Cỏ tan bùn nát
Hai con quái vật!
Không ngờ lại có hai con quái vật!
Chu Phàm nhìn chằm chằm vào con quái vật không đầu đang ngày càng tiến gần, tay trái hắn không ngừng lại mà nhanh chóng rút ra một lá tiểu hỏa phù thứ hai.
Cắn chặt răng, Chu Phàm dán lá bùa này lên bụng mình.
Hoa văn hỏa phù lan rộng khắp cơ thể anh.
Tiếng "xèo xèo" vang lên, những ngọn lửa đỏ rực bừng lên từ người Chu Phàm.
Đây là ngọn lửa ảo ảnh từ bùa chú, không gây tổn thương cho cơ thể con người, một cách sử dụng lạ mà Chu Phàm đã học được từ Lỗ Khôi và những người khác, dùng để ngăn quái vật xâm nhập. Nhưng cảm giác bị thiêu đốt này lại rất thật, giống như bị nhốt trong một lò lửa, đau đớn đến mức không ai muốn sử dụng trừ khi tình huống cực kỳ nguy cấp.
Chu Phàm nghiến răng chịu đựng, trong mưa hắn trông như một ngọn đuốc.
Bùn đen phát ra tiếng kêu ghê rợn, từng mảng bùn bị đốt cháy rụng khỏi cơ thể hắn.
Cuối cùng, Chu Phàm cũng có thể cử động.hắn lập tức lùi nhanh về phía sau, đồng thời giơ cao thanh đao thẳng.
Con quái vật không đầu lao tới trước mặt Chu Phàm.
Toàn thân nó được kết từ vô số cọng cỏ nước đan xen, những đầu cỏ vẫn đang rung lên khe khẽ.
Phía sau con quái vật cỏ nước, đống bùn đen đã bật khỏi mặt đất, hóa thành một quả cầu bùn lao thẳng về phía Chu Phàm.
Cơn mưa vẫn không ngừng.
Chu Phàm hét lớn, chém mạnh một nhát đao.
Thanh đao bùa chém trúng quái vật cỏ nước, cắt đứt vô số cọng cỏ. Những cọng cỏ bị chém cháy bừng lên.
Cỏ nước dai hơn tưởng tượng, đến phần ngực bụng của quái vật thì lưỡi đao bị kẹt lại.
Nhưng Chu Phàm không phải người tầm thường, với sức mạnh hơn ba nghìn cân, cơ bắp trên tayhắn nổi lên,hắn dồn thêm sức mạnh.
"Xẹt!"
Thanh đao chém đứt quái vật cỏ nước làm đôi.
Không dừng lại để nhìn, Chu Phàm rút đao về phía sau, lăn tròn sang bên trái.
Ngay khi hắn vừa tránh đi, quả cầu bùn đen rơi xuống đúng vị trí hắn đứng, văng tung tóe trên cỏ và bùn. Quả cầu bùn lại biến thành một con rắn bùn, phát ra tiếng kêu sắc nhọn, bò sát trên mặt đất, lao nhanh về phía Chu Phàm như một con rắn.
Chu Phàm lăn tròn trên mặt đất, nhanh chóng bật dậy. Chiếc nón lá củahắn đã rơi xuống đất, những hạt mưa lớn đập vào mặthắn khiếnhắn trông vô cùng nhếch nhác. Nhưnghắn không còn để ý đến những điều này, chém mạnh một nhát xuống đất.
Thanh đao thẳng, được bao phủ bởi ánh lửa đỏ rực, trúng ngay con rắn bùn đang lao tới.
Tiếng chém nặng nề vang lên. Con quái vật bùn đen bị chém làm đôi, uốn éo trên mặt đất.
Chu Phàm không chém tiếp nhát thứ hai mà cảnh giác lùi thêm vài bước.
"Lão huynh, lại đây!" Chu Phàm gọi lớn, cản con chó già đang hùng hục lao tới định cắn quái vật bùn đen.
Con chó rên ư ử một tiếng rồi chạy lại bên cạnh Chu Phàm.
Chu Phàm khoác áo tơi, tóc, lông mày và quần áo đều đã ướt đẫm. Ngọn lửa bùa đỏ rực trên người hắn cũng đang dần lụi tàn.
Con quái vật cỏ nước nằm trên mặt đất, hai nửa thân cỏ đang trườn lại gần nhau. Những sợi cỏ đan vào nhau, hợp thành một cơ thể hoàn chỉnh, nó chậm rãi đứng dậy.
Quái vật bùn đen cũng bắt đầu hợp lại như cũ, rõ ràng chưa bị tiêu diệt.
Khuôn mặt Chu Phàm trông nặng nề như những đám mây đen trên bầu trời. Hai con quái vật này không chết, chắc chắn chúng thuộc loại quái vật Hắc Du trở lên. Nhưng nếu vậy, tại sao lá tiểu hỏa phù của hắn lại không có hiệu quả?
Nghĩ vậy, Chu Phàm nhanh chóng phủ định ý nghĩ này. Tiểu hỏa phù đã có tác dụng, vì hắn nhận ra kích thước của cả hai con quái vật đều đã nhỏ đi đáng kể.
Vừa nghĩ, Chu Phàm vừa nhanh chóng lấy ra lôi phù từ túi bùa.
Những nhát chém vừa rồi đã tiêu hao hết sức mạnh hỏa phù trên thanh đao. Chu Phàm dán lá lôi phù lên lưỡi đao. Lá bùa da thú lập tức tỏa sáng, những hoa văn xanh trắng lan dọc theo lưỡi đao, tia chớp nhẹ nhàng lấp lóe quanh mũi đao.
