Nghi Vấn Trùng Trùng, Nhuộm Màu Cành Cây
Người dịch: Whistle
- Lực lượng quỷ dị thật bá đạo!
Cát lão nhíu mày, đang định tiến lên loại bỏ.
Hứa Đạo tiến lên một bước.
- Sư phụ, để con!
Cát lão suy nghĩ một chút, gật đầu.
- Được, con thử xem!
Vừa hay, Cát lão cũng muốn xem thử sự tiến bộ của Hứa Đạo.
Hứa Đạo đi đến bên cạnh Tần Trảm, lấy kim bạc ra, bắt đầu loại bỏ quỷ khí gần vết thương. Những luồng khí tức màu xám đen kia vừa tiếp xúc với kim bạc, liền lập tức men theo khí kình trên kim bạc, chui vào trong cơ thể Hứa Đạo.
Quả nhiên, những luồng khí tức màu xám đen này chính là quỷ khí, hơn nữa chất lượng còn cao đến mức kỳ lạ.
Sau khi những luồng khí tức màu xám đen kia tiến vào trong cơ thể Hứa Đạo, lập tức bị cây thanh đồng nuốt chửng, sau đó, Hứa Đạo cảm thấy cây thanh đồng chấn động mạnh một cái.
Cảm giác này... Cành cây đầu tiên trên cây thanh đồng đã được nhuộm màu!
Hứa Đạo cố gắng đè nén sự kích động trong lòng xuống, lặng lẽ hoàn thành toàn bộ quá trình loại bỏ quỷ khí, sau đó mới đứng sang một bên.
Cát lão tiến lên kiểm tra một lượt, có chút kinh ngạc, bởi vì ông ta phát hiện hiệu quả loại bỏ quỷ khí của Hứa Đạo tốt ngoài ý muốn. Cho dù là tự mình ra tay, ông ta cũng chưa chắc đã có thể đạt đến trình độ này.
Cát lão cũng không nghi ngờ gì, chỉ cảm thấy Hứa Đạo có thiên phú kinh người về y đạo.
Sau khi loại bỏ những luồng quỷ lực kia, cũng không phải là nói Tần Trảm đã thoát khỏi nguy hiểm. Thịt gần vết thương của Tần Trảm đã sớm bị ăn mòn, thối rữa, cần phải cắt bỏ hoàn toàn.
Hai tay Cát lão linh hoạt, cắt bỏ từng miếng thịt bị ô nhiễm, cảnh tượng này khiến Hứa Đạo không khỏi liên tưởng đến những người bán thịt heo đang cắt thịt. Nhưng cũng không sai, trong mắt những đại phu đã gặp qua quá nhiều bệnh nhân, nhìn thấy quá nhiều cái chết, con người và con heo kỳ thật không có gì khác biệt.
Sau khi cắt bỏ hết những miếng thịt thối rữa kia, Cát lão lại khâu vết thương lại dưới sự trợ giúp của Hứa Đạo. Sau đó, ông ta lấy ra một lọ đan dược từ trong ngực, đổ ra hai viên, một viên nhét vào miệng Tần Trảm, một viên nghiền nát, rắc lên vết thương.
Sau đó, Cát lão lại không cất lọ đan dược kia đi, mà trực tiếp đưa cho Hứa Đạo.
- Đây là?
- Nhị Phẩm Liệu Thương đan!
Cát lão chỉ vào lọ đan dược.
- Số còn lại con cầm lấy đi, nếu như bị thương, uống thứ này cũng có hiệu quả không tệ.
- Đợi thêm mấy ngày nữa, ta sẽ luyện chế một ít đan dược tốt hơn! Hiện tại còn thiếu mấy vị dược liệu.
Trong số tất cả các loại đan dược, kỳ thật loại có giá trị cao nhất không phải là đan dược tăng cường tu vi, mà là Liệu Thương đan có thể cứu mạng vào thời khắc mấu chốt, nhất là Liệu Thương đan cao cấp.
