Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rượu và Gái

Tiểu thuyết gốc · 1584 chữ

Bỗng nhiên tiếng chuông vang lên, Quốc dịt điếu thuốc vô gạt tàn, xong quấn khăn quanh người bước ra cửa. Thông qua mắt mèo, thấy 1 cô gái đang bưng khay đồ, trên là chai rượu vang cùng hai ly, Quốc nhíu mày:

“Cô nhầm rồi, tôi không gọi đồ.”

Hải Yến đáp:

“Đúng phòng rồi anh, anh Hưng bảo mang lên để xin lỗi anh vì tối nay anh ấy không đi được. Mặt khác, em cũng lên mát - xa cho anh."

Mấy ngày chạy vạy tiền tài chính cũng mệt, vừa móc nối cùng Trung 'béo' việc đi cũng sắp thành, có thể buông lỏng chút, mở cửa:

“Vào đi.”

Hải Yến đặt lên bàn, Quốc cầm lấy là Vang, nhìn nhãn hiệu là Vang Đỏ Château Margaux 2011, giá khoảng 50tr, cười:

“Haha. Thằng này cũng chịu chơi. Em uống không?"

Hải Yến lắc đầu:

"em còn trong giờ làm, để em rót cho anh."

Quốc cũng không nghĩ nhiều, uống một hơi, khi thân hình nâng nâng, nằm úp xuống giường.

Hải Yến hiểu ý, bắt đầu chuẩn bị. Gia đinh Hải Yến là thuần nông, trước đây cô học xong Trường Sân Khấu Điện Ảnh, đóng vài vai trong bộ phim Sitcom, những tưởng mọi việc dần vào quỹ đạo thì bố chơi cờ bạc nợ nầm chồng chất, nhảy lầu tự tử, em trai đi trả thù bị công an bắt, hưởng án 3 năm. Mẹ trước cú sốc liên tục, ngã bệnh. Hải Yến đành bỏ giấc mộng chốn Hà Thành, về quê xin việc, tiện chăm sóc mẹ. Nhưng thuốc thang cùng tiền trợ cấp cho em quá nhiều, Hải Yến làm đủ việc, 20 tiếng 1 ngày cũng giật gấu vá vai. Đường cùng, Hải Yến nghe lời khuyên của bà chị trong xóm ứng tuyển vào nhà hàng Hương Nhãn làm phục vụ cũng như mát - xa. Vẻ ngoài xinh đẹp cùng diễn kỹ được học ở trường, Hải Yến dần dần được chào đón. Hàng xóm cũng lời ra tiếng vào như: làm gái, chơi bời...ban đầu Hải Yến tủi thân, nhưng tự nhủ mình bán tài không bán thân dần buông lỏng. Thỉnh thoảng có vài kẻ say rượu muốn làm càn, nhưng quán quản lý rất nghiêm, chỉ cho phép thuận mua vừa bán, không được ép buộc, nên cô vẫn giữ được tấm thân trong trắng dưới vô số ánh nhìn của những kẻ háo sắc.

Nhưng chiều, bác sĩ nói bệnh của mẹ chuyển biến xấu, cần gia đình chuẩn bị tiền, cô đi tìm quản lý là Tô Sứng, muốn ứng trước, Tô Sứng cười, đặt những cục tiền giầy cộp lên bàn, đáp:

“ Nhan sắc phai mờ theo thời gian, tôi cũng không biết cô giữ được bao lâu, không mạo hiểm. Nhưng có một Job này, cô có thể xem. Trên phòng 6, có một người, nếu cô làm cho anh ta muốn cô thì tôi cho cô 100 triệu, còn không cho cô 5 triệu, coi như biếu bác. Suy nghĩ kỹ rồi trả lời?"

Nghe xong, Hải Yến trong lòng xoắn xít nhưng ngẫm lại thì thấy làm ở đây không sớm thì muộn cũng mất, không bằng sớm bán giá cao, chưa kể người ở phòng 6 cô cũng biết, là thanh niên, bạn thân với ông chủ. Có lẽ hiến dâng xong, thủ thỉ chút, người đó giúp công việc phần nào.

Nghĩ tới đây, Hải Yến ngồi lên lưng Quốc, nhẹ giọng:

"Không biết, tôi có thể bắt đầu được chưa ạ?"

Quốc khẽ gật đầu, bàn tay Hải Yến nhỏ nhắn bắt đầu mơn chớn, đầu tiên là xoa bóp 2 vai, xong vuốt chầm chậm dọc xuống dưới, cuối cùng hơi ấn mạnh, đấm nhẹ 1 hồi. Xong phần lưng, Hải Yến nhếch mông tiến chậm, quay người lại để mát - xa bắp chân, mũi chân...

Xong xuôi, Hải Yến vẫn thấy Quốc không động đậy, trong lòng do dự, bởi tới Hương Nhãn phần lớn là kẻ háo sắc, luôn động tay chân, không sờ mò được gì là lòng không an tâm, bứt rứt, chứ cô chưa gặp ai bình tĩnh như Quốc lúc này. Chả lẽ mình cần chủ động. Nghĩ vậy, Hải Yến gương mặt ửng đỏ, trèo xuống người, ngồi bên mép giường, nhỏ giọng:

"Phần lưng em đã mát - xa xong, anh có muốn đổi tư thế không ạ?"