Quái vật bùn đen bắt đầu di chuyển bên trong cơ thể quái vật cỏ nước, nhưng thay vì tấn công Chu Phàm, nó lại bò ngược về phía quái vật cỏ nước.
Chỉ trong vài bước, quái vật bùn đen đã leo lên cơ thể của quái vật cỏ nước, bùn đen hòa lẫn vào những sợi cỏ. Dưới cơn mưa rả rích, cảnh tượng này trở nên vô cùng kỳ dị.
Chu Phàm thoáng sững người, nhưng rất nhanh nhận ra: quái vật bùn đen và quái vật cỏ nước đang hợp nhất!
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng hợp nhất thành công?
Chu Phàm hoàn toàn không muốn biết câu trả lời.hắn siết chặt đôi môi, sắc mặt nghiêm nghị, lao thẳng về phía hai con quái vật.
Quái vật cỏ nước bất ngờ vươn cánh tay đầy dây cỏ, hàng loạt sợi cỏ phóng ra như mưa, hướng về phía Chu Phàm.
Chu Phàm giơ cao thanh đao thẳng, bổ mạnh xuống. Lưỡi đao được bao phủ bởi ánh sáng xanh trắng của bùa sấm chém đứt từng chùm dây cỏ, thậm chí cánh tay cỏ của quái vật cũng bị chặt thành hai phần.
Với một động tác vặn cổ tay, Chu Phàm xoay đao, cắt sâu vào cánh tay cỏ, hoàn toàn xé nát cánh tay của quái vật cỏ nước.
Quái vật cỏ nước rú lên một tiếng sắc lạnh. Nó vung cánh tay còn lại về phía Chu Phàm, nhưng lần này, cánh tay đó đã được phủ kín bởi bùn đen.
Chu Phàm chém thêm một nhát đao.
Nhát chém lần này khiến cánh tay quái vật chỉ hơi cong xuống chứ không đứt rời như trước. Lớp bùn đen dường như gia cố sức phòng thủ, khiến cả ánh sáng của bùa sấm trên lưỡi đao cũng khó lòng xuyên phá.
Sắc mặt Chu Phàm thoáng biến đổi. Rõ ràng, sự kết hợp giữa bùn đen và quái vật cỏ nước đã gia tăng đáng kể sức mạnh phòng thủ của nó.
Không để suy nghĩ kéo dài, Chu Phàm chuyển hướng tấn công.hắn vung đao, lưỡi đao bén nhọn lướt qua cánh tay quái vật, chém thẳng vào phần ngực bụng của nó – nơi bùn đen chưa kịp bao phủ.
"Xoẹt!"
Lưỡi đao mang sức mạnh của bùa sấm chém đôi quái vật từ phần ngực bụng, tia sáng điện chớp lóe quanh vết cắt.
Quái vật cỏ nước rú lên thảm thiết, thân thể nó bắt đầu chao đảo.
Bùn đen bám trên cơ thể quái vật cũng rung lên dữ dội, rơi xuống từng mảng nhỏ.
Chu Phàm nhận ra đây chính là điểm yếu của quái vật.hắn quát lớn, tiếp tục bổ thêm những nhát đao nữa.
Nhát đao mang theo ánh sáng của bùa sấm không ngừng giáng xuống cơ thể quái vật, chém nó tan tác thành từng mảnh. Những sợi cỏ nước bị chặt đứt văng tung tóe, còn bùn đen bám trên cơ thể quái vật cũng không thể thoát khỏi số phận bị tiêu diệt.
Những tiếng rú kỳ dị vang lên dồn dập trong mưa, nhưng Chu Phàm điên cuồng vung đao, không chút do dự.
Chỉ đến khi tiếng rú hoàn toàn tắt lịm, quái vật cỏ nước và bùn đen tan thành đống hỗn độn nằm bất động trên mặt đất, Chu Phàm mới dừng lại.
Anh lùi vài bước, đôi mắt sắc lạnh nhìn chằm chằm vào đống cỏ nát bùn vụn dưới chân mình.
Xác nhận rằng hai con quái vật đã thực sự bị tiêu diệt, Chu Phàm mới khẽ thở phào.
Áo tơi của hắn đã bị những sợi cỏ nước xuyên thủng thành từng mảnh nhỏ. Cơ thểhắn dính đầy vết xước rỉ máu, nhưng may mắn thay, những sợi cỏ không đủ mạnh để gây thương tích nghiêm trọng.
Cơn mưa lớn dần giảm xuống thành những hạt mưa nhẹ như sợi tơ.
Bầu trời vẫn xám xịt. Chu Phàm không để ý đến vẻ bề ngoài, ngồi phịch xuống bãi cỏ, thở dốc. Hơi thởhắn rối loạn, bởi vừa rồihắn đã phải đối mặt với hai con quái vật Hắc Du, buộc phải dốc toàn lực chiến đấu.
Nhớ lại khoảnh khắc nguy hiểm nhất khi quái vật vừa xuất hiện, Chu Phàm không khỏi lạnh gáy. Nếuhắn không quyết đoán dùng tiểu hỏa phù dán lên cơ thể mình, chỉ cần một chút sơ suất,hắn đã có thể bị quái vật bùn đen khống chế hoàn toàn.
Ánh mắt hắn thoáng nhìn thanh đao bên cạnh. Trên lưỡi đao, hoa văn xanh trắng của bùa sấm vẫn còn hiển hiện. Chu Phàm khẽ cười khổ. Vừa rồi,hắn đã sử dụng đến ba lá phù chỉ để đối phó với hai con quái vật.
Hắn nghĩ, nếu là một đội viên bình thường chỉ được trang bị hai lá bùa, cho dù có đủ sức mạnh để chiến đấu, họ cũng khó lòng cầm cự được trước hai con quái vật Hắc Du này.
Đăng bởi | DragonG01 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian |