Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tần Trảm Bị Thương, Nhìn Thấy Quỷ Khí

Phiên bản Dịch · 1691 chữ

Người dịch: Whistle

Trong lời nói của Cát lão vẫn không hề che giấu sự khinh thường và chán ghét đối với luyện khí sĩ, nhưng đồng thời Hứa Đạo cũng có thể nghe ra được sự tán thưởng của Cát lão đối với phù chú và thuật luyện dược.

Hai điều này không mâu thuẫn với nhau!

Mà lúc này Hứa Đạo mới hiểu ra, thì ra cái gọi là thuật luyện dược trong miệng sư phụ lại có liên quan mật thiết với luyện khí sĩ.

- Nghe nói cung phụng trong Trấn Ma ti chính là luyện khí sĩ?

- Hoàng Cực, cung phụng của Trấn Ma ti! Ta chỉ gặp gã ta mấy lần, ta không thích gã ta, đối mặt với gã ta giống như đối mặt với yêu ma vậy.

Cát lão gật đầu.

- Con không có việc gì thì đừng có đến Trấn Ma ti.

- Vậy Hoàng Cực có biết vẽ phù không?

- Đương nhiên là biết, lá phù trong tay con chính là do gã ta vẽ, sau đó đưa vào sổ đổi công đức, để cho người khác đổi, mà một lá Liễm Tức phù của gã ta có thể đổi được nửa đại công. Kỳ thật, tất cả phù chú trong huyện Dương Hòa đều là do gã ta vẽ, cũng chỉ có gã ta mới có năng lực này!

- Võ giả nhất định không thể vẽ phù sao?

Hứa Đạo rất tò mò. Hắn không tin là võ giả khác chưa từng thử dùng khí huyết võ đạo để vẽ phù.

- Cũng không phải là tuyệt đối, sau khi võ giả đạt đến Nhị Phẩm, cũng có thể vẽ phù.

Hứa Đạo: "..."

Nhị Phẩm, có thể bước vào Nhị Phẩm võ đạo, cho dù là ở Đại Lê cũng được coi là cao thủ trong số các cao thủ.

Tu luyện võ đạo, hạ tam phẩm dễ nhất, tu luyện đến Thất Phẩm cảnh, chỉ cần có đủ tài nguyên, thiên phú không tệ, gần như sẽ không gặp phải quá nhiều trắc trở, cũng sẽ không có bình cảnh quá lớn.

Nhưng muốn đột phá từ Thất Phẩm đến Lục Phẩm liền có chút khó khăn, đây là cửa ải đầu tiên để từ hạ cấp bước vào trung cấp, ít nhất một nửa võ giả sẽ bị chặn lại ở cửa ải này.

Mà sau khi đột phá đến Lục Phẩm, tuy rằng độ khó tu luyện so với hạ phẩm sẽ lớn hơn rất nhiều, nhưng tu luyện đến Tứ Phẩm cũng sẽ không có quá nhiều bình cảnh.

Nhưng từ Tứ Phẩm đến Tam Phẩm, độ khó lại tăng vọt, có thể nói là một con đường gập ghềnh. Chín mươi phần trăm võ giả, cả đời cũng khó có thể bước qua cửa ải này.

Còn cảnh giới thượng tam phẩm, mỗi cảnh giới đều cách nhau một khoảng cách rất lớn, có thể nói là nhất cảnh nhất trọng thiên! Thượng tam phẩm còn được gọi là Tông Sư cảnh!

Tông Sư có thể chiếm giữ một ngọn núi, khai tông lập phái, truyền thừa môn phái. Tông Sư, nếu không phải là người có thiên phú hơn người, có võ vận gia trì thì không thể nào đạt đến.

Người như Cát lão, cả đời này có thể đột phá đến Tứ Phẩm đã là cực hạn, Tam Phẩm, bản thân ông ta cũng chưa từng nghĩ đến, còn Nhị Phẩm, vậy thì càng xa vời.

Đây cũng là lý do tại sao lúc trước, khi nghe nói công pháp của Hứa Đạo chỉ có tám tầng, Cát lão lại không để cho Hứa Đạo đổi công pháp.

Kỳ thật, đến Tông Sư cảnh, công pháp đã không còn quan trọng nữa, chỉ có thể coi là tài liệu tham khảo, Tông Sư cần phải tìm được con đường và phương pháp tu luyện thích hợp với bản thân, hoàn toàn dựa theo công pháp để tu luyện, chỉ có thể rơi vào lối mòn của công pháp, cuối cùng khó có thể leo lên đỉnh cao thật sự.

Nếu như Hứa Đạo thật sự có thể tu luyện đến Nhị Phẩm võ đạo, vậy thì cho dù Dưỡng Sinh Công là tám tầng, bảy tầng hay là mười tầng, kỳ thật cũng không còn quan trọng nữa.

Thấy Hứa Đạo im lặng, Cát lão mỉm cười nói:

- Đừng nghĩ nhiều như vậy, hãy chăm chỉ tu luyện, Nhị Phẩm võ đạo đối với ta mà nói, có lẽ rất khó để đạt đến, nhưng ta cảm thấy con có thể làm được, thiên phú của con tốt hơn ta rất nhiều.

Lời này của Cát lão nửa thật nửa giả, thật là bởi vì ông ta thật sự rất coi trọng Hứa Đạo, cảm thấy thành tựu sau này của Hứa Đạo sẽ không thấp hơn Tứ Phẩm, còn giả là bởi vì Nhị Phẩm cách Hứa Đạo quá xa vời, cũng quá khó khăn, khả năng đạt đến cực kỳ thấp.

- Con sẽ cố gắng!

