Tiền ơi là tiền
Quốc trước đây chưa từng vào 1 nơi như thế này, nên có chút bối rối. Sau khi được tư vấn, bỏ ra 50 triệu thuê một phòng trong 1 ngày. Sau đó, mặc bộ đồ Gucci, đeo trang sức, Quốc bấm thang lên quán Bar trên tầng 7, nơi có thể view nhìn ra hồ. Tính Quốc từ nhỏ có chút cô độc, điểm 1 chai vang và chút hoa quả, ngồi nghe nhạc, thỉnh thoảng xem vài em vũ công nóng bỏng múa cột, thật chậm tận hưởng khoảnh khắc giới thượng lưu và chờ thời gian kết thúc. Nhưng không lâu, một cô gái mặc váy đỏ, ôm sát người, cổ khoét sâu để lộ đôi gò trắng bóc, cầm ly rượu đến tựa sát:
“ Anh đẹp trai. Có thể cùng anh dùng 1 ly.”
Quốc nhíu mày:
“ Tôi muốn an tĩnh một mình. Cảm ơn.”
Hà cũng không đi, ngồi vào phía đối diện, nói:
“ Gặp anh, em cảm thấy như gặp lại một người bạn cũ. Người ấy đã từng rời xa em mãi mãi, giờ âm dương cách biệt. Em không làm phiền, chỉ xin phép được ngồi đây ngắm anh được không? Xin đó ạ”
Trước sự thỉnh cầu của một cô gái, cùng đôi mắt to tròn trực trực lệ rơi, Quốc cũng không tiện từ chối. Hà thấy bước đầu thành công, chậm rãi công kích, mà Quốc tựa như chú nai ngơ ngác, dần dần bị Hà điều khiển, đùa bỡn. Quốc cảm thấy Hà như tình yêu định mệnh. Rượu đã tới tầm, Quốc cũng mạnh bạo mở miệng:
“ Anh mệt, em đưa anh về phòng được không.”
Hà e thẹn cúi đầu, mặt đỏ bừng, dùng giọng mũi, đáp:
“ Vâng.”
Hai người rất nhanh vào trong, Quốc trút quần áo bên ngoài, lao vào Hà như con sói săn mồi. Hà khẽ đầy ra, nói:
“ Đêm còn dài, anh đừng vội. Người anh toàn mùi bia thôi, đi thay đồ đi. Em chờ.”
Quốc ngoan ngoan làm theo, nước trườn qua người cũng không thể khiến tỉnh táo. Mười phút sau, Quốc choàng lên người khăn tắm, loạng choạch bước ra ngoài. Nhìn Hà đã trút bộ váy xuống, chỉ mặc một bộ ren mỏng, cơn hoả diễm bốc lên. Quốc lao vào, đè Hà xuống, vồ vập hôn lấy. Hà phản kháng:
“ Đừng…đừng…”
Đúng lúc này, bên ngoài tiếng gõ cửa dồn dập: “ Cốc….cốc…” Quốc mặc kệ, vẫn tham lam mút lấy mút để đôi môi căng mọng, nhưng tiếng ồn mỗi lúc một lớn, kèm theo tiếng chuông cửa và chuông điện thoại của Hà vang, Quốc đánh đứng dậy, càu nhàu:
“ 5* mà như l*n, em đợi anh chút.”
Hà khẽ thở phào, với lấy điện thoại, tắt đi. Quốc khẽ vặn chốt, thấy trước mặt là 1 phục vụ viên đang bê đồ, nói:
“ Tôi không gọi đồ, anh nhầm phòng rồi.”
Tên phục vụ mỉm cười:
“ Thưa Quốc tiên sinh, đây là dịch vụ tặng kèm của khách sạn, hoa quả đều là hành nhập khẩu từ A, đảm bảo thơm ngon 100%. Để tôi mang vào.”
Quốc đỡ lấy:
“ Không cần…”
Nhưng lời chưa nói xong, từ bên ngoài, ba tên đầy mình xăm trổ đẩy vào, tên phục vụ ngã nhào, đè lên Quốc. Cánh cửa nhanh chóng khép. Lâm - tên thủ lĩnh, gầm lên:
“ Mẹ con đĩ già, dám đi léng phéng với người khác. Lần này ông bắt tận tay, chết với ông.”
