Nhiệm vụ đầu tiên
Quốc khó nhọc mở mắt, thật lâu mới thích ứng được với ánh sáng, chậm rãi quan sát xung quanh, thì thấy đây là phòng của mình, khẽ lẩm bẩm:
“ Có lẽ là một giấc mộng. “
Dứt lời bước dậy, định đi rửa mặt cho tỉnh. Bỗng lúc này, một âm thanh máy móc vang lên:
“ Hoàn cảnh trò chơi: Quý khách xuyên tới một thời không song song của Trái Đất. Khác biệt duy nhất là nơi đây chỉ có 1 Quốc gia duy nhất là Liên Bang. Nhiệm vụ thứ nhất: Trong vòng 24 giờ phải tiêu hết 1 tỷ.
Nhắc nhở: Mặc dù là bản sao của Trái đất, nhưng hành động ở đây chỉ có tỷ lệ (1/1 tỷ tỷ) ảnh hưởng thế giới hiện tại, gần như bằng 0, Quý khách cứ việc buông thả mà không cần lo lắng.”
Khi Quốc còn chưa kịp hiểu, thì một túi vải hư không xuất hiện trên giường, bên trong là từng cục từng cục tiền 500k mới tinh. Quốc hít sâu, nhìn đồng hồ đang đếm ngược, bước ra. Bà Lam thấy con, cười:
“ Tỉnh rồi ạ. Ra giúp mẹ tưới vườn cây. Đài báo mưa mà chẳng thấy.”
Quốc định nói về bọc tiền thì âm thanh vang lên cảnh báo:
“ Không để người xung quang biết sự tồn tại của hệ thống, nếu không sẽ lập tức bị giết. Đồng thời nghiêm cấm các điều A, B, C….khi thực hiện nhiệm vụ. Để giúp ích cho não bộ Quý khách, tập trung vào cách hoàn thành nhiệm vụ. Mỗi khi khi có ý nghĩ vi phạm, hệ thống sẽ để cơn đau đầu nhắc nhở. Cấp độ tăng dần nếu nghiêm trọng.”
Quốc nghe xong, đáp:
“ Vâng. Để con giúp.”
Nhưng tâm trí còn đang chăm chú vào cách tiêu tiêu tiền, nên hành động chệch choạch, vô tình làm ướt bộ áo đang phơi, bà Lam càu nhàu:
“ Thôi bỏ đấy, tý tao làm. Mày với cha chả được tích sự gì. Qua chú Lâm gọi bố về.”
Ở nhà mẹ là nhất, nên Quốc đành nghe theo.
Buổi tối, dùng bữa xong, cả nhà quây quần xem tivi, Quốc mở miệng:
“Mai con có việc lên Hà Thành. Ngày kia mới về.”
Ông Thừa khẽ gật đầu thể hiện đã biết, bà Lam nói:
“Mấy giờ đi. Gấp thì bảo anh An chở. Dịch vừa hoãn, đi xe khách đông người, không an tâm. Giờ tiền không quan trọng, sức khỏe mới là trên hết con.”
Quốc sáng mắt, đáp:
“Vâng.” Sau đó cầm điện thoại, bấm số anh An:
“Mai anh có bận chở khách không?”
An cười:
“Không. Mà cậu có việc gì thế?”
Quốc chậm trình bày, An nghe xong vui vẻ:
“Ok. Mai chú qua, anh đưa cho.”
“Vâng.” Quốc hài lòng. Xong Quốc cũng xin phép đi ngủ sớm, nhưng nhiệm vụ treo trên đầu, khiến Quốc thật không thể an giấc, chậm rãi mò điện thoại, nhẩm tính kế hoạch.
Sáng hôm sau, gà vừa gáy, Quốc đã dậy chạy bộ, tắm rửa, khiến cho tinh thần lên cao nhất, rồi đi tới đầu xóm. An cười:
“ Chú đến đấy à. Chị vừa nấu canh. Ngồi ăn với anh.”
Quốc lắc đầu:
“Em ăn rồi, để hôm nào về.
An đưa qua chìa khóa, cười:
“ Xe anh đổ xăng đầy đủ rồi. Thoải mái mà đi.”
Quốc nhận lấy, móc từ túi quần ra 4 đồng 500k mới cứng, đưa lại, nói:
“Em gửi anh chút.”
An nhíu mày:
“Anh em với nhau, chú khách sáo thế. Cầm về đi.”
Quốc nói:
“Bé Hoa sắp thi học sinh giỏi tỉnh, anh cầm lấy mua chút gì cho cháu nó tẩm bổ. Họ nhà mình hy vọng nhất là nó. Với em nghe mẹ kể, chị cũng vừa ốm dậy, em không biết mua gì qua thăm, nên…”
An thở dài:
“Chỉ lần này thôi đấy.”
Quốc vâng vâng dạ dạ rồi đánh xe đi. Nhìn bóng người đi xa, Huyền bước ra, càm ràm:
“Quốc nó từ nhỏ, số không may, kiếm đồng tiền cũng không phải dễ. Anh còn cầm làm gì.”
An thở dài:
“Tính thằng Quốc khách sáo, em biết còn gì. Mình không cầm chắc gì nó đã mượn xe. Anh tính lấy 500k thôi, còn đâu tìm hôm nào đưa lại cho hai bác.”
Chị Huyền gật đầu.
