Đệ tứ thiên tai
Từ khoảng cách ước tính chỉ là 3 đến 4 ngày, Liên minh muốn thực hiện kế hoạch 'đánh nhanh thắng nhanh', khiến đám Ma Ảnh không kịp trở tay. Nhưng đường mòn vô cùng ngoằn nghèo khiến tốc độ giảm chậm. Chưa kể, dù Liên minh đã chia đều quân thành 12 nhóm, luân phiên canh gác, thương vong vẫn xảy ra, bởi quỷ dị dần học khôn. Khi biết đánh trực diện không ổn chuyển sang du kích. Ma Ảnh lợi dụng tốc độ thượng thừa, quen thuộc hoàn cảnh, đánh rút liên tục. Ai lạc đàn một kích tất sát. Ma Tâm đợi ai đó ngủ say, theo tâm trí xâm nhập, cưỡng ép sửa đổi tâm trí, không phải linh hồn đã được [Chinh Chiến] bảo hộ, phần lớn đã chết bất đắc kỳ tử. Khổ nhất là Lào, dân số thành công thu được [Siêu phàm giả] ít vô cùng, lại thêm có chút ngây thơ, ngoài Phongsavath chỉ còn hơn 10 người. Thuận vỗ vai:
"Chúng ta thành lập Liên minh, dựa trên tinh thần hợp tác cùng có lợi, tôn trọng lẫn nhau. Trong quá trình tiến hành chiến dịch, mọi người chỉ cần ra hết sức lực thì dù một thế lực bị diệt sạch trước khi kết thúc thì lợi ích phân chia không đổi. "
Kim Yo-jong và Canseco lần lượt thể hiện sự đồng ý. Andre thấy vậy dù không quá vui cũng gật đầu.
Sau 5 ngày, cùng thiệt hại 1/3 quân số, Liên minh cũng tới được khu vực hồ máu. Nhìn màn khói tanh ngòm, Thuận trầm giọng:
"Chúng ta thực hiện phương án A."
Tám nhóm tản ra 4 phía ẩn nấp, 4 nhóm vung lên nhạc khí tiến sâu vào trong. Thanh âm 'Đinh...đinh.....đang....đang..." rất nhanh truyền vào trong bộ lạc, Anh - Kha cùng Ma - An vội đứng dậy, khi nghe thám báo đưa tới quân số, Anh - Kha liếm mép:
"Tới rồi, tất cả mang theo vũ khí cùng ta ra ngoài."
Hai bên nhanh chóng động thủ, Ma Ảnh tiến hành Tiên thủ hạ vi cường, một nhóm 'tử sĩ' bất chấp đau đớn lại gần, tự bạo huyết thạch. Trước đấu pháp liều mạng, đám người không kịp trở tay, mảnh lớn tan thành huyết vụ, nhịp điệu rối loạn khiến sức áp chế từ âm thanh suy giảm nghiêm trọng. Anh - Kha cười:
“Ha..ha, đám này không chịu nổi 1 kích, thế mà ngươi nói kinh khủng. Bằng hữu, ngươi già rồi."
Nhưng khi quay sang đã thấy Ma - An thuần thục quỳ xuống, Anh - Kha còn chưa hiểu thì một lượng lớn sóng âm thanh phóng tới, gương mặt đỏ bừng nằm rạp trên đất. Hắn muốn điều động Hồn lực, nhưng không thể động, dường như có một cánh cửa ngăn cách. Anh - Kha nhìn Ma - An trừng lớn:
"Khốn kiếp, ngươi dám lừa ta."
Ma - An thở dài:
"Từ khi tới, ta chưa hề nói dối, chẳng qua nói mà ngươi không tin. Bằng hữu, ta khuyên đừng dẫy dụa phí công vô ích."
Anh - Kha không đáp, cắn răng chảy ra máu, miệng lầm bầm một đoạn chú ngữ, nhưng sóng âm thanh càng lúc càng lớn, Kha - Anh ánh mắt vô thần nằm trên đất, trơ mắt chứng kiến Phong Ảnh ( - một dạng huyết thạch, giống Hắc Đao) bị móc đi.
*
Bên trong thôn, Ma - ra đang cười cười nói nói cùng mấy cô gái Ma Ảnh, bỗng ánh mắt co rụt khi thấy từ ngoài cửa, Phát mang theo gương mặt cà lơ lất phất dẫn theo một ban nhạc tiến vào, Ma - ra vội quỳ xuống, cho hai tay ôm đầu, hô lớn:
"Anh trai, người tới rồi. Bên tôi những người này trong thể nội đều uẩn dưỡng Phong Ảnh.
Mà những thành viên trong bộ lạc Ma Âm nhìn thấy sáng mắt, nhao nhao chỉ điểm, bịn họ biết, bộ lạc Ma Ảnh thiệt hại càng nhiều, tương lai bộc lạc mình càng có thêm không gian phát triển. Mà người Ma Ảnh gương mặt đen như nhọ nồi, ánh mắt lạnh lùng như muốn ăn tươi nuốt sống. Nhìn loạt hành động thuần thục của Phát. Ander, Canseco, Phongsavath, Kim Yo-jong cũng hiểu Hóa duyên chính là công khai cướp bóc, lập tức học theo, quát lớn:
“Đất này ta ở, nhà này ta xây, nếu không muốn chết thì quỳ xuống, giơ tay lên đầu."
"Nằm xuống, ông đây tới hoá duyên chứ không phải giết người, đừng để ông đây động sát tâm."
"Mẹ kiếp, dám trừng ta, ta đập chết ngươi."
Hồn lực bị áp chế, cả đám Ma Ảnh không khác người thường, bị đám người dậy dỗ dần ngoan ngoãn, ứa nước mắt, xếp thành hàng ở khu đất trống, từ từ nhận sự hoá duyên.
Mà Ma - Âm dưới sự dẫn dắt của Ma - ra từ chỉ điểm chính thức trở thành chó săn, nhận nhiệm vụ dậy dỗ kẻ không nghe lời.
Mà ở góc, Anh - Kha cùng Ma - An bị trói cùng nhau, Anh - Kha luôn miệng chửi rủa, Ma - An ban đầu chỉ không thèm để ý, nhưng Anh - Kha càng ngày càng quá đám, chửi tới cả ông bà, Ma - An hét lớn:
“Thưa đại nhân, tôi xin báo cáo, tên này dù ôm đầu và bị trói nhưng hắn luôn miệng rủ rê tôi trả thù, hắn còn nói để hắn thoát hắn sẽ ăn tươi nuốt sống mọi người. Chưa kể trong tù giam, tên này còn ép mấy kẻ bắt được giao cấu với nhau giống như lợn. Trẻ con sinh ra thành món ăn."
Lập tức, vô số ánh mắt lạnh lùng nhìn về, cần phải biết con người đấu đá lẫn nhau nhưng khi đối ngoại là một lòng. Nhất là muốn dùng trẻ con làm thức ăn đã chạm tới giới hạn. Không lâu, Anh - Kha bị đánh thừa sống thiếu chết, không ngừng cầu xin.
*
Lan nhanh chóng mang người tìm được ngục giam, hai mươi ngươi quần áo bị lột sạch, ném trong lồng. Bên cạnh là một nhóm động vật đang giao phối. Phần lớn khuôn mặt đỏ ửng, không ngừng đấm mặt mình, kiên trì giữ vững bản tâm. Lan hô nhẹ:
"Xin lỗi đến chậm."
Nhìn thấy cửa phòng mở, cả đám buông lỏng, ôm nhau bật khóc:
"Sớm...sớm a."
Sau cùng, được Lan giúp đỡ mặc lại quần áo, và đám người cũng kể ra chuyện xảy ra. Họ là những người trong cùng 1 gia tộc nhỏ miền Nam nước Ý, sau khi ra ngoài săn lùng thì đối chọi Ma Ảnh, ban đầu có 1 con đánh thắng, không ngờ rơi vào tập kích, và bị bắt nhốt. Bọn họ muốn tự vẫn đăng xuất mà không thể, nên chật vật như vậy. Xong, Tony cúi đầu:
"Thay mặt gia tộc, tôi gửi lời cảm ơn sâu sắc tới mọi người. Sau này tôi sẽ nhất định báo đáp."
Lan cười:
"Không sao. Cứu một mạng người hơn xây bảy toàn tháp. Bên ngoài cũng không có ai..."
Tony hiểu ý trao cho Lan phương thức liên lạc bên ngoài xong mỉm cười kết liễu cuộc đời. Không lâu, nhóm người Nga lục soát đi qua hỏi, Lan lắc đầu:
"Không có ai." xong rời đi. Mà Lan không biết hành động hôm nay chính là tiền thân cho sự hình thành trung tâm tình báo AB - một mắt xích tương lai của Đại Việt bên trời Âu.
*
Xác định không bỏ xót ai, thấy thời gian không còn nhiều, cộng thêm định vị đã hết tác dụng, Liên minh đuổi đám Ma - Ảnh và Ma - Âm đi, chiếm cứ nơi này thành địa điểm nghỉ dưỡng. Mở cuộc cắm trại đêm khuya. Tình cảm và mối quan hệ trong Liên minh càng thêm vững chắc.
Ngoài rừng, Anh - Kha bước chân khập khiễng nhìn Ma - An thong dong phía trước, gằn giọng:
"Dù chết cái mạng già này. Ta liều mạng với ngưoi."
Ma - An tránh né, cười:
“Ta làm thế cũng rơi vào tình thế bắt buộc. Giờ ta với ngươi đều bị mất huyết thạch, chỉ còn lũ Ma Tâm. Chúng ta cần lôi đám đó xuống nước cùng, không thì chúng ta dễ bị diệt tộc. Mụ Tâm Tâm đó không phải một kẻ ngoan hiền."
Dưới sự thuyết phục đó, Anh - Kha gật đầu:
"Nhưng làm thế nào đây, nhìn đám đó có vẻ không muốn tiếp tục."
Ma - An vẫy tay, Ma - ra bước lại:
"Đại Tế Tự, người cho gọi có việc gì?"
Ma - An đáp:
"Ngươi quen thuộc đám kia, tìm cách trở lại dẫn đường cho đám kia tới chỗ tộc Ma Tâm, chúng ta sẽ mang theo bộ lạc tới trước."
Ma - ra khuôn mặt đắng chát.
*
Khi tới gần, ngửi hương rượu cay lồng, một đám vốn đoàn kết giờ đang đánh lộn. Sát tâm Ma - ra nổi lên, muốn xông vào giết trả thù, may mắn cuối cùng lý trí lớn hơn, hắn cắn răng đi xa, trưa hôm sau rụt rè trở lại, nói:
"Tôi muốn dẫn mọi người đi hoá duyên."
Phát cười lạnh:
"Việc tốt đó sao các ngươi không làm. Chẳng nhẽ coi ta là tên ngu ư? Đánh hắn cho ta."
Dưới mệnh lệnh, vô số người lao vào, mỗi đạp là một câu hừ lạnh:
"Dám lừa gạt chúng ta, coi chúng ta là kẻ ngu xuẩn ử? Mau nói các ngươi đến cùng âm mưu gif?"
"Toàn bộ mau nói ra, không ta ta không ngại cởi bỏ cà - sa nhập ma."
Đánh mệt mỏi xong, tất cả dừng tay, Ma - ra nước mắt chực chực rơi, hắn không nghĩ làm phản đồ cũng không dễ. Cuối cùng trình bầy toàn bộ, kể cả mưu đồ của Ma - An. Phát tiến lại đỡ Ma - ra lên, cười:
"Không đánh không quen. Sao không nói sớm?"
Ma - ra trong lòng nghẹn uất nhưng chỉ cười lấy lệ, cuối cùng khập khiễng rời đi.