Rồi cầm dao vung lên như sẵn sàng giết người. Hà run run, chạy lại, quỳ gối:
“ Không…không…anh ơi, tên này mượn rượu định hãm hiếp em. Anh cứu em.”
Và chỉ cần một câu vậy, Lâm quay lại gằn giọng:
“ Ông mày xông pha giang hồ 18 năm, chưa ai dám động vào đồ của tao? Mày con nít ranh giỏi lắm.”
Dứt lời, còn không để Quốc giải thích, một trận quyền cước, Quốc bất lực chỉ ôm đầu. Hơn 10 phút, Quốc cả thân hình đau nhức, bị Lâm xách như gà ném lên trên giường, lạnh giọng:
“ Mày muốn chết hay sống.”
Quốc run run:
“ Sống…sống.”
Lâm hài lòng:
“ Vậy mang hết tài sản qua đây, tao xem thành ý thế nào còn xem xét.”
Quốc vô lực phản kháng, gật đầu làm theo. Tháo trên người trang sức, và mang nốt tiền còn lại, nói:
“ Tôi chỉ có thế này. Phía dưới sảnh có con KIA, đây là chìa khoá.”
Lâm để đàn em kiểm tra, sơ sơ giá trị gần 1 tỷ, lòng ưng lắm, nhưng còn muốn vòi thêm, nói:
“ Ngươi đây là đuổi chó ư? Mau đem thẻ ngân hàng đây, hoặc kêu người mang tiền tới.”
Quốc đáp:
“ Tôi không có, chỉ có như vậy. Đây là toàn bộ gia tài.”
Lâm ném con dao, đâm vào thớ gỗ, quát:
“ Đừng để tao nói nhiều.”
Nhưng đúng lúc này, một tên đã nghé sát:
“ Động tĩnh lớn, có bảo vệ lên kiểm tra.”
Lâm gật đầu, đạp cho Quốc nhát nữa, rồi nói:
“ Coi như mày may mắn. Lần sau sẽ không tốt đẹp thế này đâu.”
Xong cả đám mặc lên áo phục vụ rời đi. Hà khi lướt qua, ném ra một vài đồng 500k nói:
“ Xin lỗi.”
Khi cánh cửa đóng sập, Quốc đắng chát:
“ Đây là ta bị gái bố thí ư. Haha.”
Không lâu, một tiếng gõ cửa vang, một người đàn ông lực lượng mặc áo bảo vệ, nói:
“ Chúng tôi vừa qua camera, phát hiện có đối tượng lạ lẻn vào, hắn có gây nguy hiểm cho ngài không?”
Quốc một phần vì sợ, một phần thì đám kia cũng giúp mình hoàn thành nhiệm vụ, lắc đầu:
“ Không. Mà anh xuống quầy, điểm tôi một phần ăn.”
Vừa nói vừa đưa đống mà Hà ném bố thí qua. Tên bảo vệ liếc qua thấy phòng bừa bộn, nghi hoặc vô cùng, nhưng vào ở khách sạn 5*, không có tiền thì cũng có quyền, hắn cũng không dám nhiều lời, đáp:
“ Vâng.”
Bữa cơm được bưng lên, Quốc ăn nấy ăn để, xong tắm rửa lại, mặc lên một bộ đồ mới. Nằm trên giường, bật tiếng nhạc lớn để áp chế sợ hãi, nhìn nhiệm vụ chỉ còn 5 tiếng, mỉm cười:
“ Ngủ dậy là hết. Đôi khi tiền nhiều cũng không phải tốt.”
Nhưng đúng 3 giờ chiều, tiếng gõ cửa vang lên, Quốc chửi đổng:
“ Mẹ kiếp. Đây là khách sạn 5* hay nhà nghỉ bình dân đây.”
Khi cửa vừa mở, thì thấy một cảnh sát đi cùng lễ tân có mặt, thấy Quốc mỉm cười:
“ Chào cậu, tôi là Hùng - cán bộ phòng cảnh sát hình sự quận X, tôi muốn mời cậu tới trụ sở làm việc.”
Quốc đáp:
“ Tôi là một công dân lương thiện. Ba đời có truyền thống Cách mạng….”
Hùng nói:
“ Cái đó tôi đều rõ, chủ yếu mời cậu tới làm việc đã làm rõ một vụ án. Nó liên quan tới an ninh xã hội.”
