Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không tiền không phiền được ai?

Tiểu thuyết gốc · 1982 chữ

Sáng thứ bảy, Quốc rảnh rỗi nên ra siêu thị chỉ đạo việc sắp xếp hàng hóa, vừa chuyển được 1 kho thì điện thoại kêu, vội cầm lấy nghe, xong bước đến chỗ bà Lan đang tám chuyện, nhẹ giọng:

“Mẹ, bạn con đến, con lên trên tỉnh chút. Chắc mai về.”

Bà Lan nhíu mày:

“Suốt ngày lêu lổng, bạn gái không thấy đâu, nếu cuối năm nay không đem bạn gái về thì biết tay tôi."

Quốc nhìn mấy bác xung quanh ai cũng đang ôm cháu, hiểu tâm trạng của mẹ, khẽ cười cười cho qua rồi bước ra ngoài. Chẳng bao lâu một con BWM tiến tới, Hưng thò đầu ra, cười:

“Lên xe đi.”

Quốc mở cửa bước vào, nói:

“Lại đổi xe khác à.”

Gia đình Hưng là gia đình kinh doanh hàng xa sỉ lâu năm, có tiếng ở Hà Thành, bố Hưng là chú Hải đang là đại biểu HĐND, cũng như doanh nhân thiện nguyện có tiếng cả nước, Hưng được nuông chiều lên từ nhỏ không thích học chỉ lo chơi bời. Vận mệnh hai người trở nên liên quan, khi Hưng tán tỉnh và cướp đi người yêu của một tên, tên kia điên quá đi theo, cầm dao xiên. Mà thấy cảnh đó, mọi người hét lên bỏ chạy, khi tên kia bỏ đi thì cũng đứng chỉ chỏ và gọi 114, không ai lao lên giúp đỡ vì sợ rắc rối.

Quốc mới lên thành phố đang đi dạo, chuẩn bị nhập học, thấy máu chảy, nhớ tới phương pháp sơ cứu ông dậy từ nhỏ, vội chạy vào xé áo, băng bó, và cõng chạy một mạch tới Trạm y tế gần nhất. Các bác sĩ nhanh chóng chuyển lên tuyến trên, và nói với nếu Quốc không sơ cứu kịp thời sợ là Hưng đã mất mạng. Chính từ đó, hai người thành bạn thân, Hưng cũng giảm chơi bời, theo ông già học tập, giờ cũng tự lập công ty xây dựng của riêng mình.

Mà nghe Quốc nói vậy, Hưng kéo tay một cô gái đang ngồi bên ghế phụ, đắc ý:

“Không những đổi xe mà đổi cả bồ nữa. Cậu thấy thế nào, 36D đó.”

Hồng Thục bị nói vậy, gương mặt đỏ bừng, nhưng vẫn cười chào hỏi. Quốc nhìn qua quả nhiên xinh đẹp, khuôn mặt thanh tú, ánh mắt sáng, làn da trắng…đúng cực phẩm, không khỏi nhìn Hưng cho 1 like.

Xe đang chạy băng băng, bất ngờ sụt vào ổ gà, xóc nảy, Hưng không khỏi than:

“Ở đây chán chết, nếu không phải cậu nói, tôi cũng chẳng tới. Tối nay anh đi chơi gà chút nhỉ.”

Quốc không đáp, mà cầm lấy điếu thuốc vươn đầu ra cửa suy tư, mà Hồng Thục chưa gặp Quốc bao giờ, lại nghe lời vừa nãy, nghĩ là bạn bè hư hỏng cũng không bắt chuyện. Chẳng bao lâu hai người đi tới nhà hàng Hương Nhãn, Hưng nhìn Hồng Thục:

“Em lên trước gọi món đi, bọn anh đợi một chút rồi lên.”

Hồng Thục rất nghe lời, gật đầu xong chầm chậm lên lầu. Hưng đi đến ôm lấy bả vai Quốc, nhìn chằm chằm vào cái mông gợi cảm của Hồng Thục, cười đắc ý:

“Này, cậu thấy Hồng Thục thế nào?”

Quốc cười nhạt:

“VIệc này rất quan trọng sao? Dù sao cậu cũng chỉ chơi bời vài ngày."

Hưng lắc đầu:

“Nói thực, lần này tôi đã quyết định kết hôn với Hồng Thục. Không chơi bời nữa nữa!”

Quốc liếc Hưng một cái, xong cười phá lên một tiếng:

“Lâu không gặp, cậu cũng biết đùa.”

Hưng gương mặt nghiêm túc, đáp:

“Tôi nói thật, tin hay không tùy cậu.”

Quốc không xoáy vào nó nữa, trầm giọng:

“Cậu gọi ông Trung 'béo' - phòng Tài Chính chưa?"

Hưng cười:

“Đã hẹn hắn 7h, chắc cũng sắp tới, chúng ta đi lên trước.”

*

Hai người vào trong, đồ nhanh chóng được đưa vào, Quốc uống một chén, cười:

"Khi mới ra trường, tôi chưa bao giờ nghĩ mình vào nhà nước. Không ngờ, dòng đời xô đẩy, đã thành BT xã mình."

Hưng gật đầu:

"Số trời định rồi. Mà cậu gọi tôi xuống không phải muốn tôi bỏ tiền đầu tư vào xã cậu chứ?"

Quốc đáp:

"Đúng, dù sao cậu cũng biết, làm nhà nước muốn lên phải có chiến công, thành tích. Theo Chính sách ban hành, tôi muốn gom dân chúng lại thành 1 công ty HTX, liên danh với công ty con của công ty cậu, đầu tư các hạng mục trong xã."

Nói tới công việc, Hưng vốn đang ôm Hồng Thục liền buông tay, gương mặt vô cùng nghiêm túc. Mà Hồng Thục lại không hề cảm thấy chán mà vô cùng hứng thú., ánh mắt đầy sao.. Một lúc Hưng nói:

"Xã cậu tôi tìm hiểu qua, toàn bộ thuần nông, ngoài chi phí nhân công giá rẻ chẳng có gì? Đường đi khó khăn, nên là bạn bè tôi nói thẳng, tôi không tham gia, nhưng có thể chi vài trăm triệu làm công ích."

Quốc cười:

"Vội từ chối thế, để tôi nói xong nào."

Dứt lời, mở điện thoại, zoom lấy bản đồ, tiếp:

"Lần này lên tỉnh gặp Trung 'béo' muốn hối lộ để hắn chi tiền. Đầu tiên, xây dựng 12 ki-lô-mét kênh, diện tích 1 mét vuông, theo suất vốn đầu tư khoảng 10 tỷ. Thứ hai, nâng cấp đường hiện trạng, Tỉnh lộ cấp III, rộng 8-9m; trong Làng, xóm cấp IV, rộng 5m, suất vốn khoảng 30 tỷ. Do dự chi cần 40 tỷ, lên trên tỉnh dù nhờ BT Trần Tiến nói cũng chỉ được 1 phần. Tôi tính, sau khi thành lập Liên danh, Liên danh sẽ tham gia thực hiện theo hình thức BT: Xây dựng – Chuyển giao. Đây là hình thức đầu tư được ký kết giữa nhà đầu tư và cơ quan nhà nước để xây dựng các công trình kết cấu hạ tầng. Sau khi công trình hoàn thiện, nhà đầu tư sẽ chuyển giao công trình đó lại cho cơ quan nhà nước có thẩm quyền. Cơ quan nhà nước sẽ tạo điều kiện cho nhà đầu tư thực hiện dự án khác để thu hồi vốn và lợi nhuận hoặc có thể thoả thuận thanh toán cho nhà đầu tư theo hợp đồng BT.”

Hưng lắc đầu:

"Xã Ngô Quyền dù có bơm căng giỏi lắm Tổng chi cho cơ sở hạ tầng cũng 400 tỷ, tôi chi xong đi nhặt nhạnh dần à."

Quốc chấm nhẹ, chi chít đường hiện lên, đáp:

"Khu vực khoanh đỏ, chính là vùng Tỉnh đang trình lên Chính phủ xin chuyển đổi từ đất Lúa sang đất Công Nghiệp. Thành công sẽ ra quyết định quy hoạch KCN Ngô Quyền ở đây. Mặt khác, tuyến cao tốc Hà Nội - Hải Phòng theo quy hoạch, có điểm ra cách KCN khoảng 5 ki - lô- mét, vô cùng thuận lợi đi lại."

Hưng nhìn thẳng:

"Tin chuẩn chứ?"

Quốc gật đầu:

"Đáng tin, nhưng muốn thấy kết quả ít cũng phải 10 năm."

Hưng lẩm bẩm tính, đáp:

"Được, coi như của để dành cho con. Nhưng Liên danh HTX và Công ty con của tôi thế nào."

Quốc cười:

"Vốn điều lệ tính bằng số tiền đầu tư kênh và đường. HTX dùng quyền sử dụng đất cầm cố tương đương 23 tỷ chiếm 60%. Cậu và tôi góp vốn vào công ty con của cậu chiếm 40%. Quyền điều hành do cậu đảm nhiệm, HTX và tôi sẽ không nhúng tay vào quản lý, cuối năm cậu chi chút tiền hoa hồng là được."

Hưng lắc đầu:

"Không! Tôi ra 21 tỷ, mua 60% cổ phần, nếu muốn làm thì phải làm cổ đông lớn, nếu không thì khỏi làm.”