*
Bên này, Quốc phóng xe lên cao tốc Hải Phòng – Hà Thành, vừa ra khỏi vội tấp vào một quán bánh đa cá, cao giọng:
“ Bà chủ, cho một suất đầy đủ.”
“ Vâng. Quý khách đợi chút.” Giọng một người phụ nữ vang lên. Không lâu một bát nóng hổi có mặt. Quốc chậm rãi ăn, không quên bật một lon Pessi uống, từng ngụm mát lạnh, thoải mái vô cùng. Đây cũng là lần đầu tiên sau bao nhiêu lần đi qua, hắn mới dám vào. Bởi địa điểm bán đắc địa, giá cũng gấp 2 đến 3 lần. Xong xuôi, Quốc đứng dậy trả tiền, bà chủ cười:
“ Của anh hết 200k.”
Xung quanh vang lên tiếng xì xào:
“ Lại một con gà. Haha.”
“ Bà này cũng dám thu.”
Quốc nhếch mép, đập tờ polyme xuống bàn, nói:
“ Không cần hoàn. Ăn cho ngập mồm vào, sau này con cháu hứng nghiệp. Đời mẹ ăn mặn, đời con khát nước.”
Rồi dưới ánh mắt ngơ ngác của mọi người rời đi. Hành động này vô tình được 1 cô gái quay lại, đăng lên Tiktok với tiêu đề:“ Thật đẹp trai”, và clip nhanh chóng trở thành clip triệu view. Danh tính của Quốc cũng được mò ra.
May hôm nay là ngày thứ, nên đường phố không đông, dưới định vị bản đồ, Quốc đi tới một cửa hàng vàng Bảo Tín Minh Châu. Vừa bước vào trong, một cô gái mặc áo dài thướt tha bước tới, lễ phép cúi đầu:
“ Kính chào quý khách, không biết quý khách muốn mua gì, tôi sẵn lòng được phục vụ.”
Quốc vốn định mang ra mua hết, nhưng vừa có ý nghĩ, hệ thống đã phát ra những sóng tê rần, đầu có chút đau đớn, Quốc trầm ngâm:
“ Tôi sắp lấy vợ, muốn mua một bộ trang sức đôi gồm cả vòng, nhẫn, khuyên tai. Đẹp là được, tiền không phải vấn đề.”
Vừa nói, vừa để một cục tiền 500k ra, mặc dù không rõ bao nhiêu, nhưng nhìn chiều dầy, Lan ước cũng chừng 500 triệu, biết là khách sộp, vội đáp:
“ Mời quý khách vào trong ngồi. Tôi đi lấy đồ tới giới thiệu.”
Quốc cũng không giả vờ xa mưa, bước theo tựa lưng lên nghế, cảm nhận sự mát xa, thưởng thức một ly trà thơm ngát. Không lâu, Lan mang đồ ra, chậm rãi:
“ Thưa quý khách, đây là mẫu X thích hợp với giới trẻ, vô cùng được ưa chuộng…”
“ Mẫu C có vẻ lịch lãm, quý tộc, được chính tay nhà thiết kế A tạo….”
Quốc cũng chẳng quan tâm, điểm 1 bộ trang sức nhìn thuận mắt nhất, nói:
“ Gói lại cho ta.”
Bộ đó là đắt nhất có ở cửa hàng, nếu bán được, Lan cũng có phần trăm kha khá, mừng quýnh:
“ Vâng…vâng..quý khách đợi tôi chút.”
Không lâu, một túi nhỏ được đưa ra, Quốc cũng hoàn tất thanh toán 600 triệu, Lan đưa một tấm thẻ đen, nói:
“ Thưa quý khách, đây là thẻ thành viên Vip của cửa hàng, có thể hưởng ưu đãi 10% khi mua sắm mới và nhiều chính sách khác. Hy vọng quý khách nhận lấy, và có thể sớm quay lại. Với đây là số điện thoại của tôi, nếu có việc liên quan tới sản phẩm, quý khác có thể gọi.”
Quốc cười:
“ Được.”
Sau đó lái xe vào một cửa hàng Gucci, một hồi tất bật, chọn được một bộ đồ từ A - Z, tốn khoảng 200 triệu. Nhìn chỉ còn chưa tới 200 triệu nữa, Quốc nhếch mép:
“ Đơn giản. Giờ tới phút tận hưởng.”
Xe tới khách sạn 5* nằm toạ lạc ở trung tâm Hà Thành, vừa bước xuống, bảo vệ nhíu mày:
“ Này cậu, đây là địa phận khách sạn. Cấm dừng đỗ xe.”
Quốc đảo mắt qua, nhìn thấy xung quanh toàn là Bentney, Lexus…con KIA của hắn có chút lạc loài, cười:
“ Tôi vào thuê phòng, đỗ đây được chứ.”
Vừa nói, vừa cầm cục tiền tung hứng, tên bảo vệ sắc mặt quay ngoắt 180 độ, tươi cười:
“ Dạ…dạ được ạ. Cửa vào ở bên kia, để tôi đưa ngài đi.”
Quốc nhếch mép:
“ Không cần, ở đây trông xe. Làm tốt, lát ta boa vào đồng.” Rồi rảo bước. Tên kia đành cười ngượng:
“ Vâng.”
Khi bóng Quốc khuất, tên bảo vệ lẩm bẩm:
“ Đúng là thằng nhà giàu mới nổi.” Rồi bấm điện thoại cho lũ bạn:
“ Có gà, chuẩn bị.”
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Lượt thích | 1 |
Lượt đọc | 16 |