Liệu Thương đan tốt hơn mà Cát lão nói, vậy thì ít nhất cũng là Tam Phẩm.
Tam Phẩm Liệu Thương đan đã đủ để võ giả trung tam phẩm sử dụng. Kỳ thật, Nhị Phẩm cũng có thể giải quyết được vấn đề của phần lớn tu sĩ trung cấp, chỉ là hiệu quả không tốt bằng Tam Phẩm Liệu Thương đan.
Mà lý do Cát lão muốn luyện chế một lô Liệu Thương đan tốt hơn là bởi vì mấy ngày nay, ông ta nhận được không ít quà mừng.
Những món quà mừng đó đều là thứ tốt mà các nhân vật lớn trong huyện Dương Hòa đã tốn rất nhiều công sức mới tìm được, hơn nữa, vì cân nhắc đến nghề nghiệp của Cát lão, nên những người này đều lựa chọn tặng linh dược.
Vì vậy, trong lúc vô tình, Cát lão đã gần như gom đủ dược liệu cần thiết để luyện chế một lò Liệu Thương đan.
Nhìn thấy khí tức của Tần Trảm dần dần ổn định trở lại, hai người liền đi ra ngoài.
- Tần Trảm bị yêu quỷ tấn công sao? Lục Phẩm đỉnh phong mà cũng bị thương nặng như vậy, chẳng lẽ con yêu quỷ kia là yêu quỷ trung cấp?
Cát lão hỏi phó ti chủ Tuần Kiểm ti.
Phó ti chủ Trần Tôn gật đầu.
- Ti chủ bị yêu quỷ tập kích lúc đang điều tra vụ án trẻ em mất tích, đợi đến khi chúng tôi đến nơi, ngoại trừ ti chủ còn sống sót ra, những huynh đệ khác đều đã hy sinh.
- Yêu quỷ kia là cấp bậc gì?
- Trung cấp đỉnh phong!
- Trung cấp đỉnh phong?
Cát lão nhướng mày.
Yêu quỷ vốn dĩ đã rất mạnh, việc phân chia cấp bậc của yêu quỷ cũng rất mơ hồ, mà khoảng cách giữa yêu quỷ mới bước vào trung cấp và yêu quỷ trung cấp đỉnh phong lại càng lớn hơn.
Đừng nói là Tần Trảm chỉ là Lục Phẩm đỉnh phong, cho dù là Ngũ Phẩm Đại Võ Sư, khi đối mặt với yêu quỷ trung cấp đỉnh phong cũng không dám chắc có thể toàn mạng trở ra.
Mà hiện tại, Trần Tôn lại nói với ông ta, trong thành xuất hiện một con yêu quỷ trung cấp đỉnh phong.
- Chuyện này, Trấn Ma ti đã tiếp nhận!
Trần Tôn gật đầu, tuy rằng không muốn thừa nhận, nhưng chuyện này thật sự đã vượt quá khả năng của Tuần Kiểm ti.
Mà Hứa Đạo nghe vậy liền nhíu mày. Trong vụ án trẻ em mất tích lại xuất hiện yêu quỷ? Đây là trùng hợp hay là sao? Chẳng lẽ suy đoán lúc trước của hắn sai lầm? Chẳng lẽ vụ án này thật sự là do yêu quỷ gây ra?
Hơn nữa, sau chuyện này, cho dù không phải là do yêu quỷ gây ra thì cũng sẽ biến thành do yêu quỷ gây ra.
- Trần phó ti chủ, quý ti có thứ gì giống như Yêu Quỷ Đồ Giám không?
Hứa Đạo lên tiếng đúng lúc.
- Có, tuy rằng Tuần Kiểm ti ta không bằng Trấn Ma ti, nhưng cũng thường xuyên tiếp xúc với yêu quỷ, sau khi gặp phải, hoặc là tiêu diệt yêu quỷ, ti ta sẽ vẽ thành sách, để cho nha dịch thường xuyên tìm hiểu, để tiện ứng phó.