Quốc gõ gõ tay lên bàn, bởi tỷ lệ trên là Quốc đã ưu đãi 2%, giờ Hưng được voi đòi tiên, muốn 3% khi bỏ 21 tỷ lấy 60%, giơ tay:

“Năm mươi.”

Hưng nói:

“Năm mươi lăm!”

Quốc thở dài:

"Ok, đúng gian thương."

Dứt lời, cả hai đột nhiên òa lên cười. Xong Hưng quay sang, nói:

“Em rót rượu giúp anh và cùng Quốc nào. Chúng ta cùng cạn một ly, chúc cho hợp tác vui vẻ!”

Cả ba hô vang cạn ly, khi ngồi xuống, nhìn đồng hồ qua 7h, Hưng nhíu mày:

“Tên Trung 'béo' sao vẫn chưa tới nhỉ? đúng là làm người ta mất hứng."

Nhưng vừa nói xong, từ cửa một trung niên béo mập, bụng vồng lên, bước vào. Cả ba vội đứng dậy:

"Chào anh Trung."

Trung 'béo' cười:

"A, cậu Hưng, cậu Quốc, lâu lắm không gặp."

Vừa nói vừa bắt tay cả hai, xong nhìn về Hồng Thục, nói:

“Không biết xưng hô với người đẹp sao đây."

Hồng Thục mặt hơi đỏ ửng, nâng lên ly rượu, đáp:

"Em xin tự giới thiệu, em tên Hồng Thục, là bạn gái nhiệm kỳ thứ 18 của anh Hưng."

Câu nói khôn khéo, dí dỏm làm cả ba cười oà, bởi chuyện tình cảm của Hưng ai cũng rõ, con số 18 là tượng trưng. Trung cười:

“Vậy cô đã chuẩn bị tinh thần từ chức chưa?"

Hồng Thục bĩu môi, đáp:

"Nếu anh ấy có người con gái mới, không từ chức cũng phải từ.”

Ánh mắt cũng liếc nhìn sang, thấy vậy, Hưng ôm qua eo, trân thành nói:

“Cô ấy là người cuối cùng của tôi. “

Và không để ý tới Trung 'béo' cùng Quốc, mạnh bạo hôn mạnh. Bầu không khí thêm hài hoà.

Một lúc sau, Hồng Thục lấy cớ có điện thoại ra ngoài, Quốc vội trình bày kế hoạch xin vốn, Trung 'béo' nghe xong, gương mặt khó xử, nói:

"Tôi sớm đã biết, cậu tìm tôi vốn không có ý tốt gì. Kinh tế của tỉnh trên đà phát triển tốt, nhưng nhiều nơi hoàn cảnh khó khăn cần chi tiền rất nhiêu. Mặt khác, cuối nhiệm kỳ rồi, giai đoạn mẫn cảm, làm như xưa, sợ là cả đám thành củi trong lò."

Quốc lấy từ trong túi quà một chai rượu, nói:

"Đây là đồ nhà trồng được, rất tốt sức khoẻ, của 1 đồng công một nén, mong anh nhận cho."

Dứt lời xong đưa qua, đồng thời để lộ bên trọng mấy cục tiền 500. Trung 'béo' vội đưa qua:

"Rượu thì tôi lấy, nhưng tiền cậu cầm về. Tôi cũng chưa giúp được gì cậu, sao dám nhận."

Quốc đáp:

"Em đã qua gặp BT, BT cũng đồng ý trong cuộc họp Ban Thường Vụ Tỉnh Uỷ lần tới bàn về phân bổ vốn cho xây dựng Nông Thôn Mới và Tam Nông sẽ đưa xã Ngô Quyền vào. Khi đó mong anh ủng hộ và dự chi sớm cho xã. Đặc biệt, em lo qua huyện cắt xén, cần anh chỉ đích danh.

Quà này là chút quà mọn ra mắt, bới em cũng biết việc quyết định anh cũng không thể một mình làm được, còn phải nhờ nhiều quan hệ, nhờ anh này, anh kia, mong anh nhận cho em vui. Làm nhà nước, em cũng biết Không tiền không phiền được ai đâu."

Trung 'béo' vỗ vai, cười híp mắt:

"Anh nể lắm, anh mới nhận. Sau không được theo lệ này đâu nữa nhé."

Quốc đáp:

"Dạ...dạ...anh dậy phải."

Sau đó bữa rượu vui vẻ xong chia tay. Nằm trong phòng khách sạn, Quốc thở dài. Bởi chưa rõ việc thành không, mà hắn đã phải ứng trước 100 triệu. Đúng là đi đâu cũng tiền và tiền.

P/s: Giá làm đường, kênh tham khảo:

Quyết định 510/QĐ-BXD 2023 công bố Suất vốn đầu tư xây dựng công trình 2022

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.