Hứa Đạo còn có thể nói gì đây? Cho dù tốc độ tu luyện của hắn rất nhanh, nhưng cách Nhị Phẩm vẫn còn rất xa, trước mắt vẫn nên nhanh chóng đột phá đến Lục Phẩm, tiếp tục tăng cường thực lực.

Hứa Đạo đã chuẩn bị cáo từ, vừa hay có thể về nhà nghiên cứu Liễm Tức phù, xem thử mình có thể chế tạo ra hay không. Nếu như thứ này có thể tự mình làm ra, vậy thì vấn đề của muội muội sẽ được giải quyết.

Chỉ là hắn vừa mới đứng dậy, liền nhìn thấy một người hầu vội vàng chạy đến.

- Lão gia, Hứa thiếu gia, có một tiểu lại của Thượng Y cục đến truyền lời, bảo lão gia nhanh chóng đến Tuần Kiểm ti, hình như bên kia xảy ra chuyện!

Hứa Đạo và Cát lão nhìn nhau, trong mắt đều là vẻ nghi ngờ, rõ ràng hôm nay là ngày nghỉ, vậy mà lại phái người đến tìm. Xem ra chuyện này rất quan trọng, cũng rất gấp gáp!

Chắc chắn là lại có người bị yêu quỷ làm bị thương. Hơn nữa, người bị thương có địa vị không thấp, nếu không, căn bản không cần phải đến tìm Cát lão, trong Thượng Y cục cũng đâu phải là không có y quan khác.

- Con đi cùng sư phụ!

Hứa Đạo lên tiếng, nếu như là yêu quỷ làm bị thương người, vậy thì hắn lại có thể nhân cơ hội này hấp thu một ít quỷ khí, nhuộm màu toàn bộ cành cây đầu tiên.

Cát lão đương nhiên sẽ không từ chối, Hứa Đạo là đồ đệ của ông ta, dẫn Hứa Đạo đi khám bệnh vốn dĩ là chuyện nên làm, hơn nữa còn có thể để cho Hứa Đạo học hỏi thêm một chút.

Đợi Cát lão chuẩn bị xong hòm thuốc, cùng Hứa Đạo ra ngoài, đã có hạ nhân chuẩn bị xe ngựa.

Tuy rằng Hứa Đạo cảm thấy chuẩn bị xe ngựa hoàn toàn là dư thừa, với cảnh giới của sư phụ, một bước gần trăm trượng, trong nháy mắt có thể đến nơi, mà Hứa Đạo tuy rằng cảnh giới thấp hơn một chút, nhưng cũng nhanh hơn đi xe ngựa.

Thật ra Tuần Kiểm ti cách Thượng Y cục không xa, chỉ cách một con phố. Bọn họ đi từ Cát phủ đến đó cũng không mất nhiều thời gian.

Quả nhiên, đến trước cửa Tuần Kiểm ti, nhìn thấy tình hình ở đây, Hứa Đạo liền biết nơi này thật sự đã xảy ra chuyện lớn giống như dự đoán của hắn.

Quan viên lớn nhỏ, nha dịch của Tuần Kiểm ti, gần như đều có mặt ở đây, hơn nữa, ai nấy đều mặc áo giáp, tay cầm binh khí, ánh mắt nhìn xung quanh, giống như đang đề phòng kẻ địch có thể xuất hiện bất cứ lúc nào.

- Tần Trảm?

Cát lão vừa xuống xe liền hỏi người đến nghênh đón.

Người nọ không phủ nhận, im lặng một lúc, sau đó gật đầu.

- Xác thực là ti chủ!

Hứa Đạo nhìn quanh bốn phía, còn nhìn thấy Yến Mạch và Lưu Kiến trong đám người.

Lúc này, hai người này đang giả vờ nắm chuôi đao, nhìn xung quanh. Nhìn thấy Hứa Đạo, hai người sáng mắt lên, nhưng lại lặng lẽ dời mắt đi.

Hứa Đạo cũng không chào hỏi, mà đi theo Cát lão vào trong Tuần Kiểm ti.

Ti chủ Tuần Kiểm ti Tần Trảm lúc này đang nằm trên giường, sắc mặt tái nhợt, quần áo trên người dính đầy máu tươi.

Cát lão đi đến bên giường, sau đó đưa tay vén quần áo của Tần Trảm lên. Chỉ thấy trên ngực Tần Trảm có mấy vết thương dữ tợn, gần như chia người ông ta thành mấy khúc.

Nhưng đây không phải là điều phiền phức nhất, Tần Trảm là Lục Phẩm Võ Sư, chỉ còn một bước nữa là có thể bước vào Ngũ Phẩm, võ giả đạt đến cảnh giới này, bản thân có khả năng hồi phục rất nhanh, có sinh mệnh lực cường đại, đây cũng là lý do tại sao Tần Trảm bị thương nặng như vậy mà vẫn còn sống. Nếu như là người thường, lúc này chắc chắn đã bị đưa vào lò thiêu rồi.

Điều phiền phức nhất chính là, hình như có một lực lượng nào đó đang ngăn cản vết thương của Tần Trảm khép lại, hơn nữa, vết thương kia còn khiến người ta có cảm giác thối rữa, dơ bẩn.

Hứa Đạo theo bản năng mở Võ Đạo Pháp Nhãn ra, sau đó lập tức phát hiện ra một luồng khí tức màu xám đen quấn quanh vết thương, luồng khí tức màu xám đen kia tràn đầy sự bất tường và ô uế, hơn nữa còn giống như sinh vật sống.

Chẳng lẽ đây chính là quỷ khí?

Bạn đang đọc Quỷ Giới Cầu Tiên, Ta Có Một Cây Thần Thông của Tương Thủy Vô Ba
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi whistle123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.