Trần Tôn gật đầu.
- Đi lấy một quyển cho Hứa y quan.
Không bao lâu sau, liền có tiểu lại mang một quyển sách đến.
Thấy Hứa Đạo nhận lấy quyển sách, Trần Tôn mới tiếp tục nói:
- Kỳ thật, nói đến Yêu Quỷ Đồ Giám, sách trong Trấn Ma ti đầy đủ và chi tiết hơn!
Nhưng Hứa Đạo chỉ gật đầu, không nói gì, hiện tại hắn tránh Trấn Ma ti như tránh tà, thậm chí đối với kẻ đang âm thầm theo dõi kia, hắn cũng cố nén không đi điều tra, làm sao có thể chủ động đến cửa chứ.
Ít nhất cũng phải đợi đến khi võ đạo của hắn bước vào Lục Phẩm!
Kẻ âm thầm theo dõi kia có ác ý rõ ràng như vậy, nhưng lại chưa ra tay, điều này chứng minh kẻ đó có điều kiêng kỵ, hoặc là rất kiên nhẫn.
Cho dù là nguyên nhân nào, đối với Hứa Đạo mà nói đều là chuyện tốt, bởi vì, mỗi ngày trôi qua, thực lực của hắn sẽ tăng lên một chút.
E rằng người kia cũng không ngờ rằng Hứa Đạo có thể tăng cường thực lực trong thời gian ngắn như vậy.
Rời khỏi Tuần Kiểm ti, Hứa Đạo tâm trạng rất tốt, nhưng sắc mặt Cát lão lại không được tốt lắm.
- Sư phụ, sao vậy?
- Yêu quỷ trung cấp đỉnh phong, rất đáng sợ, lúc trước vi sư từng gặp phải, phải trả giá rất đắt mới có thể toàn mạng trở về, hiện tại tuy rằng ta đã bước vào Ngũ Phẩm, nhưng nếu gặp phải loại yêu quỷ này, vẫn không thể đối phó được.
Cát lão thở dài.
Công pháp mà Cát lão tu luyện không giỏi về công kích, hơn nữa, lại không giống như Hứa Đạo được cây thanh đồng gia trì, kỳ thật, thực lực của ông ta kém hơn những Đại Võ Sư Ngũ Phẩm khác một chút.
Nhưng nghề nghiệp của ông ta lại quyết định công pháp thích hợp nhất với ông ta chính là loại này, nếu như chuyển sang tu luyện công pháp khác, ngược lại sẽ ảnh hưởng đến thuật luyện dược. Hơn nữa, bây giờ mới đổi công pháp kỳ thật đã muộn rồi!
Muốn thật sự lĩnh ngộ được tinh túy của một bộ công pháp, thậm chí là tìm được phương pháp tu luyện thích hợp với bản thân từ trong đó, cần phải tốn rất nhiều thời gian và tâm sức.
Bây giờ mới đổi công pháp, nói không chừng không những không thể trở thành trợ lực, ngược lại còn trở thành gánh nặng. Vậy thì được không bù mất.
- Chẳng phải còn có huyện tôn và những người khác sao? Sư phụ yên tâm đi, những chuyện khác, có lẽ bọn họ sẽ không quản, nhưng chuyện này, bọn họ không thể không quản. Một con yêu quỷ trung cấp đỉnh phong quấy phá trong thành, e rằng đến huyện tôn cũng ngủ không ngon.
Trong lòng Hứa Đạo lại nghĩ, chuyện này có rất nhiều điểm đáng ngờ, nội tình bên trong vẫn chưa rõ ràng, còn cần phải điều tra thêm.
Con yêu quỷ này xuất hiện có chút bất thường! Ngược lại giống như là đang che giấu chuyện gì đó, con yêu quỷ kia giống như là vật tế thần!
Đăng bởi | whistle123 |
Phiên bản | Dịch |
Thời gian | |
Lượt đọc | 63 |