Quốc hơi xoay người nằm ngửa, lúc này cũng tỉnh chút, nhìn kỹ cô gái, không ngờ lại xinh đẹp đến vậy, tuy chỉ bằng 8 phần so với Hồng Thục nhưng khí chất thanh khiết, gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn. So với những cô gái ở đây là cực phẩm. Còn chưa để Quốc nghĩ xong, Hải Yến đã từ từ cởi những cú bên ngoài, lộ ra thân hình gợi cảm trong bộ Bikini hai mảnh, màu đen, càng toát lên sự trắng ngàn của làn da. Chưa kể cô còn đeo lên đôi tay thỏ, bước lên đặt mông xuống giao điểm giữ hai đùi. Ở Thực tại, Quốc rất ít sử dụng Hồn lực, nên trước cảnh sắc này, cậu nhỏ cũng nhóc lên, sừng sững như một cột trụ trời. Hải Yến giật mình, khuôn mặt đỏ bừng, tim đập liên tục, Quốc cười:

“Em là người mới tới à?"

Hải Yến khẽ gật, xong cúi đầu ngượng ngùng, mà điệu bộ này càng tôn lên vóc dáng: gương mặt thanh tú, em nhỏ, khe ngực sâu hun hút. Quốc thầm than, đúng bạn tốt, phong cách của Hải Yến rất giống kiểu hắn ưa thích, nhưng cũng sỉ vả, bởi Quốc giờ cũng nhận ra trong rượu có thuốc.

Hải Yến nhanh chóng bình tĩnh lại, cúi đầu, áp lấy hai bóng không ngừng va chạm. Quốc thầm than:

"Yêu tinh."

Xong vùng lên ôm lấy cổ HẢI YẾN, kéo mạnh xuống. Một cuộc chiến không khói thuốc nổ ra. Hải Yến biểu lộ đau đớn, hai tay túm chặt khăn trải giường, cắn chặt môi, cố gắng chống lại sự tấn công, đồng thời hưởng thụ sự khoái cảm đang ào đến. Còn Quốc dũng mãnh hoá thân thành một cỗ máy, vận động không mệy mỏi, liên tục lặp lại 1 động tác. Cuối cùng, bất phân thắng bại, cả hai xụi lơ nằm trên giường không nhúc nhích, quả nhiên sung sướng kèm mệt mỏi, Quốc cảm tưởng bản thân không còn sức lực.

Hai người cứ trơ mắt nhìn lên trần, một lúc Quốc hỏi:

“Đây là lần đầu tiên của cô à?”

Hải Yến cắn chặt môi không đáp. Giờ đây trong lòng không ngừng tuôn ra cảm giác hối hận. Cô cũng như bao người con gái khác, mơ ước một gia đình hạnh phúc, nàng là cô dâu và trao thứ 'ngàn vàng' cho người mình yêu trong đêm tân hôn. Không ngờ cuối cùng thì lại diễn ra với 1 người đàn ông xa lạ, khoé mắt lệ tuôn rơi.

Quốc đợi mãi không thấy trả lời, quay sang thì thấy Hải Yến đang nức nở, hạ bộ hiện lên một đoá hoa mai đỏ thắm, Quốc trầm giọng:

"Tôi biết hoàn cảnh của cô và cũng hiểu mọi thứ vì sao diễn ra. Tính tôi việc này có chút độc đoán, nên cô đã ngủ với tôi thì sau không được ngủ với ai khác, cũng như không được cho phép ai động vào. Sống là người của tôi, chết là người của tôi. Tôi bảo gì phải nghe nấy.

Đổi lại, tôi sẽ bỏ tiền thuê chuyên gia tốt nhất chữa khỏi bệnh cho mẹ cô, giảm án trước thời hạn cho em cô và kiếm cho nó một việc làm ổn định. Cô sẽ chuyển tới một nơi khác sống cuộc sống bình thường."

Hải Yến không đáp, mà nén đau đớn nhào lên hôn lấy, chủ động tiến hành đáp giả. Một trận chiến tiếp tục diễn ra.

*

Quả nhiên, sáng sớm Sứng có mặt, dựa theo chỉ thị tiến hành. Quốc vỗ vai:

"Yên tâm lo mọi chuyện. Có việc tôi sẽ nhắn."

Dứt lời ngồi lên xe Hưng. Vừa vào, Hưng cười:

"Ổn chứ? Hàng đó thượng hạng đó. KHông phải có chỉ thị của anh Thiên, dù bỏ tiền cũng không được đâu?"

Quốc hừ lạnh không đáp, Hưng quay sang kể với bạn gái, Hồng Thục nhéo mạnh vào eo, trách móc:

"Chỉ có anh là kẻ háo sắc mới làm liều như vậy, còn Quốc là người đứng đắn đàng hoàng, là cán bộ của nhà nước, anh đừng có làm bậy!”

Hưng đáp:

“Không việc gì, chúng ta đâu phải người ngoài, nên không lo nói linh tinh? Với anh thấy nó suốt ngày chỉ biết công việc và công việc, sớm muộn gì cũng sẽ có vấn đề, anh đây là giúp đỡ."

Quốc hít một hơi, gõ mạnh vào cái đầu trọc lốc của Hưng, gằn giọng:

"Lần sau có việc này, thì không bao giờ nói chuyện với cậu."

Xong kể việc sắp xếp mới cho Hải Yến. Hưng vốn cười không quan tâm, cúi đầu, đáp:

"Việc này thật lòng xin lỗi, tôi không biết cậu để ý vậy."

Quốc phất tay, châm điếu tay. Bầu không khí cứ như vậy cho tới khi ăn sáng xong. Quốc ngồi cà - phê còn Hưng và Hồng Thục chạy xe về Hà Thành.

Bạn đang đọc Quan Trường Khốc Liệt sáng tác bởi nguyencongthanhhy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongthanhhy
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.