*
Mấy ngày sau, khi Liên minh áp sát, thì Ma - An cùng Kha - Anh khuôn mặt đắng chát, nói:
"Đám này có pháp khí rất mạnh, hai chúng ta phải hy sinh hồn lực cùng huyết thạch mới thành công thoát thân. Tiêu hao quá lớn, không thể đánh tiếp, hai chúng ta bàn bạc muốn dùng lợi ích mỏ khoáng để nương nhờ nơi này 1 tháng. Các ngươi chiếm 5 thành."
Tâm Tâm nói:
"Tình hình đám đó thế nào
Ma - An cười khổ:
"Chúng ta mất 10, chúng cũng mất 9. Thương vong nghiêm trọng
Nghe xong, Tâm Tâm trầm ngâm:
"Ta để các ngươi trú đóng trong doanh, bộ lạc phản ứng khá lớn. Năm phần quá ít, phải tám phần."
Kha - Anh nổi giận:
"Quá đáng, chúng ta thương vong thảm trọng, ngươi chỉ cần diệt lại tàn dư là được, nhường 5 thành là quá khách khí, ngươi đòi thêm thì ta đi. Liều một lần còn hơn bị chà đạp."
Ma - An vội đứng ra căn ngăn, cuối cùng Ma Tâm chiếm 6.5 phần. Ma Tâm rót ba ly:
"Cùng nâng ly chúc mừng sự hợp tác vui vẻ."
Cả hai giơ chén cười khổ, trong mắt tràn ngập không cam tâm, mà Tâm Tâm quan sát được biểu hiện này càng thêm chắc chắn.
*
Mà lúc này, âm thanh từ xa vọng tới, Tâm Tâm vội đi ra ngoài, mà vừa còn sầu mi đau khổ, Anh - Kha buông chén cười lớn:
"Đâm lưng đúng thật quá vui vẻ, quả nhiên thống khỏi cần chia sẻ."
"Thôi đi ra ngoài, ôm đầu tránh cho bị đánh oan. Tiện thể đâm đao."
"Vô sỉ, bấy quá ta ưa thích."
"Ha ha ha!"
Không lâu, thì cả hai cũng vui sướng nhìn Tâm Tâm bị tha lôi trói chặt. Đặc biệt bên trong, vốn còn hoà đồng, chuẩn bị kết bái anh em, bất ngờ xoay ngược 360 độ, vô số tiếng hô chỉ điểm:
"Tên này có Âm Thạch, hắn còn kể trong nhà có cất trữ hơn 10 khoả."
"Phía Bắc có nhà kho, để ta dẫn đường."
Dưới sự giác ngộ, quá trình hoá duyên thuận lợi diễn ra. Ban đêm quỷ dị trở thành nhân viên phục vụ tiệc tối, người chơi nhàn nhà thưởng thức và hưởng thụ. Quốc cười khổ:
"Phong cách vẽ đi chệch, không hổ đệ tứ thiên tai."
Thời gian về cuối, khi các người khác chật vật thì Liên minh Cộng Sản được Quỷ dị đưa đón ra tận cửa, nhìn sự cuồng liệt vẫy tay, Phát cười:
"Yên tâm, ta sẽ trở lại."
Nhất thời đằng sau đổ rầm, liên tiếp vang lên âm thanh:
"Không biết ta là quỷ dị hay các ngươi là quỷ dị a."
*
Mà lượng hồn tệ đông đảo, Quốc cũng đẩy ra tính năng quay thưởng, cửa hàng trang phục. Mà hai thứ đó quả nhiên kích thích, số lớn Hồn tệ thu lại. Dù trang phục xác suất thu được có đặc hiệu rất thấp nhưng sở thích làm đẹp luôn có, giá bán trên trời. Diễn đàn bận rộn, phần lớn hy vọng ra thêm phó bản, Quốc chẳng quan tâm, giao Tiểu Nguyệt Nguyệt vài thứ xong trở lại thực tế.
Đăng bởi | nguyencongthanhhy |
Thời gian | |
Cập nhật | |
Lượt đọc | 1 |