Quốc nhíu mày:
“ Là vụ án gì?”
Hùng gãi đầu:
“ Tôi đang có nhiệm vụ bên này. Cấp trên bảo tôi đi đón cậu, tôi cũng quên chưa hỏi. Cậu thông cảm.”
Thấy thái độ Hùng hoà nhã, cộng với bản thân vốn là công dân 5 tốt, việc nghĩa Quốc sẵn lòng, vậy là ngồi lên xe, cùng Hùng tới trụ sở công an.
Vừa vào thì đã thấy đám Lâm và Hà bị trói tay, cùng phía xa, Lan ngồi một góc, Quốc đang ngơ ngơ thì Lan nhoẻn miệng cười:
“ Chào anh Quốc. Hân hạnh gặp lại anh.”
Trung bước tới
“ Chào anh, tôi là trưởng phòng cảnh sát hình sự quận X. Chúng tôi vừa bắt được đám của tên Lâm là nhóm chuyên dựng chuyện để hãm hại, đe dọa mọi người, thu lợi bất chính hàng tỷ đồng. Trước đây đã gây ra nhiều vụ, nhưng nạn nhân không trình báo, với chúng xử lý sạch sẽ lên không thể xử lý.”
Trầm ngâm, tiếp:
“ Hành động của anh ở quán Phở trở thành một viral trên mạng, thông tin của anh và biển xe cũng được nhiều người biết, nên bọn chúng đang định tẩu tán thì bị người khác nghi ngờ báo lại. Đồng thời, qua kiểm tra, chúng tôi thu giữ tang vật là bộ trang sức vàng, tìm tới cửa hàng Bảo Tín Minh Châu thì cô Lan xác nhận là anh mua sáng nay. Qua đó, chúng tôi có thể kết luận, đám này vi phạm điều C, khoản D…..Vật chứng, nhân chứng có đủ, mời anh đến là muốn anh viết đơn tố cáo, để chúng tôi có sơ sở khởi tố.”
Quốc gật đầu:
“ Mà đồ đâu?”
Trung xấu hổ:
“ Do đồ của cậu liên quan tới vụ án, nên chúng tôi sẽ tạm giữ. Mong cậu thông cảm. Và tôi sẽ cho anh số đường dây nóng của tôi, nếu có kẻ trả thù, thì anh báo lại, chúng tôi sẽ giúp đỡ hết mình.”
Biết tiền không phải lấy lại, Quốc cười rực rỡ:
“ Vì tổ quốc, tôi luôn sẵn sàng.”
Xong chậm rãi viết, tất nhiên xoá bỏ vai trò của Hà trong vụ án. Cuối cùng chỉ Lâm và hai tên kia bị bắt. Quốc đưa tiễn Lan rời đi, xong hút điếu thuốc, đợi thời gian trôi, thì Hà bước tới, cúi đầu:
“ Cảm ơn. Thật xin lỗi. Những điều tôi nói với anh trưa nay là thật. Tôi cũng bị ép buộc…”
Sau đó chậm rãi nói về việc mình là em ruột Lâm, bị Lâm ép buộc tham gia và chủ yếu để kiếm tiền cứu mẹ già đang bệnh và sinh hoạt. Quốc lắc đầu:
“ Việc này không liên quan đến tôi. Cô cố mà làm lại. Cơ hội không tới với ai lần thứ hai.”
Rồi mặc Hà nước mắt như mưa, nhìn đồng hồ đang điểm những giây cuối, nụ cười càng ngày càng rộng. Đúng lúc này, Hùng chạy lại:
“ Tôi đã làm việc thì chỉ hiện vật giữ lại. Còn tiền cậy cầu lấy.”
Quốc định từ chối, thì cọc tiền đã trên tay. Hệ thống máy móc vang:
“ Kiểm tra Quý Khách vẫn còn 100 triệu trên tay, Nhiệm vụ thất bại. Vòng lặp chuẩn bị bắt đầu sau 10 giây. 10…9…8…”
Quốc nhìn Hoàng nước mắt như mưa:
“ Cậu hại tôi rồi…”
Không lâu, Quốc lại trở về điểm xuất phát. Giọng hệ thống lại tiếp tục:
“ Tiêu hết 2 tỷ trong vòng 24 giờ.”
Quốc nhìn bọc tiền, khóc thét:
“ Tiền ơi là tiền.”
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 11 |