra đại biểu còn do cả đảng chỉ định.
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |