Chương 40: Đối trọi gay gắt
Trầm ngâm một lúc, Quốc bấm điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng bực dọc:
"Chuyện gì?"
Quốc nhíu mày:
"Một tuần rồi vẫn chưa thấy kết quả, chẳng lẽ cậu quên rồi ư?"
Trần Thiên lắc đầu:
"Đã tác động, nhưng tên kia đắc tội hơi nhiều người? Cần chút thời gian.."
Quốc cắt ngang:
"Việc đó tôi không quan tâm? Cho cậu thêm tuần nữa, hy vọng thấy kết quả tuần. Mà cậu đừng nghĩ giở trò, Lão Tam đang theo sát bảo vệ hắn."
Nói xong, Quốc tắt máy trở lại phòng học. Đầu dây bên kia Trần Thiên bực dọc, ném thẳng điện thoại vào tường. Lê Ánh run run:
"Sáng sớm đã có kẻ to gan gây sự với anh ư?"
Trần Thiên thở dài:
"Còn nhớ tên Phạm Hai không?"
Nghe vậy, một hình dáng hiện lên rõ mồn một trong đầu, sở dĩ như vậy là người này cho cô ta ấn tượng cực lớn, ở trong tỉnh có lẽ mình người đó dám nói chuyện ngang hàng cùng Trần Thiên, Lê Ánh gật đầu:
"Em biết, nhưng việc sắp xếp 1 người trong Văn phòng Huyện Uỷ thành Chủ tịch Xã, đối với anh không phải là 1 việc dễ như ăn kẹo ư?"
Trần Thiên cười:
"Ban đầu anh cũng tưởng mình kiếm được món hời, nhưng để phía dưới tìm hiểu thì tên kia đắc tội cùng BT huyện Trịnh Long, mà cuộc họp Tỉnh uỷ sắp diễn ra, sợ tên kia trả thù quay đầu sang phe Chủ tịch Tỉnh Đỗ Báu, tạo thêm 1 biến số liên quan tới kế hoạch lên Trung Ương của cha ta. Không cẩn thận thì được không bù mất?"
Lê Ánh đáp:
"Hôm đó anh hứa hẹn với hắn nhưng không nói rõ hôm nào. Nên đợi bác thành công, chúng ta hơi đánh tiếng là khối kẻ chạy đi làm."
Trần Thiên thở dài:
"Tên kia đầu óc thông minh, thủ đoạn tàn ác, hành động kín kẽ, nên dù mới xuất hiện ba năm gần đây, nhưng thị phần buôn bán trong tỉnh đã chiếm trên 80%. Công An tỉnh cũng phải mắt nhắm mắt mở, nhượng 4 phần. Ban đầu ta cũng tính thế, nhưng trong giọng nói của hắn vừa rồi, nâng lên việc cử Phạm Tam ( - tội phạm truy nã cấp S bảo hộ), chứng tỏ hắn không muốn thương lượng, dây dưa. Đừng nhìn bình thường hoà nhã, dễ nói chuyện nhưng ai dám vi phạm quy tắc đề ra, hắn sẽ khiến ket đó trả giá khá lớn. Gần nhất là Trưởng phòng Hình Sự..."
Lê Ánh che miệng:
"Không phải nói đột quỵ..."
Trần Thiên cười, không tiếp tục. Sau đó bấm số, đầu dây bên kia, một giọng nói trầm vang:
"Ngươi còn nhớ có người cha này? Bao lâu ngươi không về nhà, biết mẹ lo lắng thế nào không?"
Trần Thiên lặng yên nghe giáo huấn, gần 5 phút, bên kia mới bình tĩnh, tiếp:
"Muốn cái gì, mau nói?"
Trần Thiên đáp:
"Con có chuyện ra ngoài, mai xong việc con về, lần này con gọi để nhờ chút việc..."
Sau đó trình này, đầu dây bên kia gõ gõ tay, đáp:
"Đã biết. Sau này làm việc thêm chú ý. Chơi với dao có ngày đứt tay."
Trần Thiên vâng vâng dạ dạ, xong nằm trên ghế thở dài, Lê Ánh nhẹ bóp vai.
*
Hôm sau, đoàn thanh tra trên tỉnh bất ngờ xuất hiện ở xã Ngô Quyền. Không bao lâu, chứng cứ nhận hối lộ ở xã Ngô Quyền bị tìm ra, Chủ tịch xã và hàng loạt cán bộ bị bắt và xộ khám. Cả Huyện uỷ bất ngờ, hoang mang tột độ, nhất là những người có mối quan hệ 'lợi ích' lâm vào lo sợ. Đủ mối quan hệ được vận dụng, đủ tiền tài rời đi. Cuối cùng, bản án được kết luận: Chủ tịch xã và đồng bọn nhận án 20 năm tù, tịch thu toàn bộ tài sản và bồi hoàn 10 tỷ. TUV, BT Trịnh Long cùng Ban Thường vụ Huyện uỷ bằng hình thức Cảnh cáo.
Mặc dù gió to sóng nhẹ, nhưng cũng khiến nhiều người biết BT Tỉnh Trần Tuấn có chút 'bất mãn' với Huyện uỷ. Nhanh chóng hội nghị thường ủy bất thường huyện Phù Tiên, bao gồm 13 thành viên được diễn ra:
1.TUV - BT Trịnh Long,
2.Chánh Văn phòng Huyện Ủy Trịnh Khải,
Trưởng ban Tuyên giáo Huyện Ủy Võ Sơn
PCT thường trực HĐND huyện Trịnh Hân,
Trưởng Ban Dân Vận Huyện Ủy Trần Cửu.
Chỉ Huy Trương BCHQS Phạm Hải
PBT - Chủ tịch Huyện Nguyễn Loan,
Trưởng ban Tổ chức Huyện Ủy - Trương Tùng
Trưởng phòng TC - KH Phạm Lân.
Chủ nhiệm UBKT Huyện Ủy Trần Hà.
PBT thường trực - Chủ tịch HĐND Phạm Hào
12.PCT thường trực UBND Phạm Ngân
Trưởng Công an huyện Lê SơnDù chưa đến giờ nhưng hầu hết đều sớm tới, khác với những hội nghị trước, các nhóm lợi ích rôm ra bàn luận, hôm nay ai nấy đều đang ngồi tại vị trí sắc mặt nghiêm túc. Không khí vô cùng nặng nề. Thật lâu, Trịnh Long quét nhìn một lượt, nói:
"Hôm nay họp Hội nghị Thường uỷ bất thường, nhằm sớm giải quyết 2 vấn đề: Thống nhất lần cuối danh sách cắt giảm để nộp lên trên Tỉnh uỷ và kiện toàn nốt những vị trí còn trống ở xã Ngô Quyền."
Nói tới đây, Trịnh Long cầm điếu thuốc hít một hơi, tiếp:
"Công chức là người được tuyển dụng, nhằm phục vụ lợi nhân dân. Mọi hành động, lời nói đều đại diện cho hình ảnh Nhà nước. Mỗi công chức đều cần phải nghi nhớ lời dậy của Bác: Cần, kiệm, liêm, chính, chí công vô tư. Nhưng kết quả ra sao? Chủ tịch xã Ngô Quyền không để ý kỷ cương Đảng, thông qua cán bộ móc nối với các nhóm người bên ngòi, bảo kê đánh bạc cùng buôn ma tuý. Mặc dù những kẻ đó đã sa lưới, chịu tội cho hành vi của mình, nhưng cũng khiến xấu bộ mặt Chính quyền, nhân dân sống bất an và mất niềm tin.
Với tư cách người đứng đầu Huyện, tôi chịu trách nhiệm lớn nhất về việc này, đồng thời yêu cầu các ban ngành xem xét toàn diện, tiến hành tự kiểm điểm, trong đó: Ban Tổ chức cùng Uỷ ban Kiểm tra Huyện Uỷ về khâu tuyển dụng và bổ nhiệm cán bộ; Công An huyện về đảm bảo trị an..."
Bị chỉ mặt điểm tên, Trương Tùng - Trưởng ban Tổ chức, Trần Hà - Chủ nhiệm UBKT và Lê Sơn - Trưởng Công An huyện vô cùng bất mãn, nhưng trong chốn quan trường khi hội nghị bị chỉ đích danh không nên ra mặt. Phạm Hào nhìn sang Nguyễn Loan, Nguyễn Loan đứng lên:
"Đồng chí Bí thư nói rất chính xác. Vụ việc ở xã Ngô Quyền ảnh hưởng rất xấu tới bộ mặt, hình ảnh của huyện, điều chỉnh bộ máy xã Ngô Quyền là điều phải làm, nhưng mà ban Tổ chức Huyện uỷ và Uỷ ban kiểm tra trong công tác khảo hạch, giám sát cán bộ làm rất tốt. Mấy chục năm nay ở huyện uỷ chưa từng xảy ra các vụ án tham nhũng, tham ô...Tỉnh uỷ từng có khen ngợi."
Lời dứt, không khí trong hội trường đột ngột giảm thấp, lặng như tờ. Bởi ai cũng hiểu Trịnh Long định mượn chuyện Ngô Quyền để viết văn vậy mà CTH vốn ôn hoà, nay lại không nhân nhượng, đối trọi gay gắt. Phạm Lân, Phạm Ngân tiếp tục thế công:
"Việc Chủ tịch xã là con sâu làm rầu nồi canh, không liên quan tới Ban Tổ Chức Huyện Uỷ."
"Trị an Huyện rất tốt, chưa bao giờ xảy ra cướp giật, đánh nhau..."
Trịnh Long biết đám này bắt tay nhằm vào mình, nhìn sang bên, PCT Thường Trực HĐND Trịnh Hân hiểu ý, đứng lên, nhìn toàn bộ mọi người, đáp:
"Bí thư nhắc nhở rất chính xác. Đầu tiên cần chấn chỉnh công tác tổ chức quản lý cán bộ, bởi ngoài Chủ tịch xã thì có nhiều người rất trẻ gần như mới bổ nhiệm. Thứ hai, công tác kiểm tra giám sát cần tăng cường, tránh buông lỏng, bởi không thể để một Đảng viên ưu tú dễ dàng chuyển hoá như vậy. Thứ ba, Thị trấn Vương ( - thuộc xã Ngô Quyền) là đầu tầu kinh tế cả huyện, việc tổ chức đánh bạc lớn thế, Công An tỉnh đều biết mà Công An huyện lại không biết gì. Cần xem xét lại năng lực người lãnh đạo."
Chánh Văn Phòng Trịnh Khải chỉ vào mắt sưng bầm, nói:
"Tôi thấy đánh nhau, gọi cho bên công an nhưng 10 phút không tới. Sợ xảy ra án mạng đành vào can, cuối cùng bị thế này. Tôi nghi ngờ bên Công An Huyện có kẻ bao che hoặc sợ mạnh hiếp yếu."
Hai bên không ai nhường ai, bầu không khí bị kéo căng như dây đàn, Trưởng ban Tuyên giáo Huyện Uỷ - Võ Sơn mỉm cười, đứng dậy:
"Việc Chủ tịch xã chỉ là chuyện ngoài ý muốn. Chúng ta cần tập trung vào việc tổ chức cán bộ ở xã Ngô Quyền. Khuyết vị trí Chủ tịch xã đã hơn 1 tuần rồi."
Biết Võ Sơn muốn chuyển chủ đề để giảm sóc, Trương Tùng, Trần Hà và Lê Sơn vội đứng lên tỏ thái độ sẽ điều chỉnh, rút kinh nghiệm. Tới lúc này chỉ còn Trưởng Ban Dân Vận - Trần Cửu, Chỉ Huy Trưởng BCHQS Phạm Hải yên lặng. Vốn phân chia: Phe trong huyện - phe trung lập - phe ngoại tỉnh là 6-4-3 bị đổi thành: 3 - 3 -7, nhìn thế cục từ mạnh sang yếu, Trịnh Long trong lòng hừ lạnh:
"Đám chết tiệt, ông không được thì bọn mày cũng đừng mong tới tay”.
Xong trầm giọng:
"Vị trí Chủ tịch xã Ngô Quyền, mọi người ai có nhân sự đề cử nêu ý kiến? Trước từ Ban Tổ Chức."
Trương Tùng đáp:
"Căn cứ ban Tổ chức cán bộ khảo sát, thì hiện có ba người đầy đủ năng lực đảm bảo công việc. Thứ nhất, Trần Hùng - Phó chủ nhiệm UBKT Huyện ủy, Nguyễn Trí - Thư ký của phó bí thư Nguyễn Loan, Lê Trung - Công An Xã Ngô Quyền."
Vốn tưởng rằng, dù làm khó thì ít nhất ba vị trí cũng có một người của mình nhưng Trương Tùng đây là muốn vạch mặt. Phạm Hào vốn im lặng, tiếp:
"Đồng chí Trương Tùng đề cử ba người rất tốt. Mặt khác, Bí thư vừa nói tôi có chút tán đồng, Xã Cương Chính, Bí Thư Trịnh Kiên bệnh nặng cần nghỉ ngơi khó đảm đương cần thay thế, xã Thiện Phiến cũng đang khuyết vị trí Bí thư..."
Đây đều là hai xã căn cơ của phe BT, Phạm Hào muốn thay hai xã, đây là trực tiếp xé mặt, bầu không khí đầy mùi thuốc súng. BT Trịnh Long biết không cản được lần này thì sợ rằng các hội nghị sau, hắn sẽ mãi vào thế yếu, đang trầm tư thì Trịnh Khải đứng lên:
"Người mà ban Tổ chức cán bộ đưa ra rất tốt. Nhưng xã Ngô Quyền cần phải có sự thay đổi toàn diện. Chúng ta cần điều chuyển người từ trên huyện về, trong đó tôi đề nghị đồng chí Hoàng Ái Quốc. Đầu tiên, trong kỳ thi công chức, đồng chí đạt max điểm, cao nhất cả nước, tài năng có. Thứ hai, mặc dù thời gian công tác ngắn, nhưng đồng chí giải quyết các vấn đề vô cùng tốt, bài nghị luận về tình trạng trị an được đăng trên báo tỉnh, nhận được sự khen ngợi bên tỉnh uỷ, năng lực có. Thứ ba, đồng chí đang tham gia khoá đào tạo cán bộ ở Trường Chính Trị Nguyễn Văn Linh, thấm nhuần tư tưởng của Đảng, lý lịch có. Với ba yếu tố trên, tôi không thấy ai xứng đáng hơn đồng chí Hoàng Ái Quốc giữ chức Chủ tịch Xã."
Trịnh Long hài lòng, nhìn về phía Phạm Hào, Nguyễn Lan:
"Các đồng chí mau phát biểu ý kiến của mình."
Nếu không biết va chạm giữa Trịnh Khải và Quốc thì ai cũng tin Quốc là thân tín của Khải. Khi toàn bộ đang nhìn nhau thì Võ Sơn bất ngờ đáp:
"Đồng chí Chánh Văn Phòng nói rất đúng. Bây giờ trung ương đang yêu cầu trẻ hóa cán bộ. Tôi thấy Hoàng Ái Quốc rất có năng lực, có thể làm tốt công tác của chủ tịch xã. Theo tôi biết, trong khoá bồi dưỡng trên tỉnh, đồng chí đang biểu hiện vô cùng xuất sắc, được BT Tỉnh khen ngợi."
Dứt lời, đưa qua tấm ảnh buổi bế mạc lớp học mà ban Tuyên giáo Tỉnh uỷ vừa đăng. Mọi người trước ngờ vực, Quốc có mối quan hệ trên tỉnh, giờ tin 8 phần, Trần Cửu vốn trung lập, tiếp:
"Xã Ngô Quyền quả thực cần bổ sung máu mới. Tôi tán thành đề nghị của đồng chí Trịnh Khải."
Phạm Hai:
"Đúng vậy, đồng chí Quốc quả thật là sự lựa chọn thích hợp."
Trịnh Hân:
" Ừ, năng lực của đồng chí Quốc mọi người đều thấy."
Nhất thời số phiếu đang là 6-7, Phạm Hào chần chừ, bởi Quốc ban đầu theo Phạm Ngân, nhưng có chút xíu đắc tội với Lê Sơn, nên dù có ý lôi kéo, nhưng hắn chưa từng tỏ tháu độ. Đúng lúc này Trưởng Phòng TC - KH Phạm Lân đáp:
"Tôi cũng tán thành việc đưa đồng chí trẻ tuổi có năng lực lên vị trí quan trọng."
Lời này khiến ngụm nước chè trong miệng đắng chát. Trịnh Long nhìn Nguyễn Loan:
"Đồng chí Chủ tịch thấy thế nào."
Nguyễn Loan vốn muốn an ổn chẳng qua lần này dụ hoặc Phạm Hào cho lớn, mới ủng hộ, nhưng giờ biết Quốc theo phe BT Tỉnh, Nguyễn Loan không muốn đắc tội, đáp:
" Ừ, trước tôi thấy qua, Quốc làm rất tốt, có thể xứng đáng vị trí này, "
Phạm Hào nhìn ưu thế đã mất, nói:
"Tôi tám thành. Năng lực đồng chí rất tốt."
Cuối cùng toàn bộ thông, Trịnh Long cao giọng:
"Hội nghị hôm nay rất dân chủ, mọi người đều phát biểu suy nghĩ của mình. Xem ra việc tăng cường phân công cán bộ trẻ tuổi đã thấm vào lòng người, đây là xu thế tất yếu. bây giờ tôi quyết định bổ nhiệm đồng chí Hoàng Ái Quốc làm Chủ tịch Xã Ngô Quyền. Lát nữa ban Tổ chức cán bộ chuẩn bị thủ tục, sáng mai bàn giao. Tan hội."
Toàn bộ rời đi, mỗi người 1 tâm trạng.. Mà trên đường xe trở lại Huyện, Quốc liên tiếp nhận được tin báo và cuộc gọi chúc mừng. Quốc khiêm tốn đáp, nhìn điện thoại từ 100% còn 10%, Quốc cười:
"Con đường quan trường chính thức bắt đầu."
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Lượt đọc | 2 |